Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 443

Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:47:05
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Phải nuôi chúng cũng dễ dàng.” Lâm Dương Huy với giọng lo âu. Ở khu chăn nuôi mới cũng nhưng lượng nhiều. Không hiểu vì lý do gì, chúng đều sinh sản, đẻ trứng, mắt thấy sắp tuyệt chủng .

, may mà đêm cực dài qua, chúng mới hồi phục chút sức sống.” Đinh Mộ đồng ý.

Ba chuyện nhà ăn. Trên màn hình lớn, Lâm Dương Huy thấy thuộc hạ đang dựng lều bên bức tường. đoán đúng, bên ngoài tường quả thật đầy camera.

Đinh Mộ thấy rõ phản ứng của , liếc Mai Ngạn Quân, cầm ấm nước rót cho một ly nước nóng, ngẩng đầu lên thì thấy Trương Bằng Phi dìu vợ chồng Lâm Trí Viễn đến nhà ăn.

Lâm Dương Huy khi quan sát nhà ăn một vòng, thấy ánh mắt Đinh Mộ ngoài, liền theo hướng cô.

Một đôi vợ chồng già tóc bạc, bước chậm chạp tiến về nhà ăn.

Chỉ một ánh , Lâm Dương Huy kích động lên, mắt dường như lấp lóe những bọt nước.

bước nhanh cửa, khuôn mặt của ba hiện rõ mắt.

Trương Bằng Phi cũng dẫn theo vợ chồng Lâm Trí Viễn từ con đường nhỏ, đến cửa nhà ăn.

Lâm Dương Huy mặt ba , tim đập mạnh, tay run run kiềm chế . run rẩy : “Ba ! Con là Dương Huy đây.”

Lâm Trí Viễn và Vương Huệ Trinh con trai quen thuộc xa lạ . Họ từng nghĩ rằng mất trong thảm họa, ngờ nhiều năm trải qua khó khăn, cuối cùng khi nhắm mắt họ gặp .

Vương Huệ Trinh buông tay Lâm Trí Viễn, tiến lên ôm chặt Lâm Dương Huy, nức nở: “Dương Huy, con trai của , cuối cùng cũng gặp con .”

Lúc , Lâm Dương Huy cũng kìm nén nữa, nước mắt như mưa: “Mẹ, con trở về.”

Lâm Trí Viễn cũng rưng rưng nước mắt, ông kỹ con trai từ xuống , : “Tốt! Tốt! Còn sống là !”

Gia đình đoàn tụ, họ vui mừng rơi nước mắt, những động tĩnh trong nhà kính cũng tò mò .

Đinh Mộ thấy còn sớm, liền với Trương Bằng Phi: “Bằng Phi, trời tối . Cậu bảo thím Trần về sớm nấu cơm nhé.”

“Được , chị dâu, em ngay.” Trương Bằng Phi nhanh chóng chạy về phía nhà kính.

Vương Huệ Trinh nhanh chóng định cảm xúc, một tay nắm con trai, một tay đỡ Lâm Trí Viễn: “Đi nào, bên ngoài lạnh, chúng nhà chuyện.”

Cả ba xuống. Vợ chồng Lâm Trí Viễn nắm tay Lâm Dương Huy, hỏi về tình hình mấy năm qua của . Lâm Dương Huy kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi về chuyện từ Thủ đô đến Khu định cư mới như thế nào.

Đinh Mộ lo lắng cho Kỳ Kỳ ở nhà một , khi chuyện vài câu với Mai Ngạn Quân, cô liền về nhà.

Vừa cửa, hai chú chó cùng với bầy sói nhỏ vẫy đuôi đón chào cô.

Đinh Mộ nhà, quanh thấy Kỳ Kỳ . Thiểm Điện nhanh nhẹn cắn ống quần của cô, hiệu theo nó.

Thiểm Điện dẫn cô đến tủ quần áo trong phòng của nó, vẻ mặt như khen ngợi, Đinh Mộ vỗ đầu nó, hiệu im lặng.

Cô mở cửa tủ, liền thấy Kỳ Kỳ ôm Hứa Nặc trốn trong đó. Hứa Nặc ngủ say, mặt đỏ ửng, miệng còn chảy nước dãi.

Đinh Mộ buồn đau lòng, tiến lên bế Hứa Nặc, kéo Kỳ Kỳ khỏi tủ, an ủi: “Kỳ Kỳ, đừng sợ, những đó đến bắt con .”

“Vậy họ đến gì?” Kỳ Kỳ vẫn sợ, tròn mắt Đinh Mộ.

Đinh Mộ đặt Hứa Nặc lên giường, đắp chăn cho bé, đưa Kỳ Kỳ phòng việc và đóng cửa , “Họ đến đón ông Lâm và bà Vương.”

“Ồ.” Kỳ Kỳ thở phào nhẹ nhõm, đó hỏi: “Tại đón ông Lâm và bà Vương?”

“Vì đó là con trai của ông Lâm và bà Vương.”

Kỳ Kỳ tựa lòng Đinh Mộ: “Mẹ, trong đó một con gặp trong phòng thí nghiệm, chú bắt con ?”

Để tránh rắc rối, Đinh Mộ định để Kỳ Kỳ xuất hiện mặt Lâm Dương Huy.

“Con gian của ?”

Kỳ Kỳ gật đầu: “Vậy Nặc Nặc thì ?”

“Mẹ sẽ bế em về .”

Nói xong, Đinh Mộ liền đưa cô bé gian, sắp xếp thức ăn cho cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-443.html.]

