Vương Tiểu Mai tức giận nghiến răng, lúc cô đúng là mắt mù mà, chọc cái nhà như .
Lý Hướng Vãn rót cho Vương Tiểu Mai một ly nước, trong mắt một tia vui sướng khi khác gặp họa, thầm nghĩ Vương Tiểu Mai quả thật là chút thảm.
Lâm Ngọc Trúc thở dài một tiếng, : "Cô còn may mắn đấy, cô Lưu Nga , hiện tại cô sống như thế nào.”
Vương Tiểu Mai ngẫm liền cảm thấy cũng đúng, vì thế Vương Tiểu Mai thở phào nhẹ nhõm, hề nghĩ đến bà Vương nữa.
Trong suy nghĩ của Vương Tiểu Mai chính là cô và Vương Gia Bảo sẽ bao giờ liên quan gì với nữa, hiện giờ chỉ là liếc mắt một cái thôi thì cô cũng cảm thấy phiền nữa là.
Cô sẽ tự dưng kiếm chuyện khiến cho bản cô cảm thấy khó chịu .
DTV
Vương Tiểu Mai nghĩ đến là ngay ngày hôm cô liền gặp chính chủ Vương Gia Bảo.
Nói đến cũng trùng hợp, thích của Vương Tiểu Mai đột nhiên đến.
Vì thế lúc tan học, Vương Tiểu Mai liền vội vàng về phía chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức.
Lúc khỏi cổng trường, thì Vương Tiểu Mai bắt gặp Vương Gia Bảo ôm con tới trường.
Cứ như thế hai bọn họ liền đụng .
Vương Tiểu Mai và Vương Gia Bảo bốn mắt , thật lâu gì.
Lúc Vương Tiểu Mai gặp Vương Gia Bảo thì Vương Tiểu Mai liền cảm thấy chỉ việc nghĩ đến Vương Gia Bảo thôi thì cô cũng cảm thấy phiền , nhưng đến lúc thực sự thấy thì Vương Tiểu Mai liền cảm thấy như nữa.
Chính là chút tức giận.
Còn một chút thù hận.
Muốn đánh cho một trận, nhưng cuối cùng ngẫm thì liền cảm thấy quên , cô đây đại nhân đại đức chấp tiểu nhân, tha cho một con đường sống .
Cứ coi như xa lạ, quen .
Chỉ thấy Vương Tiểu Mai đang tránh Vương Gia Bảo về thì Vương Gia Bảo mở miệng hỏi: "Tiểu Mai, em sống ?”
"Rất ." Vương Tiểu Mai đứa trẻ trong lòng Vương Gia Bảo, : "Chúng cũng chuyện gì để ôn cả, gặp mặt coi như quen .” Vương Tiểu Mai xong liền tiêu sái rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-425.html.]
Vương Gia Bảo Vương Tiểu Mai rời , thần sắc chút cô đơn.
Lưu Nga sợ chồng cô mang theo đứa bé tới, nháo chuyện gì đó, nên tan học cái là cô khỏi trường chuẩn về nhà.
Đang , thì cô một màn , Lưu Nga thần sắc khó coi tới, đón lấy đứa bé từ trong n.g.ự.c Vương Gia Bảo, : "Hôm nay gió lớn, ôm con ngoài cái gì? Anh trở về khi nào đấy?”
“Vừa về đến nhà, ..."
"Nói cái gì ? Nói rằng quan tâm đến con, cho con ăn, để cho con của chịu đói hả?”
Lưu Nga càng càng tức giận, Lưu Nga, lúc qua chút dữ tợn.
Đã từng là một thiếu nữ xinh như hoa, tính tình còn , việc gì cũng sẽ , Lưu Nga hiện giờ khác xa với lúc xưa.
Vương Gia Bảo ấm ức : "Mẹ như , là thật vất vả mới trở về một chuyến, kêu ôm con đến đón em về nhà.”
Lưu Nga hừ lạnh một tiếng, bóng lưng Vương Tiểu Mai xa, : "Lúc quan hệ gì với cô ?”
Mẹ chồng cô một lỡ miệng, lúc cô hỏi , thì chồng cô im lặng gì cả.
Lưu Nga luôn cảm thấy trong chuyện chuyện gì đó mà chồng cô để cho cô .
Vừa lúc thấy dáng vẻ mà Vương Gia Bảo Vương Tiểu Mai, cô liền quan hệ của hai tuyệt đối đơn giản.
Ánh mắt Vương Gia Bảo chợt lóe, cúi đầu : "Trước từng giúp cô một chút, cô chút ý nghĩ với , nhưng đồng ý. Vì thế lúc gặp mặt liền chút lúng túng.”
Đây là lý do mà biên soạn sẵn cho .
Vương Gia Bảo dựa theo lời của bà Vương mà trả lời Lưu Nga.
Lưu Nga Vương Gia Bảo, gì, ôm đứa bé trở về nhà.
Mà Vương Tiểu Mai bên chỉ cảm thấy xui xẻo.
Vương Tiểu Mai cảm thấy chuyện trong ngày hôm nay đều giống như là một khúc nhạc dạo ngắn ý nghĩa gì trong sinh hoạt cuộc sống của cô cả.
Cũng quan hệ gì tới cô hết, chỉ là gãi đúng chỗ ngứa mà thôi.