Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 408
Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:03:27
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đống xác quái vật ít nhất cũng một hai trăm con, mỗi con quái vật đều vết đạn chí mạng.” Kiện Bàn cầm một cành cây, cẩn thận lật xem những con quái vật cháy xém.
“Kẻ g.i.ế.c quái vật trang vũ khí đầy đủ.” Đào Hồng nhanh chóng đưa kết luận.
“Quái vật g.i.ế.c ở nhỉ?” Kiện Bàn thắc mắc trong lòng.
Người đàn ông vạm vỡ nhanh chóng tìm câu trả lời: “Lôi Minh, vách núi nhiều vết máu, còn cả thịt vụn của quái vật nữa.”
Lôi Minh bước đến bên vách núi, dùng đèn pin soi lên , cả vách núi đẫm máu, thể thấy trận chiến ác liệt đó diễn ở đây.
Anh trầm giọng : “Không Không, lấy dụng cụ , chúng lên xem gì.”
Không Không, gọi tên, miễn cưỡng dậy từ đống xác quái vật cháy đen, lấy dây thừng và dụng cụ leo núi khỏi gian.
Năm nhanh nhẹn, ba chân bốn cẳng leo lên vách núi.
Khi bọn họ thấy bức tường cao mười mét sừng sững mặt, ai cũng kinh ngạc.
“Vãi! Rốt cuộc là loại nào xây bức tường cao mười mét ở đây?” Đào Hồng ngẩng cổ đến mức mỏi nhừ.
Lôi Minh tìm chỗ đặt chân, tiếp tục leo lên tường để kiểm tra, nhưng Kiện Bàn ngăn kịp thời, “Đội trưởng, kìa.”
Anh chỉ thiết báo động hồng ngoại và camera giám sát ẩn, “Người bên trong đơn giản, thể chúng kích hoạt báo động .”
Lôi Minh theo hướng tay Kiện Bàn, cau mày, đang suy nghĩ về khả năng xâm nhập bên trong bức tường.
Đào Hồng đưa tay đón những bông tuyết rơi từ trời xuống, “Lôi Minh, tuyết rơi .”
Lôi Minh lên bầu trời, cam lòng trừng mắt bức tường cao, “Đi thôi! Chúng về .”
Tuyết bất ngờ rơi từ trời, năm buộc rút lui.
Đứng chân vách núi, Lôi Minh dùng đèn pin soi hồ nước đóng băng, khóe miệng nở một nụ thích thú.
“Kiện Bàn, mở bản đồ khu vực thung lũng cho .”
“Ồ, !” Kiện Bàn đáp.
Trước khi rời , Lôi Minh nheo mắt thung lũng một nữa.
Thung lũng chút thú vị, khơi dậy ham tò mò mạnh mẽ của .
Nếu bọn họ thực lực như , xem thử bọn họ mạnh đến mức nào.
DTV
Lôi Minh rời khỏi vách núi với một nụ chế giễu.
Trận chiến vách núi khiến tinh thần lực của Đinh Mộ tiêu hao nhiều.
Cô hề chuyện xảy chân vách núi.
Hai ngày nay, cô ở trong gian cho gia súc ăn thì cũng ở nhà nấu cơm sưởi ấm.
Cô còn dùng tinh thần lực để dò xét tình hình hàng ngày trong rừng nữa, mỗi ngày cô dành một tiếng để vận hành tinh thần lực trong cơ thể.
Đinh Mộ phát hiện rằng mỗi khi tinh thần lực của cô tiêu hao quá nhiều, khi hồi phục thì mạnh hơn nhiều.
Mai Ngạn Quân dẫn nhóm Đầu Trọc sửa chữa mái của hai nhà kính lớn quái vật phá hoại.
Để đề phòng trong thung lũng còn quái vật ẩn nấp, Mai Vũ Văn và Trương Diệp cùng những khác dẫn Bình An, Thiểm Điện và sói nhỏ tuần tra khắp các ngóc ngách trong thung lũng suốt mấy ngày liền.
Đã lâu thực hiện nhiệm vụ, Bình An và Thiểm Điện coi trọng nhiệm vụ .
Dù tuyết rơi, nhưng bọn chúng vẫn hăng hái chiến đấu.
Trước và khi xuất phát mỗi ngày, bọn chúng đều dùng tiếng chó để huấn luyện ba chú sói con.
Đinh Mộ trái , phát hiện hai con sói cái và Bình An, Thiểm Điện hề nảy sinh chút tình cảm nào.
Sói con đối xử với hai con ch.ó giống như đối xử với cha .
Cô suy nghĩ, lẽ sói con đến thời kỳ động dục.
Sau hai ngày điều chỉnh, tinh thần lực của Đinh Mộ hồi phục.
Mấy ngày gần đây, cô luôn thấy thêm nhiều biến dị và chuột biến dị trong khu rừng yên tĩnh.
Hình như bọn chúng thứ gì đó xua đuổi, cứ chui rừng cây đỉnh núi.
