Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 460

Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:47:57
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ tiến lên vài bước, quét mắt đám : “Chúng chỉ lấy muối trong nhà, còn lương thực của thổ phỉ thì chúng cần, sẽ phần thưởng cho các .”

Tuy nhiên vài kẻ kích động đám đông: “Các g.i.ế.c thổ phỉ, chẳng cũng thế chúng ép chúng ?”

Đinh Mộ lạnh lùng liếc , Mai Ngạn Quân lập tức tiến lên đá ngã xuống đất.

“Anh phục thì đến đánh. Chỉ chúng , các ngươi . Muốn thì ở , thì thể rời khỏi đây ngay.”

“Thật sự sẽ cho chúng lương thực, cho chúng ăn no ư?” Một giọng nhỏ vang lên từ đám đông.

“Phải!” Đinh Mộ dứt khoát : “Chỉ cần việc cho chúng , tuyệt đối ăn no. Làm còn thưởng thịt rau.”

Lời dứt, đám đông bắt đầu thảo luận nhỏ tiếng.

vẫn một ít nửa tin nửa , mấy tên gây rối kích động lớn tiếng la lên: “Vì chúng tin các ? Chúng rời khỏi đây.”

Nói xong định tiến lên lấy lương thực, Lam Vũ canh ở đó đẩy : “Anh gì?”

“Không thể tự do rời ? lấy phần lương thực của rời .” Tên gây rối gằn giọng.

Lam Vũ khẩy: “Anh đang mơ ? Chỉ mang đồ của rời , lương thực là chia cho .”

Tên gây rối còn gì, Lam Vũ chỉ s.ú.n.g n.g.ự.c . Hắn đành giơ tay lui vài bước, trong lòng lập tức do dự. Bên ngoài là quái vật, họ ngoài chỉ chịu chết: “Vậy chúng chọn ở .”

Đinh Mộ vẫn thông tình đạt lý, dễ chuyện: “Là các tự chọn rời , thể giữ lời.”

Vài tên gây rối đổi sắc mặt, cầu xin ở .

Đinh Mộ thấy Tôn Hạo lắc đầu với cô, mấy là nội gián của thổ phỉ, với Lam Vũ: “Lam Vũ, bảo họ lập tức rời khỏi đây, đừng lỡ thời gian của chúng .”

Lam Vũ cầm s.ú.n.g ép họ rời . Tên gây rối còn loạn, do dự b.ắ.n c.h.ế.t tên nhiều nhất. Những tên khác thấy , sợ hãi hồn bay phách lạc chạy thẳng rừng.

Người của Ngô Quảng và Hoàng Hiến Dân kiểm đếm xong vũ khí đạn dược, Mai Ngạn Quân để cho Tôn Hạo vài khẩu s.ú.n.g phòng , còn chia đều cho hai nhà Lang cốc và thung lũng.

Muối trong nhà cũng chia đều cho hai nhà, bộ lương thực để cho của Tôn Hạo.

Xác nhận lương thực là để cho họ, đội ngũ của Tôn Hạo reo hò mừng rỡ. Biết họ sẽ chuyển muối trong nhà nên tất cả đàn ông chủ động giúp.

Xe bán tải của Lang cốc chở hết muối nên Mai Ngạn Quân để xe tải lớn bên chở giúp một ít.

Người của Ngô Quảng cùng Mai Vũ Văn, Đường Thất canh một chất muối lên xe. Một khác đem t.h.i t.h.ể thổ phỉ ném hố lớn.

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân để Tôn Hạo dẫn họ dạo quanh hồ nước mặn. Hồ nước mặn ước chừng lớn bằng ba bốn sân bóng đá.

Quanh hồ trơ trọi cỏ mọc.

Tôn Hạo dẫn họ đến xưởng nấu muối, bên trong đặt nhiều dụng cụ, lò đất xếp vài cái nồi lớn.

Đinh Mộ nhớ chất lượng muối, hỏi Tôn Hạo: “ thấy muối các chiết xuất muối tinh khiết, hầu như tạp chất, hướng dẫn kỹ thuật ?”

Trên khuôn mặt gầy gò của Tôn Hạo lộ một chút tự hào: “Trước đây nghiên cứu và phát triển ở công ty muối.”

Đinh Mộ quen thuộc với cơ chế sản xuất muối: “Đó là một vị trí kỹ thuật hiếm . Vậy đến đây?”

