Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 481
Cập nhật lúc: 2025-07-30 22:35:31
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn bàn tay vẫn đưa giữa trung, Cao Nhã bộ như việc gì buông tay xuống, nắm chặt thành quyền, những đường gân xanh trán giật giật, nhưng mặt biểu hiện gì, cô xe của Lâm Dương Huy rẽ con đường nhỏ trong thung lũng.
Cao Nhã cắn cắn hàm răng, trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn, đó vẫy tay với thủ hạ ở phía : “Lên xe!”
DTV
Hồ nước mặn.
Thời tiết , tuyết rơi.
Tôn Hạo và những khác ăn sáng xong thì đến xưởng sớm. Mặc dù bây giờ Đinh Mộ yêu cầu mỗi ngày thành nhiều nhiệm vụ, nhưng bọn họ cảm thấy vẫn tính tự giác, nếu sẽ cảm thấy với Đinh Mộ vì cô cung cấp cho họ nhiều vật tư và cả sự tín nhiệm.
Lần khi cô rời , chỉ trong một thời gian ngắn, loại rau mà trồng ở thùng gỗ những sống mà còn thu hoạch hai vụ, đều đồng ý cho rằng chính Đinh Mộ là mang may mắn cho họ.
Vì , trong thời gian , đều cố gắng, đều chờ đợi đến lúc Đinh Mộ tới gặp bọn họ.
“Không khi nào cô Đinh mới đến gặp chúng nhỉ?” Người đàn ông gầy gò điều mà đang nghĩ trong lòng.
Đầu to trợn mắt , “Anh Mai cũng là dễ trêu chọc, đừng là cảnh cáo , đừng ý nghĩ nào đáng với cô Đinh.”
“Anh đang vớ vẩn gì thế? coi cô Đinh như chị ruột của mà đối đãi. Anh Tôn, cũng quản .” Người đàn ông gầy gò ủy tủi mà Tôn Hạo, chờ chủ cho .
Tôn Hạo đang đổ muối trong nồi, thấy thế thì vẻ mặt nghiêm túc : “Đầu to, gầy, hai chú ý một chút, phép đùa kiểu đấy.”
lúc , Tôn Ly từ ngoài cửa vội vàng chạy .
Thở hổn hển : “Anh, nhiều binh lính đến, bọn họ bao vây xung quanh doanh trại, thím Ngũ đang dẫn giằng co với bọn họ bên ngoài.”
Tôn Hạo xong bỗng chốc thẳng lên, vội vàng hỏi: “Làm đây ?”
“ đang nhặt củi ở phía những cái cây, từ xa thấy vài chiếc ô tô đang chạy về phía doanh trại, lúc đầu còn tưởng rằng nhóm chị Mộ đến, nhưng ai ngờ bước xuống xe chính là hai mươi, ba mươi lính đang cầm súng.” Tôn Ly lo lắng nhanh.
“Đầu to, gầy, tắt lửa trong bếp , chúng xem.” Tôn Hạo xong, buông thìa trong tay xuống, tìm một cành cây to bằng cánh tay cầm trong tay.
Nhóm rời khỏi xưởng và nhanh chóng chạy về phía doanh trại.
Đằng Cao Nhã là một loạt binh lính cầm súng, cô tràn đầy tự tin, cực kỳ kiêu ngạo với bao vây ở hồ nước mặn: “Từ bây giờ hồ nước mặn sẽ do tiếp quản, cho mấy một tiếng để thu dọn, đó rời khỏi nơi .”
“Cô là ai, giọng điệu lớn thật đấy!” Thím Ngũ tức giận, cùng cô tranh luận.
Cao Nhã vẫn tức giận, giọng điệu : “Chúng trực thuộc tổng bộ quân sự của căn cứ mới, thời gian một tiếng sẽ bắt đầu tính kể từ bây giờ, mấy còn kéo dài thời gian nữa, thì đến lúc đó đừng nghĩ mang theo bất kì thứ gì cùng.”
Trước tiên cô áp dụng chính sách dụ dỗ, ý đồ đuổi những tên cướp ngoài mà cần nổ súng.
Mọi ở hồ nước mặn thấy điều đều trở nên kích động, lúc bọn họ còn nghĩ gia nhập căn cứ mới, nhưng nghĩ tới của khu định cư mới đến nơi , thèm lý mà đuổi bọn họ .
“Đây là nhà của chúng , tại chúng rời ?”
“ , chúng tự tay xây dựng ngôi nhà .”
“Rời khỏi đây thì chúng thể chứ?”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-481.html.]
