Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:20:34
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ và Thẩm Khả Nhi lập tức bao vây, lưỡi đao mẻ, nhưng quái vật đau mà bắt lấy tay chân của hai .

Cô dốc hết sức lực, giải cứu Thẩm Khả Nhi, “Chạy ! Mau chạy về !”

Thẩm Khả Nhi theo chỉ huy của Đinh Mộ, cố gắng chạy về phía mấy Đầu Trọc.

Đinh Mộ còn vung đao c.h.é.m giết, nhưng một con quái vật chụp tay cô .

Con quái vật cầm đầu tốc độ nhanh, khi những con quái vật khác chụp tay Đinh Mộ, nó lập tức ôm Đinh Mộ chạy xuống núi.

Vạn Lạc Vận xông tiếp ứng con gái kinh hãi kêu lên, “Chị dâu quái vật bắt !”

Mấy Đầu Trọc và Trương Bằng Phi Đinh Mộ quái vật ôm chạy xa dần, miệng mỗi phát một tiếng gầm thét, hai g.i.ế.c c.h.ế.t quái vật đang vây quanh.

Bọn họ đuổi theo Đinh Mộ.

Đinh Mộ quái vật ôm, quái vật tỏa mùi đất ẩm và mùi m.á.u tanh khó ngửi.

Một con d.a.o găm lặng lẽ xuất hiện trong tay cô, ánh mắt chằm chằm ngũ quan xí của quái vật.

Quái vật thấy Đinh Mộ nó, thì cúi đầu gầm nhẹ với cô một tiếng, giống an ủi giống đe dọa, nhưng bước chân hề giảm, một đường chạy như điên.

Đinh Mộ tiếng gầm của nó biểu đạt ý gì, cô cố gắng rút tay nắm . Cô từ từ xoay , tay cầm d.a.o găm dồn hết sức lực, cô định vùng dậy c.ắ.t c.ổ quái vật.

Quái vật đột nhiên khuỵu chân, cả nó lẫn Đinh Mộ ngã về phía .

Thấy sắp đụng cây phía , Đinh Mộ kịp thời rơi một vòng tay ấm áp.

Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, cô đến ôm chặt lòng, Đinh Mộ nghẹn ngào , “Anh đến !”

Mai Ngạn Quân ôm chặt lấy cô, chỉ một chút nữa thôi, mất cô .

Rất lâu , buông tay , Đinh Mộ mặt dính đầy máu, giọng khàn khàn, “Có thương ở ?”

Đinh Mộ lắc đầu, “Không , những vết m.á.u của em.”

“Vậy thì .” Mai Ngạn Quân ôm cô lòng.

Nhìn bóng dáng tới gần, Đinh Mộ vỗ vỗ lưng , an ủi, “Em , đều đến .”

Đinh Mộ con quái vật mặt đất, Mai Ngạn Quân b.ắ.n lưng nó thành tổ ong.

Cô cau mày, thật lãng phí mũi tên.

Kế hoạch đốn củi một ngày ban đầu cứ bỏ dở, thu dọn đồ đạc chuẩn về nhà.

Về phần những con quái vật giết, đương nhiên sẽ đồng loại của chúng đến thu dọn.

Đinh Mộ dẫn trở về thung lũng, đợi Mai Ngạn Quân dẫn những thung lũng săn chuột biến dị trở về, phát hiện thiếu một .

La Thiến mất tích .

Tô Ngọc Bình đỏ mắt trở về nhà ăn.

Mai Vũ Văn bước nhà ăn, thấy rừng chặt củi đều một bẩn thỉu, mặt và Đinh Mộ dính đầy vết m.á.u khô.

Cậu bước vài bước đến mặt Đinh Mộ, “Mẹ, chứ? Có thương ?”

Đinh Mộ quanh một lượt bộ dạng bẩn thỉu của , vội vàng nắm lấy tay con trai, lắc đầu với , “Mẹ , m.á.u của .”

Mai Vũ Văn xổm xuống cẩn thận quan sát cô, đầu Mai Đóa bên cạnh, “Đóa Đóa, hôm nay dọa sợ ?”

“Không , em còn g.i.ế.c hai con quái vật đấy nhé.” Mai Đóa mặt mũi dơ bẩn, nhưng che giấu vẻ kiêu ngạo của cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-388.html.]

“Không .” Nói xong cầm bình nước lên, tự rót cho nửa bình nước.

Đợi tất cả , Đinh Mộ vẫn thấy mấy Mai Ngạn Quân, Lam Vũ, Diêu Nghiêu.