DTV

Tôn Hạo thở dài, chậm rãi kể về những khó khăn đường : “Trước đây lập một căn cứ nhỏ, tài nguyên dần dần khan hiếm. Thiếu thuốc men, lương thực đủ, già và trẻ nhỏ từng một đều chịu nổi. Vừa đúng lúc nhận thông báo phát thanh, quyết định dẫn những đến nơi ở mới.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-460.html.]

“Trên đường , thấy hồ nước mặn , gần đó nước ngọt, nên nghĩ một ít muối để đổi lấy lương thực. Ai ngờ nửa tháng bắt đầu nấu muối, một bọn cướp đến. Chúng vũ khí, chúng tay đấu ? Cứ thế, bọn cướp kiểm soát chúng việc cho chúng.”

Đinh Mộ nước hồ trong xanh: “Sau kế hoạch gì?”

Câu hỏi , từ đầu tiên Đinh Mộ xuất hiện, Tôn Hạo hỏi tất cả trong đội.

theo , nhưng trong đội một đến nơi ở mới.”

Đinh Mộ suy nghĩ một chút: “Người rời , đến lúc đó thể đưa họ đến nơi ở mới.”

Trong lòng Tôn Hạo vui mừng, nhưng lập tức hỏi: “Cô yêu cầu gì ?”

Đinh Mộ: “Giúp chúng sản xuất thêm mười ngàn cân muối nữa.”

Tôn Hạo suy nghĩ một lát, đồng ý ngay: “Được!”

Đinh Mộ hai chiếc nồi lớn trong kho: “Mỗi ngày các sản xuất bao nhiêu muối?”

“Khoảng một hai trăm cân.”

“Chỉ với mấy chiếc nồi mà sản xuất nhiều muối như ?” Đinh Mộ ngạc nhiên.

Tôn Hạo khổ: “Đó là nhờ bọn cướp giám sát ngày đêm mới thể sản xuất nhiều như .”

Đinh Mộ hiểu thủ đoạn của bọn cướp: “ cần các việc quá sức như . Nếu mỗi ngày chỉ việc tám giờ thì thể sản xuất bao nhiêu?”

Tôn Hạo tính toán một chút: “Khoảng một trăm cân.”

“Được. Vậy các giúp sản xuất muối trong ba tháng. Khi nào đủ mười ngàn cân muối, sẽ đưa các đến khu định cư mới. Chúng sẽ sắp xếp đến lấy muối mỗi tuần. Nếu , chúng còn cung cấp thêm thịt và rau cho các .”

Tôn Hạo khó tin: “Thật ?”

Đinh Mộ thẳng mắt : “ bao giờ lừa khác.”

Nghe , Tôn Hạo xúc động, tay run rẩy. Ba chuyện về phía chân núi nơi suối nước.

Một con suối từ khe núi chảy , xung quanh rõ ràng một cái hồ nước nhỏ do con đào . Hai bên hồ nước hai dòng suối nhỏ, chảy qua khu đất mà Tôn Hạo và khai hoang.

Trên khu đất hoang trồng khoai tây, tuy mọc lác đác nhưng nảy mầm, vẻ tỷ lệ nảy mầm cao.

Tôn Hạo thấy Đinh Mộ đang chăm chú ruộng khoai tây, cảm thấy đau lòng: “Cả khu là đất mặn, đất màu mỡ, sản lượng cũng cao. Từ khi bọn cướp bóc lột, chúng bao giờ ăn no.”

Đinh Mộ xổm xuống bên hồ nước, múc một ngụm nước uống, đúng là nước ngọt.

Ba trở về đất trống, bộ muối chất lên xe.

Thi thể của bọn cướp cũng ném hố trong rừng. Hoàng Hiến Dân dẫn ba mang một nửa thùng dầu qua, của Tôn Hạo giúp chặt một cành cây ném xuống, dọn dẹp xung quanh để tạo một vành đai cách ly.

Hoàng Hiến Dân t.h.i t.h.ể bọn cướp trong hố với ánh mắt phức tạp, châm lửa đốt với vẻ mặt biểu cảm.

Việc phân phát lương thực cho trong đội giao cho Tôn Hạo xử lý, Đinh Mộ tin tưởng sẽ .

Giải quyết xong việc, Đinh Mộ và Ngô Quảng lái xe rời .

Đoàn xe trong rừng nửa giờ, Lam Vũ phía chỉ rừng: “Chị dâu, kìa, là mấy tên rời !”

Loading...