Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 483
Cập nhật lúc: 2025-07-30 22:35:36
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Ngạn Quân gật đầu, gì, hình lóe lên, chỉ cảm thấy một cơn gió thổi qua, biến mất trong đám đông.
Cao Nhã trừng lớn mắt đầy kinh ngạc, vẻ mặt thể tin : “Người dị năng?!!! Anh là dị năng tốc độ.”
Đinh Mộ vẫn lạnh lùng, để tâm đến lời cô : “Có thể mời Lâm Dương Huy đến, chắc cô ngại đợi chút đúng .”
Biết bọn họ thực sự thể mời Lâm Dương Huy, khuôn mặt vốn đang sưng đỏ của Cao Nhã bỗng chốc tái nhợt, cô một quân nhân dìu sang một bên gì.
Đinh Mộ bước đến bên cạnh em Tôn Hạo đánh, cô bắt mạch cho bọn họ, kiểm tra vết thương , thì vẻ nặng nhưng đều chỉ là vết thương ngoài da.
Thím Ngũ vội vàng chạy về nhà, lấy nước sát trùng và thuốc trị thương ngoài da mà Đinh Mộ để ở đây, giúp băng bó cho hai em.
Khi ở hồ muối thấy Đinh Mộ đến, trong lòng lập tức bình tĩnh .
Nghe cô với đàn bà xa rằng đợi lãnh đạo lớn của căn cứ đến, những tinh ý vội vàng lấy củi, nhóm lửa, khiêng bàn ghế đến đặt bên cạnh đống lửa.
Đinh Mộ ghế sưởi ấm, ba con sói hai con ch.ó canh giữ bên cạnh cô, Sấu Tử còn chu đáo rót một bát nước cho cô.
Trâu Hoằng trong xe cũng lặng lẽ xuống xe, đến bên cạnh Đinh Mộ, xuống chiếc ghế bên cạnh cô.
Chưa đầy mười phút, cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua.
Mở mắt nữa, thêm hai xuất hiện mắt bọn họ, là Mai Ngạn Quân và Lâm Dương Huy với vẻ mặt hiểu chuyện gì.
Lâm Dương Huy bối rối, đang chuyện với cha trong nhà ăn ở thung lũng thì thấy bên ngoài hét lên rằng Mai Ngạn Quân trở .
Anh dậy, chuẩn cửa chào hỏi thì thấy bóng lóe lên, mắt hoa lên, đó cả gió lạnh thổi đến tê mặt.
Khi dừng , ở hồ muối.
Đinh Mộ quan tâm bối rối , cô lên tiếng : “Tổng chỉ huy Lâm, của đến cướp muối của , còn g.i.ế.c của , chúng vất vả lắm mới cướp hồ muối từ tay bọn thổ phỉ. Bây giờ, các cũng cướp từ tay chúng ?”
Cao Nhã vội vàng thể hiện, cô mặt mày sưng húp nhảy : “Phì! Cô thật hổ, tất cả tài nguyên ở đây đều là của quốc gia.”
Đinh Mộ thản nhiên liếc cô : “Vậy nên cô g.i.ế.c tất cả ở đây?”
“ g.i.ế.c bất cứ ai ở đây.” Cao Nhã vội vàng biện minh cho .
Đinh Mộ chỉ em Tôn Hạo: “Dù cũng đánh .”
Cao Nhã phục, ngẩng khuôn mặt sưng húp lên: “ cô cũng đánh mà.”
“Mọi thể chứng, nếu đến, cô định g.i.ế.c .” Mọi đều thấy rõ vết thương của Tôn Hạo, Đinh Mộ chỉ sự thật.
Cao Nhã còn lật ngược tình thế, Lâm Dương Huy giơ tay ngăn cô , kịp thời mặt giảng hòa: “Chắc chắn hiểu lầm gì đó ở đây.”
“Hừ, ban đầu cũng là hiểu lầm, nhưng đội trưởng Cao cứ đổ oan cho , cho nên mới buộc mời đến.” Đinh Mộ hừ lạnh một tiếng.
Mai Ngạn Quân lóe lên, lôi một từ phía , ném đến mặt Lâm Dương Huy: “Lúc là đồng bọn của bọn thổ phỉ, hơn chín mươi ở hồ muối thể chứng, hơn ba mươi t.h.i t.h.ể của bọn thổ phỉ chôn trong rừng cây, nếu các cứ khăng khăng đảo ngược trắng đen, thì chúng cũng sợ.”
Đinh Mộ đưa tay kéo xuống, chờ Lâm Dương Huy xử lý.
Lâm Dương Huy Cao Nhã với vẻ mặt tức giận, gọi phó đội trưởng trong đội đến: “Cho đó một cơ hội, rốt cuộc ai mới là thổ phỉ.”
Cao Nhã theo, nhưng Lâm Dương Huy lạnh lùng : “Cao Nhã ở , cùng chờ đợi.”