“Vũ Văn, cha con ? Vừa nãy còn thấy cha con ở ngoài cửa mà!” Đinh Mộ hỏi Mai Vũ Văn đang uống nước.

Mai Vũ Văn dùng tay áo lau vết nước chảy từ khóe miệng, ợ một cái, “Cha và mấy chú Lam Vũ tìm La Thiến .”

“Dưới vách núi xảy chuyện gì?” Đinh Mộ chút khó hiểu, ngẩng đầu Mai Vũ Văn cao mét tám mấy.

Mai Vũ Văn kéo một cái ghế, phịch xuống, bắt đầu kể chuyện xảy cho Đinh Mộ , “Sau khi cha lên tìm , bọn con ở vách núi dọn dẹp đồ đạc.”

Bọn họ đông , tay chân cũng nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc dọn dẹp đồ đạc xong, liền tụ tập chuyện phiếm.

La Thiến là một hòa đồng, luôn giữ một cách với .

Nghĩ đến vách núi nhiều chuột biến dị như , Dương Thiến Vân sợ cô cẩn thận cắn, còn bụng khuyên cô , “La Thiến, cháu xa như , lát nữa chuyện gì xảy đều .”

La Thiến trời sinh ngang ngược, cô lời khuyên, “Cháu gì thì , dì quản !”

Lòng của Dương Thiến Vân coi trọng nên cô đầu để ý đến La Thiến nữa.

Ai ngờ lời cô ứng nghiệm, lâu , La Thiến gọi Tô Ngọc Bình, “Mẹ, con vệ sinh.”

Xung quanh là chuột, Tô Ngọc Bình cũng sợ cô thật sự xảy chuyện, bà vội vàng dậy , “Mẹ cùng con.”

“Không cần , chúng sống ở đây lâu như , nhắm mắt thì con cũng thể tìm đường về.”

La Thiến kiên nhẫn từ chối Tô Ngọc Bình, một về phía cây cối sườn núi.

DTV

Tô Ngọc Bình đợi nửa tiếng cũng thấy La Thiến , tự chạy đến chỗ La Thiến vệ sinh xem, ở đó ai.

mới hốt hoảng chạy về với , La Thiến mất tích .

“Lúc đó tìm ?” Đinh Mộ xong lời kể của Mai Vũ Văn thì hỏi.

Mai Vũ Văn liếc Tô Ngọc Bình từ lúc trở về luôn chằm chằm , tiếp tục , “Đã tìm , thể tìm chứ. Mọi tìm khắp cả khu rừng, cũng thấy bóng dáng của La Thiến.”

“Không phát hiện gì ?”

Mai Vũ Văn hạ giọng , “Bọn con phát hiện mảnh rách của quần áo ở một sườn đồi, Tô Ngọc Bình xác nhận là quần áo La Thiến mặc hôm nay.

Trên mặt đất dấu chân giãy giụa hỗn loạn, ngoài của La Thiến, còn một dấu chân của con . Con chắc chắn đó là dấu chân của quái vật hình .”

“Như xem , La Thiến quái vật bắt .” Đinh Mộ khẳng định.

“Vậy quái vật sẽ bắt La Thiến ăn thịt ?” Tuy Mai Đóa thích La Thiến, nhưng cô bé cũng quái vật bắt m.ổ b.ụ.n.g moi ruột.

“Chưa chắc...”

Đinh Mộ còn xong, thấy ba con bọn họ cứ thì thầm to nhỏ, Tô Ngọc Bình nhịn trực tiếp xông tới.

chỉ Mai Vũ Văn mắng nhiếc, “Đều tại , cho nên Thiến Thiến mới mất tích. Nếu , Thiến Thiến cũng sẽ theo xuống vách núi, con bé xuống vách núi thì sẽ mất tích.”

Đinh Mộ suýt nữa chọc tức đến bật , bao nhiêu năm từng thấy nào vô lý như .

Cô vỗ mạnh tay Tô Ngọc Bình đang chỉ Mai Vũ Văn, với ánh mắt lạnh lùng.

“Muốn trách thì trách như bà mới đúng. La Thiến tự ý rời khỏi đội, bà là buông lỏng, mặc kệ quản, cũng báo cáo kịp thời, chuyện thì đổ tội lung tung. Bà thời gian ở đây trách mắng con trai , tự tìm ?”

Lời của Đinh Mộ chọc giận Tô Ngọc Bình, bà trợn to mắt, lửa giận trong lòng ngừng cuộn trào.

“Cô...”

mới một chữ, mặt “bốp” một tiếng, bà khác tát một cái thật mạnh.

Loading...