Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 480

Cập nhật lúc: 2025-07-30 22:35:28
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trong các ai thể lái xe và kỹ năng lái ?” Mai Ngạn Quân , với Ngô Thiện Dân.

Ngô Thiện Dân vội vàng đầu về ở phía : “Có. Muốn mấy .”

“Ba là đủ , dọc đường thể đổi lái thường xuyên.”

Rất nhanh, Ngô Thiện Dân chọn một vài trong đám , và chính là một trong đó.

Mai Ngạn Quân mấy Ngô Thiện Dân lựa chọn tới lái xe, trầm giọng : “Một lát nữa xe của sẽ dẫn đường, mấy theo phía , cố gắng đừng để tụt phía .”

Mấy đó đồng thanh đáp , Mai Ngạn Quân nữa lấy từ trong túi mấy bộ đàm, điều chỉnh kênh xong đưa cho bọn họ: “Cầm lấy cái , chuyện gì còn kịp thời liên lạc với .”

Mai Ngạn Quân đầu với Ngô Thiện Dân: “ chuẩn sẵn ba chiếc xe cho mấy , bây giờ sắp xếp lên xe, thật nhanh, mấy con quái vật chạy trốn thông minh, sợ chúng nó sẽ sớm dẫn một đám quái vật đuổi tới.”

“Được, hiểu .” Ngô Thiện Dân vẻ mặt trịnh trọng.

Ngô Thiện Dân thấy tất cả mặt ở trong sân, liền hô lớn với bọn họ, sắp xếp ngoài để lên xe.

Sau khi mở cửa sân , liền thấy hai con ch.ó và ba con sói ngoài cửa, khi bước , chúng nó tự giác lùi vài bước.

Dưới ánh đuốc, thấy bộ dạng của ba con sói, đầu óc đó xoay chuyển, đó nhanh chóng nhận chúng là sói: “A! Sói! Chúng là sói!”

Khi hét lên, ba con sói liền nhe răng về phía .

“Có chuyện gì mà ồn ào thế? Mau lên xe .” Ngô Thiện Dân nhanh chóng tiến lên khiển trách đó.

Ở bên khi thu xếp xong xuôi, Đinh Mộ xoay đến chiếc Hummer phía , mở cửa ghế , “Bình An, Thiểm Điện, Nhất Lang, Nhị Lang, Tam Lang, chúng lên xe về nhà thôi.”

Sau khi cả năm con lên xe, cô cũng ghế phụ, nhắm mắt , Đinh Mộ phóng tinh thần lực, cảm nhận hết thảy xung quanh.

Chỉ một lúc, cô liền cảm nhận nhiều quái vật đang bao vây họ từ cả hai hướng.

“Anh Quân, đám quái vật đó tràn tới đây cả phía .” Đinh Mộ thò đầu ngoài cửa kính ô tô, với Mai Ngạn Quân còn lên xe .

Còn hơn chục lên xe, Mai Ngạn Quân xe phía thể chứa bao nhiêu , vì thế quyết đoán : “Mười các lên xe phía , còn những còn sẽ lên xe nhỏ khác.”

Xe nhỏ chật kín , lên xe đương nhiên chen lấn với những lên , thậm chí một còn bắt đầu tranh cãi.

Ngô Thiện Dân tức giận, kéo chặn cửa xe , lao tới giận dữ : “Ai chen với khác thì cút ngoài.”

Người lớn tiếng hét lên thấy lập tức kinh hãi, ngoan ngoãn ngậm miệng thêm gì nữa, Ngô Thiện Dân lui sang một bên, với mấy ở xe : “Mau lên đây, hai chung một chỗ, giám sát lẫn , đám quái vật đó sắp kéo đến , nếu ai c.h.ế.t ở chỗ thì kéo đó xuống.”

Sau khi Ngô Thiện Dân xong những lời tàn nhẫn, vội vàng xuống xe, nữa dặn dò mấy lái xe, đó lên chiếc xe cuối cùng, phụ trách phía .

Mai Ngạn Quân lên xe, Đinh Mộ liền đưa bản đồ mở : “Phía đều quái vật, sợ rằng thể về .”

“Không , chúng đường vòng từ hồ nước mặn trở về.” Mai Ngạn Quân liếc bản đồ phóng to máy tính bảng nhanh chóng khởi động xe.

Đinh Mộ thắt dây an , thông qua kính chiếu hậu những chiếc xe phía lượt khởi động, Trâu Hoằng ở ghế vẫn tỉnh , Bình An và Thiểm Điện ngoan ngoãn ghế, ba con sói ghế dựng lỗ tai lên.

Bốn chiếc xe nhanh chóng băng qua đồng cỏ của trang trại, tránh những cái khe mặt đất, ở trong bóng tối, mấy ngôi nhà trong trang trại nhanh chỉ còn thấy bóng dáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-480.html.]

