Chị hai Lâm bên sảng khoái , còn Lâm và Lâm Ngọc Trúc lúc mặt mày ngơ ngác, mắt to trừng mắt nhỏ.
“Chị hai con đây là ở đơn vị ức hiếp? Nhà chồng cũng giục sinh em bé hả?” Mẹ Lâm nghi ngờ thảo luận với con gái .
“Chắc là .” Lâm Ngọc Trúc vẻ mặt vi diệu .
Mẹ Lâm đột nhiên trở nên lo lắng.
Hai con mặt xám mày tro trong quán, khiến cha Lâm hiểu mô tê gì: “Sao , ở bên ngoài bắt nạt hả?”
Hai con: ...
Cha Lâm: ???
Nháo như , Lâm bắt đầu lo lắng cho chị hai Lâm, nghĩ tới nghĩ lui, tiên vẫn là gọi đây khám, dù gì cũng là thành phố lớn, khám bệnh chắc hẳn là hơn so với ở nhà.
Cứ thế, Lâm Ngọc Trúc gửi cho chị hai Lâm một bức điện báo.
Chị hai Lâm về nhà chồng thương lượng với cả nhà chồng một chút, Tôn cũng tán đồng hai vợ chồng Kinh Đô khám xem .
Nhà chồng đồng ý , chị hai Lâm vô cùng đắc ý tới văn phòng xin nghỉ.
Chủ nhiệm vẻ mặt tức ách cho nghỉ.
Chị hai Lâm ngâm nga hát khỏi văn phòng, hề mặt của chủ nhiệm mới đến thể mở phường nhuộm luôn .
Chị hai Lâm vui vẻ dẫn rể Kinh Đô.
Lâm Ngọc Trúc và cha ga tàu đón , còn rõ , liền cảm nhận một vọt tới, ôm chặt Lâm.
Nhìn kĩ một cái hóa là chị hai Lâm, vui vẻ giống như một đứa trẻ.
Mẹ Lâm cũng vui vẻ ôm lấy con gái, hai con mật coi bên cạnh gì nữa.
Lâm Ngọc Trúc lắc đầu cảm khái, là con yêu nữa .
Bởi vì chị hai Lâm đến, Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai cũng đặc biệt qua đây.
Mẹ Lâm thu dọn căn nhà mua cho hai vợ chồng chị hai Lâm ở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-851.html.]
Nhìn căn nhà, hai vợ chồng chị hai Lâm trừng mắt há hốc mồm.
Cha Lâm mời con rể gian nhà chính uống , để ba con ở trong phòng chuyện.
Chờ hai cha con , chị hai Lâm bĩu môi vui : “Mẹ, giấu cũng kĩ quá .”
“Không giấu thì con khỏi giống như cha con, hỏi cái là con hết bộ luôn. Cũng đúng, con còn bằng cha con, ngốc nghếch, cái gì cũng bên ngoài, , con còn chủ động . Mẹ hỏi con, chuyện cha con với thím Khâu con ngu hả, chuyện nếu như truyền khắp phố đều , con từng nghĩ đến hậu quả ?” Mẹ Lâm nghĩ đến chuyện nếu như xử lý , hai nhà khỏi đều bàn tán lưng.
Nghĩ thấy mà sợ, vẻ mặt bà sốt ruột chị hai Lâm.
Chuyện quả thật chị hai Lâm chút lỗ mãng, Lâm Ngọc Trúc ở một bên, ý vị thâm trường mà .
Chị hai Lâm ban đầu vốn khí thế phô trương, lập tức dập tắt.
Nháy mắt biến thành kẻ hèn nhát, yếu ớt : “Đó chẳng là chuyện xảy đột ngột, nghĩ nhiều . Mẹ, thấy thôi, lúc đấy mở cửa ....”
Lâm Ngọc Trúc tay nắm thành quyền đặt ở bên môi ho một tiếng.
Chị hai Lâm rũ xuống, hì hì : “Không mau trở về ?”
Mẹ Lâm vẻ mặt hả giận dùng tay chọt trán của chị hai Lâm một cái, tức giận : “Ngu dốt, nếu như thật sự chuyện, cũng lặng lẽ mà chứ, nhà chồng con nhạo c.h.ế.t mới lạ. Mẹ chồng con giục con sinh em bé hả?”
Chị hai Lâm ỉu xìu gật đầu, giải thích: “Cũng giục quá gắt, chỉ là bọn con khám xem. cứ cảm thấy...”
“Không thoải mái, buồn bực.” Lâm Ngọc Trúc tổng kết .
Chị hai Lâm vội gật đầu, đúng, giống như em út của cô .
Mẹ Lâm trầm mặc.
DTV
“Cứ bệnh viện khám , nếu như gì, lẽ là do tâm trạng thôi.”
Chị hai Lâm rầu rĩ ừm một tiếng.
Hai vợ chồng nếu mang theo mục đích đến đây, Lâm Ngọc Trúc cũng tạm thời kế hoạch của cho bọn họ.
Ngược chị hai Lâm và rể ở trong quán giúp đỡ một buổi trưa liền đổi mới tam quan.
Vốn dĩ còn cảm thấy hai vợ chồng già mở quán chỉ là nhỏ, kiếm chút tiền lẻ thôi, hiện giờ là như .