Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 456
Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:47:45
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới ánh sáng cuối cùng của màn đêm, Tôn Hạo mở túi , thấy bên trong là những củ khoai tây to bằng nắm tay, giấu vẻ kích động mặt.
Anh đáp: “Yên tâm! nhất định sẽ việc.”
Đinh Mộ xua tay với : “Chúng , về chờ tin tức .”
Tôn Hạo ôm túi khoai tây khom lưng rời khỏi rừng.
Tia sáng cuối cùng đường chân trời biến mất, trời tối đen.
Đinh Mộ uống hết nước trong chai, ánh lửa le lói từ phía nhà của thổ phỉ cúi, cô đầu với Mai Ngạn Quân: “Chồng ơi, chúng về thôi.”
Đường qua một , Mai Ngạn Quân nhớ đường, bế Đinh Mộ lên hai biến mất ngay tại chỗ.
Trong rừng cây cối nhiều, chướng ngại vật cũng nhiều, tốc độ của Mai Ngạn Quân giảm xuống, một tiếng , bọn họ mới đến khe nứt.
Sắp đến gần thung lũng, Đinh Mộ ngửi thấy mùi thịt cháy khét lan tỏa trong rừng, cô bảo Mai Ngạn Quân thả xuống.
Đinh Mộ giải phóng tinh thần lực, nhanh chóng xác định vài con quái vật thu hút bởi mùi m.á.u tanh trong rừng.
Đinh Mộ lấy nỏ và kính ban đêm từ trong gian , cô chỉ rừng, Mai Ngạn Quân lập tức hiểu ý vợ , cũng lấy một cây nỏ , hai rón rén về phía lũ quái vật.
Không lâu , Đinh Mộ thấy bốn năm con quái vật đang đào một gò đất lớn, dấu vết lửa đốt xung quanh gò đất, mùi khét và mùi tanh nồng nặc thỉnh thoảng tỏa từ trong đất.
Xem , đây là nơi mấy Đầu Trọc thiêu xác.
Ngắm chuẩn, Mai Ngạn Quân nhanh chóng hiệu, hai đồng thời b.ắ.n tên , khi những con quái vật khác kịp phản ứng, thì Đinh Mộ nhanh chóng bóp cò, b.ắ.n về phía những con khác, quái vật phát tiếng kêu thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết của quái vật thành công xua đuổi những con quái vật khác ẩn nấp trong rừng.
Mai Ngạn Quân rút đao tiến lên, nhanh nhẹn cắt đứt cổ quái vật.
Đinh Mộ liếc sâu trong rừng, cô dùng tinh thần lực khống chế mấy con quái vật định bỏ chạy, đó tiến đầu chúng g.i.ế.c sạch.
Động tĩnh trong rừng kinh động Đầu Trọc và Lý Gia Minh đang canh gác tường.
“Anh Tuấn, g.i.ế.c quái vật trong rừng, Quân và chị dâu về ?”
Lý Gia Minh giơ ống nhòm, quan sát tình hình trong rừng.
Đầu Trọc thò đầu khỏi tường, hạ thấp giọng : “Nhìn thấy gì ?”
“Tối quá, thấy gì cả.”
“Anh linh cảm mãnh liệt, chắc chắn là trai và chị dâu về đấy.”
Bởi vì ngoài bọn họ , ai g.i.ế.c quái vật trong rừng tối om om.
“Chúng đợi một lát sẽ .”
Hai nữa, lặng lẽ chờ Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân xuất hiện.
Lý Gia Minh luôn chú ý đến hướng phát tiếng động trong rừng, lâu , thấy Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân xuất hiện từ trong rừng.
Anh vui mừng khôn xiết: “Anh Tuấn, Quân và chị dâu về .”
“Đâu?”
Lý Gia Minh chỉ cho một hướng, Đầu Trọc giơ ống nhòm lên , đúng là trai và chị dâu của .
Anh lập tức cất ống nhòm đeo súng, nhanh chóng chạy xuống tường, mở cửa.
Hai cánh cửa mở , Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đang ở cửa.
Đầu Trọc vui vẻ đón hai : “Anh, chị dâu, hai về !”
“Sao hai còn ở đây?” Mai Ngạn Quân hỏi.
“Những khác cũng ngủ, đều đang ở nhà ăn đợi hai ! Hai về, thì ngủ yên.” Đầu Trọc toe toét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-456.html.]
Khóa cửa xong, bốn , mấy chiếc xe lấy hôm nay đang đậu bên tường, đèn nhà ăn vẫn còn sáng.
Mọi trong thung lũng đang đợi ở nhà ăn, hai bước nhà ăn, thì bọn họ, sự vui mừng tràn ngập trong ánh mắt.
Thím Trần lên tiếng : “Đã ăn cơm ? Để thím nấu bát mì cho hai cháu nhé.”
Anh em Mai Vũ Văn và Mai Đóa bước tới, lo lắng bọn họ từ xuống .
