Xuyên Vào Môn Phái Tu Tiên, Ta Làm Nữ Chính - Chương 41
Cập nhật lúc: 2024-11-19 14:17:30
Lượt xem: 150
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Tố dứt lời, đến một khắc bộ bí cảnh bắt đầu sụp đổ, tất cả tu sĩ b ắn ngoài.
Vừa tới Từ Trình Ngọc phun một búng máu, tu sĩ đột phá cảnh giới thất bại thương tổn tuyệt đối nhẹ, thậm chí nếu tâm cảnh hao tổn thì về sẽ khó để tiến giai.
“Đại sư !” Chu Vân nôn nóng hô lên.
Từ Trình Ngọc giơ tay lau vết m.á.u bên môi, quét mắt chung quanh ít tu sĩ cũng b ắn tới, Diệp Tố : “Chúng rời khỏi đây .”
……
Đoàn trở chỗ ở ở Tập Đông Thành, Diệp Tố ở mép giường, rũ mắt chằm chằm Du Phục Thời vẫn còn đang hôn mê, đó bất luận phòng gì, tóc dài tán loạn giường, từ lúc đó đến nay vẫn từng tỉnh nhưng hô hấp vẫn còn định.
Du Phục Thời nhân vật bao giờ xuất hiện qua trong nguyên tác, nhưng chỉ Thiên Cơ Lệnh mà còn bỏ Địa Huyễn Liên lên Tứ Lăng Địa Tạng Pháp Trượng, rốt cuộc phận của là gì? Hắn đang mưu đồ gì với Thiên Cơ Môn? Một lúc nàng bỗng nhiên duỗi tay đến phần cổ thon dài của , dùng sức bóp lấy.
“Đại sư tỷ.” Hạ Nhĩ đẩy cửa bước , “Đây là y tu Mã đạo hữu mời tới, thuận tiện đến xem cho tiểu sư .”
“Từ Trình Ngọc ?” Diệp Tố như việc gì rụt tay , tránh sang một bên, “Làm phiền y tu.”
Hạ Nhĩ : “Có thương tích, bất quá tâm cảnh hao tổn, kết thành Nguyên Anh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”
Diệp Tố gật đầu, tâm cảnh hao tổn là may mắn .
Y tu kiểm tra Du Phục Thời một lượt cuối cùng : “Không vấn đề gì lớn, chỉ là cạn hết linh lực, nghỉ ngơi một thời gian là .”
“Tiểu sư linh lực ?” Hạ Nhĩ ở bên cạnh thầm một câu, ngày thường bao giờ thấy tiểu sư tu luyện, ngay cả đại sư tỷ cũng quản .
“Đệ ở đây trông chừng .” Diệp Tố với Hạ Nhĩ, “Ta qua thăm Từ Trình Ngọc.”
Bên Từ Trình Ngọc cũng đang Chu Vân kể chuyện xảy khi và Mã Tòng Thu nhập định, lúc trong mắt cảnh chỉ còn hai các nàng là thanh tỉnh.
“Diệp Tố yên đài sen thật lâu.” Chu Vân chút nghi hoặc , “Sau đó nàng xổm xuống gì đó lấy Địa Huyễn Liên bỏ lên Tứ Lăng Pháp Trượng, mắt cảnh liền ngừng hấp thu linh lực của .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Mã Tòng Thu nhớ : “Đây là lời của Du Phục Thời đó ? Lúc đang ám chỉ chuyện gì đó đúng ?”
“Không .” Thanh âm của Diệp Tố từ ngoài cửa phòng truyền đến, ba sang thì thấy nàng đẩy cửa bước .
Từ Trình Ngọc nửa giường, gật đầu với Diệp Tố: “Du đạo hữu vẫn chứ?”
“Không gì đáng ngại.” Diệp Tố kéo ghế bàn, “Trên đài sen trận pháp, hiểu rõ lắm nên chỉ đành đánh cuộc thể phá vỡ trận thế.”
Từ Trình Ngọc cũng hoài nghi lời của nàng, trận pháp của đại năng ẩn chứa cuồn cuộn trận ý, khó thể đụng , nếu thiết lập trong các bí cảnh lớn thì nhất định qua bao lâu sẽ các tông môn phát hiện.
“Đệ tử của đại tông môn đều nơi thí luyện riêng của bổn tông phái, tiểu bí cảnh giống thường cũng chỉ tu sĩ tu vi thấp mới thể tiến , hơn nữa cách giữa các mở cũng ngắn, mấy năm sẽ mở một .” Từ Trình Ngọc suy đoán , “Có cố ý thiết hạ trận pháp trong tiểu bí cảnh, lấy Tứ Lăng Địa Tạng Pháp Trượng mắt trận, hấp thu linh lực của tu sĩ.”
