Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:03:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , tất cả đều lều, Đào Hồng thấy Không Không ở đây, định hỏi.

“Gầm ~” Âm thanh biến dị truyền đến, đó một ảnh cứng ngắn từ trong rừng cây nghiêng ngả lảo đảo .

Kiện Bàn bật đèn pin lên chiếu qua, ngay lập tức sốc: “Không Không?!”

Đèn pin của đồng thời chiếu về hướng của Không Không, chỉ thấy đôi mắt của đỏ ngầu, tròng mắt lồi , xung quanh miệng dấu vết nôn máu.

Nghe thấy giọng của Kiện Bàn, tốc độ của nhanh hơn một chút, lao về phía bên .

Lôi Minh cắn chặt hàm răng, đốt ngón tay cầm s.ú.n.g trở nên trắng bệch.

Mắt thấy Không Không định đưa tay tóm lấy , bất ngờ giơ s.ú.n.g lên và b.ắ.n đầu của Không Không.

Không Không b.ắ.n liền ngã ngửa .

Cánh tay cầm s.ú.n.g của Lôi Minh run lên nhè nhẹ.

Người đàn ông gầy gò xổm xuống, chạm quần áo của Không Không, khi sờ một lúc lâu mới dậy, hoảng sợ : “Lão đại, Không Không biến dị, vật tư chúng để ở chỗ Không Không bây giờ?”

Lôi Minh nghiến răng nghiến lợi : “Tìm ! Mau tìm cho !”

Kiện Bàn và đàn ông gầy gò tìm kiếm lâu nhưng tìm thấy gì.

Đào Hồng sửng sốt hồi lâu, đó mới thấp giọng : “Tại biến dị?”

Không sai, Không Không biến dị, thứ bọn họ nghĩ tới đầu tiên chính là vật tư, chứ bọn họ suy nghĩ xem tại Không Không biến dị.

Người đàn ông gầy gò nhanh chóng tìm thấy cổ tay cắn và chảy m.á.u của , lớn tiếng : “Ở đây, cắn từ khi nào.”

Mọi nhanh chóng đến xem, phát hiện rằng Không Không hề thương khi ở cạnh họ.

Vì thế, ánh mắt của đều về phía Đinh Mộ.

Lôi Minh chiếu đèn pin về phía Đinh Mộ, ánh mắt như rắn độc gắt gao cô chằm chằm: “Cô cắn như thế nào ?”

Đinh Mộ lắc đầu, trong đầu nhớ tình huống của hai núi, “ , khi lên đến đỉnh núi, thể chạy nữa nên đành dựa một gốc cây. còn kịp khôi phục nhịp thở thì thấy tiếng súng, g.i.ế.c c.h.ế.t một biến dị.”

Lôi Minh thấy vẻ mặt sợ hãi của cô, lời của cô chút sơ hở, khi suy nghĩ hồi lâu, mới từ từ đặt đèn pin xuống.

Anh với đàn ông gầy gò: “Mổ , xem trong thể thứ gì . Những vật tư đó đều là tâm huyết của chúng , cố gắng tìm về càng nhiều càng .”

Đinh Mộ rũ mắt xuống, ý tứ trong lời của , thì vẻ như tất cả vật tư của họ ở đây.

Đào Hồng và Đinh Mộ lặng lẽ bên đống lửa, trong khí thoang thoảng mùi tanh.

Đinh Mộ vẻ mặt ngơ ngác của Đào Hồng thì cũng suy đoán , cô ngủ với bao nhiêu đàn ông, nhưng cô đối xử với Không Không khác với những đàn ông khác.

Không còn nghi ngờ gì nữa, mấy đàn ông lục soát t.h.i t.h.ể của Không Không từ đầu đến chân nhưng vẫn tìm thấy gì.

DTV

Người đàn ông gầy gò tìm vài cành cây, đốt t.h.i t.h.ể của Không Không để ngăn cho quái vật ăn xác.

Trong đội một chết, nhiều vật tư mất, sắc mặt Lôi Minh lạnh lùng, thậm chí là ngủ .

Anh liếc Đinh Mộ đang yên lặng, đây là lợi thế cuối cùng của đội họ.

“Thu dọn đồ đạc một chút xuất phát. Nơi cách chỗ đó xa, chúng sẽ dừng giữa chừng.”

Tuyết trắng mênh m.ô.n.g chiếu sáng lên bầu trời đêm tối tăm, tiếng s.ú.n.g dữ dội và tiếng gầm rú của biến dị vô cùng chói tai.

Tiếng mũi tên xuyên qua khí giống như những hạt mưa, b.ắ.n về phía biến dị đau đớn, khiến cảm thấy sợ hãi.

