Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:38:09
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mai Ngạn Quân nhận lấy chai nước, vặn nắp, kéo mũ xuống ngửa đầu ừng ực uống hết nửa chai. “Vậy thì bắt đầu dọn dẹp, về nhà sớm chút.”

Nhìn mái tóc ướt đẫm mồ hôi , Đinh Mộ chút xót xa, lấy khăn lau cho .

Đưa chai nước cho Đinh Mộ, nhanh chóng lướt qua những đống gỗ sắp xếp gọn gàng, những khúc gỗ chạm biến mất ngay lập tức giống như ma pháp.

Cất hết gỗ chặt và cành cây dọn dẹp xong, bảo đầu trọc và Lý Gia Minh đang hăng say chặt cây dừng , chuẩn về nhà.

“Anh, còn nhiều cây chặt mà?” Đầu trọc khu rừng còn rộng, trong lòng nỡ, hận thể lập tức chặt hết sạch.

“Mấy cảm nhận ?”

“Sao ?” Lý Gia Minh hiểu.

Mai Ngạn Quân kéo mũ áo mưa của xuống, nghiêm nghị : “Gió nổi lên , hơn nữa gió càng lúc càng lớn, chỉ sợ , ngay.”

Hai xong thì quanh bốn phía, gió thổi cây cối xào xạc, sợ hãi vội vàng tháo dỡ dụng cụ đưa cho Mai Ngạn Quân.

“Anh, cất thêm mấy cây nữa !” Đầu trọc nỡ bỏ mấy cây chặt, với Mai Ngạn Quân.

Lam Vũ và Diêu Nghiêu đang thu gom cành cây ở phía xa thấy bọn họ tụ tập , cũng tới.

Mai Ngạn Quân một nữa với hai bọn họ, nhanh chóng ném cành cây còn cùng với giỏ và cuốc của Đinh Mộ trong gian.

Sáu tay nhanh chóng xuống núi, Mai Ngạn Quân lấy thuyền xung phong .

Trong thời gian xuống núi , gió trở nên lớn hơn, mặt nước vốn yên tĩnh gió lớn thổi lên từng đợt sóng.

Bọn họ dám dừng lâu, khởi động thuyền xung phong, để kiểm soát sự cân bằng của thuyền, Mai Ngạn Quân dám lái quá nhanh mà giảm tốc độ lái từ từ.

Gió càng lúc càng lớn, dù thuyền xung phong chạy chậm đến thì thuyền cũng xô đẩy rung lắc dữ dội.

May mà đường xa, mất gần bốn mươi phút, mới bình an trở về tiểu khu.

Thuyền xung phong dừng bên cửa sổ tòa nhà 5, mấy ở tầng tìm vật tư trở về, đang bận rộn chuyển đồ lên lầu, xem là một chuyến thu hoạch đầy ắp.

Bà thím lắm mồm vác một bao gạo năm mươi cân cố ý đợi ở một bên, lúc Đinh Mộ nhấc chân định bước qua bà , thì bà hừ một tiếng Đinh Mộ.

Thấy bà tỏ vẻ diễu võ dương oai như , Đinh Mộ cảm thấy cần nhắc nhở một chút. “Nhớ trả xuồng cao su đúng hẹn, gió to lắm, ngày mai ngày chắc ngoài .”

Muốn chọc tức cô, cũng xem đủ tư cách .

Về đến nhà, việc đầu tiên Đinh Mộ chính là đun nước tắm rửa quần áo.

Thay quần áo xong , cả phòng khách tối om, bầu trời nãy còn sáng bỗng chốc chuyển sang màu mực đậm, mây đen dày đặc, càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày, bầu trời càng lúc càng thấp, giống như đè lên tòa nhà mặt.

Đột nhiên một tia chớp như một thanh kiếm sắc bén xé toạc bầu trời, một tiếng sấm trầm đục vang lên, khiến Đinh Mộ đang ghế sô pha giật .

Sau đó chính là tiếng mưa rơi lộp độp cửa sổ, cảm giác giống như mưa đá.

Gió thổi ào ào, xa gần tiếng la hét, tiếng kính vỡ.

Lúc , Mai Ngạn Quân trong nhà vệ sinh mặc quần áo xong ngoài.

Nhìn cơn mưa bão dữ dội bên ngoài, bầu trời tối đen như mực, một nỗi bất an mơ hồ dâng lên trong lòng Đinh Mộ. “Chồng ơi, siêu bão đến !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-95.html.]

“Không , ở đây, đừng sợ! Chúng lên lầu đón bọn nhỏ về nhé!” Mai Ngạn Quân nắm lấy tay cô, kéo cô dậy khỏi ghế sô pha.

Vừa mở cửa thì thấy Lam Vũ cửa giơ tay định gõ cửa.

Không đợi Mai Ngạn Quân hỏi, Lam Vũ vội vàng : “Anh, cửa kính ban công nhà em vỡ mất hai tấm , vật liệu ở đó ? Lấy hai tấm giúp bọn em sửa với, cơn mưa lớn dọa quá mất!”