Đặc biệt những địa phương như bí cảnh ai cũng đều độ nguy hiểm cao, c.h.ế.t ở trong đó là việc hết sức bình thường, sẽ ai hoặc tông môn nào sẽ chất vấn chuyện .
“Có khả năng là tà tu.” Mã Tòng Thu , “Ta vài tà tu bí pháp, khi c.h.ế.t sẽ thiết lập trận pháp, gặp cơ hội thích hợp sẽ đoạt xá trọng sinh.”
“Cũng chắc khả năng .” Từ Trình Ngọc Diệp Tố, “Cô phỏng đoán gì ?”
“Linh khí.” Diệp Tố , “Ta nghi ngờ từ bên ngoài chỗ nào đó vận chuyển linh khí đến mắt cảnh.”
Từ khi trận đá hồ nước lộ , nàng liền suy nghĩ linh khí trong mắt cảnh từ mà đến, mức độ nồng đậm của linh khí thế ít nhất cũng là nơi cấp bậc động phủ trở lên chứ xuất hiện ở một tiểu bí cảnh như thế.
Từ Trình Ngọc trầm mặc một lát mới lên tiếng: “Khi kết , thần thức của mở rộng, dường như chạm cái gì đó.”
Tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh chỉ linh thức, tới khi kết thần thức mới thành lập, thể bao trùm ngàn dặm.
Thần thức của bất quá chỉ mới chạm đến mà thôi, còn thấy rõ ràng là cái gì mà Nguyên Anh vốn dĩ gần kết thành vỡ nát.
“Ta báo chuyện về Ngô Kiếm Phái, tuy nhiên bí cảnh sụp ai thể tiến xem xét.” Từ Trình Ngọc cũng quá để ý chuyện bản kết thất bại mà ngược để ý lúc thần thức của chạm cái gì.
suy nghĩ về nó nhiều thêm cũng vô dụng, bí cảnh một khi sụp sẽ tái xuất hiện ở tu chân giới nữa, cách nào tiến cũng cách nào thể điều tra thứ gì.
Diệp Tố lấy Tứ Lăng Địa Tạng Pháp Trượng , trượng từ bạch ngọc, đài sen ba tầng từ hắc ngọc, ở giữa đài sen là hai đóa Địa Huyễn Liên đang nhẹ nhàng lay động, tổng thể của pháp trượng mang đến một cảm giác tà chính đan xen quỷ dị.
Nàng đài sen ba tầng chậm rãi : “Có lẽ đáp án chỉ thể hỏi Vạn Phật Tông.”
“Có cơ hội chúng Vạn Phật Tông xem.” Từ Trình Ngọc .
“Được”
……
Buổi tối Diệp Tố nhập định giường trong phòng, nàng đột phá trong bí cảnh nhưng trong linh phủ sớm hấp thu một lượng lớn linh khí, chẳng qua nàng mãi thời gian luyện hóa.
Trúc Cơ kỳ là giai đoạn tu sĩ định hình linh phủ, ở cảnh giới , tu sĩ ngừng mở rộng linh phủ của bản .
Linh phủ càng lớn cũng đồng nghĩa linh lực trong tương lai sẽ càng cuồn cuộn thuần hậu, thực lực của tu sĩ cũng sẽ càng cao.
Diệp Tố nhắm mắt, đôi tay chắp để bụng, bắt đầu luyện hóa linh khí trở thành linh lực của bản , dùng linh lực mở rộng linh phủ.
Biên giới tối đen của linh phủ ngừng linh lực thắp sáng, những khu vực sáng lên dần dần Diệp Tố nắm giữ.
Diệp Tố mở mắt , sắc mặt kỳ quái, phía linh phủ tựa hồ cái gì đó đang chảy xuôi.
Nàng một nữa dùng linh thức bao trùm lấy linh phủ nhưng phát hiện gì khác thường.
Ngày hôm , một đêm nghỉ ngơi tất cả đều hồi phục, chỉ còn Du Phục Thời vẫn hôn mê, Diệp Tố đến phòng một hồi, thấy tiểu sư vẫn hô hấp vững vàng nên nàng đóng cửa xuống lầu.
Dưới lầu của khách đi3m, hai cái bàn kê sát , ba Thiên Cơ Môn cũng Lữ Cửu một bên, bên còn là Từ Trình Ngọc, Mã Tòng Thu và Chu Vân.
“Nguyên Anh trung kỳ? Này cũng quá nhanh đó!”
Diệp Tố mới xuống lâu liền thấy Mã Tòng Thu ở bên cảm thán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-mon-phai-tu-tien-ta-lam-nu-chinh/chuong-41.html.]
