Khóe môi   nhếch lên,   cố gắng kìm nén, mặt mày cảnh giác hỏi : "Lại định giở trò gì nữa đây?"
 
"Ôi chao,   thể giở trò gì chứ? Chỉ là   y thuật của ngươi cao siêu,  chữa khỏi bệnh cho mẫu  Tiểu Thảo, nên thấy ngươi thật sự  giỏi!"
 
Những lời tâng bốc khiến Tạ Nam Châu ngớ  .
 
"Hừ, bệnh tình vốn dĩ  nghiêm trọng, chỉ tại tên lang trung    tài."
 
Ta gật đầu lia lịa, tỏ vẻ đồng tình,   buồn rầu : "Huyện Lâm An  cái gì cũng , mỗi  y tế còn kém quá, dân chúng  bệnh cũng chẳng tìm  thầy thuốc giỏi."
 
Tạ Nam Châu ừ hừ một tiếng,  ngay lập tức  phắt    đầy dò xét: "À nha Hà Liễu Liễu, nàng   gài   tròng chứ gì, hả?"
 
Ta vội vàng khoát tay xua xua,  sức phủ nhận: "Ta nào ,  nào , ngươi đừng  vu oan cho !"
 
Trước ánh mắt đầy hoài nghi của , huyện lệnh Hà Liễu Liễu bèn sử dụng một chiêu khích tướng.
 
Đầu tiên là chất vấn : "Ta cũng từng nghĩ đến chuyện , nhưng mà... khụ khụ, chắc ngươi cũng , chúng  là " đánh  quen " mà, hai  đầu gặp mặt, ngươi đều... ừm, thể hiện    lắm. Vậy nên,   mời sư phụ của ngươi đến đây giúp đỡ, chắc chắn sẽ   vấn đề gì!"
 
Tạ Nam Châu nghiến răng nghiến lợi: "Nàng còn dám nhắc đến chuyện ban đầu! Ông trời   xui xẻo thế nào mỗi khi gặp  nàng!"
 
"Vậy chuyện mời sư phụ của ngươi..."
 
"Đừng  mơ!"
 
Hắn đưa tay véo lấy gò má , gầy  trông thấy,   dùng sức, ép  ngẩng mặt lên  : "Ta  thừa nàng đang  khích tướng , để  giúp nàng một tay."
 
Thôi ,    thấu hết cả !
 
Cứ tưởng là hết hy vọng, ai ngờ   đột ngột đổi giọng: "Ta  thể giúp nàng."
 
Mắt  sáng bừng lên, vội vàng chớp lấy thời cơ: "Vậy  xin  mặt dân chúng Lâm An đa tạ ngươi!"
 
Vừa định xoay  chạy, ai ngờ   giữ chặt lấy eo  kéo ngược trở , cả   đ.â.m sầm  lồng n.g.ự.c .
 
Lồng n.g.ự.c rắn chắc áp sát  lưng , trong đầu  bỗng dưng hiện lên cảnh tượng lồng n.g.ự.c sáu múi của  lúc nướng khoai lang, mặt  tức thì đỏ bừng: "Ngươi... Ngươi  gì ?"
 
Hắn khẽ ,  thở nóng hổi phả  tai , khiến   khỏi rùng : "Chạy  ? Dân chúng Lâm An  cảm ơn , còn nàng, vị huyện lệnh đại nhân đây, thì   lên tiếng?"
 
"Vậy ngươi   cảm ơn ngươi thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-tieu-thuyet-ty-muoi/17.html.]
 
Bàn tay thon dài lạnh lẽo Tạ Nam Châu vuốt ve gò má , Tạ Nam Châu  gian tà, ghé sát  gần : "Đêm nay, đến phòng ."
 
Ta chỉ cảm thấy sống mũi nóng hừng hực.
 
Tạ Nam Châu c.h.ế.t tiệt, từ một tên nhóc bướng bỉnh giờ  biến thành yêu hồ tinh ranh ma quỷ,   mê hoặc ai đến c.h.ế.t đây?
 
Thấy  mặt mày đỏ bừng, cứng đờ  chôn chân tại chỗ, Tạ Nam Châu đắc ý phất tay áo rời . Từ đằng xa vẫn còn  thấy  gọi Yến Tử và Tiểu Thảo giúp  mang thuốc  ngoài.
 
【Ôi trời ơi, cặp đôi  sắp thành đôi  ?】
 
【Tạ Nam Châu  mà thật sự  Hà Liễu Liễu mê hoặc ! Trong khi đôi nam nữ chính  vẫn bình yên vô sự, thì đôi   nay  chuẩn  "vù hu" ! Thật là kích thích quá!】
 
【Đừng  gì nữa,   xem cảnh "nóng",    ngay đầu giường!】
 
【Mọi  phấn khích như , chẳng lẽ  "nữ nhi"  Tạ Nam Châu ép Hà Liễu Liễu  nay  đến phòng  ?】
 
【Á á á á! Sao ngươi   thẳng toẹt  như ! "Nữ nhi" mà  thấy chắc  vác thương chạy đến dạy dỗ " " !】
 
【"Nữ nhi" ơi, đừng nóng vội! Họ  tối nay mới "vù hu" cơ, dù bây giờ nàng  phi ngựa đến thì cũng chỉ xem  đoạn kết thôi!】
 
【Lầu  , xin đừng "spoil" nữa!!!  còn  xem cảnh "giường chiếu" mà!】
 
Đến tối, đèn phòng Tạ Nam Châu  tắt từ sớm.
 
Ta cố ý  một bộ y phục bằng lụa mỏng,  đường đường chính chính gõ cửa phòng .
 
“Tạ Nam Châu,  đến  đây~"
 
Trong phòng im lặng một lát,  đó là những tiếng động va chạm vội vàng, như thể ai đó đá  vật gì.
 
Tiếp theo, Tạ Nam Châu với bộ dạng xộc xệ, vội vàng mở cửa, ánh mắt cảnh giác  ngó xung quanh.
 
"Nàng kêu lớn tiếng như  để  gì?"
 
Ta   với ánh mắt thản nhiên, miệng    cố chen chân  phòng : "Chẳng  ngươi bảo  tối nay đến phòng ngươi ?"
 
"Ta bảo nàng đến là nàng đến ngay,  nàng     hổ là gì!"