Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 428
Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:04:21
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô bé chút sợ hãi bộ dáng đầy sát khí của Mai Ngạn Quân, khi trải qua sự đau đớn trong phòng thí nghiệm, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến cô bé sợ hãi đến phát run.
Đinh Mộ Mai Ngạn Quân gì đó với Kỳ Kỳ khi cô đang ngủ.
Cô gì, ba chậm rãi về phía núi.
Thỉnh thoảng, quái vật hiện lên trong rừng, Kỳ Kỳ sợ hãi đến mức dựa gần Đinh Mộ.
Đi bao xa, liền thấy bức tường của thung lũng.
Những tuần tra tường thấy một bóng từ núi lên, dùng đèn pin chiếu mã Morse.
Mai Ngạn Quân cầm đèn pin lên đáp bọn họ.
“ Anh, trở !” Đầu Trọc gấp chờ nổi mà kêu lớn lên.
“Ừ!” Mai Ngạn Quân trầm giọng .
Tức khắc, tường vang lên những giọng vui vẻ.
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đến gần tường thành, Đầu Trọc và Mai Vũ Văn liền chạy khỏi cổng, theo là Lam Vũ, Diêu Nghiêu và Trương Bằng Phi.
Mai Đóa lao tới mặt Đinh Mộ như một quả đạn pháo nhỏ, ôm lấy eo cô, áp mặt n.g.ự.c cô, tham lam ngửi mùi hương đặc trưng của .
Mai Vũ Văn cũng chạy tới mặt bố , ánh mắt lấp lánh: “Mẹ, chứ?”
Đinh Mộ đưa tay sờ lên khuôn mặt càng ngày càng cương nghị của : “Mẹ .”
Một lúc lâu , Mai Đóa nghẹn ngào trong vòng tay : “Mẹ ơi, cuối cùng cũng về , con lo lắng cho lắm!”
Đinh Mộ vỗ lưng cô bé: “Bé ngốc, về ? Thực lực của con còn .”
Mai Đóa ngẩng đầu lên, cô bé thấy tay Đinh Mộ đang nắm lấy tay cô bé khác thì cô bé liền tò mò .
“Cậu là ai?”
Mai Ngạn Quân chào hỏi xong, đám quái vật đang ngừng trong rừng, nhíu mày : “Có chuyện gì thì trở về , bên ngoài an .”
“Đi, chúng về nhà thôi.” Đinh Mộ , tay còn ôm Mai Đóa về phía thung lũng.
Đầu Trọc thỉnh thoảng cô bé mà Đinh Mộ đang nắm tay.
Sau khi qua cửa, Đinh Mộ thấy đèn trong nhà ăn từ xa.
Quả nhiên, liền thấy Trương Bằng Phi : “Biết hai trở về, chúng em với thím Trần, cùng với ba em xuống nhà ăn chuẩn cơm tối, thím Trần và chú Lâm , chờ chị dâu và Quân trở về thì sẽ ăn bù cơm tất niên.”
“Lại đến tết ! thật sự bỏ lỡ một cái tết.” Đinh Mộ cảm thán, xem lịch, nên cô cũng nhớ ngày.
Khi đêm dài đến, ban ngày và ban đêm đều trở nên giống , đặc biệt là khi cô bắt , cuộc sống của cô càng thêm mơ hồ.
Mai Vũ Văn theo thấy tiếng thở dài của Đinh Mộ, trong lòng liền đau xót, còn nhớ rõ ngày ăn tết, thể thấy ở bên ngoài chịu ít khổ.
“Con và em gái nhiều đồ tết, chờ về nhà thể nếm thử xem bọn con nấu ngon .”
“Được! Con trai và con gái đều lớn , đều đồ tết cho ăn .” Đinh Mộ vui vẻ .
Mấy , thoáng chốc đến nhà ăn.
Thím Trần vẫn luôn ở cửa nhà ăn, họ từ xa tới.
Thấy Đinh Mộ trở về, bà vội vàng nghênh đón .
“Mau! Vào trong , chậu than chuẩn xong, uống một tách nóng, sưởi ấm một chút, đồ ăn sẽ sớm nấu xong thôi, tối nay chúng ăn lẩu nhé.”
Đinh Mộ xuống ghế, Đào Dương và Diệp Vũ Đồng nhanh chóng bưng , cùng với những món ăn nhẹ mừng năm mới như kẹo lạc.
“Chị dâu, đồ ăn sắp xong , chị ăn chút gì lót cổ .”
Thím Trần giúp sắp xếp đồ ăn nhẹ, ngẩng đầu liền thấy một cô bé đang dựa Đinh Mộ.
Bà giật , từ khi bước cửa bà vẫn rời mắt khỏi Đinh Mộ, lúc bà mới chú ý đến bên cạnh thêm một đứa trẻ.
“Mộ Mộ, đứa trẻ từ tới thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-428.html.]
