Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 91
Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:37:49
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mở cửa, hai bước khỏi phòng.
Đầu Trọc gọi Vạn Nhạc Vận trong phòng, tiếng hô nhanh chóng chặn bởi cánh cửa đóng .
Mai Ngạn Quân đến ban công xem cách trang năng lượng mặt trời thế nào, Thẩm Khả Nhi ngẩng đầu lên , đó : “Chú Mai, chú đang cái gì thế?”
Nhìn khuôn mặt tròn trịa giống như phiên bản thu nhỏ của Đầu Trọc, nghĩ tới lời Đinh Mộ , mỉm trả lời: “Chú đang xem nên lắp đèn cho Khả Nhi ở đây như thế nào!”
“Thật ? Giống như Mai Đóa, điện là cháu thể xem phim hoạt hình ư?” Thẩm Khả Nhi vui vẻ vỗ vỗ tay.
Mai Ngạn Quân xoa xoa đầu cô bé: “ , cháu dọn đồ nhà , bây giờ chú sẽ lắp điện cho cháu nhé.”
Vợ chồng Đầu Trọc từ trong phòng, chỉ là Vạn Nhạc Vận Mai Ngạn Quân với ánh mắt sáng ngời, tràn ngập sự kính trọng và ngưỡng mộ.
Không nhiều nữa, hai bắt đầu lắp các tấm năng lượng mặt trời.
Mai Ngạn Quân tháo và lắp ráp nhiều tấm năng lượng , cùng với sự giúp đỡ của Đầu Trọc nên cần tốn nhiều công sức thì điện kết nối, điều khiến cho Vạn Nhạc Vận và con gái vô cùng vui mừng.
Sau khi khỏi nhà Đầu Trọc, đám Lam Vũ liền đem đồ vật dọn lên.
Đinh Mộ cũng ở nhà bà Vương giúp đỡ, Mai Ngạn Quân và Đầu Trọc cầm dụng cụ ban công.
Lần nhiều hơn, nên tốn nhiều công sức là thể đèn bật sáng.
Mai Ngạn Quân với hai ông bà Lâm và Dương Thiến Vân một việc cần lưu ý, đó chuẩn tầng 17 để cho Lam Vũ và những khác.
Lâm Trí Viễn gọi : “Ngạn Quân, tối nay tới nhà ăn cơm ! Văn Tuấn, cũng mang vợ và con gái tới đây luôn .”
Đầu Trọc gọi tên liền chút yêu thương mà lo sợ, chút mà Mai Ngạn Quân.
“Chú Lâm, ăn cơm thì cần , cảnh bây giờ lắm, chờ đến khi lũ lụt qua thì chúng tụ tập ?” Mai Ngạn Quân nghĩ đến đám Lam Vũ và Đầu Trọc đều là những ăn nhiều, đồ ăn ít ỏi liền họ ăn vài miếng là hết.
Lâm Trí Viễn giả vờ tức giận : “Bây giờ cũng là thời điểm khó khăn nhất, , một việc lớn, đó là diệt trừ họa cho dân, nên chúc mừng !”
Không thể trốn tránh , đành đồng ý.
Họ đến 1702 lắp đặt năng lượng mặt trời, phòng khách chứa đầy đồ ăn do Mai Ngạn Quân để .
Sau khi xong, phòng khách bừa bộn, khi rời Mai Ngạn Quân với ba : “Nhìn xem căn nhà bừa bộn như thế nào? Nhanh chóng thu dọn !”
Ba sững sờ tại chỗ, còn gì để chối cãi, đống đồ là do một lời mà để đây ?
Không dám gì, ba họ chỉ thể im lặng mà thu dọn, phân loại các thứ.
…
Buổi tối cần nấu cơm, nên Đinh Mộ chỉ nấu bữa tối cho Bình An và Tia chớp, mỗi chú chó một cái đùi gà lớn và một quả trứng.
Hoa trong chậu ngoài ban công cao lắm , cô để một nửa hạt giống trong chậu. Còn khác cô nhổ tận gốc, cắt tỉa bỏ túi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-91.html.]
Cô lấy lạp xưởng và thịt xông khói giã đông lạnh từ trong tủ lạnh , đó lấy một gói mì, quà cho bữa tối.
Thứ khan hiếm nhất bây giờ là rau xanh, qua một hai tháng nữa, thậm chí thường ăn bí đao còn .
Mai Ngạn Quân còn bảo cô chuẩn một thùng bia, hai chai rượu vang đỏ, hôm nay đúng thật là một ngày đáng để ăn mừng.
Với mức độ thu thập từ biệt thự Klein, nên đồ ăn của cũng sẽ quá eo hẹp.
