Lúc đói khát cùng cực, thậm chí   ăn thịt cả bản  .
 
Cuối cùng,  xuyên  đến một thế giới mới.
 
Ta  cảm thấy no bụng một chút. Ta  ăn bánh củ cải  ngẩng lên  nữ nhân đang vá cổ áo cho   ánh đèn.
 
"Mẫu , tối    rõ, mai để Thúy Nhi vá cho con  ?"
 
Mẫu  lườm  một cái: "Từ nhỏ đến lớn, quần áo của con đều là do một tay  may cho con. Ta chỉ thích  thấy con   chăm chút,   thật xinh . Nhớ  ngày xưa, khi  còn ở bên cạnh mẫu  của ,  cũng chẳng bao giờ  động tay  việc gì Mãi đến khi con chào đời,  mới bắt đầu tập tành may vá, lấy con   'vật thí nghiệm'. Từ những ngày đầu vụng về, luống cuống, giờ đây  cũng   thể may vá thật khéo léo ."
 
Bà vẫy tay gọi , và  ngoan ngoãn đến bên nàng, nép   lòng bà.
 
"Liễu Liễu nhà  cũng  thôi,  khác đều thấy con  , chỉ là vì họ  hiểu con. Chỉ cần họ dành chút thời gian tìm hiểu con, họ sẽ nhận  Liễu Liễu nhà  là cô nương tuyệt vời nhất  đời!"
 
Sống mũi  cay xè, nước mắt  kìm  mà rơi xuống. Đầu ngón tay  nắm chặt lấy ống tay áo của bà: "Người cũng là mẫu  tuyệt vời nhất  đời! Là mẫu  của con!"
 
Tạ Nam Châu hễ thấy  xuất hiện là  giở cái bộ mặt "mắt cá chết" .
 
Hừ, cứ như thể ai thèm  thấy  lắm .
 
Hai chúng    đường nhỏ, hậm hực lườm  một cái  lướt qua. Đi  vài bước,  càng nghĩ càng thấy tức!
 
Thế là  lén lút  trở , bịt mắt Tạ Nam Châu từ phía ,   đầy âm hiểm bên tai : "Tạ Nam Châu,  nhớ   hả?"
 
Tạ Nam Châu nghiến răng nghiến lợi đáp: "Hà! Liễu! Liễu!"
 
Ta đang định đá cho  một phát  xe lăn thì thấy Thúy Nhi chạy ,  chạy  gọi tên : "Tiểu thư, Tạ thiếu gia xảy  chuyện !"
 
Ta liếc mắt  Tạ Nam Châu: "Hắn thì  thể xảy  chuyện gì chứ?"
 
Thúy Nhi thở hổn hển: "Không...   Tạ thiếu gia, mà là Tạ tiểu thư."
 
"Chuyện là ?"
 
"Chuyện là   Thái Tử đến phủ gặp Tạ tiểu thư   vì    đồn  ngoài. Vừa nãy, cô cô A Phúc bên cạnh Hoàng Hậu  đến đưa   !"
 
Mắt  liếc nhẹ lên đỉnh đầu Tạ Nam Châu. Quả nhiên,  cũng đang lén lút quan sát.
 
[Nam Châu,  chỉ  Hoàng Hậu, mà còn  mấy vị phu nhân quyền quý nữa, đó đều là mẫu  của các ứng cử viên trắc phi!]
 
[Xong  xong , con gái   chắc chắn sẽ thiệt thòi.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-tieu-thuyet-ty-muoi/7.html.]
 
[Nam Châu tuy  dùng độc, nhưng    chức tước gì,  là nam nhân,  mà   hậu cung chứ?]
 
[Haiz... Nam Châu   , Hà Liễu Liễu thì  !]
 
[Ngươi điên ? Ngươi  nấm dại Vân Nam nhồi  đầu cùng con gái ngươi  ? Nó là nữ phụ độc ác đấy! Ngươi còn trông mong gì ở nó?]
 
Thúy Nhi  thấy hai chúng  ngơ ngác thì sốt ruột hỏi: "Tiểu thư,   lo cho Tạ tiểu thư ?"
 
Ta và Tạ Nam Châu theo bản năng   một cái,   cùng  ghét bỏ  .
 
 vì liên quan đến nữ chính, thế là cả hai  cùng   trở . Cả hai chúng  đồng thanh hỏi: "Ngươi   cung với  ?"
 
"Ngươi  thể đưa   cung cùng ?"
 
Ta và Tạ Nam Châu đáp: "... Được."
 
Tạ Nam Châu dựa  thành xe ngựa, ngập ngừng hỏi: "Vì  ngươi  đồng ý đưa   cung?"
 
Ba phần chế nhạo hiện rõ  môi , ánh mắt   đầy hoài nghi.
 
"Ngươi đừng   giở trò quỷ quái gì đấy nhé?"
 
Ta  chằm chằm  một hồi lâu  thở dài. Vươn tay vỗ vai : "Tiểu Châu ,   quan trọng nhất là  vui vẻ. Đời   mà,  bớt suy nghĩ , nếu  chút ít tinh thần còn sót  cũng sẽ tan biến hết. Còn về quỷ kế á? Hừ, nghĩ nhiều quá ,  chỉ đơn giản là  cho ngươi thấy thực lực của bản tiểu thư thôi."
 
Ánh mắt tự tin của gã nam nhân dầu mỡ: "Tiểu Châu, đừng vì thấy  quá giỏi mà yêu  đấy."
 
Hắn nhíu mày  , cứ như thể  thấy thứ gì dơ bẩn lắm.
 
"Đầu óc ngươi  vấn đề ? Ta mà thèm để ý đến ngươi á? Kiếp  !"
 
Haiz, tại  cứ   thích  chắc chắn như  chứ?
 
Chẳng lẽ    đời ,  ai thoát  cái "luật hương vị thật tuyệt"  ?
 
Quả nhiên,  đến một nén hương thời gian. Tạ Nam Châu  "phá công" (ý chỉ  đổi thái độ).
 
Làm thế nào để khiến một nam nhân yêu bạn trong vòng một nén hương?
 
Đáp: Chỉ cần ba câu là đủ.