Ra khỏi phòng việc, Thiểm Điện vẫy đuôi gần, rõ ràng là đòi thưởng.

Đinh Mộ lấy một cái đùi gà lớn từ gian, đặt miệng nó, ai ngờ nó ăn, mà mang đùi gà đến mặt Sói Ba.

Cô ngạc nhiên khi thấy Thiểm Điện quan tâm đến “vợ”. Đinh Mộ lấy thêm vài cái đùi gà, mỗi chú chó và ba con sói đều phần, còn đặc biệt chuẩn thêm cho Sói Hai và Sói Ba đang mang thai.

Trở phòng ngủ, Hứa Nặc vẫn ngủ say, Đinh Mộ lấy một cái chăn nhỏ quấn bé, bế lên đến nhà ăn.

Ra khỏi cửa, cô thấy những việc trong nhà kính đều tan , mơ hồ thấy họ đang bàn tán về sự xuất hiện của Lâm Dương Huy.

“Có con trai của vợ chồng Lâm Trí Viễn đến ?”

nghĩ là đúng, nếu thì Bằng Phi cũng gọi họ ngoài riêng.”

“Có họ sẽ đón hai ông bà về khu định cư mới ?”

DTV

“Sau nhiều năm xa cách, khó khăn lắm mới đoàn tụ. Cả gia đình nhất định sẽ ở bên , hai họ cũng lớn tuổi, đón về chăm sóc là đúng .”

...

Từ xa, Đầu Trọc thấy Đinh Mộ bế một đứa trẻ từ nhà . Anh đầu với vợ chồng Trần Tử Kiện: “Tử Kiện, con trai ngủ , mau bế về.”

Trần Tử Kiện ngẩng lên : “Ở ?”

Đầu Trọc chỉ về phía Đinh Mộ: “Chẳng đang ở trong tay chị dâu ?”

“Ngủ , ngay đây.”

Từ Hiểu Linh định về phía Đinh Mộ, nhưng Trần Tử Kiện kéo : “Em giúp ở nhà ăn , .”

Đầu Trọc bước theo Trần Tử Kiện.

Trần Tử Kiện nhanh, chẳng mấy chốc đến mặt Đinh Mộ, đưa tay bế Hứa Nặc: “Chị dâu, để em bế cho.”

Hứa Nặc dù nhỏ nhưng nặng như cái cân nhỏ, bế lâu sẽ mỏi. Đinh Mộ đưa bé cho , tiện tay chỉnh cái chăn nhỏ: “Quấn kỹ , đừng để lạnh.”

Lúc , Đầu Trọc đội cái mũ, băng đầu gần, khẽ hỏi Đinh Mộ: “Chị dâu, là con trai của chú Lâm đến ?”

“Ừ, là Lâm Dương Huy đến.”

Khi Lâm Dương Huy bước , Đầu Trọc qua nhà kính thấy chỉ , lòng đầy nghi ngờ: “Anh đến một ?”

“Anh mang theo mười binh sĩ, Quân chặn ngoài cửa .”

“Ồ, em còn nghĩ với tư cách chỉ huy cao nhất của khu định cư mới, thể ngoài một ? Họ mang vũ khí ?”

Gần đến nhà ăn, Đinh Mộ gật đầu, quân nhân chuyên nghiệp ngoài, s.ú.n.g là mạng sống của họ.

Trong nhà ăn rộng lớn, Lâm Dương Huy đang chuyện với Mai Ngạn Quân, thấy từ nhà kính trở về, cả già và trẻ nhỏ.

Ở khu định cư mới thấy nhiều tình cảm nhạt nhòa, đồng thời càng ơn Đinh Mộ và rời bỏ ba . Nên rằng Lâm Trí Viễn hơn bảy mươi, Vương Huệ Trinh cũng gần bảy mươi tuổi.

Mọi rửa tay sạch sẽ, tò mò quan sát Lâm Dương Huy, nở nụ thiện.

Lâm Dương Huy thể thấy sự cảnh giác trong mắt họ. Vương Huệ Trinh nhiệt tình giới thiệu với trong thung lũng.

Mọi nhanh chóng bày thức ăn , là những món ăn gia đình đơn giản, đều từ rau trong nhà kính. Có món măng xào thịt xông khói, trứng xào hẹ, cải bẹ xanh xào, canh cải ngọt hầm xương heo, trong canh còn nhiều thịt heo viên.

Ba món mặn một món canh, ít món nhưng lượng nhiều. Mỗi bàn hơn mười ăn, mỗi món đều đựng trong tô inox to, đảm bảo đủ và no.

Nhìn dáng vẻ của , dường như quen thuộc với những món ăn .

Lâm Dương Huy vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng thầm kinh ngạc. Gà ở khu định cư mới đẻ nhiều trứng, đĩa trứng xào hẹ to thế , thật là xa xỉ!

Thấy con trai chằm chằm món ăn bàn, Vương Huệ Trinh ngừng gắp thức ăn bát : “Ăn ! Con gầy thế , ăn nhiều .”

Lâm Dương Huy đưa thức ăn miệng nhai kỹ. Trứng mịn màng, hẹ tươi ngon, trong chốc lát như thấy đang sống trong thời kỳ thịnh thế.

“Ba ơi, con ăn trứng.” Giọng non nớt của Hứa Nặc vang lên từ bàn bên cạnh.

Lâm Dương Huy lập tức sững sờ, theo tiếng . Một bé bốn, năm tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn còn hai vệt đỏ tỉnh ngủ.

Loading...