Chương Trình há miệng thở dốc, rõ ràng đến đây, cảm nhận sự xa cách từ Vương Tiểu Mai, nếu , chắc chắn cô sẽ đẩy quà tặng .
Mới mấy ngày gặp mà tính tình đổi, khá ngạc nhiên đấy.
Khi đang suy nghĩ thì Lý Tự Lập nhịn : “Chị Tiểu Mai, chị cầm , đây đều là quà của em và trai em cho chị.”
Chương Trình , vội vàng bổ sung thêm: “Còn vài món là cho trí thức Lý, chân của cô đỡ chút nào ?”
Anh sợ nếu như rõ, Vương Tiểu Mai sẽ cho rằng những thứ đều là của cô thật.
Sắc mặt của Lý Tự Lập vui cho lắm. Không trí thức Lý chỉ chút, kiếm tiền một chút thôi ? Làm bằng chị Tiểu Mai? Anh trai của đúng là mắt như mù.
DTV
Vương Tiểu Mai hiểu , cô còn thắc mắc…
Không việc gì thì đến cửa, năm nay đến tặng quà, chúc tết cô .
Hóa là bởi vì chuyện , suýt nữa thì tự đa tình.
Vương Tiểu Mai thầm sợ hãi, may cô nhận khi quá muộn, nếu thì sẽ hổ đến nhường nào.
“Vậy chúng cùng đến phòng của Lý Hướng Vãn thôi.”
Chương Trình gật đầu cầm ít đồ vật khỏi phòng.
Vương Tiểu Mai đầu những đồ còn dư trong phòng, thầm líu lưỡi, chỉ để cho cô hai món, còn thì đều cầm đến phòng của Lý Hướng Vãn.
Nếu cô chuẩn tinh thần thật , bây giờ tâm trạng của cô thế nào.
Cứ như , đoàn đến phòng Lý Hướng Vãn.
Hiện tại chân cẳng của Lý Hướng Vãn đỡ hơn nhiều, lúc đường chỉ đau, chịu đựng thì cũng thể bình thược vài bước.
Thấy Vương Tiểu Mai đưa Chương Trình , cô thầm nghĩ Lâm Ngọc Trúc thông minh thật, rõ khác như .
Đến khi Chương Trình đặt túi lớn túi nhỏ lên bàn.
Lý Hướng Vãn lễ phép , vô cùng khách sáo : “Sao Chương khách như ? Mang đến nhiều đồ như thế , kiếm tiền cũng dễ, vẫn nên lấy đồ đề để nhà ăn .”
Chương Trình nhíu mày, giọng điệu chứa đầy sự tự trách: “Đều là do kiểm tra đường kỹ càng để em dẫm bẫy kẹp thú, vẫn luôn áy náy thôi. Nếu đến thăm em một chút thì vẫn luôn yên lòng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-303.html.]
“Anh Chương suy nghĩ nhiều , cũng đặt bẫy kẹp thú, giẫm là do may, đổ lên đầu ? Anh áy náy như , giống như đang gây rối vô cớ .”
“Tuy đặt bẫy kẹp thú, nhưng dẫn em núi, chăm sóc em thật mà khiến em thương là của .” Chương Trình vô cùng chân thành ôm lấy trách nhiệm về phía , ánh mắt chứa sự áy náy và cả đau lòng.
Sắc mặt của Lý Tự Lập lập tức trở nên lạnh lẽo.
Vương Tiểu Mai chạm vai của một chút. Mấy năm gần đây tính tình của đứa nhỏ càng ngày càng tệ, nào cũng bày dáng vẻ với ngoài, quá đắc tội với .
Lúc với Mộc Đầu như thì cũng bỏ qua , dù là ngoài.
Lý Hướng Vãn thì , đều là bạn, vẫn hòa thuận một chút.
Dưới ánh mắt uy h.i.ế.p của Vương Tiểu Mai, lúc Lý Tự Lập mới bình tĩnh , bình thường một ít.
Lý Hướng Vãn quan tâm bên thế nào, cô quan sát kỹ Chương Trình nữa.
Theo lý thuyết, chỉ là quan hệ hợp tác, cô bán hàng, mua hàng.
Cùng lắm thì cũng chỉ là bạn bè bình thường mà thôi.
Không ngờ Chương Trình tâm tư khác.
Lý Hướng Vãn đang định mở miệng nhắc nhở đối phương vài câu.
Thì cửa phòng mở , khí lạnh nháy mắt ùa , một màn sương trắng nổi lên.
Chỉ thấy Lý Hương Bắc mang theo đầy sương gió tiến , ngạc nhiên quan tâm hỏi: “Em thương ? Bị thương ở ? Có nghiêm trọng ?”
Anh hỏi tới tấp, xem khác là khí.
Lý Hướng Vãn nhất thời cứng họng, gì…
Vương Tiểu Mai chớp mắt, cô cảm giác như đang bắt gian trong phòng.
Vừa Chương Trình như , cô ý với Lý Hướng Vãn.
Giờ thì , còn phát triển thêm bước nào thì bạn trai cũ của đột nhiên xuất hiện.
Bây giờ cô gì đây?
Xấu hổ quá mất!