Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 112

Cập nhật lúc: 2024-10-30 08:08:35
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Uyển ngẩn trần giường màu hồng. Nàng nhớ rõ khi nàng đang ngủ trong căn phòng nhỏ của , nàng mơ thấy Lý Duy Nguyên, đó nàng thấy một trận kinh Phật, nàng còn gì nữa. Chờ khi tỉnh nàng phát hiện bản đang gốc cây tùng.

Bởi vì trong lòng buồn bực khi phá giấc ngủ, nàng chỉ cho rằng vẫn còn giường, nhưng vì tỉnh nàng ở đây?

Sau đó đưa mắt nàng quan sát khắp nơi, nàng thấy mắt một ngôi chùa. Lại kỹ thêm chút nữa, nàng cảm thấy ngôi chùa trong quen mắt.

Đây chính là cửa chùa Thừa Ân mà. Đã chuyện gì xảy ? Nàng vẫn đang , đúng hơn những chuyện căn bản là một giấc mơ, nàng thật sự xuyên truyện, còn sống ở đó bảy năm, cuối cùng nàng c.h.ế.t nhưng vì bây giờ nàng xuất hiện ở đây?

Nàng cúi đầu cơ thể , rõ ràng khi nàng vẫn mặc bộ đồ ngủ hình con thỏ, thậm chí tay nàng vẫn còn đeo một chiếc vòng bạc đây chính là vật bất ly của nàng. Rốt cuộc chuyện là gì? Nàng xuyên truyện ?

Lâm Uyển mờ mịt vòng tay cổ tay trái, đến nửa ngày nàng còn hồi phục tinh thần.

Sau đó nàng ngẩng đầu lên, bỗng nhiên nàng thấy một đang về hướng cửa chùa. Nàng cũng đó là ai, cho nên nàng liền trốn gốc cây âm thầm quan sát nọ.

Nàng thấy tướng mạo của nọ liền chấn động. Đây chính là Cẩn Ngôn mà!

Chỉ là y phục vẻ quý giá hơn nhiều. Hắn mặc một bộ y phục tơ lụa thượng hạng màu xanh, đầu còn búi một búi tóc, cài búi tóc chính là cây trâm gỗ.

Hơn nữa khi kỹ tướng mạo của , bỗng nhiên nàng cảm thấy trưởng thành hơn nhiều...

Cho dù là như , nàng vẫn cảm thấy khiếp sợ khỏi buột miệng thốt một tiếng, nàng kêu lên Cẩn Ngôn.

Cẩn Ngôn liền nàng, ánh mắt sự kinh ngạc. Hắn vị tiểu thư xa lạ thể gọi tên .

Lúc lên tiếng hỏi nàng. nàng thấy phía xuất hiện một bóng . Trong lòng nàng đột nhiên căng thẳng.

Mặc dù cách khá xa, nàng vẫn thể thấy ảnh của đó nhưng thể rõ khuôn mặt, bất quá chỉ cần liếc mắt một cái nàng cũng nhận đó chính là Lý Duy Nguyên.

Đột nhiên lúc nàng nhớ đến hình ảnh khi phát hiện sự thật, đưa tay sức bóp cổ t.h.i t.h.ể nàng, còn nghiến răng nghiến lợi , nếu để thấy nàng tuyệt đối sẽ dễ dàng buông tha cho nàng. Khi bộ dạng cùng ngữ khí của đáng sợ...

Nghĩ đến đây Lâm Uyển từ cảm giác vui mừng biến thành sợ hãi, đó đầu óc nàng trống rỗng liền xoay bỏ chạy.

DTV

Trong lúc hoảng hốt nàng tránh khỏi việc rõ đường , mặt đất phủ đầy lá khô, dây leo chằn chịt, nàng sơ ý vấp dây leo cả liền té ngã, đầu đập trúng thứ gì đó lập tức hôn mê bất tỉnh.

Sau khi nàng tỉnh liền thấy hai tiểu nha lóc nỉ non gọi nàng là tiểu thư...

Hiện tại hai nha lóc thương tâm ngày hôm đó đang tiến phòng. Một tay cầm một khay tròn đựng vải trắng, còn cầm một bình rượu thuốc.

Lâm Uyển nha cầm khay tròn tên là Thanh Trúc, còn tên là Tử Huyên.

Bọn họ đến mặt nàng, cúi gối hành lễ với nàng. Sau đó Thanh Trúc liền kinh hỉ : " Tiểu thư, tỉnh ?"