Nàng kéo ghế xuống ở trung gian hỏi: “Mọi đang chuyện gì đó?”
Hạ Nhĩ : “Toàn bộ tu chân giới đang truyền tai Côn Luân Phái Lục Trầm Hàn lên tới Nguyên Anh trung kỳ, hiện tại là đầu của thế hệ tu sĩ trẻ tuổi ở Phù Thế đại lục chúng .”
“Mười chín tuổi Nguyên Anh trung kỳ.” Từ Trình Ngọc đổ một ly đưa cho Diệp Tố, “Hơn nữa một tháng còn c.h.é.m c.h.ế.t một Thiên Ma, vị trí nhất xứng đáng.”
Lục Trầm Hàn?
Diệp Tố thoáng ngây trong nháy mắt, lâu lắm nàng giao thoa gì với nam nữ chủ, thiếu chút nữa quên mất hai .
“Thiên Ma là cái gì?” Diệp Tố hỏi, nàng chỉ trong nguyên tác Dịch Huyền tấn giai từ Nhân Ma lên Ma Quân, đó là Ma Tôn cuối cùng một đường lên đến Ma Chủ.
“Ma giới phân hai loại là Nhân Ma và Thiên Ma, tu sĩ nhập ma gọi là Nhân Ma còn Thiên Ma là ma đầu trời sinh, sinh liền thể đánh ngang tay với tu sĩ Nguyên Anh kỳ.” Từ Trình Ngọc ở đối diện giải thích, “Có thể c.h.é.m g.i.ế.c Thiên Ma thường là Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ mới năng lực đó, đổi một cách khác thì Lục Trầm Hàn vượt cấp đánh bại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.”
“Bất quá hai năm vì đột nhiên biến một thời gian trong khu vực thí luyện của Côn Luân.” Từ Trình Ngọc như suy tư điều gì, “Không xảy chuyện gì.”
Chu Vân suy đoán: “Có lẽ gặp kỳ ngộ.”
Mã Tòng Thu bên cạnh nàng một cái: “Thiếu chút nữa quên, Chu sư thích Lục Trầm Hàn.”
Chu Vân đỏ mặt: “Lục Trầm Hàn xuất Côn Luân, diện mạo tuấn mỹ, thiên phú cực cao, thích thì chứ?”
“Còn hơn hai vị tiểu sư của Thiên Cơ Môn ?” Lữ Cửu tò mò hỏi, nàng chỉ là một tán tu, thực lực cao, từng cơ hội giao tiếp với các tử của các đại tông môn.
Chu Vân ngẩn ngơ, cẩn thận nghĩ nghĩ, bỗng nhiên chút ấp úng: “…… thực lực của mạnh hơn một chút.”
Từ Trình Ngọc Chu Vân, khỏi lắc đầu bật , sư thích bất quá cũng chỉ là một lớp da mặt mà thôi.
“Buổi chiều ngoài một chuyến.” Diệp Tố đầu về phía sư sư , “Các lưu trông coi tiểu sư .”
Ba gật đầu đồng ý.
Diệp Tố lúc trong bí cảnh hẹn địa điểm gặp mặt với Hoàng Nhị Tiền, giữa trưa khi dùng cơm xong, nàng lấy Súng Bắn Phù, hủy , giải thích kết cấu cho sư sư xem.
“Đại sư tỷ, là sửa một chút.” Minh Lưu Sa cầm Súng Bắn Phù .
Hắn am hiểu nhất là tiểu pháp khí nên trực tiếp đưa kiến nghị bỏ thêm chút ám khí trong Súng Phun Phù, khi kích hoạt thì thể tấn công tay và mắt của đối phương.
Minh Lưu Sa chậm rì rì : “Đệ, nghĩ, xong, hết, .”
Diệp Tố: “…… Không cần thêm ám khí công kích, mấy đứa hủy kết cấu bên trong thể ráp chỉnh là .”
Đến buổi chiều, nàng dựa theo địa chỉ mà Hoàng Nhị Tiền đưa đó đến một một ngôi nhà trong một ngõ nhỏ hẻo lánh, ngửa đầu biển hiệu lung lay sắp rớt, ánh mắt lộ một tia kinh ngạc.
—— mà là Văn Đông tài liệu hành.
Diệp Tố bước cửa hàng tơ nhện đóng cửa, bên trong đồ đạc vứt lung tung khắp nơi, thấy ai ở bên trong.
Chỉ thấy một ngăn tủ cũ gắn một cái chuông, bên cạnh dán một tờ giấy: Có việc lắc chuông.
