Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 441

Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:47:00
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó Đinh Mộ liền truyền cho ông những gì Mai Vũ Văn đó, cuối cùng : “Thứ phổ biến nhất ở lang cốc của ông là phân gà và phân sói ? Nếu rải xuống đất thì chắc chắn sẽ cải tạo đất, đến lúc đó trồng tiếp lương thực thì sẽ hơn nhiều.”

Chu Tụ Bảo rõ ràng, đó hỏi cô nhiều câu hỏi, cuối cùng hận thể mời Đinh Mộ đến lang cốc của họ, đích dạy bọn họ, nhưng Đinh Mộ từ chối.

Đùa , ở lang cốc hàng trăm, thậm chí là hàng nghìn , nhân tài còn nhiều hơn so với thung lũng của họ, họ nuôi gà như thế nào thì cô đều thấy , cô vẫn nên đến đó mặt thì hơn.

Mọi vẫn đang nhổ cỏ trong nhà kính, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân chuyển gà trong giỏ khu chăn nuôi, cho thức ăn và nước uống , trải một ít cỏ khô trong góc.

Đinh Mộ chỉ chỗ trống trong khu chăn nuôi, với Mai Ngạn Quân: “Chờ khi thời tiết ấm hơn, em sẽ thả lợn, trâu và cừu .”

“Thỏ thể thả ?” Mai Ngạn Quân nhíu mày, nhớ đến những con thỏ ở trong gian, chúng nghịch, nếu Đinh Mộ khống chế thì sợ rằng bộ gian sẽ loạn mất.

Đinh Mộ nghĩ ngợi, trong gian quá nhiều thỏ.

Hai đến chuồng thỏ, Diêu Nghiêu và Đào Dương dọn dẹp sạch sẽ và khử trùng đó nên thể trực tiếp thả thỏ .

Đinh Mộ cảm nhận bên ngoài khu chăn nuôi , cô liền thò tay trong chuồng thỏ, ý thức động, vài con thỏ xuất hiện trong trung, cô thả hết thỏ trong một , chúng trông tràn đầy sức sống.

Đối với lợn, trâu và cừu cũng , cô chỉ để một con nhỏ hơn tiếp tục nuôi ở trong gian, còn thì thả ngoài.

Tiếp theo hai vợ chồng trồng vài cây trúc ở gần sườn núi, cách xa nhà.

Trồng trúc xong, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân ở bên cạnh hồ nước nghỉ ngơi, từ góc độ bọn họ thể thấy rõ bộ thung lũng.

Dòng nước chảy cuồn cuộn trong hồ khiến Đinh Mộ nhớ đến những con cá trong hồ nước ở trong gian, “Chúng tìm một nơi để đào hồ nước, cần thả một ít cá trong gian ngoài để nuôi.”

Mai Ngạn Quân cô bằng ánh mắt dịu dàng, khuôn mặt tuấn tú kiên nghị dịu , khóe miệng nhếch lên: “Mộ Mộ của chúng thật năng lực!”

Đinh Mộ đầu thẳng , Mai Ngạn Quân hơn 40 tuổi, mặt ngày càng hiện lên sự khí phách, khiến cho trông trưởng thành và vững vàng hơn.

Cô đưa tay vuốt ve khuôn mặt Mai Ngạn Quân, trong mắt tràn ngập tình yêu thương, Đinh Mộ nghiêng hôn lên môi , đó nhanh chóng rút lui: “Chồng , cũng vất vả !”

Mai Ngạn Quân cúi đầu, ánh mắt hai quấn chặt .

Đôi mắt sâu thẳm mà sáng ngời, ánh mắt kiên định mà nóng bỏng, Mai Ngạn Quân đặt tay lên tay cô xoa nhẹ, tận hưởng thế giới hiếm giữa hai .

Nhìn một lúc lâu, giữa hai nảy sinh một chút lưu luyến.

Đinh Mộ chìm sâu , nhưng trong thung lũng còn một đống chuyện, cô đầu về phía nhà kính trong thung lũng: “Trở về thôi, cũng muộn .”

Đinh Mộ dậy, nhưng tay nắm , cô đầu Mai Ngạn Quân: “Sao thế?”

Hai mắt Mai Ngạn Quân sáng lấp lánh: “Đêm nay chờ .”

Hiểu ẩn ý trong lời của , Đinh Mộ nhẹ giọng : “Được.”

Sau khi nhận lời hứa hẹn, tâm trạng của Mai Ngạn Quân sung sướng nắm tay cô về.

Lúc là giữa trưa, cuốc đất trong nhà kính đều trở về, ngang qua khu chăn nuôi, thấy tiếng kêu của các loại gia cầm liền tiến gần xem.