Đêm qua Lâm Uyển tỉnh . Sau khi tỉnh nàng thấy Thanh Trúc và Tử Huyên luôn mệnh gọi nàng là tiểu thư, cho dù nàng cố gắng giải thích các nàng rằng nhận nhầm , là tiểu thư của các ngươi.

hai cứ khăng khăng Lâm Uyển là tiểu thư của . Bọn họ còn nghĩ do nàng đập trúng đầu cho nên mất trí nhớ, nhất thời nhận bản là ai.

Lúc trong phòng còn một gọi là Tống ma ma, bà tầm bốn mươi tuổi, trán còn đeo một đai buộc đính bảo thạch ở giữa, y phục cũng khá quý phái chính là nhũ mẫu của gia đình quyền thế.

Sau khi bà Lâm Uyển như , hiển nhiên bà cũng chút hoài nghi. tiếc rằng Tử Huyên một mực khẳng định nàng và Thanh Trúc lúc nào cũng bên cạnh tiểu thư, còn tận mắt chứng kiến tiểu thư té đập đầu gốc cây.

Lúc chính bọn họ dìu tiểu thư xuống núi, suốt đường rời tiểu thư nửa bước, Lâm Uyển là tiểu thư của các nàng? Các nàng khả năng biến một tướng mạo giống y như tiểu thư ? Hơn nữa ngay cánh tay của tiểu thư còn một vết sẹo, các nàng thể nhận lầm ?

Khi Tống ma ma cũng tin lời các nàng . Về chuyện đập trúng đầu dẫn đến mất trí nhớ bà cũng từng qua.

Cho nên bà Lâm Uyển bằng ánh mắt đầy kích động, còn phân phó Thanh Trúc đốt hương an thần đặt trong phòng, thế là Lâm Uyển ngủ đến bây giờ.

Vết thương nơi chân của Lâm Uyển chút nghiêm trọng. Bất quá mời đại phu đến xem, ông cũng đưa cho bọn họ một bình rượu thuốc còn dặn dò xoa thuốc ba một ngày. Hiện giờ các nàng đến đây chính là xoa thuốc cho Lâm Uyển.

Thanh Trúc vội vàng tiến đến đỡ Lâm Uyển dậy, nhưng nàng xua tay từ chối, tự lên, nàng : " Hai vị cô nương, các thực sự nhận lầm , tiểu thư của các ."

Đôi tay Thanh Trúc chợt run lên, quả thực ngày hôm qua lúc nàng thấy y phục Lâm Uyển cũng bản nhận nhầm , nhưng Tử Huyên cứ một mực đây chính là tiểu thư.

Lúc Tử Huyên còn : " Chúng tìm khắp nơi núi cũng tìm thấy tiểu thư, thì đây? Nếu cứ như mà trở về cho Tống ma ma , chúng để lạc mất tiểu thư, chờ khi lão gia cùng phu nhân chuyện , bọn họ sẽ xử lý chúng như thế nào? Đánh cho đến c.h.ế.t là vẫn còn nhẹ đấy. Hai chúng đều là hầu trong nhà còn mẫu già yếu, một đám tỷ , nếu chúng c.h.ế.t cũng đồng nghĩa sẽ kéo bọn họ chôn cùng. Ngươi cứ lời , dù chúng hầu hạ tiểu thư từ nhỏ đến lớn cánh tay tiểu thư còn một vết sẹo, mà cũng chừng chính là tiểu thư của chúng , nhưng hiểu vì tiểu thư đổi y phục?

Cứ đợi tỉnh nếu nàng là tiểu thư của chúng , thì chúng cứ dối do nàng đập trúng đầu dẫn đến mất trí nhớ. Hơn nữa còn thể dùng vết sẹo tay nàng bằng chứng, còn ai sẽ hoài nghi?

Ngay cả Tống ma ma, cho dù bà nghi ngờ cũng sợ. Chính Tống ma ma trông coi tiểu thư cẩn thận tự ý bỏ dâng hương, việc tiểu thư mất tích chẳng cũng một phần trách nhiệm ? Bà còn gia đình tất nhiên bà cũng liên lụy đến nhà bà .

Còn về phần vị tiểu thư , chúng càng lo lắng, ngày thường tiểu thư của chúng mấy khéo léo luôn ăn lung tung, chỉ cần chúng kiên trì với ngoài tiểu thư mất trí nhớ, đến lúc đó giả cũng sẽ thành thật thôi."

Ban đầu Thanh Trúc cũng chủ ý gì , cho nên khi Tử Huyên những lời , cuối cùng nàng chỉ đành theo lời Tử Huyên.

khi Thanh Trúc thấy Lâm Uyển là tiểu thư của các nàng, Thanh Trúc ngăn liền lo sợ đôi tay cũng run lên, trái tim càng đập nhanh.