Đinh Mộ nắm lấy tay Mai Đóa, với thím Trần: “Thím Trần, bọn cháu ăn tạm ít bánh quy đường , cần nấu .”
Mai Ngạn Quân lướt qua : “Mọi mệt cả ngày , về nghỉ ngơi sớm , chuyện gì thì ngày mai .”
Bốn Hoàng Hiến Dân ở góc chằm chằm vợ chồng Đinh Mộ, bọn họ cũng hai về chuyện bên ngoài.
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân vây quanh rời khỏi nhà ăn.
Trên đường , Mai Ngạn Quân bảo Đầu Trọc và Trương Bằng Phi thông báo đến nhà để họp.
Vào nhà Đinh Mộ, tự giác tìm chỗ trong phòng khách.
Mai Ngạn Quân đơn giản về việc sào huyệt của thổ phỉ ở vùng trũng núi đối diện bọn họ.
“Chết tiệt, sào huyệt của thổ phỉ gần chúng như ! Khi nào chúng san bằng sào huyệt của bọn chúng ?” Lam Vũ xong, hận thể lập tức xách s.ú.n.g xông qua đó.
Mọi nhỏ giọng bàn tán.
“Thổ phỉ thung lũng , giờ ngủ cũng ngủ yên .” Cao Kính chỉ yên .
“Chắc chắc ít vật tư cướp trong sào huyệt của thổ phỉ.” Hai mắt Đầu Trọc sáng lên, còn chuyện mất ngủ, thì bao giờ sợ.
Nghe , hai mắt sáng lên, đồng loạt về phía Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân.
Đinh Mộ hắng giọng : “Quan trọng nhất chính là chỗ đó còn một hồ muối, ý của và Quân là diệt sạch thổ phỉ, tiện thể chiếm lấy hồ muối, chúng sẽ lo thiếu muối ăn nữa.”
Lời cô như một tiếng sấm rền, , thể che giấu vẻ mặt hưng phấn của .
Trương Bằng Phi kích động dậy khỏi ghế: “Chị dâu, khi nào đánh?”
Muối là vật phẩm tiêu hao, muối bọn họ sẽ cần đến gia viên mới để đổi nữa.
Mọi cùng trải qua gian khổ, Đinh Mộ hiểu tâm trạng của bọn họ: “Thổ phỉ hơn ba mươi , s.ú.n.g đạn vũ khí cũng ít, chỉ dựa chúng đánh thì tương đối khó khăn.”
Đầu Trọc đầu óc nhanh nhạy, Đinh Mộ xong, hiểu ý cô: “Ý chị là hợp tác với Chu Tụ Bảo?”
“ , của ông đông, để ông bỏ một chút, chia cho bọn họ một nửa vật tư thu .”
DTV
“Bốn Hoàng Hiến Dân bọn họ cũng thể đánh.” Mấy ngày nay Diêu Nghiêu chơi với Hoàng Hiến Dân, vẫn khá tin tưởng nhân phẩm của bọn họ.
Mai Ngạn Quân nhíu mày: “Tạm thời đừng tiết lộ cho bọn họ , đợi đến lúc xuất phát mới gọi bọn họ.”
Nhớ đến bốn mỗi bữa ăn như heo, Lam Vũ tức giận: “ , thể để bọn họ chỉ ăn .”
Sau khi trong thung lũng thương lượng, bọn họ nhất trí quyết định ngày do Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân dẫn đầu, Lam Vũ, Đường Thất, Cao Kính, La Đại Phú, bốn Hoàng Hiến Dân và đàn em của .
Còn bốn thiếu niên Mai Vũ Văn, Trương Diệp, Lục Mộc Thần và Kha Chương, bọn họ cần nhiều cơ hội ngoài rèn luyện hơn.
Còn Đầu Trọc và Trương Bằng Phi ở thung lũng.
Thương lượng xong, chuẩn giải tán, Lưu Hoa Bân cuối cùng, ông với Đinh Mộ: “Mộ Mộ, Hoàng Hiến Dân vị trí hồ muối, cũng đồng nghĩa với việc gia viên mới cũng , đến lúc đó bọn họ cướp với chúng , chúng giữ .”
“Chú Lưu, nếu Lâm Dương Huy thật sự cướp, thì chúng cướp . Chúng chỉ thể nhân lúc bây giờ thể vớt thì vớt nhiều một chút, hết thì chúng đến gia viên mới đổi, cũng như thôi.”
Đinh Mộ thoáng vấn đề .
“Muối là nhu yếu phẩm thiết yếu của cuộc sống, từ xưa đến nay đều do chính quyền kiểm soát, như cũng thể ngăn chặn loạn lạc, mang lợi ích cho nhiều dân hơn. Gia viên mới phát hiện hồ muối đó chỉ là chuyện sớm muộn thôi.”
Nghe cô , Lưu Hoa Bân bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Là chú nghĩ sai .”
“Không , chú về nghỉ ngơi sớm .”
Mọi , Kỳ Kỳ từ gác xuống, ôm chầm lấy Đinh Mộ: “Mẹ ơi, con lo cho .”