Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 414

Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:03:43
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới bóng tối che giấu, ai thấy, cổ nổi lên những gân đen như con trùng bò da.

Đinh Mộ từ xa theo , ánh mắt thỉnh thoảng quan sát Không Không.

Thấy ngã, trong lòng cô vui mừng, hai chất độc cùng lưu thông, đoán chừng trụ bao lâu nữa.

Chẳng lẽ, bắt đầu biến dị ?

Mọi khó nhọc xuống núi, thấy chỗ đó cách khe núi khá xa.

Kiện Bàn đề nghị: “Đội trưởng, chỗ cách chỗ đó một ngọn núi, chúng nghỉ ngơi một chút tiếp nhé?”

“Quái vật trong bóng tối thể lường , vẫn nên xa chút hẵng nghỉ ngơi.”

Lôi Minh từ chối đề nghị của Kiện Bàn.

Không Không thông minh lấy xe bọc thép , lên xe.

Trước khi lên xe, Không Không đột nhiên đầu Đinh Mộ.

Đinh Mộ thấy đôi mắt đỏ ngầu của , liền giật trong lòng, chẳng lẽ biến dị ?

Chỉ thấy kéo Đào Hồng: “ cùng cô .”

“Không, cùng . Lúc nãy núi còn định đẩy về phía biến dị.”

Đinh Mộ sợ hãi lùi vài bước, đổ tội lên .

Không Không tức giận đến mức suýt nghiến nát răng.

“Không Không, đừng náo loạn nữa, mau lên xe.”

Sấu Tử phía đẩy một cái, hiểu vì cứ gây sự với Đinh Mộ.

Anh cảm thấy hẹp hòi, luôn đối xử với một phụ nữ mà chỉ cần một tay cũng thể bóp chết.

Đinh Mộ mỉm , lên xe ánh mắt của .

Đào Hồng cũng để ý tới , cạnh Đinh Mộ.

Không Không đành phía .

Trên đường , Đinh Mộ luôn quan sát , thấy thỉnh thoảng run nhẹ, nụ khăn quàng cổ càng rõ hơn.

Xe chạy gần ba tiếng mới dừng chân núi.

Họ định dừng nghỉ một đêm ở đây, sáng mai tiếp tục lên đường.

Buổi tối cắm trại xong, quây quanh đống lửa sưởi ấm.

Mọi thứ vẫn như thường lệ, họ . Không Không vì khác chú ý, thỉnh thoảng còn tham gia vài câu.

Chỉ Đinh Mộ để ý thấy, cúi đầu cả đêm, ở nơi khuất sáng.

Bất chợt thấy cổ lộ , đỏ như tôm luộc.

Đinh Mộ tính thời gian, vẻ bắt đầu sốt.

Cô luôn yên lặng chờ đợi.

Có lẽ hôm nay chiến đấu với quái vật tốn nhiều sức, tối nay cả Đào Hồng cũng yên tĩnh nghỉ sớm.

Đinh Mộ trong túi ngủ, âm thầm vận dụng sức mạnh tinh thần, cô đang dưỡng sức.

Cho đến khi đều phát tiếng ngáy ngủ.

Từ lều bên cạnh truyền đến tiếng động, Đinh Mộ tách một luồng sức mạnh tinh thần quét qua.

Không Không lặng lẽ khỏi lều, bước lảo đảo về phía rừng cây.

Đinh Mộ vận dụng sức mạnh tinh thần trong cơ thể, tạo thành một cái lưới lớn, bao phủ hai cái lều trong nơi đóng quân, khiến chìm giấc ngủ sâu hơn.

Khả năng kiểm soát tinh thần lực của cô hơn nhiều so với khả năng thôi miên của Đào Hồng, Đào Hồng thôi miên khiến ngủ hai đến ba giờ thì sẽ tự nhiên tỉnh dậy, còn để cô tay thì sẽ dễ dàng tỉnh dậy như thế.

Đinh Mộ lặng lẽ bước khỏi lều, dọc theo dấu vết chân mà chậm rãi theo.

Đi trong rừng, Đinh Mộ dùng tinh thần lực theo như radar, nhanh phát hiện ảnh của .

Chỉ thấy quỳ rạp xuống đất, tay vung lên, đó ném một đống đồ vật từ trung.

Trong đầu Đinh Mộ khó hiểu.

Anh đang ?

Vật tư ném ngoài càng ngày càng nhiều, trong lúc Đinh Mộ tưởng rằng cả sắp đống vật tư chôn vùi.

Thì chậm rãi bò khỏi đống vật tư, “phốc” một tiếng, từ trong miệng phun một ngụm m.á.u tươi.

Ngay đó cả ngã xuống đất, thể run rẩy kịch liệt.