Tử Huyên vẫn lừa gạt Lâm Uyển. Nàng ôn hoà : " Những lời của tiểu thư là ý gì? Làm là tiểu thư của chúng nô tì? Hai chúng , tổng cộng bốn con mắt, còn thể nhận lầm tiểu thư của ?"

Lâm Uyển bất đắc dĩ thầm nghĩ một lúc, đó : " Có thể cùng tiểu thư của các ngươi tướng mạo giống , cho nên các ngươi phân biệt thôi."

" Lúc ở núi tiểu thư ngã trúng đầu, vì mất trí nhớ." Tử Huyên càng chân thành hơn, "Không đến việc mất trí nhớ, rõ ràng tay của còn một vết sẹo do lúc nhỏ leo lên núi giả may ngã mà hình thành, thể nhận lầm? Người chính là tiểu thư của chúng , tuyệt đối sai."

Lâm Uyển nàng như , quả thực cũng những lời thuyết phục. Dù nàng xuyên hồn truyện, thể nàng xuyên đây thì ?

nếu xuyên đây tướng mạo của thể giống một khác? Nàng chút hoài nghi chuyện , đó nàng liền vén tay áo bên lên.

" Chính là vết sẹo ," Tử Huyên thấy thế liền vội vàng chỉ tay vết sẹo tay Lâm Uyển, " Tiểu thư cảm thấy vết sẹo khó coi, tìm ít đại phụ, cũng sử dụng nhiều loại thuốc để xoá vết sẹo , nhớ gì ?"

Lúc Lâm Uyển giơ tay đỡ trán, thực sự bây giờ nàng hét to. Con nó, đây là vết sẹo khi còn bé nàng tiêm thuốc để , thể là vì té ngã mà thành?

Hơn nữa cổ tay trái của nàng vẫn đeo chiếc vòng bạc, điều đủ chứng nàng tiểu thư của Tử Huyên.

Bất quá ánh mắt của Tử Huyên khá tinh ranh, vẻ mặt khôn khéo, nàng quả thực là một khó đối phó, thậm chí nàng chỉ những lời .

Thanh Trúc thoạt vẻ thành thật hơn. Tuy rằng Lâm Uyển hiểu rõ chuyện gì xảy giữa hai bọn họ, nàng cũng cho dù bản giải thích như thế nào, bọn họ cũng sẽ , chỉ luôn miệng khẳng định nàng là tiểu thư của bọn họ.

Hơn nữa nàng âm thầm quan sát căn phòng , cách bày biện bên trong phòng thật tao nhã, màn cửa cũng từ vật liệu thượng hạng, cũng đây là gia đình tầm thường, cho dù nàng bỏ trốn cũng là một chuyện dễ dàng, xem tạm thời nàng đành đây, tuỳ cơ ứng biến mà thôi.

Vì thế nàng hỏi: " Mọi chuyện là như ? Có lẽ ngã trúng đầu nên quên những chuyện . Vậy các ngươi hãy cho những chuyện quá khứ của ."

Tử Huyên xong, trong lòng liền vui vẻ. Gia thế tiểu thư tầm thường, ai mà hâm mộ tiểu thư?

Ngay từ đầu nàng xem xét y phục Lâm Uyển, tuy chút kỳ lạ, chất liệu thuộc loại tầm thường, thể Lâm Uyển xuất từ một gia đình tầm thường.

Nếu để Lâm Uyển rõ gia thế của tiểu thư, nàng sẽ cam tâm tình nguyện thế phận của tiểu thư. Ai mà mong bản cuộc sống vinh hoa phú quý?

Cho nên Tử Huyên : " Tiểu thư, họ Triệu, tên là Kỳ Ngọc. Gia đình của sống ở kinh thành mà sống ở Thành Châu. Lão gia cùng phu nhân....."

Sau khi Lâm Uyển thấy ba chữ Triệu Kỳ Ngọc, nàng chợt ngây . Nhớ xuyên đây nàng từng hy vọng thể trở thành biểu của Thuần Vu Kỳ, chứ của Lý Duy Nguyên.

Hiện tại thì , nàng trở thành biểu của Thuần Vu Kỳ!!! Rốt cuộc nàng tạo cái nghiệp gì ?

Hai xuyên đây, đầu tiên là trở thành

của Lý Duy Nguyên, bây giờ là biểu của Thuần Vu Kỳ.

