Trên xe ngựa, sắc mặt Tạ Nam Khê  chút  .
 
Tạ Nam Châu dùng khuỷu tay huých : "Ngươi  hỏi xem  chuyện gì?"
 
Ta liếc mắt  : “Chuyện  như   ngươi  để  ?"
 
“Không  các ngươi là tỷ    ?"
 
"Hà Liễu Liễu!"
 
Cười như  : "Tạ Nam Châu ~"
 
Sau đó cả hai ăn ý liếc xéo  một cái, rụt  , giả bộ như   gì xảy  mà ngẩng lên xem bình luận.
 
Bình luận đều ầm ĩ hết cả lên.
 
[Chuyện gì thế ? Hoàng Hậu là bà mẫu độc ác,   để nữ chính lựa chọn?]
 
[Trong nguyên tác, nữ chính  trải qua bao gian nan thử thách với Thái Tử, đánh bại nữ phụ độc ác, chân tình cảm động  Bệ Hạ, cuối cùng thuận lợi thu dọn bà mẫu độc ác, gả  Đông Cung.]
 
[ , hơn nữa chuyện dẫn quân đánh trận gì đó, đều là  khi thành , xảy  binh biến ở biên ải,   quân để dùng, mới để cho tỷ  Tạ gia  trận.]
 
[Nữ chính bây giờ  lãnh binh ,  nam chính   ? Cả cung   đều đang ép  cưới thê kìa!]
 
[Xong ,   là sẽ BE (kết cục bi thảm) chứ? Đều tại Hà Liễu Liễu,  bậy  bạ gì  , phiền c.h.ế.t  !]
 
Ta  bình luận mà sợ đến nỗi nhét liên tục đậu xanh vàng  miệng. Tình duyên của nữ chính và nam chính,    lung tung  hỏng hết  ?
 
Xong đời !
 
Vậy chẳng    trở thành tội nhân thiên cổ  ?
 
Tạ Nam Châu ngẩng lên  , mím môi,   sang  Tạ Nam Khê: "Tỷ tỷ, Hoàng Hậu nương nương   gì với tỷ?"
 
Nàng hít sâu một , khi ngẩng lên thì trong mắt chỉ còn  sự kiên định: "Nương nương hỏi , là  đến Tây Bắc đồn điền đóng quân trở thành một nữ tướng,  là...  Đông Cung của Thái Tử  một  thất  danh  phận."
 
"Tỷ tỷ..."
 
Tạ Nam Khê hít sâu một ,  Tạ Nam Châu.
 
"Trong triều   ít nữ tướng,  triều đình   lệnh,  dân chúng thì  ai dám ."
 
"Ta vốn dĩ nghĩ rằng hai tỷ   chỉ  thể sống một cuộc đời bình thường,  thành gia lập thất, nhưng hiện giờ,  lẽ  và   đến Tây Bắc, dấn   nơi nguy hiểm."
 
Tạ Nam Châu ngẩng phắt lên: "Tỷ tỷ, Tạ gia chỉ còn  hai tỷ  , dù tỷ   ,  cũng sẽ luôn ở bên cạnh tỷ!"
 
Ánh mắt hai  chạm , đều kiên định như .
 
"Được,  chúng  cùng  đến xem nơi phụ mẫu từng sống."
 
"Được!"
 
Tạ Nam Khê đột nhiên vươn tay nắm lấy tay . "Liễu Liễu, hôm nay thật sự cảm ơn ngươi  đến cứu ."
 
Ta : "Chúng  là tỷ , giúp đỡ  là chuyện đương nhiên mà."
 
"Nam Châu và  sẽ đến Tây Bắc, còn ngươi..."
 
Thần sắc nàng bỗng chốc ảm đạm,  lẽ là vì Triệu Huấn Chi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-tieu-thuyet-ty-muoi/9.html.]
Tuy rằng tuyến tình cảm hiện tại chỉ mới  chớm nở, còn  trải qua sóng gió, nhưng ít nhiều gì cũng sẽ đau lòng.
 
"Nam Khê tỷ tỷ,  ủng hộ quyết định của tỷ. Tình yêu cần sự bình đẳng, bình đẳng khi  , bình đẳng khi trò chuyện, dù  thể ở bên  trọn đời, thì tình cảm đó cũng sẽ nồng nàn và kéo dài, đủ để an ủi cả cuộc đời."
 
Nàng lẩm bẩm lặp : "Bình đẳng..."
 
Đáy mắt nàng bỗng bùng lên tia sáng.
 
"Liễu Liễu,  hiểu ,  nhất định sẽ đốc thúc Nam Châu học hành và lập công, nhất định sẽ để  sớm ngày trở về kinh thành tìm ngươi."
 
Mặt  đầy vẻ nghi hoặc.
 
Ơ? Chuyện  thì liên quan gì đến Tạ Nam Châu?
 
Hu hu hu, nhưng Tạ Nam Khê sắp  , Tạ Nam Châu cũng sắp .   đến thương tâm, tay cầm bánh ngọt mà nước mắt tuôn như mưa.
 
Khóc đến mệt lả,   nhét thêm một miếng bánh  miệng.
 
Nhai... nhai... nhai.
 
Bọn họ  .  chỉ còn một  ăn phần của  thôi.
 
Thảm quá!
 
Ta   xích đu trong vườn, tay trái cầm một cái bánh nướng, tay  cũng cầm một cái bánh nướng. Thở dài một , cắn một miếng bánh.
 
Nữ chính của   . Hu hu hu, Yến ơi,   ngươi   sống  đây!
 
"Ngon ?"
 
Một giọng  vang lên bên cạnh ,  ôn hòa  trong trẻo, nhưng  kỹ thì   chút nghiến răng nghiến lợi.
 
Ta thất thần gật đầu: "Cũng tạm."
 
Giọng  nghiến răng nghiến lợi vang lên  đỉnh đầu: "Hà Liễu Liễu!"
 
Ta giật b.ắ.n cả . Không đúng, giọng   giống Tạ Nam Châu.
 
Ta   đầu  thì thấy Thái Tử Triệu Huấn Chi mặt mày hầm hầm như  g.i.ế.c , đúng là trông như mất thê.
 
Ồ, thì đúng là  mất thê thật.
 
"Hì hì, là ngươi , biểu thúc."
 
Hắn  , ánh mắt u ám như mực, cuối cùng giận quá hóa , vươn tay bóp lấy mặt : "Ta thật sự  đánh giá thấp ngươi ."
 
Ta : "Là  ngốc, bây giờ mới  rõ bộ mặt thật của biểu thúc."
 
Thái tử mười hai tuổi  thượng triều  chính sự, đem tứ hoàng tử do quý phi sinh  đè ép c.h.ế.t cứng, thì   thể là cái bộ dáng tản mạn ôn hòa  chứ?
 
Cùng lắm đều là mồi nhử lừa  rơi  bẫy mà thôi.
 
"Nếu   ngươi chết, mẫu  ngươi cũng  thể bảo vệ ngươi."
 
Ta  chút sợ hãi mà  thẳng  . Dưới bàn tay  càng lúc càng siết chặt,  chậm rãi phun  vài chữ.
 
"Ngươi g.i.ế.c , Nam Khê tỷ tỷ tỷ tỷ sẽ hận ngươi."
 
Bàn tay  cứng đờ,  đó đổi vị trí bóp lấy cổ : "Ngươi cố ý?"