Tạ Huyên đóng chặt cửa,   nức nở .
Lâm Triều Dương như từ địa ngục bò , cà nhắc cái chân, mù một mắt,  cầm d.a.o lao   Liễu Chi.
Lâm Triều Dương cắt đứt gân chân của Liễu Chi,  bẻ gãy một tay của bà .
Liễu Chi đau đớn hét lớn: 「Dao Dao, cứu !」
Lâm Dao Dao  đầu : 「Có một  mẫu  kéo chân  như ngươi đúng là xui tám đời! Ngươi  thể nhịn một chút ,  cái lúc quan trọng ,    lo cho ngươi ? Đợi  phi thăng , tự nhiên sẽ   báo thù cho ngươi.」
Liễu Chi thoi thóp nhưng ánh mắt lộ  tàn độc: 「Ta vì ngươi trả giá cả một đời, ngươi   lo cho  nữa ?」
Hai  phi thăng đến giữa  trung.
Liễu Chi rút cây trâm  kề  cổ họng của .
「Lâm Dao Dao, ngươi đừng hòng thoát khỏi !」
「Rõ ràng là ngươi! Là ngươi sinh    ! Ngươi miệng lưỡi khéo léo dụ  đem ngươi và Lâm Nguyệt trao đổi! Ngươi  ngươi là  trọng sinh! Sẽ cho  hưởng phúc! Ta vì ngươi trả giá nhiều như , ngươi   giữ lời hứa! Ngươi   c.h.ế.t tử tế!」
Lâm Dao Dao phẩy tay đánh bay bà , dùng sức quá lớn,  may để cây trâm cắm  cổ họng của bà , Liễu Chi chết.
Giết phụ  mẫu  vốn là đại tội.
Trời nổi sấm sét, công đức của Lâm Dao Dao  đánh tan.
Toàn  nàng  cháy đen , rơi từ  mây xuống.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Thái tử bay  đến cứu, cũng  đánh cho tàn phế một nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-nu-chinh-truyen-nguoc-ta-nguoc-tat-ca-tru-ta/20.html.]
Hắn ôm Lâm Dao Dao : 「Không , đừng sợ, chỉ cần bảo Lâm Nguyệt  tìm cỏ  hồn, là  thể xoay chuyển vận mệnh, chúng  vẫn  thể tu luyện  từ đầu!」
「Kiếp  chính là,  bảo nàng  xuống Cửu U tìm cỏ  hồn cho ngươi, nàng  tuy mất  đứa con trong bụng, nhưng ngươi  sống … tất cả đều  thể cứu vãn…」
Hắn đương nhiên  đầu  gọi : 「Lâm Nguyệt, còn ngây  đó  gì? Còn  mau  lấy linh thảo?」
Đáp   là nắm đ.ấ.m gào thét lao đến của .
28
Thái tử  ăn đòn, vẫn thoi thóp bảo vệ Lâm Dao Dao.
「Đủ  ? Đừng bắt nạt Dao Dao!」
Lâm Dao Dao hét lớn: 「Thái tử ca ca! Lâm Nguyệt dám đánh   như ! Nàng  bắt buộc   tru di cửu tộc! Cả nhà họ Lâm, đều   tha!」
Bách tính đều  dọa sợ.
Thái tử cũng  bộ mặt méo mó của nàng  dọa cho ngây : 「Dao Dao… Lâm gia rốt cuộc cũng  nuôi ngươi bao nhiêu năm.」
「Hừ,   hiếm lạ gì  bọn họ nuôi , nếu   thấy bọn họ  tiền, mẫu   việc gì  đổi nhầm  đến nhà họ, khiến   ăn nhờ ở đậu ? Kiếp  cũng là bọn họ  chuyện súc sinh, moi linh căn của Lâm Nguyệt, ép  đổi  mới hại c.h.ế.t . Rõ ràng bọn họ tự   linh căn, nếu nàng  chịu sớm đưa linh căn cho ,  cũng  đến nỗi c.h.ế.t sớm như !」
「Kiếp  các  moi linh căn của nàng ? Không ai  cho  , bọn họ chỉ  nàng  hại c.h.ế.t ngươi, bọn họ chỉ  là nàng  hại… họ … a…」
「Là nàng  hại !」
「Sao  thể giống  ? Bọn họ  ngươi dịu dàng đơn thuần, luôn  Lâm Nguyệt bắt nạt,  rốt cuộc là bắt nạt thế nào?」