Nghĩ đến Thuần Vu Kỳ, nàng chỉ nhớ đến mũi tên độc ban cho nàng, bất giác nàng đưa tay sờ lên phía n.g.ự.c trái của . Lúc đau đấy, trải qua một đau đớn suốt đời khó lòng quên .

Tử Huyên thấy nàng cúi đầu, trầm mặc lên tiếng, Tử Huyên cho rằng nàng gia thế của Triệu Kỳ Ngọc cho kinh hách. Trong lòng Tử Huyên vô cùng đắc ý, cảm thấy hiện giờ chuyện khó giải quyết.

" Tiểu thư, tịnh dưỡng thật . Đêm qua Tống ma ma báo chuyện cho biểu thiếu gia , cũng sai đưa thư cho báo với lão gia. Hôm nay biểu thiếu gia triều từ sớm, cho nên thời gian đến đây thăm . ngày hôm qua, khi biểu thiếu gia thấy thương liền cho mời đại phu đến đây. Theo nô tì nghĩ, chờ biểu thiếu gia tan triều trở về ngài sẽ đến đây thăm mà thôi."

Dừng một lúc, nàng : " Từ lúc còn bé tiểu thư thích nhất là theo biểu thiếu gia, mấy năm gặp ngày nào cũng nhắc đến biểu thiếu gia. Lần đến kinh thành chỉ vì gặp mặt biểu thiếu gia, hơn nữa cầu xin lão gia và lão phu nhân lâu mới thể đến kinh thành. Hiện giờ xế chiều, cần bọn nô tì giúp y phục, búi tóc ?"

Những lời của Tử Huyên nhiều hàm ý. cần Tử Huyên rõ, Lâm Uyển vẫn thể hiểu nàng gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-112.html.]

Cái gọi là biểu ca biểu tình thâm đây mà, bởi vì nàng từng Triệu Kỳ Ngọc thích Thuần Vu Kỳ, chỉ là tính tình của nàng quá ngang ngược kiêu ngạo, Thuần Vu Kỳ thể thích biểu ? Chỉ là do một nàng tơ tưởng Thuần Vu Kỳ mà thôi.

Không ý trời trêu như thế nào để hai tiểu nha nhận lầm nàng là Triệu Kỳ Ngọc?

Nàng cảm thấy buồn bực. Hiện giờ nàng gì, cho nên nàng yên tĩnh suy nghĩ một lúc.

Vừa mới trở thế giới nàng gặp đầu tiên chính là Lý Duy Nguyên, chuyện đó cho lòng nàng kinh hãi ít. Sau đó bất tỉnh, đợi lúc tỉnh dậy thì nàng chính là biểu của Thuần Vu Kỳ....

Không , chuyên nàng cần thời gian tiếp nhận. Cuối cùng nàng với bọn họ bản chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một lúc còn bảo bọn họ lui ngoài.

Lúc nàng xuống giường liền lấy chăn trùm kín , rầu rĩ suy nghĩ. trong đầu nàng chỉ hình bóng của Lý Duy Nguyên mà thôi.

Trước đó nàng c.h.ế.t mặt , bây giờ xuyên đây với gương mặt chẳng giống Lý Lệnh Uyển, liệu nhân nàng ?

Hơn nữa sớm nàng chính là an bài cho một cuộc sống khó khăn như , còn hại đau khổ thương tâm vì cái c.h.ế.t của nàng, liệu sẽ tha thứ cho nàng?

Nàng còn nhớ rõ hình ảnh bóp cổ nàng, còn sẽ buông tha cho nàng, nhất định dễ dàng bỏ qua cho nàng. Nếu lúc nàng còn sống, thể nào sẽ tay bóp c.h.ế.t nàng nữa ?

Nghĩ đến chuyện , nàng chỉ cảm thấy trái tim trong lồng n.g.ự.c đau nhói, vô cùng khó chịu. Nàng cứ thế mà rơi nước mắt.

Nàng bản nên gì bây giờ. Cảm giác nàng dành cho Lý Duy Nguyên là loại cảm giác gì, nàng hiểu rõ chuyện lúc là một giấc mơ.

Sau khi nàng trở thế giới nàng cũng từng nghĩ đến việc tìm Lý Duy Nguyên, nhưng nếu như nàng là ai, g.i.ế.c c.h.ế.t nàng nữa thì ? Nàng c.h.ế.t .

Nhất thời Lâm Uyển càng đau lòng, nước mắt rơi càng ngày càng nhiều.

Trong lúc Thuần Vu Kỳ đến thăm nàng, lnhìn thấy mắt nàng chút sưng, còn ửng đỏ.

