Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 451
Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:47:32
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đinh Mộ khỏi nhà ăn, liền thấy Mai Vũ Văn và Trương Hướng Đông dẫn theo Lục Mộc Thần và Trương Diệp. Họ mang theo một lồng gà, bên trong bốn, năm con gà, đang về phía nhà kính trồng lúa mì.
Cô chạy theo hai bước, hiểu hỏi: “Vũ Văn, các con mang gà đồng gì thế?”
Mai Vũ Văn chậm , đợi Đinh Mộ tiến lên mới : “Hôm qua bắt sạch sâu, hôm nay nhiều sâu mới. Ông Trương thả gà đồng để chúng ăn sâu.”
“Chúng sẽ mổ lá lúa mì chứ?” Đinh Mộ hiểu rõ điều lắm.
“Sách là ăn, để chúng con thử xem .”
Họ nhà kính nơi Đinh Mộ phát hiện sâu đầu tiên, thả gà . Gà liền kêu cục tác chạy khỏi lồng, tung tăng khắp cánh đồng lúa mì.
Chẳng mấy chốc, một con gà dừng một cây lúa sâu ăn nặng nhất. Nó nghiêng đầu con sâu mập mạp lá, cổ họng phát tiếng cục tác, bất ngờ mổ một cái, liền ngoạm lấy con sâu mập, kéo một cái nuốt chửng con sâu bụng.
Gà lập tức cảm nhận vị ngon của con sâu, bắt đầu tìm kiếm sâu từng cây lúa mì.
Những con gà khác bắt chước, chẳng mấy chốc cũng ăn những con sâu ngon lành.
Trương Hướng Đông vui mừng vỗ đùi: “Được ! Cách .”
“Ông ơi, nhà kính thì lớn, gà thì quá ít. Có cần thả thêm gà ?” Trương Diệp quanh bốn phía, đề nghị.
Mai Vũ Văn và Lục Mộc Thần cũng thấy cách , liền vội vàng mang lồng lấy thêm gà.
Khu vực chăn nuôi.
Thím Trần dẫn theo Mai Đoá, Thẩm Khả Nhi và Chu Nhược Lan, Diệp Vũ Đồng mang thức ăn gà trộn, chuẩn cho gà ăn.
DTV
Mai Vũ Văn vội vàng chạy ngăn : “Bà Trần, bà đừng cho ăn vội, gà sẽ ăn sâu trong lúa mì. Chúng cháu sẽ thả thêm gà ngoài.”
Thím Trần bốn, năm hàng, mấy trăm con gà, nhíu mày : “Nhiều gà như , thả hết ngoài ?”
Bà chút lo lắng, nếu thả hết , lúc đó nhốt ?
“Không cần, chúng cháu chỉ lấy thêm hai lồng thôi.” Trương Diệp vội giải thích.
Thím Trần vỗ ngực: “Làm bà sợ đó. Bà còn nghĩ thả hết , lúc đó gà sẽ thải phân khắp nơi.”
Một lồng nuôi mười con gà, Mai Vũ Văn gọi Lục Mộc Thần: “Mộc Thần, và mang chiếc lồng .”
Lục Mộc Thần vô tình liếc Mai Đoá. Mai Đoá đang nhỏ với Thẩm Khả Nhi nên để ý thấy.
Trương Diệp đưa tay nhấc một lồng gà, nhấc thử thấy nặng.
Lúc ôm lồng ngoài thì thím Trần kéo : “Một cháu mang nổi , để bà giúp cháu mang .”
Mai Đoá thấy , liền vội tiến lên, cúi nhấc một bên: “Bà Trần, bà đừng . Đường dễ , để cháu.”
Thím Trần tranh việc với trẻ, chỉ dặn Trương Diệp: “Đi chậm thôi, đừng để ngã.”
“Vâng, .”
Trương Diệp việc cẩn thận, đặt tay ở giữa lồng để nhấc lên.
“Anh Trương Diệp, đặt tay dịch một chút sang bên cạnh . Anh nhấc như , trọng lượng sẽ dồn hết .” Mai Đoá nhíu mày, như , cô bé giống như nhấc một chiếc lồng trọng lượng.
“Không , nặng chút nào.” Trương Diệp tươi, để lộ hàm răng trắng .
Mai Đoá thấy , liền quản nữa.
Đinh Mộ theo Mai Vũ Văn, mỗi nhà kính đều thả gà .
“Vũ Văn, cách cũng chỉ giải quyết tạm thời. Mẹ thấy hôm qua bắt sạch sâu, hôm nay . Hôm nay gà ăn hết, ngày mai sâu mới nở .”
Mai Vũ Văn xổm trong cánh đồng lúa mì, xem xét từng cây lúa mì sâu ăn: “Mẹ, tối qua con tìm thấy một cách trong sách.”
“Cách gì?”
“Cần một loại thuốc trừ sâu, ba con ?”
Mai Vũ Văn với Đinh Mộ về loại thuốc và cách trị sâu mà tìm thấy, dùng rơm lúa buộc thành từng bó nhỏ ngâm trong thuốc, đặt đồng ruộng mỗi cách nhất định.
