Thấy cát bụi bay tứ tung sắp bay miệng , Chân Lục Trà nhanh chóng lùi một bước nhỏ, trốn lưng Tạ Lam Án.
Tạ Lam Án thấy cô bé nhỏ nhắn đang trốn lưng , còn tưởng rằng cô sợ hãi, trong mắt càng thêm dịu dàng: "Đừng sợ, ở đây."
Chân Lục Trà còn kịp phản ứng, nhưng vài giây , như chợt hiểu điều gì, cô liếc Chương Vũ và những trong đội ở cách đó xa.
Đôi mắt trong veo khẽ đảo, đó cố tình lớn tiếng .
"Huhuhu~ đội trưởng đại nhân, sợ quá ~"
Vừa xong, cả sân im lặng.
Ngay cả những con lạc đà biến dị vốn đang chút ồn ào dường như cũng im bặt.
......
Chân Lục Trà thấy ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía nhưng cô vẫn giữ vẻ bình thản.
… tại cô thấy âm thanh hệ thống thông báo tăng điểm xanh?
Nói mới nhớ, gần đây hệ thống cũng xuất hiện.
【Hệ thống, hệ thống, ở đó ?】
Chân Lục Trà gọi hệ thống trong lòng, nhưng gọi mãi .
Chuyện gì , cái hệ thống rách còn dám đình công!
Lúc , những ánh mắt nóng bỏng xung quanh dần thu , nhưng tai Tạ Lam Án vẫn còn nóng.
Trong khi đó, Chân Lục Trà đang bận mắng hệ thống trong lòng nên phát hiện .
Vẫn là nhờ Hàn Diễm xen , mới kéo suy nghĩ của Chân Lục Trà .
Hàn Diễm cô lên tiếng liền nhận điềm báo giọng nũng nịu sắp xuất hiện .
Anh lập tức bước lên, chép miệng: “Ôi chao, từ láy, buồn nôn.”
Chân Lục Trà lập tức liếc một cái, đầu thấy Hàn Diễm đang mặt quỷ với .
Lúc , Đường Nguyệt tiến lên vỗ gáy Hàn Diễm. Hàn Diễm đau đớn, thấy là Đường Nguyệt đánh , vẻ mặt đầy tủi .
Đường Nguyệt rõ ràng hề ảnh hưởng bởi trò đùa của , lạnh giọng :
"Đến lúc nào , còn như trẻ con , ấu trĩ."
Hàn Diễm ôm đầu, đó mặt đầy oán hận về phía đầu sỏ gây chuyện .
Thấy Hàn Diễm , Chân Lục Trà nhún vai tỏ vẻ trách cô , ai bảo cứ thích cãi với cô gì.
Trong lúc xảy chuyện nhỏ , những con lạc đà biến dị cách biệt thự xa.
Chú Viên lấy bộ đàm , thử liên lạc với Tống Khải và Lưu Dương, vốn chỉ định thử xem , ngờ liên lạc .
Đầu bên bộ đàm truyền đến giọng lo lắng của Tống Khải: "Tình hình bên các thế nào ? Có tìm thấy Chương Vũ bọn họ ?"
Chú Viên: "Tìm thấy , ở một biệt thự hướng Tây Bắc, nhưng tình hình bây giờ lắm. Chúng đang lạc đà biến dị tấn công, hơn nữa lạc đà biến dị giống như trong tin tình báo, lượng chút nhiều, cần chi viện."
Tống Khải thấy tìm thấy đội Chương Vũ, đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi bọn họ đang lạc đà biến dị tấn công, trái tim thắt chặt.
"Được, chúng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đến đó, các nhất định cầm cự."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-123-cung-nhau-lien-thu-doi-pho-lac-da-bien-di.html.]
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Chú Viên tắt bộ đàm, với tình hình mắt.
Bây giờ bọn họ cầm cự, ít nhất một tiếng, Tống Khải và đội chi viện mới thể đến nơi.
Có trong đội Chương Vũ : "Không mật đạo ? Lúc chúng đến là từ mật đạo, chúng thể từ mật đạo."
Chú Viên đó : "Không gian mật đạo chật hẹp, chúng thể rút lui bộ..."
