Giữa tình yêu và sự nghiệp, Tạ Nam Khê  chọn sự nghiệp một cách kiên định.
 
Sau khi tan triều, tại cổng cung điện, Triệu Huấn Chi nắm lấy cổ tay Tạ Nam Khê, ánh mắt đầy vẻ bi thương: "Nam Khê, nàng... nàng thật sự   gả cho  ?"
 
Giữa thanh thiên bạch nhật, bao nhiêu ánh mắt của các đại thần đều đổ dồn về phía ,   định lên tiếng thì Tạ Nam Khê    chắn  mặt : "Điện hạ, xin hãy gọi  là Tạ tướng quân cho đúng lễ nghi. Còn về chuyện hôn sự? Trước đại sự quốc gia, đó chẳng đáng gì."
 
Tạ Nam Khê kéo tay  toan rời , thì Thái tử với ánh mắt u ám  xoáy  .
 
Ngay lập tức, Triệu Nam Châu, trong bộ trang phục hoàng tử, xuất hiện và chặn đường: "Hoàng , còn gì dặn dò ?"
 
Triệu Huấn Chi tức đến mặt mày xanh mét.
 
Vừa mới giải quyết xong Tứ hoàng tử, thì  xuất hiện thêm một Thất hoàng tử nữa.
 
"Ngươi đừng vội đắc ý!"
 
Triệu Nam Châu khinh miệt  khẩy,  xoay  đuổi theo kịp chúng .
 
Hoàng hậu và Thái tử vội vã rời .
 
Triệu Huấn Chi, lòng đầy ghen tuông và dục vọng chiếm hữu, chỉ  bắt Tạ Nam Khê về cung của .
 
Trong vòng một năm, Tạ Nam Khê hai   trận, và thật bất ngờ,  kẻ  giở trò hèn hạ, hòng khiến nàng thất bại.
 
Bọn chúng  màng an nguy của thành trì và dân chúng, chỉ chăm chăm nhắm  Tạ Nam Khê.
 
Tuy  tìm   kẻ chủ mưu, nhưng  sắc mặt ngày càng u ám của hoàng thượng, cũng đủ hiểu rằng    rõ chân tướng.
 
Rồi thì cũng đến Tết, hai tỷ  Tạ gia... ừm, Triệu Nam Châu,  cứ sai sai thế nào, nên  vài ngày gọi thử,   vẫn quen gọi  bằng cái tên cũ.
 
Tất nhiên, là gọi riêng với  thôi.
 
Tạ Nam Khê ngày càng trở nên trầm  và chững chạc hơn, ánh mắt nàng rực rỡ và đầy sức sống, mái tóc dài buộc cao với dải tua đỏ, trông  phóng khoáng   oai hùng.
 
Ta nâng chén rượu, ngắm  nàng  rời mắt, đến nỗi gần như si mê: "Nam Khê tỷ tỷ,   thấy tỷ như... đang tỏa sáng ."
 
Thúy Nhi  bên cạnh khúc khích , lời   đây nàng cũng từng  với  .
 
Bệ hạ  ban hôn cho  và Tạ Nam Châu,     việc ở Lâm An  tệ, nên  ban cho  chức huyện lệnh ở kinh thành, và hiện tại  đang  cũng khá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-tieu-thuyet-ty-muoi/28.html.]
 
Mấy hôm , Tạ Nam Châu  dự triều về còn kể Bệ hạ  ngớt lời khen ngợi .
 
 mà Tạ Nam Châu dạo   năng   khoa trương quá đà, chắc là cũng chẳng đến mức  .
 
Mẫu   gắp cho  một miếng thức ăn,   với ánh mắt xót xa: "Con gầy  nhiều,  còn đen nữa chứ. Ở ngoài lo việc công,  chẳng  ai ăn cơm cùng mẫu , đến  cũng chẳng thiết ăn nữa là."
 
Ta ngoạm một miếng thật to,   toe toét với bà: "Vậy thì Tết  con sẽ ở nhà với mẫu  nhiều hơn,  ?"
 
"Con khéo nịnh  quá."
 
Phụ    bên cạnh cũng  tủm tỉm, một lúc  mới lên tiếng: "Nam Châu , con  dự định gì cho tương lai ?"
 
Câu hỏi   thốt ,  khí trong nhà bỗng chốc trở nên  khác lạ.
 
Tạ Nam Châu trầm ngâm một lát  lắc đầu: "Ý của phụ  con hiểu. Con vốn dĩ   ý định tranh giành ngôi vị, nhưng... cái cách Triệu Huấn Chi đối xử với tỷ tỷ, từ  khi con  Bệ hạ nhận , con dường như  chẳng còn lựa chọn nào khác. Con  thể mạo hiểm tính mạng của tỷ tỷ và Liễu Liễu!"
 
Phụ   thở dài: "Hành vi của Thái tử ngày càng quá quắt, thật   là một minh quân. Nếu con   quyết định trong lòng, chi bằng hãy sớm hành động ."
 
Tạ Nam Châu nâng chén: "Đa tạ phụ ."
 
Triều đình  một  nữa rơi  bầu  khí căng thẳng, những cuộc tranh đấu ngấm ngầm diễn  ngày càng gay gắt.
 
Một buổi sáng nọ, ngay  triều đường, hoàng thượng bất ngờ phun  một ngụm m.á.u tươi, và ngay chiều hôm đó, tất cả các quan viên đều  giữ  trong cung.
 
Lòng   khỏi lo lắng, nhưng Tạ Nam Châu  trấn an rằng sư phụ của  đang ở bên cạnh Bệ hạ.
 
Cổng cung đóng chặt, chỉ  binh lính vũ trang  tuần tra nghiêm ngặt.
 
Đến nửa đêm, cổng cung bất ngờ mở rộng, từ trong cung   nhiều  kéo đến gõ cửa từng nhà các đại thần,  áp giải họ  cung.
 
Khi   gõ cửa Hà gia,    chút do dự mà b.ắ.n một mũi tên nỏ, xuyên qua vai .
 
Cổng lớn vẫn mở toang,   ngay chính giữa, tay cầm chắc cây nỏ, mũi tên chĩa thẳng  ngoài.
 
“Mọi  đến thật đúng lúc, nhà    đang ăn khuya,  là    phủ dùng bữa  cùng  thưởng thức?"
 
Tất cả binh lính và cung nhân đều  bắt gọn.