Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 464
Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:48:07
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Vũ Văn trợn mắt : “Sao thể, quên ? Thung lũng của chúng trang thiết chống sấm sét mà.”
Đinh Mộ phóng một tia tinh thần lực, nhanh chóng nắm bắt vị trí cụ thể nơi sấm sét đánh xuống, “Đừng lo lắng, sét đánh ở bên ngoài khu rừng. Nhanh chóng thành công việc trở về, ở bên ngoài an .”
Mấy nhanh chóng chặn tất cả các cống thoát nước ở một cánh đồng lúa mì, khi họ bước khỏi nhà kính, một cơn gió thổi qua, bọn họ liền ngửi thấy mùi khói trong khí.
“Rừng cháy ?” Mai Ngạn Quân chút lo lắng rừng sẽ cháy.
Đinh Mộ vội vàng an ủi : “Nếu mưa thì hẳn là sấm sét gây cháy rừng. mưa to như , thể cháy .”
Cô dứt lời, một tia sét xẹt qua, chiếu sáng cả bầu trời đêm.
Mấy sợ hãi đến mức run như cầy sấy, chuyện nữa mà nhanh chân chạy về nhà như điên. Ngay khi bước nhà, tiếng sấm lớn vang vọng khắp trời.
Vừa nhà, Đinh Mộ liền lấy ba bát canh gừng từ trong gian , uống xong tắm nước nóng để ấm cơ thể.
Sấm sét, giông bão dữ dội và mưa liên tục trong nhiều ngày, nhiệt độ khí giảm từ hơn 30 độ xuống 10 độ.
Đinh Mộ một ngày trôi qua, trời thì vẫn mưa to, lẽ cái hẹn muối với Tôn Hạo .
Mỗi ngày, Mai Vũ Văn và Trương Diệp đều sẽ đến nhà kính để xem lúa mì, thấy chúng nó bởi vì thời tiết ác liệt mà chịu ảnh hưởng, lúc mới yên tâm.
Đất hoang thoát nước kịp thời, những cây giống khoai tây sắp c.h.ế.t cứu .
Trời mưa to thể ngoài nên Đinh Mộ liền trong gian kiểm kê vật tư, thiết . Cô nhặt một ít khoai tây, khoai lang đỏ và lúa mì thu hoạch đồng khi trời tối gửi cho nhóm Tôn Hạo.
Trước đây vẫn còn một loại giống rau dự trữ, cô sẽ đất để trồng chúng cùng với các loại thảo dược thông thường.
Thời tiết đổi đột ngột, sức khỏe kém sẽ dễ cảm lạnh nên cô bỏ thêm nhiều thuốc hộp thuốc của . Hôm quá bận đủ thời gian gì, nên cô sẽ dành một chút thời gian để kiểm tra cơ thể và chữa bệnh cho nhóm bên mỏ muối.
Sau đó, Đinh Mộ sắp xếp những vật dụng mà cô tích trữ đó, mà cô tìm một cái máy siêu âm B và máy đo nhịp tim thai nhi, cô dùng nhưng cô nghĩ dì Vương sẽ sử dụng, cho nên cô lấy chúng .
Khi mưa tạnh, cô đến nhà Vương Huệ Trinh một chuyến, kể cho bà về hai dụng cụ cô tìm và việc Chu Tinh Nghiên mang thai.
Vương Huệ Trinh đưa một cuốn sổ chép tay về các trường hợp của sản phụ, “Đây là kinh nghiệm việc mấy chục năm của dì, trường y nào , cháu lấy về xem .”
Đinh Mộ vui mừng, lật xem mấy trang: “Dì Vương, tài liệu thật sự quá quý giá, cháu nhất định sẽ giữ nó thật cẩn thận, nghiêm túc học tập.”
Cái thực sự ích đối với thời mạt thế, những tư liệu thực tiễn trân quý cũng tích lũy bao lâu, thật sự là khó mua .
Cô với Vương Huệ Trinh về chuyện của Đào Dương: “Có lẽ thời gian hiện tại vẫn sớm, nên cháu nghĩ để hai tuần nữa bắt mạch sẽ chính xác hơn.”
“Được ! Việc dì nhớ , để lát nữa dì xem.” Vương Huệ Trinh vui vẻ đồng ý, nếu cô thực sự thai thì đó sẽ là một chuyện cực vui đối với thung lũng.
Ngay khi mưa tạnh, Đinh Mộ liền thông báo với lang cốc rằng thể lên đường lấy muối.
