Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:20:45
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Thất hết chương trình phát thanh, cô mặt biểu cảm , “Em đây là thứ gì, kiếp từng xuất hiện.”

“Có thể là chỉ xuất hiện ở thành phố, những nơi miền núi như chúng ?” Đinh Mộ ôm tâm lý may mắn nghĩ.

“Cũng khả năng.”

Đường Thất chút bực bội, đối phó với những con quái vật đủ khiến bọn họ đau đầu , nếu xuất hiện thêm loài mới tấn công con , thì cuộc sống thật dám nghĩ.

Đinh Mộ thấy cảm xúc của cô , liền bảo cô về .

Mai Ngạn Quân từ trong góc , thấy sắc mặt cô như thường, nắm tay Đinh Mộ về nhà.

Anh an ủi, “Em đừng lo lắng, lát nữa sẽ nâng cấp an ninh của thung lũng với Diêu Nghiêu, lắp đặt thiết báo động hồng ngoại trong rừng, tăng thêm vài màn hình giám sát.”

“Lại vất vả cho .” Đinh Mộ dựa lòng .

Mai Ngạn Quân thuận thế ôm lấy eo cô, “Nói lời ngốc nghếch gì , một nhà ai vất vả cả. Khoai tây và khoai lang đều thu hoạch xong , tiếp theo còn lúa mạch, thu hoạch luôn ?”

“Thu hoạch luôn ! Nhân lúc ban ngày còn một chút ánh sáng, tranh thủ thu hoạch.” Đinh Mộ thở dài, thật lúa mạch còn cần thêm một chút thời gian nữa.

“Không thì chờ thêm hai ngày nữa?”

“Không chờ nữa, mỗi ngày bổ sung ánh sáng như tốn ít củi và nhiên liệu, chú Trương cả ngày trông coi trong nhà kính.” Đinh Mộ kiên quyết từ chối.

“Vậy ngày mai thu hoạch nhé?”

“Được!”

Vợ chồng chuyện, cứ như sắp xếp xong việc thu hoạch lúa mạch.

Sáng sớm hôm , trong thung lũng sớm cầm đuốc thu hoạch lúa mạch trong nhà kính.

Mỗi góc của nhà kính đều thắp một ngọn đuốc, chiếu sáng khắp nơi.

Mãi đến hơn một giờ trưa, thím Trần chuẩn về cơm trưa, bà vén rèm nhà kính lên, phát hiện bên ngoài vẫn tối đen như mực.

DTV

“Đêm cực dài đến !” Giọng của thím Trần xen lẫn một tia kinh hãi.

Mọi nhao nhao ngoài xem, xung quanh tối đen như mực, đầu bên trong nhà kính, đèn sáng trưng.

Có cảm giác giống như trải qua một kiếp, rõ ràng mới giữa trưa, nhưng giống như mười hai giờ đêm.

Không hiểu một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng .

“Thím Trần, cầm đuốc về . Bật hết đèn trong nhà ăn lên.” Đinh Mộ từ trong đám , cô đưa ngọn đuốc trong tay cho thím Trần.

đầu với Dương Thiến Vân, “Chị Vân, đường dễ , chị dìu thím Trần nhé.”

“Được, chị .” Dương Thiến Vân với cô.

Trong bóng tối, Đinh Mộ cau mày, đều đêm cực dài sẽ đến, nhưng trời đột nhiên tối đen vẫn khiến trở tay kịp.

Sự bất an trong lòng khiến bọn họ phớt lờ nhiệt độ xung quanh.

“Giảm nhiệt độ !” Lý Gia Minh bên cạnh lẩm bẩm.

, giảm nhiệt độ .

Nhờ ánh lửa từ nhà kính, Đinh Mộ thấy một tầng sương nhanh chóng đọng cỏ dại khô héo bên ngoài.

“Mọi về nốt công việc , dọn dẹp xong chúng sẽ về ăn cơm.” Đinh Mộ với .

Mọi trở nhà kính, tiếp tục việc.

Chỉ là, ai chú ý, lớp băng sương cỏ dại chớp mắt đóng thành băng dày.

Đêm tối, tất cả ma quỷ đều đang rục rịch.

Ngủ đến nửa đêm, Đinh Mộ thấy thêm nhiều âm thanh bên ngoài rừng cây rõ ràng, tiếng nhai, tiếng kêu thảm thiết của chuột biến dị săn bắt.

Chúng tránh xa tường thành, tránh xa thiết báo động hồng ngoại mà Mai Ngạn Quân điều chỉnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-392.html.]

Đinh Mộ bực bội trở , Mai Ngạn Quân nhắm mắt lấy một đôi nút bịt tai từ trong gian , mò mẫm nhét tai Đinh Mộ.

