Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 487
Cập nhật lúc: 2025-07-30 22:35:47
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Thiện Dân nhận lấy cuốn sổ, nước mắt lóe lên trong mắt: “Chị Mộ, chị vài lời .”
Đinh Mộ thấy như thì tiện từ chối, cô đành tẩy não bọn họ một nữa: “Để sống sót thì chúng đoàn kết , mới thể chống quái vật. Mọi đến thung lũng, sẽ cố gắng hết sức để đều ăn no, chỉ ăn no mới sức khỏe để chống quái vật.”
Để phối hợp với cô, Mai Ngạn Quân hợp tác lấy lương thực và thịt rau từ trong gian .
Mọi thấy , tiếng vỗ tay nhiệt liệt ngừng vang lên trong nhà kính.
Trương Bằng Phi ở đây hỗ trợ Ngô Thiện Dân phát quần áo, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân thì đến nhà kính bên cạnh.
Bên Tôn Hạo đông, một bộ phận đang dựng giường, một bộ phận đang giúp Diêu Nghiêu và Lý Trí Dũng lắp đặt lò sưởi, những lò sưởi lắp đặt cho nhà kính đây thể dùng đến .
Người đông sợ than an , mấy Mai Ngạn Quân cảm thấy dùng lò sưởi vẫn là nhất.
Buổi tối, khi trong thung lũng ăn cơm, thấy ánh mắt của hai ông bà Lâm Chí Viễn, Đinh Mộ mới nhớ đến lời của Lâm Dương Huy, vì bọn họ chuyển lời nhắn cho hai ông bà.
Biết đáp trực thăng trở về, hai ông bà bận rộn công việc, lúc mới yên tâm.
Đinh Mộ định gọi hai Ngô Thiện Dân và Tôn Hạo đến họp khi ăn cơm, bàn bạc về công việc sắp xếp ngày mai. Vì , bọn họ ăn cơm, bàn bạc những việc cần trong thời gian tới.
Cô sớm xem trong thung lũng là nhà của : “Số lượng quái vật nhiều, hơn nữa còn trí tuệ, chúng đoàn kết mới thể đối phó với bên ngoài. Số lượng của Tôn Hạo và Ngô Thiện Dân đều nhiều hơn chúng , chắc chắn cũng những , bình thường chú ý một chút, nếu phát hiện kẻ phản bội, thì xử lý kịp thời.”
Mọi trong thung lũng ý kiến gì về điều , bọn họ theo sự sắp xếp của hai vợ chồng Đinh Mộ.
Dù đến bây giờ, đường gặp đủ loại thiên tai lớn nhỏ, nhưng bọn họ đều an vượt qua.
“Ngạn Quân, cháu định sắp xếp hai nhóm đó ở ?” Lâm Chí Viễn Mai Ngạn Quân việc định và trưởng thành.
Mai Ngạn Quân uống một ngụm canh, đặt bát xuống: “Bây giờ bọn họ chỉ tạm thời ở trong nhà kính, ngày mai cháu sẽ dẫn bọn họ ngoài tường rào chặt cây, chuẩn vật liệu xây nhà, nhà sẽ dựng bãi đất trống bên ngoài tường rào, đợi xây nhà xong thì tường rào sẽ tiếp tục mở rộng ngoài, cháu định sẽ bao quanh nửa khu rừng núi trong thung lũng của chúng . Cho dù phòng tuyến thất thủ, quái vật xông , chúng vẫn thể canh tác trong tường rào.”
“Ôi chao! Cách đấy, như sẽ lo thiếu lương thực nữa.” Người đông, chuyện Trương Hướng Đông lo lắng nhất chính là đủ lương thực.
Lâm Chí Viễn đồng ý với kế hoạch của Mai Ngạn Quân: “Đi một bước, ba bước, tồi!”
“Anh Quân, chúng nên thêm nhiều nỏ và mũi tên ? Em thấy trong tay của Ngô Thiện Dân hơn hai mươi cầm nỏ do chúng .” Diêu Nghiêu luôn tỏa sáng trong lĩnh vực mà yêu thích.
“Phải chứ! Còn thêm nhiều nữa, đợi đại quân của căn cứ đến, chúng cũng cử đội của cùng canh giữ phòng tuyến. Lát nữa sẽ đưa vật liệu cho .” Mai Ngạn Quân quả quyết .
“Anh Quân, ngày mai lấy dụng cụ ăn cơm của em , em đo đạc thử, xem thung lũng phù hợp mở rộng đến vị trí nào.”
Mai Ngạn Quân đến việc mở rộng thung lũng, Trần Tử Kiện lập tức nghĩ đến cái hốc lớn trong rừng sâu.
“Được! Ngày mai chúng tập trung ở nhà ăn , đến lúc đó nhắc .” Việc nhiều, Mai Ngạn Quân sợ quên.