Còn xong, một giọng nhẹ nhàng xen : "Anh đúng, hơn nữa mật đạo phong ấn ."
Là Kiêu Chỉ từ tầng hai biệt thự xuống, bên cạnh còn con báo biến dị.
Nhìn thấy đến là Kiêu Chỉ, đội Chương Vũ bắt đầu chút xôn xao.
Dù bọn họ cũng là Kiêu Chỉ bắt nhốt địa lao, nếu đến tìm, lẽ bây giờ bọn họ vẫn còn nhốt trong ngục.
Kiêu Chỉ tất nhiên cũng nhận sự đề phòng của bọn họ đối với . Hắn đưa tay vuốt ve cái đầu đầy lông của Thiết Đản, theo động tác của bàn tay , Thiết Đản khẽ gầm gừ.
Kiêu Chỉ mở miệng : "Người quen thuộc với nơi nhất là , hơn nữa tự tiện xông đây là các . bắt các cũng coi như là tự vệ chính đáng. Hơn nữa, của cũng các đánh thương ít. Chi bằng như vầy, chuyện xóa bỏ, chúng liên thủ vượt qua một tiếng ."
"À, đúng , dị năng của các mất tác dụng là do sự can thiệp dị năng của , chỉ cần chúng liên thủ, dị năng của các cũng thể sử dụng ."
Kiêu Chỉ tự tin, bọn họ nhất định sẽ liên thủ với , nhưng mà, về phía Tạ Lam Án.
Chỉ là chịu nhả .
Tạ Lam Án , đôi mắt như phủ một lớp sương lạnh, chỉ cần một ánh cũng đủ khiến khí đóng băng ba thước.
Thế nhưng, lúc đang —một nụ khiến lạnh sống lưng.
“Liên thủ? Được thôi.”
Kiêu Chỉ thấy Tạ Lam Án đồng ý dứt khoát như , chút sững sờ. Dù cũng chuẩn sẵn sàng cho việc cò kè mặc cả. mà, thấy nụ khóe miệng Tạ Lam Án, thấy chút lạnh lẽo.
Ngay lúc Kiêu Chỉ đang ngây , lạc đà biến dị đến cửa.
Biệt thự của Kiêu Chỉ gia cố đặc biệt, cửa và tường bao quanh biệt thự cũng dị năng giả hệ kim trong đội của phủ lên một lớp sắt đặc biệt.
theo sự tấn công của một lượng lớn lạc đà biến dị, tường xuất hiện một vết lõm.
Thấy , lập tức sử dụng dị năng để gia cố bức tường, chú Viên cũng vận dụng dị năng hệ kim của để tăng cường thêm lớp bảo vệ.
Thế nhưng, lượng lạc đà biến dị bên ngoài thật sự quá nhiều. Chúng điên cuồng lao , khiến bức tường vốn kiên cố cũng dần trở nên mong manh.
Tạ Lam Án phóng thích dị năng hệ Sấm Sét, tiếng sấm sét ầm ầm ngừng vang vọng giữa bầy lạc đà biến dị.
Có mấy con lạc đà sét đánh cháy đen, nhưng vẫn ngoan cường bò dậy từ đất, bất chấp tất cả lao về phía đám bên trong tường.
Thấy tường sắp phá vỡ, Tạ Lam Án dẫn trong biệt thự.
Bức tường bên ngoài đổ sập.
Chân Lục Trà một tay cầm súng, một tay cầm búa.
Đám tay sai áo đen của Kiêu Chỉ cũng rút trong biệt thự.
Lúc , lượng của bọn họ hề ít, hai ba mươi , nhưng đám lạc đà biến dị bên ngoài đông gấp ba , áp lực ngày càng lớn.
Bây giờ bọn họ chỉ thể cố gắng hết sức bảo vệ nơi , chờ đợi sự chi viện của Tống Khải.
Cánh cửa biệt thự hiển nhiên cũng thể chống đỡ bao lâu. Nghe thấy tiếng cửa kêu kẽo kẹt, Cố Nhu Nhu vẫn luôn nép bên cạnh Đình Lệ hai mắt trợn to, toát mồ hôi lạnh.
Dù lúc cô cũng chẳng chút khả năng tự vệ nào, chỉ sở hữu dị năng chữa trị cho khác.