Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:03:35
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không Không rút tay về, Lôi Minh nhắc đến tướng quân, ánh mắt lộ vẻ tham lam: “Đội trưởng, tướng quân cái giá gì để đổi với chúng ?”

Lôi Minh kịp trả lời, lái xe là Kiện Bàn hào hứng : “Chắc chắn ít, cô gái sóng tinh thần mạnh nhất trong những chúng từng bắt.”

“Lợi hại , là khiến cô trở thành của chúng luôn.” Sấu Tử ưa Đào Hồng từ lâu, trong đội thêm một cô gái, cô sẽ còn kiêu ngạo và thô lỗ nữa.

“Chúng xem tướng quân giá gì , tính tiếp.” Lôi Minh Kiện Bàn cô gái sức mạnh tinh thần mạnh, cũng ý định giữ cô .

Xe chạy gần ba tiếng, Đinh Mộ vẫn ngủ say, dấu hiệu tỉnh .

“Đội trưởng, bên ngoài tuyết rơi càng lúc càng nhiều, nên tìm chỗ tránh ?” Giọng của Kiện Bàn truyền đến từ cabin lái xe.

Lôi Minh suy nghĩ một lát : “Vậy thì tránh , thời tiết c.h.ế.t tiệt .”

“Phía một thung lũng nhỏ, gần đó khe nứt, chắc gặp nhiều quái vật hình .” Kiện Bàn lái xe chỉ màn hình bản đồ.

“Được.”

Xe bọc thép thung lũng nhỏ, từ từ dừng .

Tranh thủ tuyết quá lớn, năm lượt xuống xe giải quyết vấn đề sinh lý.

Đinh Mộ giật từ trong giấc mơ, cô mở mắt.

Suy nghĩ dần rõ ràng, nhớ cảnh khi ngất xỉu, cô quan sát xung quanh, đây là trong một chiếc xe.

“Ồ, tỉnh ! Ngủ ngon ?” Giọng chế giễu của phụ nữ vang lên.

Đinh Mộ đầu Đào Hồng bên cạnh.

Đào Hồng ghét bỏ Đinh Mộ khăn quấn kín đầu và mặt. Còn kịp đợi cô phản ứng, cô đưa tay kéo khăn và khẩu trang của Đinh Mộ.

Chê cái mũ của cô vướng víu, kéo mũ .

Khuôn mặt xinh của Đinh Mộ lộ , da trắng, ngũ quan rõ ràng. Theo Mai Ngạn Quân huấn luyện lâu năm, nên mặt cô khí chất kiên quyết, cho bộ khuôn mặt toát vẻ khí.

“Ồ! Hóa là một mỹ nhân.” Đào Hồng ném mũ của Đinh Mộ , đưa tay chạm mặt cô.

Đinh Mộ đầu, tránh sự đụng chạm của cô .

“Các là ai? Muốn đưa ?” Đinh Mộ lạnh lùng .

Đào Hồng giận, như trêu một con mèo nhỏ: “Còn nóng nảy nữa chứ. cho cô , rơi tay chúng , thì nên kiềm chế tính khí, nếu sẽ tự khổ.”

Đinh Mộ thấy cô trả lời, cũng lười chuyện.

Không Không mang theo mùi thuốc lá, thấy Đinh Mộ tỉnh, mắt liền sáng lên: “Cô gái đấy.”

Đào Hồng ghét bỏ mùi t.h.u.ố.c lá , giơ tay quạt quạt: “Là cá tính, thuần phục cô ?”

Mắt Không Không càng sáng, xung quanh: “Đội trưởng trở về dễ để giải thích .”

“Sợ cái gì, với kỹ năng của , đợi về, sớm xong ?” Đào Hồng mở cửa xe bước .

Đinh Mộ thấy rõ, khi Đào Hồng xuống xe, đàn ông gọi là Không Không lấy một cái túi đưa cho cô .

Người đàn ông gọi là Không Không gian!

Đào Hồng nhận lấy cái túi, liếc mắt yêu kiều , kéo mũ, rừng.

Không Không mở cửa xe bước , Đinh Mộ lướt qua đàn ông bước từ phía rừng bên .

Cô nhớ, đó hình như là đội trưởng của họ.

Vẻ mặt đàn ông đê tiện, ánh mắt lộ sự dâm dê, lập tức kéo quần áo của Đinh Mộ.

Đinh Mộ giả vờ sợ hãi, co chân .

“Đừng sợ, lát nữa đảm bảo khiến cô thoải mái.”

Không Không khùng khục, kéo quần xuống, lộ một thứ đen thui kinh tởm.

Người đàn ông toe toét, lộ hàm răng đen, hôi thối, mắt thấy sắp xông Đinh Mộ.

Đinh Mộ chọn thời điểm, đạp mạnh hạ bộ .

“Á! Á!” Người đàn ông ngã khỏi xe, ôm lấy hạ bộ rên rỉ lăn lộn trong bùn.

