Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 430
Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:46:31
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ , con bé là một dị năng hệ thực vật, là cứu từ phòng thí nghiệm trong khu nội thành của gia viên mới. Hai đứa với bất kỳ ai về khả năng của con bé khi ngoài, rõ ?”
Đinh Mộ thu nụ mặt, nghiêm nghị .
Mai Vũ Văn và Mai Đóa xong, trong lòng kinh ngạc, “Chúng con nhớ , tuyệt đối sẽ với bất kỳ ai.”
Đinh Mộ về phía Kỳ Kỳ, “Kỳ Kỳ, cháu cố gắng thu khả năng của .”
Kỳ Kỳ ngẩng đầu lên, giọng run run , “Cháu, cháu .”
“Không thì học. Cháu học cách kiểm soát dị năng của , nếu ngoài sẽ trở thành mục tiêu tranh giành.
Nếu những kẻ đó tìm đến, chắc bảo vệ cháu.”
Đừng trách Đinn Mộ chuyện nghiêm trọng như , bởi vì hầu hết các loại thực vật ở gia viên đều nhờ cô bé mới sống .
Thời tận thế, ít kẻ lòng khó lường.
Tiếp theo, Đinh Mộ kể chi tiết về ba phòng thí nghiệm trong nội thành cho hai đứa nhỏ, cô mấy chuyện với trong thung lũng.
Hai em xong, ánh mắt Kỳ Kỳ thêm một phần thương xót.
Lợi dụng lúc chú ý, hai chú chó lặng lẽ tiến gần Kỳ Kỳ, thè lưỡi nóng hổi l.i.ế.m lên bàn tay đặt đầu gối của cô bé.
“Á!” Kỳ Kỳ giật .
Cô bé kêu lên, hai chú chó lập tức thè lưỡi, vẫy đuôi với cô bé.
“Đừng sợ, chúng thích cháu nên mới l.i.ế.m tay cháu đó.” Đinh Mộ giới thiệu từng con ch.ó và ba con sói con cho cô bé.
Kỳ Kỳ cử động nữa, còn đưa tay sờ lên đầu chú chó.
Thời gian còn sớm, chủ gia đình là Mai Ngạn Quân dậy, “Muộn , rửa mặt ngủ .”
“Mẹ, con Kỳ Kỳ ngủ cùng con.” Mai Đóa tha thiết Đinh Mộ.
Đinh Mộ Kỳ Kỳ thể tương tác với mấy chú chó, “Vậy con hỏi xem em ngủ với con , em đồng ý là .”
Mai Đóa chớp đôi mắt to long lanh hỏi Kỳ Kỳ, “Em ngủ cùng chị ?”
DTV
Kỳ Kỳ khuôn mặt tràn đầy mong đợi của Mai Đóa, cô bé khẽ gật đầu, “Vâng ạ.”
Hai cô bé đều mập, Đinh Mộ lấy thêm một chiếc chăn và gối từ trong tủ kiếm một bộ đồ ngủ hoạt hình mới từ trong gian cho Kỳ Kỳ .
Đinh Mộ nhẹ nhàng xoa đầu Kỳ Kỳ, mái tóc vàng hoe thưa thớt đầu cô bé thì nghĩ dưỡng kỹ hơn.
Kỳ Kỳ nắm lấy tay cô, đôi mắt trong veo sáng ngời, ươn ướt Đinh Mộ, “Cháu thể ở đây mãi mãi ?”
Trái tim Đinh Mộ chợt mềm nhũn, “Tất nhiên , đây là nhà của cháu mà, cháu ở bao lâu cũng .”
“Chị tên là Mai Đóa, cháu thể tên là Đinh Kỳ ?”
“Tại ?” Đinh Mộ ngạc nhiên.
Cô bé Đinh Mộ, dè dặt , “Con của con, mang họ Đinh giống , ạ?”
Đinh Mộ cay cay mũi, “Chỉ cần con bằng lòng.”
“Mẹ.” Kỳ Kỳ gọi một tiếng trong trẻo, “Mẹ.”
“Ngoan!” Đinh Mộ véo khuôn mặt nhỏ nhắn chút thịt nào của cô bé, hôn lên trán cô bé , “Ngủ sớm , ngày mai dẫn con xem thung lũng.”
Kỳ Kỳ vui mừng liên tục gọi mấy tiếng, cô bé đầu Mai Đóa, “Chị ơi, em !”
Mai Đóa toe toét, “Đó cũng là của chị.”
“Em , em vui quá...”
Cơ thể Kỳ Kỳ vẫn còn yếu, đến câu cuối cùng thì cô bé từ từ nhắm mắt ngủ .
Thấy cô bé ngủ, Mai Đóa đẩy cô bé trong giường, còn ngủ bên ngoài.
Đinh Mộ đắp chăn cho hai cô bé tắt đèn lớn, bật một chiếc đèn nhỏ, “Đóa Đóa, ngủ sớm con.”
“Mẹ ngủ ngon ạ!”
Đóng cửa , Đinh Mộ dẫn Bình An và Thiểm Điện sắp xếp chỗ ngủ.
