Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:03:24
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giác quan của Mai Đóa nhạy bén hơn những cùng tuổi nhiều, con quái vật dậy trong bóng tối, tiếp tục lao về phía hai .

Cơ thể Mai Đóa nhanh nhẹn, phản ứng nhanh, khi Trương Diệp kịp phản ứng, thì cô bé giơ nỏ lên b.ắ.n một phát con quái vật.

Mũi tên b.ắ.n lệch, con quái vật thương phát tiếng gầm rú chói tai, xé xác bọn họ.

Trong tình huống khẩn cấp , Trương Diệp bảo vệ Mai Đóa mặt , nhưng chân kẹt trong rãnh ruộng, nhất thời thể rút .

Mai Đóa ấn , “Để em.”

Nói xong, cô bé rút một con d.a.o rựa từ thắt lưng , dậy từ mặt đất mượn lực đạp một cái, cả nhảy lên trung, con d.a.o trong tay đ.â.m về phía n.g.ự.c con quái vật. Quái vật kịp đề phòng, con d.a.o của Mai Đóa đ.â.m xuyên qua nó.

Khi Trương Diệp cố gắng rút chân , con quái vật Mai Đóa giải quyết, cô bé dễ dàng rút d.a.o khỏi nó.

Trương Diệp mà sững sờ, Mai Đóa mạnh, nhưng ngờ cô bé mạnh đến .

Hình ảnh dũng mãnh và sự dứt khoát khi cô bé giải quyết con quái vật liên tục lặp trong tâm trí .

Lồng n.g.ự.c khó chịu, nhưng đôi mắt sáng như kim cương.

Bên trong nhà kính yên tĩnh, Bình An và quái vật còn phát tiếng động.

Mai Đóa lo lắng, sợ Bình An xảy chuyện.

Vội vàng gọi trong, “Bình An, Bình An.”

“Gâu, gâu, gâu.” Bình An sủa mấy tiếng, cho .

Mai Đóa thấy Trương Diệp khó khăn dậy, “Chân chứ?”

“Không , cẩn thận kẹt.” Trương Diệp nhẹ nhàng cử động chân, gì đáng ngại.

“Đi thôi, chúng xem Bình An thế nào .”

Mai Đóa xong thì Trương Diệp nữa, nhà kính.

Bình thường thấy Trương Diệp luyện tập cùng trai, chẳng lợi hại ?

Đến lúc quan trọng dùng , hóa chỉ cảnh mà thôi.

Mai Đóa thầm nghĩ.

Hai sâu trong nhà kính, Bình An vẫn luôn canh giữ bên cạnh con quái vật chờ bọn họ đến.

Bên cạnh nó là một con quái vật cắn đến m.á.u me be bét, lúc đang mặt đất, n.g.ự.c phập phồng nhẹ.

Bị thương như mà vẫn chết.

“Bình An, mày giỏi lắm!” Mai Đóa tiếc lời khen ngợi.

Bình An kiêu hãnh ưỡn ngực, một chân đặt lên con quái vật.

Dường như Bình An tìm cảm giác chiến đấu cùng đồng đội nhiều năm .

Mai Đóa mượn ánh sáng của đèn pin, cô bé cẩn thận quan sát con quái vật mặt đất, đó cô bé rút d.a.o khỏi thắt lưng, c.h.é.m một nhát cổ con quái vật.

Trương Diệp một nữa khí thế dũng mãnh và quyết đoán của cô bé cho kinh ngạc.

“Đi thôi, chúng ngoài.”

Mai Đóa lau sạch d.a.o cắm thắt lưng, cô bé rút một sợi dây thừng trói tay con quái vật, kéo ngoài.

Trương Diệp: “...”

Cậu Bình An, ngờ Bình An đầu , sải bước theo Mai Đóa khỏi nhà kính.

Khi Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân xuống khỏi bức tường, Mai Vũ Văn và những khác chất xác quái vật thành một đống.

“Đã dọn dẹp sạch sẽ ?” Đinh Mộ đống xác quái vật chất thành núi nhỏ.

“Bình An, Thiểm Điện và sói nhỏ tìm khắp thung lũng, còn thấy bóng dáng của quái vật nữa.” Mai Vũ Văn .

“Pằng” một tiếng s.ú.n.g vang lên từ phía ngôi nhà.

Mọi đồng loạt về phía đó, đồng thời nghĩ xem ai nổ súng.

“Để xem.” Mai Ngạn Quân dứt lời, biến mất khỏi tầm mắt .

Đinh Mộ thu hồi tầm mắt, đống xác quái vật, cô với Mai Vũ Văn và những khác, “Mọi ném quái vật xuống vách đá , lát nữa đốt chung.”

Trương Hướng Đông và Lưu Hoa Bân dẫn những khác, xách xác quái vật về phía bức tường bên vách đá.

Đinh Mộ đợi lâu, thì thấy Mai Ngạn Quân xuất hiện với một xác quái vật tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-407.html.]

“Vậy mà vẫn còn con cá lọt lưới!”

Mai Ngạn Quân ném xác quái vật xuống đất, “Là chú Lâm b.ắ.n c.h.ế.t nó, con quái vật ẩn nấp trong sân của bọn họ lâu.”