Để Bình An và Tia Chớp trông nhà, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân dẫn theo hai đứa nhỏ, cùng với Lam Vũ đến nhà Lâm Trí Viễn để ăn tối.
Bọn họ đến sớm, Dương Thiến Vân và bà Vương vẫn đang ở trong bếp xào rau, Đinh Mộ để đồ xuống, đó bếp phụ giúp.
Dương Thiến Vân việc sạch sẽ lưu loát, những thứ cần rửa sạch đều rửa chuẩn xong, bây giờ chỉ chờ nấu thôi.
Đinh Mộ ở trong phòng bếp chuyện cùng họ.
“Tiểu Mộ, sáng nay cháu thấy tiếng cãi ở tầng ?” Bà Vương hỏi Đinh Mộ với vẻ mặt khó hiểu.
Đinh Mộ hỏi chút bối rối: “Không ạ, hôm nay con ngủ đến trưa mới dậy, xảy chuyện gì ?”
Nghe mới là lạ, vì nhà cô cách âm.
Dương Thiến Vân bỏ nồi hưng phấn : “Sáng nay lúc 8-9 giờ, vợ của Tôn Hầu Tử ở tầng 12 chạy lên tầng 16 mắng con hồ ly tinh! Nói cô đang cặp kè với Tôn Hầu Tử.”
Bà Vương nắm chặt giẻ lau trong tay, hận thứ đang vò chính là hồ ly tinh , trong miệng tức giận : “Người phụ nữ đó đúng là an phận sớm muộn gì cô cũng sẽ đá lão Triệu thôi.”
“Chuyện cô đá lão Triệu là bình thường ? Cô cũng chỉ là tình nhân của lão Triệu, là một tiểu tam mà thôi!” Sau khi đặt nồi lên bàn, Dương Thiến Vân với vẻ mặt khinh thường mà dùng sức quét cái nồi, giống như là đang quét lên mặt cô .
Đinh Mộ nghĩ cũng cảm thấy buồn , chuyện nam nữ mà, một cây chẳng nên non, một con ruồi thể cắn một quả trứng, nhưng chỉ trích và ngược đãi từ đến nay luôn là phụ nữ.
“Lão Triệu thật sự cũng thứ lành gì, lúc ông cũng quan tâm đến vợ con nữa.” Bà Vương thấy chảo dầu bốc khói, liền vội vàng đưa đồ ăn cho Dương Thiến Vân.
“Phi, cố cái rắm, con trai lấy vợ, vợ ông đang phụ trông cháu trai, bây giờ ông cũng là ông nội , mà chỉ quan tâm đến nửa của .” Dương Thiến Vân nhanh chóng xào rau trong nồi, tay cô nhanh nhẹn như cái miệng .
“Cứ chờ xem, ông tu đức thì ông trời sẽ nhận ông .” Bà Vương cực kỳ bất bình với loại như .
Đồ ăn đều bày bàn, vợ Đầu Trọc bưng hai đĩa thức ăn , là cách của quê nhà cô , để nếm thử.
Dọn đồ ăn cho bốn đứa trẻ để chúng ăn riêng bàn .
DTV
Đầu Trọc rót rượu cho , ly đầu tiên chúc cho nhà Lâm Trí Viễn giải quyết những vấn đề lớn trong lòng, để kẻ ngừng điều ác, đồng thời hy vọng trong tương lai tiếp tục đoàn kết với .
“Chị Vân nấu ăn ngon kém gì chị dâu nấu cả!” Lam Vũ, luôn nịnh nọt, mới cắn một miếng thì khen ngợi.
Dương Thiến Vân khen ngợi liền tủm tỉm gắp thức ăn cho : “Ngon thì ăn nhiều một chút!”
“Đó cũng là nhờ Ngạn Quân và đưa lương thực và đồ ăn tới, nếu những nguyên liệu thì chúng cũng thể nấu bữa ăn ngon như .” Bà Vương một cách trìu mến.
Lâm Trí Viễn nhấp một ngụm rượu, giọng run run : “Đều là con ngoan! và dì Vương của các già , cũng con cái ở bên cạnh, thấy những tai nạn liên tiếp , chúng thật sự còn niềm tin để sống sót. May là vẫn luôn giúp đỡ hai già chúng , tấm lòng của thật sự ấm áp. Hoàn cảnh tồi tệ như , chuyện ai thể đoán , chỉ mong thể giữ tâm như lúc ban đầu.”
“Chú Lâm, chú đừng như , chúng giống như là một nhà , dù chuyện gì xảy , chúng cũng ở bên , thể thiếu ai.” Mai Ngạn Quân .