Anh ôm cô lòng, tay nhẹ nhàng vỗ về lưng cô.

Âm thanh giảm nhiều, Đinh Mộ chìm giấc ngủ.

Sáng sớm hôm , cầm đèn pin, tập trung ở nhà ăn.

Chuông báo động của thung lũng vang lên, Diêu Nghiêu nhanh chóng chuyển đổi qua giữa các camera giám sát.

Thấy một chiếc xe bán tải cũ nát nhanh chóng rẽ từ trong rừng .

“Là xe của Chu Tụ Bảo!” Đầu Trọc nhận chiếc xe , là một trong những chiếc xe mà trong Lang Cốc lái khi đổi vật tư.

Khi hình ảnh phóng to, một thanh niên đầy m.á.u trong xe, Đinh Mộ rõ mặt.

“Là Tiểu Hoàng Mao.”

Lam Vũ nhận , lúc khi đến Lang Cốc dạy b.ắ.n nỏ, tiếp xúc với , ấn tượng khá sâu sắc với .

“Đi! Đi xem !”

Mai Ngạn Quân vẻ mặt lạnh lùng, dẫn về phía tường thành.

Tiểu Hoàng Mao dừng xe, cảnh giác xung quanh.

Anh định đưa tay bấm chuông báo động bên cạnh cửa thì Đầu Trọc tường thành lên tiếng, “Tiểu Hoàng Mao, đến đây?”

Tiểu Hoàng Mao giật , lùi vài bước, lên phía tường thành, “Anh Tuấn, em giật cả .”

“Cả đầy máu, lén lút ?”

Nhớ đến tình trạng thê thảm của Lang Cốc, Tiểu Hoàng Mao nghẹn ngào , “Anh, đến cầu cứu. Tối qua quái vật tấn công Lang Cốc chúng , đến bây giờ vẫn rút lui.”

Nói xong, hình như vẫn với Mai Ngạn Quân và Đinh Mộ, cho nên lặp những lời với hai .

“Cô Đinh, quái vật quá nhiều và quá hung dữ, chúng thiếu nhân lực và vũ khí nghiêm trọng, ông chủ nhờ cô nhất định đến cứu ông .”

“Tại tấn công Lang Cốc ?” Đinh Mộ hỏi Đường Thất.

“Có thể vì đông .” Đường Thất cau mày, ánh mắt chằm chằm về phía rừng cây, cô tiếp tục , “Kiếp quái vật tấn công thung lũng .”

“Chị dâu, chúng cứu cứu?” Đầu Trọc xoa tay, hận thể đánh tất cả quái vật thành thịt vụn.

Đinh Mộ Mai Ngạn Quân, Mai Ngạn Quân khẽ gật đầu với cô.

“Cứu! Nhất định cứu, đạo lý môi hở răng lạnh ai cũng hiểu, Lang Cốc mất , mục tiêu tiếp theo chính là thung lũng của chúng , đến lúc đó chúng sẽ chịu áp lực và sự tấn công mạnh hơn. Anh Quân, xem nên sắp xếp như thế nào?”

Mai Ngạn Quân rừng cây nữa, nhanh chóng chỉ định vài tinh nhuệ trong đội.

Mỗi cầm một chiếc ba lô lớn màu đen, Mai Ngạn Quân lái xe Hummer chở bọn họ rời khỏi thung lũng.

Anh dẫn Lam Vũ, Lý Trí Dũng, Diêu Nghiêu, Cao Kính, Lục Mộc Trần và Trương Diệp theo.

Những khác ở thung lũng với Đinh Mộ.

Sau khi Mai Ngạn Quân dẫn , Lý Gia Minh trở về nhà ăn phát hiện, nhiều bóng dáng của quái vật trong rừng xung quanh thung lũng.

“Chị dâu, nhiều bóng động vật trong rừng.”

Lời dứt, thiết báo động hồng ngoại trong rừng vang lên.

“Nhanh! Tất cả cầm vũ khí lên tường thành.”

Đinh Mộ xong liền chạy ngoài, Mai Ngạn Quân để một túi vũ khí ở nhà cho cô, nên cô về lấy.

Cô cầm vũ khí, dẫn theo tất cả những thung lũng, lặng lẽ trèo lên tường thành, ẩn nấp.

“Bằng Phi, lát nữa chỉ huy chiến đấu.” Đinh Mộ nhỏ giọng với Trương Bằng Phi bên cạnh, về việc sắp xếp nhân sự, Trương Bằng Phi hiểu rõ hơn cô.

Trương Bằng Phi gật đầu, khom đến bên cạnh Lý Gia Minh, thì thầm vài câu.

Anh với những khác: “Chỉ cần quái vật đến gần tường thành, hãy dùng nỏ trong tay nhắm b.ắ.n quái vật.”

Loading...