Mai Ngạn Quân dẫn theo nhóm Lam Vũ lên tường thành, b.ắ.n c.h.ế.t từng đợt biến dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-415.html.]

“Anh, biến dị từ tới nhiều như ?” Đầu Trọc đổ mồ hôi đầy đầu, khí nóng chậm rãi dâng lên.

Hai mắt Mai Ngạn Quân phủ đầy sương giá, vẻ mặt căng chặt : “Bọn họ thu hút nhiều biến dị như chính là để cản trở chúng , mục đích cuối cùng của bọn họ là bắt Mộ Mộ.”

Anh lo lắng, hận thể đuổi theo g.i.ế.c c.h.ế.t những đó ngay bây giờ, nhưng thể quan tâm đến sự an của thung lũng .

“Tại bọn họ bắt chị dâu ?” Đầu Trọc nhắm chuẩn xác biến dị phía , tay chút do dự mà nổ súng, hỏi sự nghi vấn của .

Mai Ngạn Quân đầu một cái thật sâu, gì nữa, tiếp tục chuyên tâm b.ắ.n c.h.ế.t biến dị bên bức tường.

Đầu Trọc cái liếc mắt của cho trong lòng run lên, mơ hồ hiểu điều gì đó.

Trận chiến diễn khốc liệt và kéo dài, dường như g.i.ế.c hết biến dị, chúng ngừng lao từ rừng rậm.

Những con chuột biến dị và bọn quái vật cũng cảnh tượng đẫm m.á.u cho sợ tới mức co rúm trong hang động của chúng.

Sau hơn ba tiếng b.ắ.n chết, nhóm Mai Ngạn Quân mới thể tiêu diệt hết những dị nhân ẩn nấp trong rừng, đồng thời g.i.ế.c c.h.ế.t hơn chục con quái vật hình đang cố gắng nhặt của hời.

Nhìn đống xác c.h.ế.t biến dị chất như núi, Trương Bằng Phi cau mày, nếu thiêu chúng thì cũng tốn ít củi lửa.

“Thiêu ư?”

Mai Ngạn Quân lấy từ trong gian một thùng dầu, đưa cho : “Đổ một ít dầu , chặt thêm một ít cành cây đốt, nếu giữ , chờ đến khi thời tiết nóng lên, cũng cho sức khỏe của trong thung lũng.”

Trương Bằng Phi cảm thấy Mai Ngạn Quân cũng đúng, nhận lấy can xăng, rắc đều lên.

Đầu Trọc và Lý Trí Dũng chặt nhiều cành cây trở về.

Nhìn cái hố to lấp đầy, Mai Ngạn Quân mặt cảm xúc lấy cây đuốc trong tay Trần Tử Kiện ném ngoài.

“Bùm” một tiếng, ngọn lửa lớn chiếu sáng thẳng lên phía bầu trời đêm trong rừng rậm.

Trước khi lửa dập tắt, Mai Ngạn Quân liền dẫn trong thung lũng trở nhà ăn.

“Mọi kiểm tra vũ khí trong tay xem còn bao nhiêu đạn dược, Diêu Nghiêu, phụ trách việc đăng kí.”

Nói xong, đưa Mai Vũ Văn và Mai Đóa về nhà.

Thím Trần bóng lưng của ba cha con, đó cầm mũi tên tay phòng bếp.

Dương Thiến Vân thấy , cũng nhấc chân .

Lưu Lệ và liếc mắt một cái, hai cũng lặng lẽ vòng qua bếp.

Về đến nhà, Mai Đóa vốn đang cố kìm nước mắt bật , “Ba ơi, ba cứu về ạ?”

Mai Vũ Văn ôm lấy bả vai cô bé, nhỏ giọng an ủi : “Đừng lo lắng, sẽ chuyện gì .”

Tâm trạng chán nản lây nhiễm sang cả Bình An và Thiểm Điện, chúng nó vây quanh Mai Đóa, ngừng dùng đầu cọ hai em.

“Lần thể ba sẽ ngoài lâu hơn, Vũ Văn, con chăm sóc cho em gái thật , giúp đỡ chú Thẩm và chú Trương bảo vệ thung lũng.”

Thời gian còn nhiều lắm, Mai Ngạn Quân lấy các loại vật tư cùng với vũ khí, trang trong gian .

“Con cất hết mấy thứ , mang theo vũ khí bên lúc nơi.”

Mai Vũ Văn trịnh trọng gật đầu: “Con .”

Cuối cùng, Mai Ngạn Quân phòng thu dọn vài bộ quần áo, ôm Mai Vũ Văn và Mai Đóa khi ngoài.

“Ở nhà đợi, ba sẽ đưa về!”

Nói xong vội vã bước khỏi cửa.

Loading...