Đinh Mộ lặng lẽ đến gần đống vật tư , chỉ liếc mắt một cái, cô thấy trong đống vật tư đó chỉ đơn thuần lương thực đồ ăn, mà còn ít vũ khí và đạn dược.

Hai mắt Đinh Mộ sáng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-414.html.]

Cô vươn tay , lấy những vật dụng gần nhất cho trong gian.

“Phác” một tiếng, Đinh Mộ ngẩng đầu lên .

Không lên từ khi nào, thể lảo đảo giống như say rượu.

Hai tay nắm thành quyền, hung hăng đánh đầu của chính , giống như là thứ gì đó.

Đinh Mộ quan sát động tác của , thu hết những vật dụng rơi ở mặt đất, trong lòng cảm thấy vô cùng sung sướng.

Ngay khi cô chuẩn rời khi thu thập xong đống vật tư lớn thì vứt một chiếc xe bọc thép khác giống hệt chiếc bên ngoài.

Ôi! Nhóm thật sự nhiều vật tư!

Trong tay Đinh Mộ đột nhiên xuất hiện một con d.a.o găm, khi cô nhấc chân lên, đến g.i.ế.c c.h.ế.t đàn ông .

Anh đột nhiên ngã xuống mặt đất, hề nhúc nhích.

Rốt cuộc c.h.ế.t ?

Đinh Mộ vươn tay thu đống vật tư lớn gian, đó tiến lên hai bước, đặt tay lên xe thiết giáp, chiếc xe thiết giáp biến mất tại chỗ.

Cô dùng chân đá đất, vẫn bất động.

đá thêm nữa, vẫn bất động.

Lúc cô cực kỳ chắc chắn, c.h.ế.t !

Lúc đang chuẩn xoay rời , thì một vật sáng chói đột nhiên dâng lên từ trong cơ thể .

Đinh Mộ mở to mắt kỹ, thứ trông giống như viên đá quý .

Hay là một xá lợi?

Điều quan trọng là nó sẽ phát sáng.

Mặc kệ nó là gì nữa, tiên cứ thu nó .

Vì thế, Đinh Mộ lấy một cái túi từ trong gian, thật cẩn thận mà thu thập những thứ bay lơ lửng trong trung ném gian.

Sau đó nhặt cành cây mặt đất, quét dấu vết của những vật dụng chất đống đó.

Sau khi kiểm tra một gì còn sót , cô mới trở lều theo dấu chân lúc đến.

Đinh Mộ xuống, liền thấy tiếng gào rống phát từ trong rừng truyền đến.

Anh biến dị !

Cô dùng tinh thần lực quét qua những đàn ông ở lều bên cạnh.

Ừm, vẫn đang ngủ ngon!

Đinh Mộ thể thừa dịp lúc mà rời , nhưng cô thể, những thung lũng ở , chỉ sợ khi cô về, thì những sẽ tới gõ cửa mất.

tìm xem rốt cuộc là ai bắt cô, và bắt cô để gì!

Sau đó nhân cơ hội tiêu diệt hết mối nguy hiểm !

máy dò bên cạnh Kiện Bàn, trị định, bất kỳ biến động nào, cô liền cảm thấy yên tâm.

Sau khi xong tất cả những điều , âm thanh dường như phát từ lều trại bên .

Đinh Mộ rút bộ tinh thần lực về.

Tên biến dị đó phối hợp, lúc phát một tiếng gào rống.

Đinh Mộ an tâm mà nhắm mắt , lắng động tĩnh bên ngoài.

DTV

Những ở lều bên cạnh thức giấc.

“Lão đại, biến dị về phía .”

Người đàn ông lập tức cầm vũ khí trong tay, liếc trống bên cạnh.

Này, ai ?

“Không Không ?”

Lôi Minh cũng mặc áo khoác , ánh mắt âm trầm quét qua vị trí của Không Không, “Đi, ngoài xem.”

Anh xoay , vén rèm lều bước ngoài.

Trước tiên Kiện Bàn nhặt dụng cụ mặt đất thoáng qua, đổi gì, lúc mới yên tâm bỏ dụng cụ túi, đó cầm lấy s.ú.n.g ngoài.

Đào Hồng dậy Đinh Mộ vẫn còn đang ngủ say, liền đá cô một cái: “Dậy ! Người biến dị tới !”

Ánh mắt Đinh Mộ vẫn còn mơ màng buồn ngủ, thấy Đào Hồng quần áo, cô cũng vội vàng lấy áo khoác mặc .

Lôi Minh khỏi lều, thấy Đào Hồng và Đinh Mộ lượt khỏi lều, sự âm trầm trong mắt lập tức tiêu tán nhiều.

“Lôi Minh, xảy chuyện gì thế?” Thanh âm của Đào Hồng uể oải vang lên, tựa hồ còn tỉnh ngủ.

Người đàn ông gầy gò ở phía : “Có biến dị đang về phía bên .”

Loading...