Mặt đất phủ một lớp tuyết dày, khi trời trở lạnh và tuyết rơi, chuột biến dị chui xuống tuyết tổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-408.html.]
Chiều hôm đó, khi Đinh Mộ ngủ trưa dậy, cô tập trung lắng , cố gắng tìm con quái vật hình bỏ trốn hôm đó trong rừng.
Tuy nhiên, khi cô mở rộng thính giác xuống chân núi, một âm thanh chói tai khiến màng nhĩ của cô gần như vỡ tung.
Cô xoa tai, cẩn thận nhớ âm thanh , cũng như những con chuột biến dị và biến dị nhanh nhẹn hơn đang chạy thục mạng lên núi.
“Là sóng siêu âm.” Đinh Mộ chút hoảng hốt, đây là cố ý dùng sóng siêu âm để xua đuổi.
Cô đột ngột dậy, định ngoài tìm Mai Ngạn Quân.
Mai Ngạn Quân đẩy cửa bước .
“Dậy ?” Trong bóng tối, Mai Ngạn Quân rõ nét mặt của Đinh Mộ.
Đinh Mộ xoa tai, cô vẫn cảm thấy khó chịu, “Có chân núi cố ý dùng sóng siêu âm để đuổi chuột biến dị và biến dị lên núi.”
Lúc Mai Ngạn Quân mới chú ý đến việc cô liên tục xoa tai, “Tai chứ?”
“Hơi chói tai một chút thôi.”
Hai đang chuyện thì giọng của Trương Bằng Phi vang lên trong bộ đàm, hôm nay đến lượt tuần tra tường.
“Anh Quân, Chu Tụ Bảo phái đến cầu cứu, rằng biến dị tấn công Lang Cốc, ít thương, mời chị dâu qua xem.”
“Được, ngay.” Mai Ngạn Quân .
Tim Đinh Mộ đập thình thịch, “Trùng hợp ?”
Cô vội vàng lấy hộp thuốc khỏi gian, thêm một ít thuốc trị nhiễm trùng vết thương.
“Anh cùng em.” Mai Ngạn Quân nheo mắt, cũng cảm thấy điều gì đó bình thường.
Đinh Mộ vội vàng giữ tay , “Không , hai chúng thể rời khỏi thung lũng cùng một lúc , ở trấn giữ, em và Đầu Trọc là .”
Đầu Trọc lái chiếc Hummer chở Đinh Mộ đến cổng chính.
Mai Vũ Văn vội vã từ tường xuống, “Mẹ, đột nhiên nhiều biến dị và quái vật xuất hiện bên ngoài, con yên tâm, con cùng nhé.”
“Hôm nay con trực ?”
“Hôm qua con trực , con chỉ lên tường để kiểm tra tình hình thôi.” Mai Vũ Văn .
“Vậy thì thôi!”
Mấy Đinh Mộ theo xe của Tiểu Hoàng Mao, đến gần bức tường bên ngoài Lang Cốc, bọn họ thấy vài đống lửa lớn đang cháy, khí tràn ngập mùi khó chịu.
Những tường cầm vũ khí tuần tra qua .
Xe dừng ở khu dân cư, trấn trưởng Trát Cát bước đón.
“Cô Đinh, lâu gặp.”
“Trấn trưởng Trát Cát, lâu gặp.”
Sau khi chào hỏi , lãng phí thời gian, trấn trưởng Trát Cát dẫn mấy Đinh Mộ đến khu vực thương.
Có kinh nghiệm từ những , bọn họ sợ lây nhiễm, cho nên những thương cách ly riêng biệt.
Có mấy ngọn đuốc thắp lên trong phòng.
Phần lớn là vết thương do cào và cắn, một thương nặng bắt đầu sốt, vết thương nhanh chóng sưng đỏ và mưng mủ, nhiễm trùng đang lan nhanh.
Đinh Mộ cảm thấy chút khó tin, “Bị thương bao lâu ?”
Bọn họ thương trấn trưởng Trát Cát chỉ huy khiêng về, ông cũng xem qua vết thương của từng , nhưng lúc đó nghiêm trọng như , tại trong thời gian ngắn trở nên như thế ?
“Chưa đến hai tiếng, thể chữa ?” Ông lo lắng hỏi.
Đinh Mộ nhíu mày, trong lòng cô chợt cảm thấy chút bất an.
“Chuyện cũng chắc.” Cô .
Vì là loại virus gì, cho nên Đinh Mộ chỉ thể dùng nước khử trùng pha loãng bằng nước suối của để sạch vết thương cho thương.
Khi cô chuẩn sạch vết thương cho một cắn cổ, đột nhiên đó nổi điên, hai tay điên cuồng túm lấy khác.
“Nhanh! Giữ . Cẩn thận đừng để cào.” Đinh Mộ vội vàng .
Cô đặt dung dịch khử trùng xuống bật đèn pin, đến gần quan sát đàn ông bỗng nhiên nổi điên.