Phó đội trưởng hiệu cho hai quân nhân lôi đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-483.html.]
Không lâu , phó đội trưởng chạy về, báo cáo tình hình: “Theo đó , là mấy cô Đinh đánh c.h.ế.t bọn thổ phỉ, giải cứu hơn chín mươi , lúc đó là tay trong của bọn thổ phỉ ẩn náu trong nhóm dân.”
Lâm Dương Huy xuống đối diện Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân, lớn: “Tất cả đều là hiểu lầm, hóa là bọn thổ phỉ gây chuyện.”
Đinh Mộ với nụ nửa miệng, Lâm Dương Huy ngượng ngùng sờ mũi.
Lâm Dương Huy thở dài: “Cô đấy, căn cứ vẫn đang trong giai đoạn xây dựng mạnh mẽ, thiếu thốn thứ, đặc biệt là muối tinh khiết, nếu để căn cứ thống nhất điều phối, đây cũng là việc lợi cho nhân loại.”
DTV
Lâm Dương Huy thuyết phục Đinh Mộ từ bỏ hồ muối bằng tình cảm và lý tưởng.
Đinh Mộ hề động lòng với sự hòa giải của .
Hai vợ chồng gì, Lâm Dương Huy tiếp tục: “Hơn nữa các cô chiết muối phá hoại rừng, môi trường vốn tồi tệ , phá hoại tài nguyên nữa thì .”
Đinh Mộ lạnh: “Đừng đổ oan cho chúng , chúng hề chặt phá rừng, hơn nữa tất cả cây cối khô héo từ lâu, chúng chặt thì gì khác biệt chứ. mà, nếu như , chúng giữ hồ muối cũng vô dụng, coi như là việc .”
Lâm Dương Huy thầm thở phào nhẹ nhõm, ngoài mặt vẫn lộ vẻ gì, bình tĩnh : “ cô Đinh và Mai là những tầm lớn.”
Đinh Mộ xua tay với : “Đừng tâng bốc gì, tự mấy cân mấy lạng. Chỉ là đưa những ở hồ muối , bao gồm cả muối bọn họ trong thời gian qua.”
Lâm Dương Huy suy nghĩ một chút đồng ý, căn cứ gia viên mới nhiều nhân tài kỹ thuật và thiết , xem trọng ít ỏi của Đinh Mộ.
“Được, khi trở về sẽ cử đến đây tiếp quản.”
Đinh Mộ cũng thẳng thắn: “Vậy cứ quyết định như .”
“Thế chúng thể trở về ?” Lâm Dương Huy còn trở về chuyện với cha thêm một chút.
“Tổng chỉ huy Lâm, hỏi một chút, các liên lạc với tổ chức căn cứ khác ?” Đinh Mộ thăm dò, thấy ung dung như , chắc hẳn vẫn chuyện quái vật nuốt chửng tất cả các thành phố.
Lâm Dương Huy hiểu cô ý gì: “Không, cô cũng đấy, lúc Lý Tĩnh còn ở đây, phá hủy bộ thiết liên lạc, đến giờ chúng vẫn đang sửa chữa.”
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân , tung một quả b.o.m nặng ký: “Đại quân quái vật sắp tấn công nơi sinh tồn của nhân loại, mà chúng còn đang tranh giành danh lợi, đấu đá nội bộ.”
Lâm Dương Huy nhướng mày, nhất thời hiểu lời Đinh Mộ : “Quái vật gì chứ, quái vật cô chúng đánh đuổi ? Hơn nữa bây giờ quái vật trong rừng ngày càng ít, đều thấy rõ mà.”
Đinh Mộ suông thì sẽ tin, cô với Mai Ngạn Quân: “Anh Quân, cho bọn họ xem video .”
Mai Ngạn Quân lấy video từ trong túi , cứ mà cầm tay chiếu cho mặt xem.
Nhìn thấy vô quái vật trong màn hình, kinh hãi thôi.
Lâm Dương Huy đột ngột dậy khỏi ghế, chỉ video hỏi: “Video lúc nào?”
Mai Ngạn Quân trầm giọng : “Gần đây nhất là hai ngày .”
“Ở ?” Lâm Dương Huy cố gắng kiểm soát giọng của run rẩy.
“Là ba huyện lân cận: huyện Tùng Lâm, huyện Anh Tây, huyện Đồng Lạc và thị trấn Chu Tâm lớn nhất, chúng từ đó trở về, còn cứu một sống sót.” Mai Ngạn Quân chỉ bốn chiếc xe đang dừng bên ngoài đám đông.
Những tiếng bàn tán xôn xao lập tức nổ trong đám đông.
“Trời ơi! Nhiều quái vật như .”
“Chúng đây?”
“Chúng sống trong rừng sâu núi thẳm, quái vật chiếm giữ thành phố do chúng xây dựng, thể thấy khả năng sinh tồn của chúng hơn nhân loại.”