Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 796

Cập nhật lúc: 2024-10-16 03:51:45
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Ngọc Trúc liên tục gật đầu, : “Hiểu ạ, trở về cháu liền dưỡng cho .

, ông ơi hỏi ông chuyện , ông thể lấy cối xay đá để xay đậu nành ạ?”

Ông Dương là bản địa, nghĩ một lúc liền chỗ của ai để lấy.

Nói với Lâm Ngọc Trúc: “Ông lấy cho cháu, đến lúc đó bảo em trai cháu tới chở về là .

Chuyện cháu đừng quan tâm nữa.”

Lâm Ngọc Trúc nhếch miệng , lấy từ trong túi hai bao t.h.u.ố.c lá sợi.

Trên mặt của ông Dương lập tức xuất hiện nụ .

Trò chuyện bao lâu, ông Dương liền đuổi .

Lâm Ngọc Trúc lắc đầu khỏi sân, lên xe liền thấy lưng truyền đến tiếng của ông cụ: “Lái chậm chút.”

“Dạ.” Lâm Ngọc Trúc đáp ứng, hướng về phía ông Dương vẫy vẫy tay, lái xe ba bánh về nhà.

Khi về đến nhà, xe ba bánh chở đầy đồ.

Bắt mắt nhất chính là hai bình rượu lớn, đầy ắp chiếm cứ hơn phân nửa chỗ của xe ba bánh.

Tiếp theo còn mấy cái phích nước với mấy cái ghế gấp nhỏ.

Trong vại còn đặt mấy cái nồi đất và bát sứ.

Mẹ Lâm lo lắng con gái, lỗ tai đều dựng lên.

Nghe thấy động tĩnh trong sân liền vội vàng ngoài.

Nhìn thấy một xe đồ vật, mắt tối sầm, tiến lên liền đánh .

Tức hộc m.á.u : “Chân con mới khỏi mấy ngày, con con xem.”

Lâm Ngọc Trúc xoa cánh tay, ấm ức : “Đây đều là đồ con đặt, mãi chịu lấy .”

“Thế cho em trai con lấy .”

“Hiện giờ Lập Dương bận như , việc con thể liền cần nó nữa.”

Mẹ Lâm hừ một tiếng, : “Khách sáo cũng phân thời điểm chứ, nếu như chân con lành lặn, dù lên trời cũng thèm quản.”

Lâm Ngọc Trúc : “Nếu như con thật sự lên trời, khỏi gấp chết.

Cầm lấy cột điện cũng kéo con xuống.”

Biểu cảm tức giận của Lâm một khắc cũng bày nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-796.html.]

Tức giận nhéo Lâm Ngọc Trúc một cái: “Này thì lắm mồm.”

Nói xong về phía mấy cái phích nước, lập tức trầm mặt : “Không chi phí đầu tư ít .

Chỗ đồ tốn bao nhiêu tiền.”

Lâm Ngọc Trúc vẻ mặt nghiêm túc : “Không nhiều mà.

So với vốn mua nhà thì ít hơn nhiều lắm.”

Mẹ Lâm: ...

Thì là so sánh như .

Mẹ Lâm suýt chút nữa con gái chọc tức đến bật .

Lâm Ngọc Trúc nhếch miệng hề hề.

Mẹ Lâm còn tưởng rằng chỗ đồ , khi Lâm Lập Dương chở một cái cối xay đá về, Lâm bình tĩnh hơn nhiều.

chè đậu phộng dùng cái .

Sau khi Lâm Ngọc Trúc lái một chiếc xe ba bánh mới toanh với một xe vật liệu trở về.

Mẹ Lâm nhiều thêm gì nữa.

Cha Lâm đột nhiên cảm thấy trọng trách trở nên nặng nề, thầm nghĩ: Nếu như kiếm tiền, đối mặt với các con và bà bạn già đây.

Khiến cha Lâm lo âu đến cả một đêm ngủ nổi.

DTV

Trằn trọc như bánh rán áp chảo .

Mẹ Lâm thật sự nổi nữa, : “Ông đừng gánh nặng quá lớn, ban đầu con gái quần áo kiếm tiền cũng tin.

Làm thật sự kiếm tiền.

Trúc Tử và Hướng Vãn đều thể kiếm tiền, chắc chắc thể kiếm tiền.

Không kiếm tiền cũng , đồ mua về đều thực dụng.”

Cha Lâm nghĩ tới một đống phích nước, thầm : nhiều phích nước như , khỏi dùng cả đời.

“Không đúng, hồi bà còn ở nhà con kiếm tiền hả?

Thế với .” Cha Lâm dứt lời, nghĩ đến cái gì đó hỏi: “Nhà của các con là mua lúc nào ?

Đừng khi bà đến mới mua.

Vừa tu sửa nhà cửa, đồ dùng trong nhà.

thời gian thể hả?”

Loading...