Cái loại chuyện mơ hồ chắc , Lâm Lập Dương ngẫm nghĩ một chút vẫn là .
Chuyện thật xảy , liền , dù trong khắp thôn hề tìm thấy một họ Thẩm nào.
Lâm Lập Dương nhất thời đắc ý, ngờ cũng lúc thông minh đến .
Lâm Ngọc Trúc bên ngượng ngùng biểu đạt với Lâm: “Mẹ, con với Khâu Minh sớm liên lạc gì .”
Mẹ Lâm gật đầu, dây dưa nhiều vấn đề nữa.
Trong lòng nghĩ, dù gì là cô gái lớn , ở mặt nhiều như , nhắc đến chuyện khỏi thấy ngại.
Thời cũng hoạt động giải trí nào, ăn cơm xong, chuyện phiếm, cũng liền ngủ.
Sau khi lên giường chị hai Lâm thở một thật dài.
Cuối cùng cũng nghỉ ngơi một lúc .
Vốn nghĩ thể tạm ngừng một lúc, nhưng ngờ Lâm Ngọc Trúc ở bên tai của cô chậm rãi : “Chị hai, lúc chị cực kì vui vẻ, cuối cùng lên giường, thể nghỉ ngơi một lúc ?”
Chị hai Lâm....
Cô chuyện, để ý đến em ba.
Chỉ coi như thấy.
Lâm Ngọc Trúc là thế nào, chị chuyện, cô liền coi chị đây là mặc nhận.
Thề là mềm mại : “Chị hai, chị nhà họ Tôn , suy nghĩ kiểu sẽ chỉ nhiều lên, chứ ít .
Chị nghĩ xem chị mỗi đêm đều giường vui mừng cuối cùng cũng thể giường, nghỉ ngơi một chút, đáng thương ?
Em đều xót xa chị luôn.
DTV
Chị hai, chị mau ngủ sớm tí , ngày mai còn .
Ôi, chị ở nhà đẻ còn , ít đến trưa lúc tan về còn thể ăn đồ sẵn....”
Lâm Ngọc Trúc , cũng nên để cho chị hai Lâm buổi trưa tan về nấu ăn.
Ha ha~
Khi còn trẻ, chất lượng giấc ngủ , khi Lâm Ngọc Trúc hù dọa chị hai Lâm xong, xoay cái liền ngủ mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-585.html.]
Nghe bên tai truyền tới tiếng hít thở đều đặn, chị hai Lâm thở phào nhẹ nhõm.
Không kịp nghĩ nhiều, mí mắt nặng nề nhắm .
Nhìn vẻ như ngủ ngon lành, nhưng mơ suốt một buổi tối.
ở trong mơ chị hai Lâm đang ngừng việc, cái xong , còn cái .
Làm cái xong , vẫn còn cái .
Không chỉ như , cô còn mơ thấy, n.g.ự.c bế một đứa con, lưng cõng một đứa, mà đứa em ba đáng giận của cô vung một cành cây nhỏ, ngừng quất roi cô việc.
Cái gương mặt đó, quả thật là.....
Đến khi trời sáng, tiếng gõ cửa của Lâm vang lên.
Chị hai Lâm đang mơ soi gương, ở trong gương bản già đến mức còn già hơn so với cô .
Doạ cho chị hai Lâm bật dậy.
Tấm rèm quen thuộc lọt mắt, tiếng của Lâm truyền tới: “Con cả, con hai mau dậy .”
Chị cả Lâm cũng chầm rì rì dậy, thấy vẻ mặt biểu cảm hoảng sợ của chị hai Lâm còn thấy hiểu , bèn hỏi: “Sao thế? Điên ?”
Chị hai Lâm Lâm Ngọc Trúc vẫn còn đang ngủ ngon lành, hung hăng nghiến răng.
“Còn do nó, ngày ngày ở bên tai nọ, hại em mơ cả một buổi tối.
Giấc ngủ còn mệt hơn so với ngủ.”
Chị cả Lâm buồn nở nụ , mặc quần áo : “Cũng chỉ nhà mới cho em cái .
Người khác, ước gì em mau chóng gả qua đó, để trò kìa.
Những lời của em ba, em cũng tự suy xét kĩ càng chút.”
Lúc , Lâm đến gõ cửa phòng, nhỏ giọng : “Mau đây, đừng rề rà.”
Chị cả Lâm thấy Lâm Ngọc Trúc còn đang ngủ, lặng lẽ xuống giường, hỏi phòng.
Sau khi thấy chị cả Lâm , Lâm hỏi: “Em hai của con dậy ?”
“Dậy , còn đang rề rà ở đó.
Nói là mơ cả một buổi tối, mệt hoảng luôn.