Ổ của hai chú chó ở bên cạnh lò sưởi trong phòng khách, ba con sói con ở bên , để chúng lạnh ban đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-430.html.]
Bình An và Thiểm Điện ngoài, hai con sói con tự giác tiến lên, ngửi ngửi hai con chó.
Đinh Mộ nhận đây là hai con sói cái nhỏ Lang Nhị và Lang Tam, chúng đang giao lưu tình cảm, tính thời gian thì ba con sói cái nhỏ trưởng thành .
Xem sẽ sớm kết quả.
Trở về nhà, cơ thể Đinh Mô thả lỏng hơn nhiều, cần mở mắt khi ngủ nữa.
Cô tỉnh dậy là giữa trưa, bên cạnh còn bóng dáng của Mai Ngạn Quân, chỗ lạnh ngắt, chắc dậy từ lâu.
Đinh Mộ rửa mặt xong mặc áo khoác dày, cô xuống lầu, tiếng phim heo Peppa vang lên trong phòng khách tầng một, Kỳ Kỳ đang ghế sofa xem phim hoạt hình máy tính xách tay.
Nghe thấy tiếng bước chân xuống lầu, cô bé đầu ngọt ngào với Đinh Mộ, “Mẹ.”
“Con dậy sớm thế.” Đinh Mộ sờ tay và chân cô bé, ấm áp, lạnh.
“Con thức giấc thì dậy luôn ạ.”
“Con ăn sáng ?”
Kỳ Kỳ chằm chằm màn hình phim hoạt hình, cô bé gật đầu, “Con ăn ạ, trai nấu bữa sáng.”
Đinh Mộ quét mắt phòng khách, hai chú chó và sói con cũng ở đó, cô sân , cũng ai.
Mở cửa, lúc Mai Ngạn Quân cầm đèn pin trở về.
“Em ngủ ngon ?”
“Đã giữa trưa , thể ngon chứ, dậy cũng gọi em.”
Đinh Mộ tránh sang một bên cho .
Nhờ ánh sáng từ trong nhà, Mai Ngạn Quân thấy vẻ mệt mỏi mặt cô hôm qua biến mất, cả tràn đầy sức sống, trong lòng lập tức yên tâm hơn ít.
“Vậy thì , mấy thím Trần đang nấu ăn ở nhà ăn,
Ba đường, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân mỗi cầm một chiếc đèn pin.
Đinh Mộ dắt tay Kỳ Kỳ, ánh đèn pin vô tình chiếu những ngọn cỏ úa bên đường, lờ mờ lộ một chút màu xanh lục.
Đinh Mộ cau mày, cứ như , nhanh chóng giúp Kỳ Kỳ học cách kiểm soát dị năng của , cô bé cứ ngoài như thế , thì đúng là một miếng mồi ngon.
Cô ngẩng đầu thở dài, Mai Ngạn Quân liếc thấy động tác nhỏ của Đinh Mộ, ánh mắt lướt qua những ngọn cỏ khô bên đường, trong lòng chợt hiểu .
Đinh Mộ ngẩng đầu lên, phát hiện bầu trời là màu đen, mà thể thấy màu xanh lam đậm xen lẫn một chút màu xanh lam nhạt.
“Trời sắp sáng ?”
Mai Ngạn Quân ngẩng đầu trời, “Xem lẽ là .”
Bước nhà ăn, luồng khí nóng phả mặt, Đinh Mộ vội vàng cởi chiếc áo khoác dày .
Kỳ Kỳ yếu ớt, trong nhà cũng cảm thấy nóng.
Ở góc nhà ăn, Đinh Mộ thấy hai con ch.ó và ba con sói con ăn xong .
Xem , trong thời gian cô vắng mặt, thím Trần chăm sóc chúng .
Cô xuống, Dương Thiến Vân và Lưu Lệ bưng cơm canh nấu xong lên, hai chậu lớn đầy món hầm, khiến Đinh Mộ chảy nước miếng.
Có nhiều trong thung lũng, khi ăn cơm cũng ai lười biếng, vội vàng lấy bát đũa .
Đầu Trọc và Trương Bằng Phi đang bàn bạc ăn xong sẽ rừng dọn dẹp đám quái vật tụ tập trong mấy ngày nay, tiện thể chặt thêm ít củi về.
Trời lạnh, củi đốt nhanh, bọn họ đốt hết hai phần ba củi trong khu chăn nuôi .
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân trở , nhân lúc tuyết rơi, bọn họ tích trữ thêm.
Sau bữa ăn, Đinh Mộ chuyện bầu trời xanh đậm với Trương Hướng Đông.
“Không chỉ hôm nay, mấy hôm nay đều như .” Trương Hướng Đông bưng bát, uống ngụm canh lớn.
Lưu Hoa Bân lo lắng phàn nàn, “Cũng khi nào trời mới sáng nữa?”
“Chắc sẽ nhanh thôi.”
“Hay là cày đất ?”
Trương Hướng Đông Đinh Mộ, ngày nào ông cũng ăn no ngủ kỹ, cả ngày việc gì , bên ngoài một chút ánh sáng nào, cũng sắp trầm cảm .