Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:38:20
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Phương pháp của chị dâu , chỉ cần đóng vài con ốc vít cố định là gió cũng thổi bay .” Diêu Nghiêu cũng đỏ mặt vì cay, miệng ngừng hít nhưng dừng .

“Đến lúc đó, tất cả các tầng 17 và 18 sẽ kết nối nguồn nước, chúng sẽ thể tự do sử dụng nước .” Mai Ngạn Quân gắp thức ăn cho Đinh Mộ .

“Chúng chặt cây rừng núi nữa ?” Lam Vũ luôn nghĩ đến việc chặt cây, bèn hỏi.

Đinh Mộ gắp một miếng thịt trâu, nhúng nước chấm bỏ miệng, cay cay thơm thơm, thịt trâu vàng thật là ngon. Cô nuốt miếng thịt trong miệng xuống, đó với Lam Vũ: “Chặt thì nhất định chặt. đợi thời tiết hơn chúng hẵng .”

Mọi ăn uống, bàn chuyện nhà, tới lui, hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua.

Sau bữa tối, Mai Ngạn Quân đun một nồi nước nóng lớn. Đinh Mộ tắm cho Mai Đóa và , đó đưa cô bé về phòng kể chuyện khi ngủ.

Lúc cô trở về phòng, Mai Ngạn Quân đang dựa đầu giường sách.

Đinh Mộ hỏi : “Chúng nên xem trâu ?”

Mai Ngạn Quân gật đầu, Đinh Mộ kéo gian. Con trâu đặt cách xa nhà và nơi trồng trọt một chút, đến gần thể ngửi thấy mùi phân trâu nồng nặc.

Đinh Mộ tắm xong xa hơn: “Hay là xúc phân trâu ?”

Mai Ngạn Quân bất lực đỡ trán, còn cách nào khác với cô: “Đưa một cái túi!”

Đinh Mộ tìm một chiếc túi đưa cho bằng ý niệm, còn thì nhà đợi .

Không lâu , Mai Ngạn Quân , Đinh Mộ thấy trở về tay , chỉ mang theo mùi phân bò.

Lúc đến gần, Đinh Mộ phẩy tay hiệu cho tránh xa, bảo nhanh chóng phòng tắm rửa sạch sẽ, quần áo và nước chuẩn sẵn cho .

Cô vẽ một bản phác thảo đơn giản về khu vực chăn nuôi trong gian trong phòng việc, yêu cầu Mai Ngạn Quân xây một chuồng trâu đơn giản khi rảnh rỗi, cứ buộc nó bên ngoài như cũng lắm.

“Em đang vẽ gì ?” Giọng bất ngờ khiến Đinh Mộ đang chìm đắm trong suy nghĩ giật .

“Khi nào rảnh thì nên chuồng cho trâu, cách ly mùi hôi, còn đây xúc phân đúng giờ mỗi ngày.” Đinh Mộ chỉ sơ đồ tay với : “Ồ, đúng , phân trâu xúc ?”

Mai Ngạn Quân nảy ý định trêu chọc cô, toe toét : “Sao ? Em ăn ?”

“Cút ! Nói chuyện đàng hoàng!”

“Anh cho gian của . Chỗ của em đồ ăn, để ở đây nặng mùi quá. Chừng nào ngoài thì vứt.”

“Đừng vứt, tìm đất trồng trọt thì đây là loại phân bón nhất, cứ cất ở chỗ của .” Đinh Mộ Mai Ngạn Quân với ánh mắt như thể là một tên phá của.

Mai Ngạn Quân cúi xuống bế cô lên và về phía phòng ngủ lầu hai.

“Chờ , em còn xong!”

“Không vội, sáng mai chúng thể từ từ chuyện.”

Sáng sớm, khi Đinh Mộ tỉnh dậy, Mai Ngạn Quân còn giường. Bất kể ngủ muộn đến , đàn ông vẫn luôn kiên trì dậy sớm.

Cô vén rèm cửa sổ , bên ngoài vẫn mưa gió ầm ầm ngớt, trong khí thoang thoảng mùi ẩm ướt se se lạnh.

Lúc cô bước khỏi phòng, lũ trẻ đến 1801 học, Mai Ngạn Quân khi tập luyện xong đang phơi quần áo sân phơi.

Để tiết kiệm nước, quần áo giặt hai ngày một . Máy giặt trở thành loại bán tự động, cần đổ nước bằng tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-97.html.]

Mưa vẫn ngừng rơi, quần áo phơi mấy ngày cũng khô . Mai Ngạn Quân lấy quần áo thu bỏ máy sấy, cài đặt thời gian.

Sau khi xong việc, thấy Đinh Mộ đang ngẩn ngơ sofa, bèn hỏi: “Mộ Mộ, ăn sáng ? Sáng nay nấu cháo kê, múc cho em một bát nhé?”

Đinh Mộ gật đầu, cháo nhanh chóng bưng , ấm ấm, ăn.

ăn cháo đàn ông như một chú ong chăm chỉ, dọn dẹp vệ sinh nhà cửa.