Đinh Mộ nhiều rơm lúa trong gian. Khi tích trữ vật tư nông nghiệp, cô cũng mua một ít thuốc trừ sâu để trong gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-451.html.]
“Vậy tối nay về ngâm rơm lúa, ngày mai thả gà ăn sâu một nữa đặt rơm lúa ngâm thuốc .”
“Được, đều theo .” Hiếm khi thấy đam mê nghiên cứu chuyện , Đinh Mộ để thử nghiệm.
Đinh Mộ lau mồ hôi trán, nhiệt độ trong nhà kính gần ba mươi mấy độ, bên ngoài nắng khiến bên trong càng nóng hơn.
Trương Hướng Đông cũng mồ hôi đầy đầu tới từ một nhà kính khác: “Mộ Mộ, trời nóng . Chúng cần tháo nhà kính ?”
Đinh Mộ ngẩng đầu nhà kính chống chọi sự xâm thực của mưa axit, trầm ngâm : “Vẫn tháo, thời tiết định .”
“Nếu tháo thì tìm cách giảm nhiệt, thì lúa mì trong nhà kính chịu nổi”.
“Chú Trương, chú kinh nghiệm trong chuyện . Chú chúng nên thế nào?” Đinh Mộ hỏi ông .
“Hay là phủ một tấm lưới che nắng lên đó?”
Đinh Mộ suy nghĩ một chút, cảm thấy việc trải lưới che nắng sẽ đơn giản hơn, “Được, cứ theo lời chú .”
Mọi khỏi nhà kính, đến bên bờ suối, Mai Ngạn Quần đang rửa mặt.
Đinh Mộ sải bước tới, xổm bên bờ suối rửa tay và mặt, lá lúa mạch cọ cánh tay khiến cô cảm thấy ngứa ngáy.
Nước suối trong lành và mát mẻ, khi rửa mặt, Đinh Mộ cảm thấy khí nóng nực đều tan biến.
Cô lau những giọt nước mặt, Mai Ngạn Quân bên suối, đưa một chiếc khăn cho cô, “Lau .”
Đinh Mộ nhận lấy khăn, thuận miệng hỏi, “Anh phát hiện gì ở bên ngoài thung lũng ?”
“Bọn dọc theo con đường đến chân núi, trong rừng vài bóng lén lút, bọn họ thấy bọn bỏ chạy.”
Mai Ngạn Quân chút tiếc nuối vì bắt những đó để thẩm vấn.
“Xem thời gian đề phòng một chút.”
“Em đừng lo lắng, để sắp xếp.”
Mai Ngạn Quân thấy những rửa tay xung quanh xa, nắm lấy tay Đinh Mộ, kéo cô sang bờ bên .
“A! Làm em giật .” Đinh Mộ lườm .
Mai Ngạn Quân quan tâm mà nắm tay cô về phía , “Lúc ngoài thì cơm xong , về ăn cơm thôi.”
Trong nhà ăn.
Người cấp ngất xỉu của Hoàng Hiến Dân tỉnh , đang yếu ớt dựa ghế.
Mọi trong thung lũng lượt trở về ăn cơm.
Mai Vũ Văn, Trương Diệp và Lục Mộc Thần trao đổi ánh mắt, ba chuyển đến bàn của Hoàng Hiến Dân, đổi chỗ cho Vi Tú Anh, Tiếu Xuân Yến và Cao Hân sang bàn của bọn họ.
Hoàng Hiến Dân thấy La Đại Phú thật thà nên ý thăm dò ông .
“Thời tiết bây giờ , chắc lúa ngoài đồng phát triển lắm nhỉ?”
La Đại Phú giả vờ hiểu, “ bao giờ trồng trọt, thì cũng hiểu.”
“ thấy sáng nay khá bận rộn mà?” Hoàng Hiến Dân ngạc nhiên, sáng nay thấy bọn họ đang khuân từng giỏ phân bón lớn ngoài.
“Hả? Ồ, khai hoang chỉ bận rộn mà còn mệt mỏi nữa.”
“Chú, s.ú.n.g của các chú còn đạn ?” Trương Diệp Hoàng Hiến Dân với vẻ mặt tò mò.
Hoàng Hiến Dân cảm thấy buồn khi gọi là chú, mới hai mươi tuổi, mà một nhóc kém vài tuổi gọi là chú.
Anh lén sờ mặt , chẳng lẽ trông già đến ?
“Chú? Chú ?” Trương Diệp thấy ngẩn , gọi.
Hoàng Hiến Dân hồn, vội , “Có chứ! Các cháu đừng nghịch lung tung, lỡ cướp cò thì .”
“Chú, kể cho chúng cháu về căn cứ của các chú ?” Mai Vũ Văn tiến gần, ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ.
Mặc dù Hoàng Hiến Dân trải qua nhiều chuyện, nhưng dù vẫn còn trẻ, chịu nổi ánh mắt như , “Vậy thì cháu hỏi đúng , chúng là những đầu tiên đến gia viên mới...”
Nói về gia viên mới, Hoàng Hiến Dân thao thao bất tuyệt, kể hết những gì như đổ đậu từ trong ống tre.