Đinh Mộ trong thung lũng cùng góp sức, hiến kế cho sự phát triển của thung lũng, khóe miệng cô nhịn mà nhếch lên: “Anh Quân, ngày mai chúng còn đến Lang Cốc một chuyến, Chu Tụ Bảo bên đó còn gì cả.”
...
Có nhiều vây xung quanh bếp lò tạm thời dựng lên bên ngoài hai nhà kính lớn trong thung lũng, những đôi mắt khao khát, tiếng nuốt nước miếng liên tục, , sang chỗ khác với vẻ chán ghét.
Người bên Tôn Hạo ít hơn một chút, bọn họ đang vây xem những quê mùa trong đội của Ngô Thiện Dân, giống như mấy đời ăn thịt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-487.html.]
Ăn thịt đấy, bếp lò bên cạnh ai vây xem thế?
Người bên Ngô Thiện Dân tò mò hỏi: “Người bên các thích ăn thịt ?”
Sấu Tử trong đội của Tôn Hạo nham hiểm: “Quen , tuy ngày nào cũng ăn, nhưng từ khi chúng theo cô Đinh, cách ba bữa cũng ăn thịt.”
“Giá mà chúng quen bọn họ sớm hơn thì , chúng cũng chịu khổ nhiều như .”
Sấu Tử an ủi: “Bây giờ ăn cũng muộn mà, chỉ cần việc chăm chỉ, theo trong thung lũng sẽ đói, cũng bắt nạt.”
“ , sáng nay thấy cô Đinh mặt giúp đội trưởng của các đánh đàn bà kiêu ngạo , thật hả giận!”
“ , lúc chúng bọn thổ phỉ...”
Sấu Tử nhân cơ hội kể cho bọn họ về lịch sử bọn thổ phỉ nô dịch và những chiến công vĩ đại của Đinh Mộ - giống như thiên thần giáng trần giải cứu bọn họ.
Đám bên cạnh đến mức ngẩn ngơ, cũng thèm thịt nữa.
Hai đội đều mặc áo khoác quân đội giống , Tôn Hạo mặt sưng vù bất lực lắc đầu, cũng quản bọn họ.
Ngô Thiện Dân ở nhà kính bên cạnh cũng bên ngoài, gật đầu nhẹ với Tôn Hạo, xem như chào hỏi.
Lúc , mấy mặt mày gian xảo từ nhà kính khác trở về, hào hứng với : “Mọi mấy nhà kính lớn trồng gì ?”
Có tò mò hỏi theo lời : “Trồng gì ?”
Mấy đó vui vẻ nhảy cẫng lên, khoa chân múa tay: “Bên trong là củ cải, cải thảo, rau chân vịt, còn những loại rau khác , xanh mơn mởn luôn đấy, đúng , còn một mảnh ruộng thuốc lớn nữa.”
Tôn Hạo sa sầm mặt xuống, Ngô Thiện Dân bên cạnh, mấy đó đều là của đội , cho nên quyết định tối nay dạy dỗ bọn họ cho trò, mấy kẻ trời cao đất dày .
Những khác thấy Tôn Hạo sa sầm mặt, bọn họ tự giác im lặng nữa.
Thím Ngũ phụ trách nấu ăn ở bếp lò, bà mở nắp nồi, chỉ món thịt ba chỉ kho củ cải trong nồi: “Mọi xem, củ cải giống củ cải trồng trong ruộng ?”
Mấy thấy ai trả lời, liếc thấy vẻ mặt u ám của Tôn Hạo, lúc mới nhận gây họa.
“Chủ sự Tôn, chúng cũng chỉ là buồn chán mới dạo xung quanh thôi, chúng chỉ xem, tuyệt đối phá hoại rau trong nhà kính.” Người dẫn đầu giơ tay lên thề với trời.
“Không tái phạm , rõ ?” Tôn Hạo nghiêm khắc .
“Chúng .” Mấy liên tục gật đầu.
DTV
Hai nhà kính cùng ăn cơm, đều hai món, một món là thịt ba chỉ kho củ cải, món còn là gà kho khoai tây.
Những trong đội của Ngô Thiện Dân ăn đến mức rơi nước mắt, bọn họ nhớ rõ bao lâu ăn thịt heo và thịt gà, mỗi ngày ngay cả việc ăn no cũng là một điều xa xỉ.
“Anh Ngô, ở nhà kính bên cạnh , bọn họ cũng là theo cô Đinh và Mai mới thể ăn no.”
“Nếu thể ăn no, đuổi cũng .”
Mọi đều thấy chuyện xảy ở hồ muối sáng nay, mặc áo bông giống , trong bát mỗi đều cơm và thức ăn, bọn họ hài lòng.
Tuy chỗ ở tệ một chút, nhưng hơn ở chỗ an .