Tòa nhà 1 ở, mỗi thuyền phụ trách một tòa nhà.
Nhanh chóng đến lượt tòa nhà 5, đều cầm chứng minh nhân dân của xếp hàng cầu thang.
Nhân viên thuyền kiểm tra chứng minh nhân dân ở cửa sổ cầu thang, đảm bảo và giấy tờ trùng khớp, khi kiểm tra xong vấn đề gì thì nhân viên phía sẽ đưa một bao gạo từ thuyền.
Tầng 17, 18 trừ trẻ em và chó ở nhà thì tất cả đều ngoài, xếp hàng cầu thang, cửa cũng khóa , cần lo lắng lên lầu cướp đồ.
Một bà thím đầu trọc, liên tục đầu liếc , Lam Vũ và những phía bằng ánh mắt hung dữ, đầu trọc giữ nguyên tắc “địch động, động”, lặng lẽ quan sát gì.
Đinh Mộ phía nhận , khi bọn họ chuyển vật tư lên lầu, phụ nữ lục túi của đầu trọc.
“Đồng chí khu vực, mấy bọn họ là chủ sở hữu của tiểu khu chúng , hưởng chính sách nhận gạo ở đây!” Bà thím đó chỉ đầu trọc và những khác lớn tiếng .
Lúc đầu trọc cũng hiểu , phụ nữ vẫn còn thù hận chuyện nên đang trả thù cá nhân.
Anh tỏ vẻ khinh bỉ, giơ chứng minh nhân dân tay lên chế giễu: “Thấy , đây là chứng minh nhân dân! Không ngờ bà mắc chứng mất trí nhớ của già, hôm qua nhân viên cộng đồng nhận gạo theo chứng minh nhân dân mà!”
Bà thím tức giận đến đỏ mặt tía tai, một cách ngang ngược: “Cậu là chủ sở hữu nhà trong tòa nhà , nhận gạo ở đây, giấy chứng nhận nhà đất của tiểu khu chúng .”
Đầu trọc hề sợ hãi sự giở trò của bà : “Bà tưởng bà là ai ? Bà tính! Nhân viên chính phủ còn gì, bà ở đây ầm ĩ cái gì chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-98-xep-hang.html.]
Bà thím tức đến mức chỉ tay đầu trọc, một lúc gì, lưng đẩy mạnh Dương Thiến Vân vô tội bên cạnh.
DTV
Dương Thiến Vân giận cá c.h.é.m thớt vững suýt ngã, may mà Lam Vũ phía kịp thời kéo cô , mới ngã xuống đất.
Cô vững, trở tay tát bà thím một cái thật mạnh, sự hung dữ lộ trong mắt. “Muốn đánh thì đến đây, đừng con nó đấu võ mồm!”
Chồng và con trai của bà thím đang phía thấy bà tát, thì cùng bước .
Đầu trọc và ba ngươi Lam Vũ thấy ưỡn n.g.ự.c thật cao, thua thua khí thế, ngon thì đến đây!
“Làm gì ! Mấy nhận thì về ! Nếu còn gây sự thì ai cũng nhận!” Nhân viên công tác trông thấy bầu khí giương cung bạt kiếm , kịp thời lên tiếng ngăn cản.
Mọi xong đều ngoan ngoãn như chim cút.
Tòa nhà 5 nhiều cư dân, chẳng mấy chốc đến lượt đầu trọc.
Anh nịnh nọt, hỏi nhân viên với giọng nịnh bợ: “Đồng chí, hỏi một chút, các khu vực khác đều đang phát lương thực cùng một lúc ?”
Không giơ tay đánh mỉm , nhân viên kiên nhẫn giải thích với : “Từ hôm qua bắt đầu một nơi phát lương thực , một nơi khác thì đến ngày mai, thiên tai ập đến bất ngờ, nhiều nơi ngập lụt, mạng internet thông, thiếu nhân lực nghiêm trọng, tàu thuyền cũng đủ, thể phát lương thực cùng lúc .”
“Thật sự vất vả cho , trời mưa to thế mà còn vất vả vì nhân dân.” Nói xong, lấy một gói kẹo đưa cho nhân viên công tác, “Mọi cầm lấy ăn cho đỡ đói nhé.”
Nhân viên công tác thấy vẻ chân thành, liền khách sáo vài câu nhận lấy.