Những con quái vật xung quanh thấy tiếng ô tô khởi động từ xa, chúng điên cuồng lao về phía sân vẫn còn sự hiện diện của con , nhưng chờ đến khi chúng chạy tới, thì trong tòa nhà sớm trống rỗng còn , con quái vật dẫn đầu tức giận đến mức dậm chân liên tục.

Nghĩ đến xe phía xảy tranh chấp, ánh mắt Đinh Mộ chút lạnh lùng: “ Sự là quản đội của Ngô Thiện Dân”.

Ánh mắt Mai Ngạn Quân chăm chú con đường phía , đối với vấn đề , chút lo lắng nào: “Không chuyện gì , Ngô Thiện Dân quản khá , nên như thế nào.”

Đinh Mộ vẫn tin tưởng Ngô Thiện Dân, khi những con quái vật cách gần như , mà vẫn thể bảo vệ nhiều , điều đó thể thấy bản lĩnh của cũng hề nhỏ.”

Ban đầu cô tưởng rằng thời tiết sẽ dần qua , việc trồng trọt sẽ tiếp tục, cho nên chiêu mộ trở về, mở rộng khu rừng bên ngoài thung lũng.

Bây giờ tình hình bên ngoài tồi tệ, thung lũng cần tổ chức lực lượng của riêng để chiến đấu chống lũ quái vật.

DTV

Xe chạy tuyết lồi lõm, trong xe xóc nảy vô cùng, bao lâu , Trâu Hoằng xóc nảy cho tỉnh.

Khi mở mắt , liền thấy Bình An và Thiểm Điện đang tò mò , lập tức sợ hãi, đầu óc cuồng nghìn vòng, cứng ngắc dám cử động.

Đinh Mộ từ kính chiếu hậu thấy tỉnh, nên chủ động giới thiệu: “Tỉnh ! Bên trái cháu là Bình An, bên cháu là Thiểm Điện, chân cháu là sói một hai ba.”

Sau khi cô nhắc nhở, lúc Trâu Hoằng cúi đầu xuống chân , thấy thật sự khiến hoảng sợ: “Vì ba đứa chúng nó khác ?”

“Bởi vì chúng nó là sói.”

“Sói!” Trâu Hoằng , liền sợ đến mức co rút chân .

Khóe miệng Đinh Mộ ngoéo lên một cái, nữa : “Đừng sợ, chúng nó là do nuôi từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cháu trêu chọc nó, thì nó sẽ cắn cháu.”

Lúc Trâu Hoằng mới áp xuống sự bất an trong lòng, bóng tối phía bên ngoài cửa sổ xe, “Dì Đinh, chúng ?”

Trâu Hoằng cảm thấy kỳ lạ, ngủ say như ? Vậy mà lên xe khi nào cũng .

“Về nhà.” Trong giọng của Đinh Mộ chút vui sướng.

Có ba chiếc ô tô đậu chân thung lũng.

Một bước khỏi hai chiếc xe đầu tiên, bọn họ mặc đồng phục.

Cao Nhã khuôn mặt tuấn tú mang theo sự sắc bén của Lâm Dương Huy, mặt mày mang theo ý : “Tổng chỉ huy Lâm, ngài xem cùng chúng ?”

Ánh mắt Lâm Dương Huy thâm thúy, bên trong lập lòe cảm xúc mà hiểu, “Hồ nước mặn giao cho cô, dù như thế nào chăng nữa, thì chúng cũng chiếm giữ lấy nó.”

“Tổng chỉ huy Lâm yên tâm, nhất định sẽ phụ sự kỳ vọng của ngài.” Lại nữa trọng dụng, Cao Nhã liền vỗ n.g.ự.c đảm bảo.

Nghĩ đến sự khó chịu trải qua ở căn cứ trong thời gian , Cao Nhã hận đến mức cắn chặt, may mắn là ông trời chiếu cố cô , chỉ cần cô nắm bắt cơ hội , thì nhất định thể trở .

Đuôi mắt Lâm Dương Huy liếc những binh lính xe phía , trong mắt chút cảnh cáo, thẳng: “ hy vọng cô sẽ trân trọng và chăm sóc những theo cô nhiệm vụ, đưa từng một về. “

Nụ mặt Cao Nhã cứng , đó cô ngượng ngùng: “Chắc chắn .”

“Thế nên, chúc cô điều , sớm về sớm.” Lâm Dương Huy xong vươn tay với cô .

Cao Nhã duỗi tay nắm một lúc, Lâm Dương Huy nắm tay xong liền buông tay , xoay bước trong xe, vẫy tay chào cô .

Loading...