Vừa thấy, bọn họ liền hoảng sợ, các ngăn ở mỗi khu chăn nuôi đều chật kín.

Họ thung lũng giàu nhưng ngờ nó giàu đến thế.

Có hàng trăm con gà, hàng chục con lợn, con trâu, dê, nhiều thỏ đến mức mỗi chuồng thỏ ít nhất là năm con thỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-441.html.]

Sự xuất hiện đột ngột của đàn gia cầm khiến cho cảm thấy giống như đây là một trò ảo thuật, đều mở to mắt mà xem.

Sau khi xem đàn gia cầm xong, họ trở về nhà ăn và bắt đầu thảo luận sôi nổi về việc sắp xếp nhân viên cho ăn.

Lúc Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân trở về, tự động sắp xếp lịch phiên chăn nuôi gia súc, điều giúp cô giảm nhiều phiền toái.

Hai bước nhà ăn, Đầu Trọc quấn băng gạc đầu lên : “Chị dâu, Chu Tụ Bảo đến xén lông dê của chúng ?”

“Không xén, chỉ là đổi thôi.” Mai Ngạn Quân sửa lời cho đúng.

Đầu Trọc hắc hắc, theo thói quen định vò đầu, tay chạm băng gạc buông xuống: “Lại tới đổi đồ ăn ?”

Đinh Mộ tự rót cho một cốc nước, uống xong rót một cốc đầy tiếp, đó đưa đến mặt Mai Ngạn Quân: “Ừm, đổi 300 cân hạt lúa mì.”

Đầu óc Đầu Trọc xoay chuyển vài liền hiểu , lúc , nhận nếu gian chứa đồ vật của trai thì thể bọn họ lương thực để sống cũng nên.

“Chị dâu, tại thả nhiều gia cầm như , ở trong gian của trai nuôi vẫn đang ?” Đầu Trọc khó hiểu.

Mai Ngạn Quân liếc một cái, tức giận : “Cậu đây là chê đủ mệt ? Nhiều gia cầm như , đến lúc góp sức cùng nuôi chúng .”

Đầu Trọc lập tức tiến lên nịnh nọt : “Anh yên tâm, công việc phiên chăm nuôi gia cầm thì em và Phi sắp xếp xong hết .”

“Ừm.” Lúc Mai Ngạn Quân mới lòng gật đầu.

“Cỏ đất cuốc chiều nay chắc là thể xong đúng ?”

Đinh Mộ đang nghĩ khi xới lúa mì xong sẽ trồng khoai tây ở đất trống bên ngoài.

“Buổi chiều thể cuốc xong.”

“Được, ngày mai chúng sẽ dọn sạch vùng đất hoang bên cạnh vách đá.”

DTV

“Chị dâu, chị định trồng cây gì ở đó ?”

“Trồng khoai tây, xem chúng thể phát triển .”

Sau khi ăn cơm xong, Đinh Mộ bảo trở về nghỉ ngơi một tiếng, đó đến nhà kính trồng lúa mì lúc hai giờ.

Buổi chiều, Đinh Mộ vẫn dẫn trong thung lũng cuốc lúa mì trong nhà kính. Nhiệt độ bên trong nhà kính cao hơn bên ngoài từ 10 đến 8 độ, đều đổ mồ hôi đầm đìa khi việc.

Việc cuốc đất chỉ còn một chút nữa là thể thành, Đinh Mộ ngẩng đầu lên, lau mồ hôi trán, dùng tay đ.ấ.m nhẹ lưng, công việc thực sự vất vả.

Bộ đàm eo cô kêu lên, Đinh Mộ bấm nút liên lạc nội bộ, thấy âm thanh vội vàng của Kỳ Kỳ: “Mẹ ơi, đến!”

“Có ở ngoài thung lũng đến ?” Người thể Kỳ Kỳ gọi là hẳn là ở khu định cư đến.

“Vâng, ngoài tường ba chiếc xe tới, bọn họ mặc quần áo của kẻ .” Nhìn bộ đồng phục quen thuộc màn hình giám sát, Kỳ Kỳ khỏi co rúm một chút.

Đinh Mộ vội vàng đặt chiếc cuốc trong tay góc, mặc áo khoác khỏi nhà kính, khi khỏi nhà kính, cô nhẹ giọng an ủi Kỳ Kỳ: “Kỳ Kỳ, nếu con sợ thì về nhà , lát nữa sẽ trở về tìm con.”

“Bọn họ tới để bắt con ?”

Đinh Mộ dùng tinh thần lực cảm ứng bên ngoài bức tường, chính là Lâm Dương Huy mang theo tới cửa.

“Không , chắc hẳn là tới tìm . Đừng sợ, con dẫn Từ Nặc về nhà .”

“Vâng.”

Loading...