Lần lang cốc cử Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo , ở thung lũng bên , Đinh Mộ dẫn theo bốn Trương Bằng Phi, Lý Gia Minh, Lam Vũ, Hoàng Hiến Dân, lái hai chiếc xe, trong xe đầy đủ thức ăn rau dưa, hai đội khởi hành khi trời sáng như thường lệ.
Chỉ là trời mới mưa xong, bùn đất đường ướt mềm nhũn khiến tốc độ chậm, mất gần bốn tiếng mới đến nơi.
như dự đoán của Đinh Mộ, bởi vì thời tiết , nên việc sản xuất muối gặp trở ngại, củi ướt khó đốt, điều giảm đáng kể hiệu quả sản xuất muối, trong mười ngày qua cũng chỉ chiết 600 kg muối.
Chất lượng muối , Đinh Mộ vẫn tán thưởng cách việc của Tôn Hạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-464.html.]
Khi bốn Hoàng Hiến Dân nhấc con lợn g.i.ế.c khỏi xe, đám liền phát từng trận hoan hô, càng nhiều tiếng kinh ngạc cảm thán.
Ánh mắt vẫn luôn gắt gao chằm chằm con lợn, chịu dời .
“Thật sự sẽ cho chúng con lợn ?”
“ còn nhớ rõ mùi vị của thịt lợn là như thế nào nữa .”
“Nếu lúc nào cũng đủ ăn, sẵn sàng việc ở đây cho đến khi chết.”
…
Khi những giỏ rau xanh bưng xuống, cả kinh đến mức suýt rơi cả mắt xuống.
“Thật nhiều rau xanh, mà loại rau nào cũng mềm và xanh non.”
“Rốt cuộc là ở trái đất thể nuôi lợn và trồng rau xanh như thế ?”
DTV
“Bọn họ là thần tiên ?”
“Chẳng lẽ bọn họ sống ở nơi gọi là thiên đường ?”
“ sẽ theo họ suốt cuộc đời, c.h.ế.t cũng rời .”
…
Đinh Mộ rằng hành động vô ý của thành công thu hút một lượng lớn ủng hộ.
Đinh Mộ bàn tay vàng là gian, trong nhà đồ ăn nước uống, chỉ cần những đó việc cho cô thì cô sẽ cho họ ăn no.
Tôn Hạo chằm chằm mấy đàn ông đang dỡ lương thực và thịt xe xuống, vòng quanh xe hai vòng, nhưng thấy cô bé khả năng băng bó vết thương .
Lần dẫn đội của đến, thấy cô bé chỉ băng bó cho mà còn bắt mạch.
Vì , liền chạy tới chỗ Đinh Mộ, cẩn thận : “Cô Đinh, thấy cô bé chữa vết thương ?”
Đinh Mộ suy nghĩ, cô bé mà nhắc đến chính là Mai Đóa, ánh mắt cô lạnh lùng : “Anh gì?”
Tôn Hạo nhận trong giọng của Đinh Mộ , chút ngượng ngùng : “Chuyện là thế , trong thời gian trời đột nhiên đổ mưa, nhiệt độ giảm xuống, nhiều trong đội cảm lạnh. Lần thấy cô bé bắt mạch cho thương, nên thể để cho cô bé đó xem bệnh .”
Trong lòng Đinh Mộ liền buông lỏng, còn tưởng rằng ý đồ gì với Mai Đóa, cô lấy từ ghế xe hộp thuốc to của , chỉ hai túi thảo dược trong thùng xe, Tôn Hạo : “Gọi lấy hai túi thảo dược , đó mang một cái bàn đây.”
Tôn Hạo thấy hộp thuốc lớn tay Đinh Mộ, thì giấu vẻ mặt vui mừng, “Cô Đinh, cô chữa bệnh ?”
“Ừm.” Đinh Mộ trả lời, tiếp: “Muốn chữa bệnh thì bảo bọn họ đến đây xếp hàng, giữ im lặng, gây ồn ào.”
“Được! Được! sẽ thu xếp ngay.”
Tôn Hạo vội vàng sắp xếp mấy trợ thủ đắc lực, sắp xếp thỏa đáng: “Mấy đều thấy , mau chóng lấy bàn và ghế dựa đây, còn thông báo cho những trong nhà khám bệnh thì đây xếp hang.”
Mấy trợ thủ nhanh chóng rời , mặt mỗi đều tràn ngập tươi , cảm thấy cuộc sống thêm hy vọng.
Một lúc , thêm mấy tới hỗ trợ, Tôn Hạo ở một bên chỉ huy bọn họ xếp thành hàng.