Bỗng dưng tiếng cãi vã gay gắt của nhiều vang lên từ cầu thang, khiến cô thắc mắc về phía Mai Ngạn Quân. Mai Ngạn Quân cũng cô với vẻ mặt hoang mang.

Cô buông bát xuống, bước đến cầu thang, xuống qua cánh cửa sắt. Vạn Nhạc Vận và Dương Thiến Vân cũng đến tụ tập, cả ba cùng hóng chuyện.

Vợ của Tôn Hầu Tử ở tầng 12 đang đánh ghen với nhân tình của lão Triệu hói đầu ở hành lang tầng 16, bên cạnh là Tôn Hầu Tử đang cố gắng can ngăn.

Vợ Tôn Hầu Tử túm lấy tóc của nhân tình lão Triệu kéo mạnh về phía . Nhân tình lão Triệu dáng cao, một tay cố gỡ tóc túm, tay bóp chặt cánh tay của đối phương. Móng tay đẽ gãy vài cái, chân ngừng đá bụng vợ Tôn Hầu Tử.

Vợ Tôn Hầu Tử đá nhiều , bèn giật cánh tay túm , dùng sức cho nhân tình lão Triệu mấy cái bạt tai nảy lửa.

“Thôi , đừng đánh nữa, chuyện gì thì chuyện cho tử tế chứ!” Lão Triệu cố gắng can ngăn vợ Tôn Hầu Tử, nhưng đẩy ngã sàn.

Đám Đinh Mộ choáng váng cảnh lão Triệu ngã bệt xuống đất. Mới bao lâu gặp, lão Triệu gầy sọp , cái bụng to phình nay nhăn nhúm.

Tận dụng lúc vợ Tôn Hầu Tử đẩy lão Triệu, Tôn Hầu Tử nhắm trúng thời cơ tóm lấy vợ và khống chế cô .

Tóc của nhân tình lão Triệu giật một mảng lớn. Nhân tình lão Triệu mớ tóc giật, bèn lao đến tát cô nảy lửa, đánh xong vẫn hả , đá mạnh chân cô .

Vợ Tôn Hầu Tử đánh, cũng chịu thua, vùng vẫy kịch liệt trong lòng Tôn Hầu Tử, bộ dạng giống như liều mạng với nhân tình lão Triệu.

“Đừng loạn nữa! Còn đủ mất mặt ? Cút về ngay !” Tôn Hầu Tử mất kiên nhẫn quát lớn mặt cô .

Vợ tiếng quát mắng của cho sững sờ trong chốc lát. Sau khi tỉnh táo , cô lập tức bật nức nở, trách móc cay đắng: “Người mất mặt là mới đúng! Con cái ở nhà lớn thế , cũng kiêng dè, dẫn con hồ ly về nhà ăn , còn hổ ? Anh hổ, nhưng và con vẫn cần mặt mũi đó!”

xong, bèn đẩy , lau nước mắt và chạy xuống cầu thang.

Tôn Hầu Tử nhấc chân định bước xuống, nhưng tình nhân của lão Triệu giữ chặt, giọng mềm mại nghẹn ngào: “Anh Tôn, chuyện hứa với em đừng quên nhé!”

Tôn Hầu Tử liếc lão Triệu, lão Triệu đầu ngơ. Anh phụ nữ tóc rối bời, nước mắt lăn dài, lòng khỏi mềm nhũn vài phần, nhẹ giọng : “Một lát nữa sẽ đưa cho em!”

Anh xong, ngoảnh , xuống lầu.

Lão Triệu thấy Tôn Hầu Tử , cố gắng kìm nén ngọn lửa giận dữ trong lòng, trỏ nhân tình: “Đàm Diễm Lệ, đối xử với em ? Sao em ngoài lăng nhăng chứ?”

Đàm Diễm Lệ đánh bầm dập, thong thả sửa sang mái tóc và quần áo hỗn loạn, , với giọng điệu ghét bỏ: “Em ngoài lăng nhăng, nuôi em ! ! Trước đây giàu , nuôi em thành vấn đề. bây giờ khác xưa , ngay cả bản còn nuôi nổi. Ngày nào cũng ăn cháo loãng, mau về ! Nhớ im một chỗ, đừng xoay , lật tiêu hóa nhanh, dễ đói!”

“Em hổ ?” Lão Triệu tức giận chỉ tay .

Đàm Diễm Lệ gạt ngón tay run rẩy của : “Anh vợ con, em theo còn cần mặt mũi ?”

bỏ mặc lão Triệu sững sờ ở cửa, xong liền đẩy cửa bước nhà.

Vạn Nhạc Vận và Dương Thiến Vân xem xong cảnh náo nhiệt thở dài tiếc nuối. Đinh Mộ thì gì.

DTV

Lòng là thứ khó lường nhất đời, thể thấu sự giả dối, phân biệt thật giả.

Đinh Mộ tỉnh táo, trong cảnh sinh thái gặp tận thế, sự xa của bản chất con càng bộc lộ rõ ràng.

Loading...