Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:38:04
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đường, cô gặp ba đầu trọc đang trở về khi cắt cỏ. Bọn họ chặt một cành cây to bằng cánh tay thành một cái gánh, ở hai đầu gánh là hai bó cỏ non mà trâu thích ăn.

“Chị dâu, Quân g.i.ế.c trâu ?” Lý Gia Minh bắt chuyện với cô.

“Đã g.i.ế.c , sắp mùi hôi của ruột non ruột già cho buồn nôn cho nên đây hít thở một lát. Các về giúp chặt xương .”

“Được, trời mưa đường trơn, chị đừng xa quá, an .” Lý Gia Minh dặn dò.

Đinh Mộ cũng xa lắm, cô về phía khu rừng, thấy một khu rừng lớn với mấy cây cao thẳng. Khi trời lạnh, mấy cây sẽ khô héo chết, đến lúc đó sẽ nhiều đến đây đốn củi sưởi ấm.

Trong lòng cô một kế hoạch, cô tiếp tục dạo quanh.

Cô phát hiện vài cây kim ngân hoa, một vị thuốc quý trong Đông y, cô lấy cuốc đào chuyển chúng gian. Đất ẩm mềm, đào lên tốn sức, hoặc lẽ do thể lực của cô đang dần mạnh lên.

Trong bụi cỏ còn mấy loại cây quen thuộc như bồ công , cúc dại, xà thiệt thảo, ngải cứu, mã đề, ích mẫu, rau má, ngưu bàng. Đây đều là mấy loại cây mà đây, khi chợ mua rau, mấy bà cô quen cho cô , cô cũng từng mua vài loại về nấu nước cho con để giải nhiệt, hiệu quả thực sự .

Còn vài cây đào kim nương sai trĩu quả, cô từng uống rượu ngâm loại quả , còn tác dụng , vì thế cô còn lên mạng tìm hiểu.

Đinh Mộ trong khu rộng lớn phía núi, đào đào...

Cho đến khi Mai Ngạn Quân tìm đến, kế hoạch tìm kho báu của cô mới kết thúc.

Mai Ngạn Quân kéo tay Đinh Mộ về, ngang qua khu rừng .

Đinh Mộ dừng , chỉ khu rừng với Mai Ngạn Quân: “Chồng ơi, khu rừng , cây khô to thẳng, chiều nay chúng đến chặt chúng , chúng đều là những vật liệu thể dùng để xây nhà.”

Mai Ngạn Quân theo hướng tay Đinh Mộ, suy nghĩ một lúc : “Vẫn là Mộ Mộ nghĩ chu đáo, chiều nay sẽ dẫn mấy bọn họ đến đây chặt chúng cất gian, để dành dùng.”

“Trên núi còn nhiều loại thảo dược thường dùng đến, chiều nay em sẽ tiếp tục đào, chuyển gian trồng, khi thiếu thuốc sẽ dùng đến.”

“Được, cùng .”

Hai vợ chồng trở chỗ mổ trâu, con trâu chia thành từng phần, xương chặt nhỏ, thịt và xương chia mấy túi nilon.

Xuống núi khó mang theo nên Mai Ngạn Quân cất thịt trong gian, lúc lên thuyền thì chỉ lấy một túi chứa một nửa thịt .

Trở về tiểu khu, lúc gặp mấy hàng xóm ngoài tìm kiếm vật tư từ sáng sớm.

DTV

Trên thuyền cao su năm vài túi lớn, xem thu hoạch khá nhiều.

Mọi thấy mấy chiếc túi da rắn dính đầy m.á.u thuyền của Đinh Mộ thì trong lòng vô cùng ghen tị. Bọn họ vẫn còn đang vật lộn với chuyện ăn no mặc ấm, còn ăn thịt .

Bọn họ lên lầu gặp bà thím lắm mồm, bà giơ tay sờ túi theo thói quen, nhưng Lam Vũ né tránh.

Bà thím che giấu vẻ tham lam: “Trong túi thịt ? Ngửi mùi , là thịt trâu! Trời ơi, mấy tìm nhiều thịt trâu thế?”

Năm bước nhanh lên lầu, để ý đến bà , loại càng để ý thì bọn họ càng hung hăng.

“Thím Trần, mau đây giúp xách đồ , thím bệnh đỏ mắt !” Người thuyền gọi bà thím lắm mồm từ cửa sổ.

“Phì! Mọi cùng một khu nhà, đồ ngon cũng chia sẻ với .” Bà thím lắm mồm nhổ một bãi nước bọt lưng mấy Đinh Mộ.

Về đến nhà, bọn nhỏ vẫn đang học ở phòng 1801.

Thấy vợ chồng Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân ngày nào cũng sớm về khuya nên Lâm Trí Viễn đề nghị đưa hai đứa trẻ sang nhà , ông sẽ dạy bọn nhỏ học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-94.html.]