Đinh Mộ bưng lên uống một ngụm, khi uống một chén nóng, chân tay lập tức cảm thấy ấm lên.
“Con đón cô bé ở lều trại bên khu định cư mới về, vì suýt chút nữa cô bé quái vật bắt , cũng đáng thương, cha , nên con mang theo con bé về đây.”
Ánh mắt của đều dán chặt Kỳ Kỳ, cô bé sợ hãi cúi đầu.
Mai Đóa thấy cảnh đáng thương của cô bé, liền cầm lấy một cái kẹo đặt tay cô bé: “Cho em , bên trong đậu phộng hạt mè, ăn ngon lắm.”
Kỳ Kỳ cô bé một cái rũ mắt xuống.
Thím Trần quan tâm đến điều , chỉ là một đứa bé mà thôi, thung lũng của bọn họ vẫn nuôi .
Bà từ xuống Đinh Mộ : “Ra ngoài mấy ngày, mặt con gần như gầy gò nhiều , bọn họ cho con ăn cơm ?”
“Những đó chỉ bắt cóc , thể cho ăn cơm chứ?” Hoàng Nguyệt Phương tức giận .
“Chị dâu, tại bọn họ bắt cóc chị?” Đầu Trọc đến bây giờ vẫn hiểu.
Về sức mạnh tinh thần lực của cô, chỉ nghĩ rằng cô linh hoạt và nhanh nhẹn hơn những khác mà thôi.
Đinh Mộ vươn tay, phóng một luồng tinh thần lực, chiếc cốc trong lòng bàn tay tự động bay lên bàn.
“Bởi vì cái , tinh thần lực điều khiển đồ vật, Bọn họ bắt và đưa về nhà mới để nghiên cứu.” Cô nhẹ nhàng bâng quơ .
Đầu óc Lam Vũ xoay chuyển nhanh chóng, lập tức bừng tỉnh: “Chị dâu, do tinh thần lực nên chị mới b.ắ.n chính xác như ?”
“ , lúc mới bắt đầu cũng hiểu, cảm thấy chỉ cần tập trung tinh thần, b.ắ.n đạn và mũi tên sẽ trúng mục tiêu 100%.” Đinh Mộ trực tiếp thừa nhận.
Vạn Lạc Vận thở phào nhẹ nhõm, “Thế thì chúng em cần cố gắng quá sức nữa, bởi vì chúng em thể theo kịp chị dâu.”
Tất cả những phụ nữ ở đây đều coi Đinh Mộ tấm gương, trong quá trình huấn luyện, bọn họ càng cố gắng hết sức, cảm thấy những gì chị dâu thể thì bọn họ cũng thể .
Kết quả, thực tế cho bọn họ một cái tát mặt.
Nỗ lực tài phú thì đáng để nhắc tới!
Đinh Mộ g.i.ế.c quái vật ở sa mạc Gobi, lúc đó hiểu , nhưng bây giờ bí ẩn giải đáp, Đầu Trọc càng tái mét, “Có còn thể chuyện khác ?”
“Có thể!” Đinh Mộ rõ đó là gì.
DTV
Mọi vẫn còn đang chuyện, Mai Ngạn Quân vẫy tay hiệu im lặng.
Anh lướt qua , “Người khác phát hiện mà dòm ngó dị năng của Mộ Mộ, đó bắt đến gia viên mới, chúng g.i.ế.c những chuyện, vì , đừng chuyện với ngoài.”
“Không đời nào. Thím sẽ với khác.” Thím Trần .
“Chắc chắn sẽ .”
“Ai ngốc như .”
“...”
Nghe lời đảm bảo của , khóe miệng Đinh Mộ nhếch lên.
“Mọi đang gì ?”
Một giọng vang lên ngoài cửa, đầu , thấy Lục Mộc Thần và Vương Huệ Trinh dìu Lâm Trí Viễn .
Đêm cực dài, mặt trời trong thời gian dài, thỉnh thoảng bão tuyết, nhiệt độ thấp, những sức đề kháng kém dễ bệnh.
Sau khi tin Đinh Mộ bắt , Lâm Trí Viễn đổ bệnh.
Mai Ngạn Quân vội vàng tới đỡ Lâm Trí Viễn xuống bên cạnh lò lửa, “Chú bệnh thì đừng chạy lung tung, cứ ở nhà dưỡng bệnh cho .”
“Nghe tin cháu và Mộ Mộ trở về, chú vui, đến xem hai an , thì chú mới yên tâm.” Lâm Trí Viễn xong bắt đầu thở hổn hển.
Đinh Mộ vội vàng , “Chú yên tâm, cháu . Chỉ là dạo một vòng ở gia viên mới, coi như du lịch thôi.”
Nghe cô nhẹ nhàng, trong lòng Lâm Trí Viễn rõ nhất định như .
“ là khiến cháu vất vả .”
Cô nháy mắt với Mai Ngạn Quân, im lặng một lúc.