Lý Hướng Vãn luôn luôn cao lãnh đột nhiên hòa ái dễ gần với Vương Tiểu Mai: "Tiểu Mai, năm nay cũng chỉ mới bắt đầu, tương lai thời gian còn dài, chẳng lẽ, cô thật sự dự định một năm cũng ngoài ăn cơm?”
Vương Tiểu Mai rụt thể nhỏ bé, : "Sau lúc ngoài, mang theo lương khô.”
“Vậy thịt kho tàu, cá chép chua ngọt, sủi cảo thịt lợn trong tiệm cơm quốc doanh cô đều ăn?”
Vương Tiểu Mai nuốt nước miếng, : "Nói chừng chỉ là thích hợp ăn cơm nhà khác, ăn ở tiệm cơm quốc doanh cũng chắc như thế.”
Lý Bàn Tử xong gãi gãi đầu, chút áy náy, xin như thế nào, đành câu mang đầy tính bồi thường: "Anh đến tiệm cơm quốc doanh mua cho em hai đĩa thức ăn.”
Lần ăn cơm bọn họ còn chút việc thương lượng, tiện thương lượng ở nơi công cộng nhiều .
Vì thế hẹn ở nhà.
Vương Tiểu Mai chút ngượng ngùng, vội vàng : "Anh Bàn Tử, cần , vì chuyện nấm của .”
Vương Tiểu Mai nhất thời chút dở dở ...
Lúc Vương Tiểu Mai cảm thấy chút giải thích rõ ràng .
Về , ánh mắt tự trách chờ đợi của Lý Bàn Tử, Vương Tiểu Mai mềm lòng đáp ứng.
Lúc đám tách , Lâm Ngọc Trúc âm thầm cân nhắc một chút, đúng, hai rụt rè khiến cô trở nên trông giống như là da mặt dày .
Lâm Ngọc Trúc đột nhiên loại xúc động kéo Lý Bàn Tử trở về.
Cô cũng cự tuyệt...
vẻ mặt hoảng hốt của Vương Tiểu Mai cho Lâm Ngọc Trúc chút đành lòng.
Vì thế Lâm Ngọc Trúc vỗ vai Vương Tiểu Mai khuyên nhủ: "Chị Tiểu Mai, chúng mang theo một ít nguyên liệu nấu ăn qua đấy, tin là sẽ còn chuyện như xảy nữa.”
Lý Hướng Vãn che miệng phúc hậu .
Vương Tiểu Mai im lặng trời, nghĩ tới Vương Tiểu Mai như cô đây còn một ngày sợ đến nhà khác ăn cơm.
Lâm Ngọc Trúc ho khan một tiếng, nhỏ giọng : "Nếu chúng chuẩn một chậu than, cô bước qua một cái, xua tan xúi quẩy, chúng vặn cũng xem, thật sự là cô nên đến nhà khác ăn cơm ?”
Vương Tiểu Mai chút do dự, : "Lỡ như khác phát hiện thì .”
“Vậy cũng đúng, thôi quên ." Thời đại đặc biệt, cẩn thận một chút cũng .
Sau đó Lâm Ngọc Trúc vỗ vỗ vai Vương Tiểu Mai, : "Cũng cần quá bi quan, chừng chính là trùng hợp, lúc chúng xem, tục ngữ , quá tam ba bận..." Lâm Ngọc Trúc lốp bốp một tràng liền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-358.html.]
Lâm Ngọc Trúc nào là cô còn , , Vương Tiểu Mai liền nhớ tới cô cũng giống như thế, còn khác mấy .
Vì thế trong lòng Vương Tiểu Mai càng thêm yên tâm.
Vương Tiểu Mai ngẫm hai giày vò đó, l.i.ế.m liếm môi, yếu đuối : "Nếu , chúng lặng lẽ một chậu than thử xem.”
Con mà, thà rằng tin là còn hơn là cho rằng .
Vì thế ba bọn họ thật đúng là lặng lẽ chuẩn một chậu than nhỏ.
Khuyết điểm chính là lửa mạnh.
Là bởi vì nó carbon mà thôi.
Lâm Ngọc Trúc cổ vũ Vương Tiểu Mai, : "Chị Tiểu Mai, bước qua .”
Vương Tiểu Mai do dự, nghĩ ngọn lửa cũng đừng đốt trúng cô thôi.
Sau đó chỉ thấy Vương Tiểu Mai hít sâu một , bước từng bước nhỏ qua, linh hoạt nhảy lên một cái, nhảy qua chậu than.
Chậu than đều chuẩn xong nên Lý Hướng Vãn cùng Lâm Ngọc Trúc cũng dứt khoát bước qua chậu than chơi đùa một chút.
DTV
Người chính là , gì cũng cả, chỉ thấy Lý đại mỹ nhân nhàn nhã qua, chân dài bước lên là thể dễ dàng bước qua chậu than.
Đại mỹ nhân Lý Hướng Vãn còn khó hiểu Vương Tiểu Mai, nhảy qua gì ?
Vương Tiểu Mai… Dáng vẻ cô thấp bé mà thôi, nhưng cô vẫn còn tự hào về hành động hồi nãy của đấy!!
Lâm Ngọc Trúc đôi chân dài của , suy nghĩ một chút, : "Quên , bước qua , quần bông quá dày.”
Sau đó chỉ thấy hai đối diện lập tức khinh bỉ cô một cái.
Lâm Ngọc Trúc...
Lâm Ngọc Trúc ho nhẹ một tiếng, cũng học theo Lý đại mỹ nhân nhàn nhã bước qua.
Lâm Ngọc Trúc còn tự cho là bản cô sẽ là bình tĩnh nhấc chân lên.
mà, Lâm Ngọc Trúc tuyệt đối nghĩ tới là chân cô sẽ vướng chậu than mà cô kịp thu hồi động tác chân .
Sau đó Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai liền trơ mắt Lâm Ngọc Trúc đổ một chậu than đang cháy.
Trong nháy mắt đôi mắt của Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai ở phía đối diện đều trợn tròn lên, vẻ mặt thì hoảng sợ.