Lúc , một đàn ông núp lưng binh lính tiến tới nhỏ tai Cao Nhã: “Đội trưởng Cao, tất cả bọn họ đều là kẻ cướp, còn s.ú.n.g giấu trong nhà nữa!”
Cao Nhã gọi tên hai lính trong đội : “Có s.ú.n.g giấu trong nhà tên cướp, hai nhà lục soát cho .”
Có trong hồ nước mặn thấy bên cạnh Cao Nhã chính là đồng bọn đây của bọn cướp, vì thế liền chỉ đàn ông đó, lớn tiếng hét lên: “Anh mới là đồng bọn của bọn cướp, đây chúng và bọn cướp ép việc.” “
“Vậy cho , bây giờ ai ép mấy việc?”
Cao Nhã lạnh một tiếng, cô hỏi thăm và rõ, hồ nước mặn chính là của những trong thung lũng đó, cô sẽ dìm họ xuống bùn, để xem Lâm Dương Huy còn tin tưởng bọn họ nữa .
“Chúng ép việc, chúng ở đây để muối đổi lấy lương thực.” Thím Ngũ đúng sự thật.
Cao Nhã liếc mắt bà một cái, trong mắt tràn ngập sự khinh thường, “Muối là tài nguyên khoáng sản của quốc gia, phép tự khai thác, thu thập trái pháp luật cũng tịch thu.”
Hai lính lục soát trong nhà và tìm thấy một s.ú.n.g và đạn dược do Mai Ngạn Quân đưa cho, “Đội trưởng Cao, tìm những vũ khí trong nhà.”
“Mấy còn gì để nữa ?” Cao Nhã hung ác chằm chằm .
Lúc Tôn Hạo cùng của lao tới.
Người đàn ông phía Cao Nhã chỉ Tôn Hạo : “Đội trưởng Cao, đó chính là thủ lĩnh của họ.”
“Bắt .” Cao Nhã lệnh cho thuộc hạ của .
Ngay đó, hai lính bước tới và đánh bật cây gậy khỏi tay Tôn Hạo, đó bắt , ép hai tay chắp lưng đưa tới mặt Cao Nhã.
“Anh, mấy mau thả trai !” Tôn Ly ở phía hô lên, giơ gậy gỗ trong tay định lao về phía , đầu to thấy thế liền ngăn cản cô .
Mọi ở hồ nước mặn thấy thế, liền sôi nổi tiến lên giúp đỡ, nhưng binh lính chĩa s.ú.n.g buộc lùi về .
“Mấy là ai, vì bắt ?” Tôn Hạo áp chế, ngừng giãy giụa.
Cao Nhã lạnh một tiếng, nhướng mày : “Lời nên là hỏi mấy ? Mấy lén lút tự muối, đáng chết!”
“Tại ?” Tôn Hạo phục, đôi mắt gắt gao chằm chằm cô .
“Được , để rõ cho mấy . Chúng đến từ căn cứ mới, nhận thông báo, mấy tên cướp các áp bức dân muối, là đội trưởng phụ trách chiến dịch trấn áp bọn cướp mấy , Cao Nhã.”
Tôn Hạo xong lớn: “Đàn áp cướp? Mấy thật sự coi chúng là cướp mà phân biệt thật giả ? thấy bộ dáng của mấy mới giống cướp hơn đấy.”
Lời của thành công khiến Cao Nhã tức giận, cô bước tới tát mặt Tôn Hạo.
“Nếu thổ phỉ thì mấy muối gì?”
Trên mặt Tôn Hạo hiện lên năm dấu tay đỏ bừng, nhưng vẫn quật cường : “Để đổi lấy lương thực, chúng tìm cách sống sót, ?”
“Mấy thể đến căn cứ mới.”
“Chắc chắn cô con đường đến căn cứ khó khăn và nguy hiểm như thế nào, đến nửa đường khả năng c.h.ế.t , thể cô sẽ , tại mấy bản lĩnh. ! Thử hỏi thời hòa bình mấy ai bản lĩnh, huống hồ đây đang là thời mạt thế, chúng chỉ là những bình thường đang vật lộn để sinh tồn, việc sống sót chính là yêu cầu cơ bản nhất của chúng mà thôi.”
Lời của Tôn Hạo khơi dậy trái tim vỡ nát của ở hồ nước mặn, tất cả đều bắt đầu nức nở.
Cao Nhã nheo mắt , cách kích động cảm xúc của chỉ bằng vài lời, ngay cả những lính phía cũng cảm động.