“Làm ?” Đinh Mộ hỏi.

“Là con Lục Mộc Thần ngoài, bọn họ đóng cửa cẩn thận, nên tạo cơ hội cho quái vật.”

“Không mấy ngôi nhà khác còn ?” Đinh Mộ lo lắng nửa đêm sẽ quái vật chạy khỏi nhà.

Mai Ngạn Quân hai con ch.ó và ba con sói nhỏ đang ngoan ngoãn, “Lát nữa bảo Vũ Văn dẫn chó kiểm tra từng nhà.”

“Cách đấy.” Đinh Mộ ý kiến.

lúc , giọng của thím Trần vang lên trong bộ đàm, “Mộ Mộ, Chu Tụ Bảo dẫn theo nhiều , cầm vũ khí ở bên ngoài cổng lớn của chúng , ông thừa cơ cướp bóc ?”

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân , “Được , thím Trần, cháu và Quân sẽ xem.”

Hai ngoài cổng lớn, Đinh Mộ còn kịp gì, thì Chu Tụ Bảo vội vàng lên tiếng.

“Cô Đinh, thấy một tiếng nổ lớn, tưởng đến tấn công thung lũng, nên dẫn đến xem thử, thung lũng của chứ?”

Hai chiếc xe của Chu Tụ Bảo, là vệ sĩ vũ trang đầu đủ bên trong, còn cả Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo trong đó.

Đinh Mộ mỉm , thản nhiên , “Không , quái vật tập kích thung lũng từ vách đá, bọn chúng chúng đánh tan thành mây khói .”

“Vậy thì ! Vậy thì .” Chu Tụ Bảo yên tâm, “Gần đây ở đây nhiều quái vật ?”

“Chẳng lẽ bên Lang Cốc của các ông ?” Đinh Mộ nghi ngờ.

Chu Tụ Bảo lắc đầu, “Toàn là những con quái vật và đột biến lẻ tẻ thôi, còn tưởng chúng bỏ chạy hết , hóa thung lũng của các cô đỡ ít tai họa cho Lang cốc.”

Đinh Mộ thung lũng của bọn họ là một miếng bánh ngon, cô trao đổi những chuyện xảy trong những ngày với Chu Tụ Bảo.

Để cảm ơn tấm lòng của Chu Tụ Bảo, Đinh Mộ tặng vài giỏ nấm tươi quà, thứ mọc quá nhanh, trong thung lũng bọn họ thể ăn hết.

Ngoài cô còn tặng thêm vài túi khoai tây và khoai lang cho ông .

Chu Tụ Bảo đến với vẻ mặt lo lắng, nhưng ông rời với nụ rạng rỡ.

Khi hai vợ chồng trở thung lũng, dọn dẹp xong, xác quái vật vách đá cũng thiêu rụi.

Sau trận chiến , đều lê thể mệt mỏi trở về nhà.

Dưới chân núi, con đường lớn xa khe nứt.

Một chiếc xe bọc thép chống b.o.m cải tiến đang chạy nhanh con đường tuyết dày.

“Lão đại, phát hiện d.a.o động tinh thần lực khổng lồ phát từ khu rừng gần đây.”

“Hướng nào?” Người đàn ông lười biếng dựa ghế.

“Phía đông. Xe của chúng .” Đàn em chỉ một hướng bản đồ.

“Dừng xe, chúng bộ đến đó xem thử.”

Năm đến nơi hang động vách đá sập.

Một đàn ông cầm thiết tay xung quanh đống đổ nát.

“Lôi Minh, chính là chỗ tỏa tàn dư tinh thần lực mạnh mẽ.”

“Chết tiệt, đó mạnh đến ? Chỉ dựa tinh thần lực thể phá hủy cả một hang động.” Người đàn ông cao lớn thô kệch lẩm bẩm.

Người đàn ông tên Lôi Minh im lặng soi đèn pin, chân đá một mảnh đạn pháo, “Kiện Bàn, dùng tinh thần lực điều khiển đạn pháo để phá hủy hang động.”

Kiện Bàn chỗ trong cùng của hang động, “Đây là nơi tinh thần lực dừng cuối cùng.”

“Thật mạnh mẽ!”

“Đội trưởng, mau đến đây xem.”

Bên ngoài, một đàn ông vẻ ngoài bỉ ổi đang cầm đèn pin, cạnh một đống xác quái vật thiêu thành than.

DTV

Mấy tới, một phụ dáng lồi lõm thấy thế, lui về phía vài bước, che mũi ghét bỏ , “Nhiều t.h.i t.h.ể quái vật như .”

Người đàn ông bỉ ổi khặc khặc , “Mùi thịt nướng thơm quá.”

Người phụ nữ liếc , vẻ mặt đầy khinh bỉ: “Không Không, cảnh cáo , đừng cho đống gian của chung với đồ tiếp tế của chúng .”

“Đào Hồng thật hiểu , cũng đang ý đó. Cô xem, ở giữa còn nhiều chỗ cháy xém, chắc đống quái vật nướng lên ngoài giòn trong mềm, thêm chút thì là với muối nữa thì đúng là mỹ vị!”

“Ọe~!” Đào Hồng thấy buồn nôn chịu , như sắp ói .

Loading...