Mai Ngạn Quân hai lời, về phía 1702.

Hai tấm kính vỡ ở cùng một vị trí, còn ba bốn tấm xuất hiện vết nứt, đoán chừng cũng trụ bao lâu nữa.

“Mộ Mộ, em lên Lâm lão xem kính nhà bọn họ cần , Lam Vũ, lên nhà đầu trọc, những tấm vết nứt chúng hết một thể.” Mai Ngạn Quân dặn dò hai .

Trong phòng khách rộng rãi, biến một tấm kính và dụng cụ từ gian đo kích thước với Diêu Nghiêu.

Đinh Mộ lên nhà Lâm Trí Viễn, bọn trẻ đang bài tập trong phòng sách, Dương Thiến Vân và Lâm Trí Viễn đang dùng túi nilon và băng dính để bịt mấy chỗ kính ban công vỡ.

“Lâm lão, túi nilon bịt , Mai Ngạn Quân ngoài tìm thấy vật liệu kính, bây giờ đang ở lầu giúp nhà Lam Vũ lắp kính, lắp xong sẽ lên lắp cho .”

“Có đủ kính ? Dùng túi nilon che chắn cũng mà.” Bà Vương bọn họ ngoài một chuyến dễ dàng, liên tục phiền khác.

“Đủ mà, chắc kính nhà đầu trọc cũng vỡ , lát nữa sẽ lắp luôn một thể.” Đinh Mộ giúp bà chuyển ghế phòng khách.

Dương Thiến Vân từ ban công xuống, “Mộ Mộ, cứ phiền vợ chồng em mãi, chị thật sự ngại quá.”

Đinh Mộ xua tay với cô , “Chuyện nhỏ thôi mà.”

Lâm Trí Viễn và bà Vương là những Mai Ngạn Quân chăm sóc, chỉ cần vi phạm nguyên tắc của cô, thì cô sẵn sàng cùng việc .

Kiếp Dương Thiến Vân từng giúp đỡ cô, tính tình cũng , cô sẵn lòng bạn với cô .

Kiếp còn nhiều cùng sưởi ấm, so với chiến đấu đơn độc, cô bằng lòng giúp đỡ lẫn như , dù cô cũng gia đình, con cái, mặt đều cần cân nhắc.

Sức mạnh của siêu bão lớn, ập đến dữ dội, nó giống như một đại ma vương tính tình nóng nảy, tàn phá khắp nơi.

Gió thổi mưa từ lỗ hổng của cửa sổ vỡ , ban công ngập đầy nước.

Bà Vương rót cho cô một cốc nước ấm, “Mộ Mộ, cháu đào thuốc ở núi thế nào ? Cháu còn về thảo dược ?”

Uống một ngụm nước, từ lúc về đến giờ cô vẫn kịp uống nước. “Cháu chỉ một loại thường dùng như kim ngân hoa, cúc dại để thanh nhiệt giải độc, lúc cháu từng mua khi mua đồ ngoài chợ.”

“Mấy thứ đầu thật sự thường dùng đến, đúng , dì mấy quyển sách sách y học, cháu ?” Bà Vương hiền từ, mặt ngoài nếp nhăn , thì một nốt tàn nhang nào, làn da thật , chắc hồi trẻ bà cũng là một đại mỹ nhân.

Đinh Mộ ngạc nhiên, quen lâu như , cô từng hỏi chuyện khi nghỉ hưu bà Vương nghề gì. “Dì Vương, đây dì là bác sĩ ?”

“Là nữ hộ sinh khoa sản, dì cũng học thêm về y học cổ truyền, dì sách ở đây , cháu ?”

Tự sách thì tối nghĩa khó hiểu, nếu hiểu chỉ dẫn thì sẽ khác, cô lập tức gật đầu: “Muốn chứ, chúng đều thể dùng đến mấy thứ mà.”

“Vậy để dì lấy sách cho cháu nhé.”

DTV

Dương Thiến Vân bên cạnh cảm thán, trò chuyện với Đinh Mộ về chuyện gia đình: “Dì Vương và chú Lâm đều là , hai vợ chồng bọn họ đều là trí thức, kiến thức uyên bác.”

“Trước đây cô việc gì?”

Đinh Mộ chợt nhớ , hình như cô từng hỏi Dương Thiến Vân về chuyện đây, cô luôn cảm thấy dò hỏi chuyện riêng tư của khác vẻ lắm.

, học hành nhiều, sớm ngoài , công việc bán hàng, công việc bán hàng thì giỏi lắm đấy, tiếc rằng mắt , đặc biệt là trong việc tìm đàn ông, còn tệ hơn , đàn ông đáng tin, chỉ thể tự nuôi con trai thôi.” Nói đến chuyện của , Dương Thiến Vân hề buồn bã.

Loading...