Diệp Tố bước tới, cầm lấy chuông lắc lắc.
Chỉ trong chốc lát, một tu sĩ khô gầy mặc hoàng bào bước từ bên trong : “Tới đây, tới đây!”
“Hoàng đạo hữu.” Diệp Tố buông chuông, xoay Hoàng Nhị Tiền.
“Diệp đạo hữu.” Hoàng Nhị Tiền tươi nhiệt tình, từ đống đồ vật lấy một cái ghế dựa tàn tạ, “Mời , uống chút gì ?”
“Không cần.” Diệp Tố cái lỗ to mặt ghế, “Lúc ở mắt cảnh thấy ngươi, Hoàng ?”
Nàng nhớ rõ lúc gặp ở trong bí cảnh thứ nhất, ở trong khu vực đánh chạy tới chạy lui chỉ vì chào hàng bùa chú.
“À thì…… lúc ở một chỗ khác trong bí cảnh.” Hoàng Nhị Tiền ha hả .
“Ngươi pháp bảo thể chủ động rời khỏi bí cảnh?” Diệp Tố , “Thuận miệng hỏi một chút thôi, cần để ý.”
Hoàng Nhị Tiền phủ nhận cũng thừa nhận: “Diệp đạo hữu, Súng Phun Phù thì……?”
“Qua mấy ngày nữa sẽ giao một nhóm đến đây.” Diệp Tố chỉ chỉ ba chữ đạo bào của , “Không ngờ tới mấy trăm năm chúng thể tiếp tục hợp tác.”
Hoàng Nhị Tiền , ngữ khí chân thành một chút: “Một bên sắp phế tông, một bên sắp đóng cửa, hai bên hỗ trợ lẫn cũng là điều nên .”
“Ta một kiến nghị.” Diệp Tố đột nhiên , “Văn Đông tài liệu hành trực tiếp gia nhập Thiên Cơ Môn ?”
Hoàng Nhị Tiền sửng sốt, đó liền uyển chuyển cự tuyệt: “Văn Đông tài liệu hành chỉ là một tài liệu hành tư nhân mà thôi.”
“Ít nhất Toàn Điển hành và Trảm Kim Tông sẽ nghĩ như .” Diệp Tố nghiêng đầu về phía , “Bắt đầu từ thời điểm Văn Đông tài liệu hành giao dịch với Thiên Cơ Môn, các trói chặt với chúng .”
Hoàng Nhị Tiền cúi đầu, nàng sai, Văn Đông tài liệu hành vì cung cấp tài liệu cho Thiên Cơ Môn mà chèn ép đến nỗi chỉ còn sót một cửa hàng chỉnh, nơi bất quá chỉ là một cứ điểm nhỏ của mà thôi.
“Sau khi Văn Đông tài liệu hành gia nhập Thiên Cơ Môn thì vẫn thể dùng tên của các ngươi như cũ.” Diệp Tố tung mồi nhử, “Lợi nhuận sẽ chia bảy ba, tất cả luyện khí sư của Thiên Cơ Môn sẽ đúng ngày đúng giờ cung cấp pháp khí cho các , Thiên Cơ Môn hạn chế sự phát triển của Văn Đông tài liệu hành.”
“Pháp khí?” Hoàng Nhị Tiền ngẩng đầu về phía nàng.
Diệp Tố : “Ngươi vì mua phù chú cùng với Súng Phun Phù? Ta vốn cho rằng Hoàng đạo hữu là dã tâm, thì chỉ là do sinh hoạt bức bách mà nên.”
Hai tay buông xuống bàn của Hoàng Nhị Tiền vô thức giật giật, là thừa kế của Văn Đông tài liệu hành, sớm hận Toàn Điển hành cùng Trảm Kim Tông thấu xương, những phục hưng Văn Đông, càng thế địa vị của Toàn Điển hành, chỉ như thế mới xem như trút oán khí.
Thế nên cái gì cũng mua cũng bán, ý đồ tìm tài nguyên thích hợp.
Chỉ là ngờ tới vòng vèo một hồi cuối cùng trở con đường bắt tay với tử Thiên Cơ Môn.
“Sinh ý mua bán của ngươi khả năng lâu dài.” Thần sắc Diệp Tố nghiêm túc hơn vài phần, “Văn Đông tài liệu hành xuống dốc là do Thiên Cơ Môn liên lụy, chi bằng như thế thì hai bên cứ trói chặt với , vinh hoa cùng hưởng tổn thất cùng chia.”
Sau khi thấy bảng hiệu của Văn Đông tài liệu hành Diệp Tố liền sinh ý niệm .
Chỉ như , nàng mới thể yên tâm giao dịch với Văn Đông tài liệu hành.