Đối với nhân phẩm và học thức của Lâm Trí Viễn nên hai vợ chồng giơ hai tay tán thành.

Vạn Lạc Vận cũng đưa Thẩm Khả Nhi sang đó, ngày nào bốn đứa trẻ cũng sắp xếp học tập đầy đủ.

Mai Ngạn Quân lấy thịt hỏi Đinh Mộ nên chia như thế nào, Đinh Mộ cho rằng vẫn nên chia theo cách cũ, chia cho nhà đầu trọc và Dương Thiến Vân hai phần thịt trâu và xương, còn là của hai nhà tầng 17.

Vạn Lạc Vận, Dương Thiến Vân và bà Vương ở lầu đều xuống.

Nghe Đinh Mộ , bà Vương đồng ý, bà cho rằng nhà bọn họ góp sức, chia nhiều như thì thích hợp.

Cuối cùng, Đinh Mộ lấy bọn nhỏ cớ để thuyết phục bà .

Vừa thuyết phục bà Vương, Lâm Trí Viễn dạy học xong thấy thì ông từ chối một phen.

Mai Ngạn Quân cũng lấy bọn nhỏ lý do, Lâm Trí Viễn chỉ đành bất đắc dĩ đồng ý.

Nhìn chiếc radio tay Lâm Trí Viễn, Đinh Mộ tưởng chính phủ chương trình phát thanh mới. “Chú Lâm, chính phủ chương trình phát thanh mới ?”

Lâm Trí Viễn lắc đầu, “Không , nhận kênh nào cả. Tại chính phủ lâu như vẫn khôi phục chương trình phát thanh, cũng thấy cứu trợ, chỉ sắp xếp nhân viên công tác đến phát lương một , động tĩnh gì nữa?”

Mai Ngạn Quân vỗ vai ông an ủi: “Trận động đất lớn như , đó là sóng thần, bao nhiêu dân thường thiệt mạng trong thảm họa , trong cơ quan chính phủ cũng là thường, nếu một lúc nhiều ở nhiều bộ phận thiệt mạng trong thảm họa, mạng lưới thông suốt thì việc điều động nhân sự sẽ gặp khó khăn nhất định trong thời gian ngắn.”

“Có thể yêu cầu viện trợ từ nơi khác mà?”

Đinh Mộ ngẩng đầu ông : “Nếu thảm họa lớn đồng thời xảy cả nước thì ?”

Ánh sáng trong mắt Lâm Trí Viễn dần dần mờ , Đinh Mộ rằng cô đang đả kích ông , mà cô chỉ đang sự thật.

Bây giờ đều gặp nguy hiểm, nào cũng lo xong, chỉ thể lo cho bản .

Mang thịt về nhà, Đinh Mộ túi lòng trâu mặt đất, đau đầu gì, bây giờ cô thời gian nấu, chỉ thể ném gian, khi nào rảnh sẽ từ từ .

Bọn họ ăn một bữa trưa đơn giản, Mai Vũ Văn kéo Mai Đóa dọn dẹp bát đĩa.

Bốn Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân, Lam Vũ và đầu trọc lái thuyền xung phong thẳng đến núi .

Có kinh nghiệm lên núi đầu tiên, nhanh chóng đến khu rừng đó.

Lấy cưa điện từ trong gian , Mai Ngạn Quân, Lam Vũ và Diêu Nghiêu mỗi một cái, ba bọn họ chủ yếu phụ trách cưa.

Lý Gia Minh và đầu trọc hai phụ trách dọn dẹp, thu gom cành cây.

Đinh Mộ xách một cái giỏ nhỏ và cái cuốc tiếp tục đào thuốc, cô còn lấy cuốn sách màu “Bách khoa thư thảo dược trung y” để đối chiếu.

Cô thực sự tìm thấy một vài loại, cát sâm, kim tuyến liên, rau sam, cỏ thương hàn, đá thạch lựu, cô đào một cây dâu tằm lớn hơn nửa tiếng, một cây thạch hộc trong khe đá.

Luồn lách trong bụi cỏ, quần áo bên trong áo mưa ẩm ướt, cô cởi mũ áo mưa thì phát hiện chỉ mưa tạnh mà gió còn khá lớn, thổi lạnh.

Trời tối, cô dám ở lâu, bỏ một rau dại thường thấy trong giỏ trở khu rừng chỗ nhóm Mai Ngạn Quân đang chặt cây.

Ôi trời ơi! Quay khu rừng, trống một lớn, cô đếm sơ qua cũng đến cả trăm cây.

Thấy cô , Mai Ngạn Quân dừng cưa điện trong tay. “Sao lâu ? Thu hoạch thế nào?”

Đinh Mộ đưa một chai nước linh tuyền trong gian cho , “Cũng tạm, em thấy trời tối nên sâu nữa. Mưa tạnh , gió nổi lên, gió còn to nữa.”

Loading...