Lôi Minh trở thấy cảnh , trầm giọng hỏi: “Có chuyện gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-411.html.]

Đinh Mộ giả vờ nạn nhân yếu đuối, co chân thu thành một cục.

Những sức mạnh tinh thần, họ định gì, tuyệt đối thể để họ gian.

Cô ngẩng đầu, mặt đầy nước mắt, ánh mắt giận dữ của Lôi Minh, co rúm chui một góc.

Lôi Minh nhận câu trả lời từ Đinh Mộ, sang Không Không còn đang rên rỉ đất.

Nhìn thấy tay lộ một đoạn xí, ngay lập tức hiểu .

Anh nghiến răng: “ tạm thời đừng động đến cô , là điếc coi gì?”

Đinh Mộ nghĩ rằng hai sẽ đánh . , Lôi Minh chỉ trách mắng vài câu, chuyện liền trôi qua nhẹ nhàng.

Khi Đào Hồng , Không Không kéo quần lên. Cô thấy Lôi Minh bên cạnh thì lập tức nổi giận, mở cửa xe định kéo Đinh Mộ xuống xe.

“Đứng , cô ? Hai đều coi ?” Lôi Minh ngăn cản hành động của Đào Hồng.

Đào Hồng mạnh mẽ đóng cửa xe .

DTV

“Hai theo .”

Lôi Minh gọi hai , đúng lúc ba khác cũng đang ở rìa rừng cây.

Đinh Mộ liếc mắt về phía mấy đó, cố ý thu sức mạnh tinh thần, lắng cuộc chuyện của họ.

“Đội trưởng, chuyện gì ?” Sấu Tử thấy mặt Lôi Minh đen , liền hỏi.

Lôi Minh liếc mắt qua mấy , vẻ mặt nghiêm trọng, về phía Đinh Mộ, : “Các đừng quên cô dị năng sức mạnh tinh thần. Bây giờ còn rõ sức mạnh của cô , đừng dễ dàng tay với cô . Đây là cuối cùng với các , hỏng chuyện của , đừng trách nể tình.”

Kiện Bàn lấy thiết mang theo bên : “Đội trưởng, xem, từ khi ngoài, thiết còn sóng nữa.”

“Có trời quá lạnh hỏng thiết ?” Đào Hồng lười biếng tựa một cái cây.

Lôi Minh kỹ: “Sao trị giảm nhiều như so với khi ở thung lũng?”

“Tại như ?” Sấu Tử hiểu về thiết .

“Từ khi cô Đào Hồng thôi miên ngủ đến giờ vẫn như .” Kiện Bàn bổ sung.

Đôi mắt lạnh lùng của Lôi Minh đảo hai , lạnh lùng : “Lần tới sẽ thăm dò cô , chung các đừng nghĩ đến việc hại cô .”

Đinh Mộ yên lặng trong xe, cúi đầu xuống chân , nhưng động tĩnh bên ngoài đều in rõ trong đầu cô.

Lôi Minh mở cửa xe, Đinh Mộ ngẩng đầu lên.

Lôi Minh liếc qua khuôn mặt của cô, trong lòng cũng thầm ngạc nhiên. Trải qua mấy năm tận thế, phụ nữ vẫn bảo dưỡng như .

“Cô thể điều khiển vật bằng sức mạnh tinh thần ?”

Lôi Minh ở chỗ ánh sáng, sắc mặt lạnh lùng của hiện rõ trong mắt Đinh Mộ, đây là một nguy hiểm.

“Sức mạnh tinh thần là gì?” Đinh Mộ giả vờ hiểu.

Lôi Minh lấy từ trong túi một chai nước và một gói bánh quy nén, đưa qua. Anh đột nhiên thả tay, chai nước và bánh quy như yên lơ lửng giữa trung.

Đây là loại dị năng gì?

Đinh Mộ thầm kinh ngạc, cô thể cảm nhận rõ ràng gian xung quanh đều yên, đàn ông dị năng ngưng đọng thời gian.

Không chắc chắn liệu dị năng của Lôi Minh tác dụng với , cô thậm chí dám chớp mắt.

Một lúc , Lôi Minh đưa tay cầm chai nước và bánh quy, đưa cho Đinh Mộ: “Đói , cho cô.”

Đinh Mộ ngơ ngác , cũng đưa tay nhận.

“Yên tâm, độc .” Lôi Minh giễu cợt .

Đinh Mộ đưa tay nhận, nắm chặt đồ trong tay.

“Như thế , cô ?” Lôi Minh dẫn dắt.

Đinh Mộ ngơ ngác lắc đầu: “Các định đưa ?”

Lôi Minh nở một nụ : “Đến một nơi , ở đó cô thể phát huy và thể hiện năng lực của .”

Nói xong, dậy, híp mắt Đinh Mộ một nữa.

Giọng điệu cảnh báo: “Đừng hòng giở trò mặt .”

Nói xong, mạnh mẽ đóng cửa xe, về hướng bốn .

Loading...