Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 492

Cập nhật lúc: 2025-07-30 22:36:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa đặt bát xuống, Đinh Mộ thấy tiếng s.ú.n.g dày đặc từ rừng. Cô sang Vạn Nhạc Vận: “Em thấy tiếng s.ú.n.g ?”

Vạn Nhạc Vận lắc đầu, Lưu Lệ và Vi Tú Anh cũng thấy.

Đinh Mộ kỹ , tiếng s.ú.n.g vẫn tiếp tục. Cô lập tức dậy, nhất định trong rừng chuyện, cô xem.

Đột nhiên, tiếng nổ lớn vang lên liên tiếp, cả thung lũng rung chuyển. Diêu Nghiêu ba bước gộp thành hai từ trong phòng chạy .

“Sao ?”

“Đinh Mộ, ở đây . Cháu xem chuyện gì?” Vương Huệ Trinh kinh hãi thẳng dậy, tay ôm ghế sofa.

Đinh Mộ kịp nhiều, liền dặn Đường Tư và Mai Đóa ở đây hỗ trợ Vương Huệ Trinh, vội vã ngoài.

Diêu Nghiêu theo, Đinh Mộ đẩy về phòng: “Ở đây chăm sóc Đào Dương, thung lũng chúng .”

Diêu Nghiêu bất đắc dĩ bóng cô xa dần, về phòng.

Đinh Mộ về phía nhà ăn, thả sức mạnh tinh thần để kiểm tra. Cô nhanh chóng thấy Lưu Cảnh Hoằng đang dẫn đánh quái vật chân núi thung lũng, đồng thời nhiều quái vật đang chạy về phía rừng thung lũng.

Đinh Mộ tiếp tục phóng thích sức mạnh tinh thần quét quanh thung lũng. Cô phát hiện chỉ trong rừng ngoài cổng quái vật, mà ngay cả vách núi, từ xuất hiện một đám quái vật dày đặc, khiến Đinh Mộ cảm thấy rợn . Có nhiều quái vật còn vòng qua vách núi tiến thẳng Lang cốc.

Cô nhanh chóng chạy đến nhà ăn, trong nhà ăn ở cửa, kinh ngạc sắp ngoài kiểm tra.

Đinh Mộ bước tới: “Mọi cần nữa, mau tập hợp tất cả, cầm lấy vũ khí. Quân đoàn quái vật đang từ cổng chính và vách núi lên. Tiếng nổ là do Lưu Cảnh Hoằng dẫn g.i.ế.c quái vật chân núi.”

Tôn Hạo và của Ngô Thiện Dân cũng cầm nỏ, đến tập trung ở cửa nhà ăn.

Họ thấy lời của Đinh Mộ, đều căng thẳng .

“Mau! Gửi tín hiệu khẩn cấp cho Lang cốc, quái vật đang tấn công.” Đinh Mộ nhớ đến quái vật vòng qua vách núi.

Lý Gia Minh chạy: “ sẽ gửi điện báo ngay.”

Quái vật quá nhiều, thật lo lắng họ kịp ứng phó, thương vong sẽ lớn.

Mai Ngạn Quân lấy pháo hiệu, di chuyển tức thì đến bên bờ hồ, b.ắ.n một quả pháo hiệu xuống Lang cốc núi.

Những việc cần xong, bây giờ là lúc kiểm nghiệm kết quả huấn luyện của họ.

Mai Ngạn Quân trở về, nhanh chóng sắp xếp nhân lực: “Quái vật đang tràn thung lũng. Tất cả lên tường, chuẩn chiến đấu! Chúng chia thành hai đường, và Mộ Mộ lên tường bên vách núi. Bằng Phi, và Lam Vũ lên tường cổng chính.”

Đinh Mộ nhớ đến quái vật xông thung lũng, với Mai Ngạn Quân: “Anh Quân, nhanh chóng thả chó sói nhà giúp đỡ.”

Đầu Trọc lấy hai bó đuốc từ kho, phát cho : “Lên tường, tất cả thắp đuốc lên.”

Lam Vũ mang s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, Ngô Thiện Dân và Tôn Hạo thấy, khỏi trầm trồ, bọn họ chỉ từng thấy s.ú.n.g b.ắ.n tỉa TV.

Trời tối , tiếng hú của quái vật trong rừng ngày càng gần.

Mọi theo bước dẫn đường lên tường. Dưới ánh sáng của đuốc, họ nhanh chóng thấy quái vật đang chạy, gãy những cây nhỏ, phát tiếng răng rắc.

Nhìn thấy đám quái vật như nước hồ tràn tới, đều cảm thấy rợn , quá nhiều.

Họ đồng loạt cầm lấy vũ khí, ai lùi bước, lùi bước nghĩa là chết.

Trận chiến quái vật c.h.ế.t thì con sẽ nuốt chửng.

Chỉ trong chốc lát, cả thung lũng vang lên tiếng s.ú.n.g dữ dội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-492.html.]

Đinh Mộ tường, phóng thích sức mạnh tinh thần tiêu diệt ba đợt quái vật tràn lên. Sau khi tiêu hao sức mạnh tinh thần khá lớn, cô dừng quan sát.

Một lúc , cô nhận rằng những quái vật lao lên phía đều trí thông minh thấp, còn những quái vật thông minh hơn đang ở phía chỉ huy.

