Cứ thế lăn lộn cũng sắp đến trưa,Lý Hướng Bắc mời Lâm ăn vịt .
Mẹ Lâm ngượng ngùng : “Thôi khỏi, lãng phí tiền lắm, chúng ở nhà nấu chút đồ là .
Mấy cái khác , bánh rán dì , đảm bảo mấy đứa ăn xong còn ăn nữa.
Lâm Ngọc Trúc liên tục gật đầu: “Bánh rán áp chảo thật sự tuyệt vời.”
Vương Tiểu Mai nuốt nước miếng, phân vân ăn vịt là ăn bánh rán.
Lý Hướng Bắc kiên trì mời ăn một bữa vịt .
Thịnh tình khó mà chối từ, nhóm đến Đoàn Tụ Đức.
Chờ vịt thái xong mang lên, trong mắt Lâm là một trận hiếm lạ.
Cũng ngại , con vịt ăn bớt xén nguyên liệu .
Lâm Ngọc Trúc ở bên cạnh dạy Lâm ăn như thế nào.
Cụ bà vì để mất mặt, nghiêm túc ở đó học.
Bộ dáng đó, thú vị vô cùng.
Lâm Ngọc Trúc , suýt chút nữa khiến cho Lâm thẹn quá hóa giận.
Lâm Ngọc Trúc vội vàng gói một miếng thịt vịt đút cho Lâm.
Khuôn mặt già của Lâm đỏ lên, thấy hổ.
Thấy tâm trạng của Lâm càng ngày càng , hai chị em nhà họ Lâm coi như thở phào nhẹ nhõm một .
Đến khi thanh toán, Lâm Ngọc Trúc thấy Lý Hướng Bắc dậy thì vội vàng theo.
Hai tranh thanh toán, cô giành nổi.
Nhân viên thu tiền là một cô gái trẻ, thấy Lý Hướng Bắc liền ngượng ngùng, lúc thu tiền, mặt đỏ ửng nhận lấy tiền từ trong tay Lý Hướng Bắc.
Lâm Ngọc Trúc l.i.ế.m liếm môi.
Bàn tay nho nhỏ trắng mềm của cô bằng móng heo bự?
Không mắt , mắt mà.
Lâm Ngọc Trúc với Lý Hướng Bắc: “Anh Lý, tốn kém .”
Lý Hướng Bắc hiếm khi cùng với cô gái khác ngoài Lý Hướng Vãn.
DTV
Dù chỉ là cong lên một một độ cong nhỏ: “Dì khó khăn lắm mới đến một chuyến, tỏ chút tâm ý, chừng kết hôn, còn thật sự cần dì cho thể diện nữa.
Ngài cứ coi như giúp chút việc .”
“Ôi dào, lời nặng quá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-759.html.]
, chúng định chuyển phòng việc đến chỗ của em trai .
Anh xem cần nhân cơ hội nhập nội bộ .
Em với Mã Đức Tài vẫn còn thiếu một nhân viên kĩ thuật.”
Ai khi Lâm Ngọc Trúc dứt lời, biểu cảm của Lý Hướng Bắc cứng một chút.
Lâm Ngọc Trúc:???
Ở đây chuyện gì đó mà cô .
Lý Hướng Bắc trầm mặc một hồi lâu, cứng đờ : “ trở về sẽ thư viện tìm sách liên quan.”
Lâm Ngọc Trúc nhướng mày, đầu suy nghĩ, rõ ràng xảy chuyện gì đó.
Buồn gật đầu, mở cửa biển hiệu của nhà hàng một cái, chút nhớ Lão Thẩm .
Lý Hướng Bắc cửa, liền tự dưng gần bên cạnh Mã Đức Tài.
Ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua .
Mã Đức Tài vẫn hiểu là chuyện gì, sống lưng đổ một tầng mồ hôi lạnh.
Bước chân nhích từng tí từng tí gần Lâm Ngọc Trúc, nhỏ giọng : “Chị Trúc Tử, lúc nãy chị gì với Lý Hướng Bắc thế, khi , cứ liếc em suốt.”
“Liếc em gì?” Lâm Ngọc Trúc vẻ mặt thể hiểu nổi.
Đâu trai.
Mã Đức Tài: ....??
Cả nhóm đến bên đường, Lâm Ngọc Trúc để mấy Lý Hướng Vãn về nhà , cô cần đưa cụ bà bệnh viện để kiểm tra thể .
Mẹ Lâm lập tức lắc đầu bày tỏ .
Lâm Ngọc Trúc thái độ cương quyết : “Không cũng .”
Thấy con gái út nghiêm mặt, thế mà Lâm hiếm khi yếu thế.
Lâm Lập Dương lập tức bày tỏ cũng cùng.
Thế là ba con bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
Đặc biệt chụp CT ngực, thêm cả mấy kiểm tra linh tinh nữa, khi kết quả, thể của Lâm , bình thường, Lâm Ngọc Trúc yên tâm hơn nhiều.
Khi ở khoa não, Lâm Ngọc Trúc còn tỉ mỉ với bác sĩ, lúc Lâm ngất xỉu, liệu khả năng còn bệnh nào ẩn bên trong .
Bác sĩ kĩ ảnh chụp với mấy chỉ khác, Lâm Ngọc Trúc suốt quá trình đều nghiêm túc quan sát.
Bác sĩ thấy dáng vẻ của Lâm Ngọc Trúc thì : “Trước mắt xem gì bất thường cả.
Nếu như khỏe, qua đây kiểm tra sức khỏe một chút.”
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, cảm ơn bác sĩ.