Đinh Mộ thử dùng sức mạnh tinh thần g.i.ế.c hai quái vật thông minh cao đang chỉ huy, nhưng việc tiêu hao quá nhiều sức lực, thể tiếp tục.

thấy Thạch Trường Sinh, xạ thủ bách phát bách trúng trong đội của Ngô Thiện Dân, Đinh Mộ lập tức ý tưởng. Cô lấy nỏ , truyền sức mạnh tinh thần mũi tên, b.ắ.n liên tiếp ba mũi tên những quái vật cầm đầu trốn đám quái vật, tiêu diệt bọn chúng ngay lập tức.

Thạch Trường Sinh cũng thấy mũi tên của Đinh Mộ. Khoảng cách xa như , thể b.ắ.n c.h.ế.t quái vật , nên càng cảm phục Đinh Mộ hơn.

DTV

Đinh Mộ dùng cách liên tiếp g.i.ế.c hơn mười quái vật thông minh cao. Cô cảm thấy mệt mỏi, quái vật thực sự quá nhiều.

Mai Ngạn Quân thấy cô dùng nỏ, rằng cô tiêu hao nhiều sức lực. Anh lấy vài quả l.ự.u đ.ạ.n ném đám quái vật đông nhất, nhưng chỉ gục đám đó, những quái vật khác vẫn tiếp tục xông tới.

Không , quái vật khi biến dị tốc độ nhanh, bọn chúng nhanh chóng xông lên tường. Những con nào xông lên đều chó sói cắn chết.

“Anh Quân, quái vật nhiều quá, tốc độ quá nhanh, nghĩ cách khác.” Đinh Mộ bầy chó sói cắn quái vật mà kinh hãi.

Mai Ngạn Quân nhíu mày, mạnh mẽ như cũng dần dần mỏi tay, nhưng quái vật vẫn giảm bớt.

Anh lấy ống phóng tên lửa, nhắm đám quái vật đông nhất vách núi, liên tiếp b.ắ.n vài quả đạn.

Quái vật đạn dọa sợ, liền giảm tốc độ xông lên.

Cuối cùng cũng thể khiến Đinh Mộ thở phào nhẹ nhõm, cô giơ ngón cái lên với Mai Ngạn Quân: “Anh Quân oai quá!”

Ở cổng chính thung lũng, nhờ Lưu Cảnh Hoằng dẫn phối hợp, quái vật tấn công từ hai phía, lượng giảm rõ rệt. Trương Bằng Phi và những khác chiến đấu vất vả như bên Đinh Mộ.

Nhân lúc quái vật xông lên giảm bớt, Mai Ngạn Quân lấy hai bộ mũi tên: “Nhân lúc , nhanh chóng nạp đạn.”

Đinh Mộ nhận mũi tên từ Mai Ngạn Quân, treo ở eo để dễ lấy, mắt rời khỏi đám quái vật vách núi: “Sao quái vật xông lên nữa? Chẳng lẽ dọa bởi tên lửa?”

“Để xem tình hình, thể chúng đang điều chỉnh chiến thuật.” Mai Ngạn Quân dám lơ là.

Mọi giơ nỏ nhắm đám quái vật vách núi, chờ đợi đợt tấn công tiếp theo.

Bất ngờ, từ một góc rừng vang lên tiếng kêu chói tai, tất cả quái vật lập tức đầu bỏ chạy.

Trong chốc lát, đám quái vật vách núi chạy sạch.

Quá bất ngờ, ngơ ngác , kịp hiểu chuyện gì xảy thì một cơn gió lạnh thổi qua, chỉ cảm thấy mặt lạnh , trời mưa? Hay tuyết rơi?

Đinh Mộ dựa sức mạnh tinh thần, thấy quái vật vách núi chạy hết, cảm nhận tuyết bắt đầu rơi từ trời: “Tuyết rơi , mau thu dọn đồ đạc về thôi.”

Mai Ngạn Quân và một nhanh chóng ném quái vật chó sói cắn c.h.ế.t xuống vách núi, thu dọn vũ khí và trang , vội vàng xuống tường.

Lưu Cảnh Hoằng dẫn trong rừng thấy quái vật bỏ chạy, cũng cảm nhận điều bất thường. Anh chạm cái lạnh mặt, nhíu mày, hét lên với thuộc hạ: “Mau rút! Tuyết sắp rơi . Mau trở về doanh trại.”

Nói xong, kịp chào trong thung lũng, liền đầu dẫn chạy xuống núi.

Chẳng bao lâu, tuyết bắt đầu rơi dày đặc, gió cũng thổi mạnh hơn, tuyết rơi ngày càng nhiều.

Chỉ trong chốc lát, cả trời đất trắng xóa.

“Tuyết rơi , vẻ là bão tuyết.” Đầu Trọc vội lấy mũ từ túi đội.

Mai Ngạn Quân và Trương Bằng Phi mỗi dẫn một đội, tập trung ở cửa nhà ăn, kiểm đếm nhân , thống kê tình hình thương. Không ai quái vật cắn, chỉ là trong lúc hỗn loạn trầy xước.

“Không tuyết sẽ rơi bao lâu, lát nữa các mang lương thực mấy ngày về. Khi tuyết lớn sẽ tiện ngoài.” Đinh Mộ với Ngô Thiện Dân và Tôn Hạo.

Tuyết rơi nhiều hơn, Mai Ngạn Quân cho giải tán.

Loading...