Thuần Vu Kỳ bộ dạng của nàng, đôi mày của nhíu , nhưng một lúc khôi phục vẻ mặt ôn hoà, ngữ khí mang theo vài phần xa cách hỏi nàng: " Biểu nhọc lòng đến đây, quả thực vất vả . Ta thương ở đầu, hiện giờ khỏe hơn ?"

Mẫu của Triệu Kỳ Ngọc chính là a di của Thuần Vu Kỳ. Tục ngữ câu như thủ túc, hơn nữa trong ấn tượng của vị biểu tính tình ngang ngược kiêu ngạo, còn tình cảm với .

trong lòng cũng mấy vui vẻ khi gặp vị biểu , dù cũng là thích nếu nàng đến kinh thành du ngoạn, tất nhiên sẽ hết lòng tiếp đãi.

Lâm Uyển ngẩng đầu thoáng qua Thuần Vu Kỳ. Quả nhiên còn nhận nàng là ai. Dù hiện giờ tướng mạo của nàng giống với Lý Lệnh Uyển, cho nên nhận nàng cũng là chuyện bình thường.

khi thấy Thuần Vu Kỳ, nàng nhớ đến lúc màng đến ý nguyện của nàng, nhất định lấy nàng thê tử. Sau đó nàng trúng tên độc của , thực sự hiện giờ nàng để ý đến chút nào.

nàng lạnh nhạt trả lời: " Đa tạ biểu ca quan tâm, hiện giờ vết thương của còn gì đáng lo ngại."

Thanh Trúc cùng Tử Huyên hầu hạ bên cạnh nàng như cũng thở phào nhẹ nhõm.

Vị tiểu thư đúng là thích ứng quá nhanh, cuối cùng nàng cũng còn ầm ĩ như khi nữa.

Thuần Vu Kỳ ngẩn . Trong ấn tượng của , từ khi nào Triệu Kỳ Ngọc chuyện xa cách với như ?

Hắn âm thầm cẩn thận quan sát nàng một phen. Thiếu nữ mặc váy áo đỏ thắm, mái tóc đen buông dài chút rối loạn, dường như xong mí mắt vẫn còn sưng, mặt còn ẩn chút nước mắt giống như một đóa hoa đào cơn mưa phùn, cực kỳ mỹ miều động lòng .

Thuần Vu Kỳ cho rằng nàng còn nhỏ tuổi, đầu tiên xa nhà gặp chuyện may, cho nên cảm thấy đau buồn mới thái độ như .

Hắn cũng cảm thấy chút mềm lòng đối với nàng. Chỉ là từng thấy Triệu Kỳ Ngọc lóc thương tâm, nhưng chỉ thờ ơ . Bất quá hôm nay cũng hiểu vì bản sinh lòng thương tiếc với nàng.

Vì thế ôn như hỏi: " Muội ? Đang yên đang lành tại đến nông nổi ?"

Lâm Uyển trả lời, nàng chỉ bằng ánh mắt cực kỳ khiếp sợ.

Thuần Vu Kỳ vẫn luôn dáng vẻ thanh tao nho nhã như ngày nào, nhưng nàng vẫn cảm thấy điều gì đó giống ? Nàng chau mày âm thầm suy nghĩ, đó nàng chợt tỉnh ngộ.

Nàng nhớ rõ thời điểm trúng tên độc của Thuầu Vu Kỳ, khi chỉ là thiếu niên hai mươi tuổi, nhưng hiện giờ vì dáng vẻ của một hai mươi sáu tuổi?

Nàng chợt nghĩ đến việc của Cẩn Ngôn, trong lúc thấy Cẩn Ngôn nàng cũng cảm giác kỳ lạ , bỗng nhiên nàng ngẩng đầu Thuần Vu Kỳ, vội vàng hỏi: " Huynh năm nay bao nhiêu tuổi?"

Thuần Vu Kỳ bất ngờ, trong ánh mắt mang theo một chút nghi vấn. Triệu Kỳ Ngọc là biểu của , vì nàng năm nay bao nhiêu tuổi?

Tử Huyên bên cạnh vội vàng lên tiếng giải thích: " Bẩm biểu thiếu gia, khi tiểu thư thương ở đầu nhất thời tiểu thư quên hết chuyện trong quá khứ."

Lúc Thuần Vu Kỳ mới thu hồi tầm mắt: " Ta năm nay hai mươi bảy."

Hai mươi bảy?!! Lúc nàng rời khỏi đây chỉ là bảy ngày, đồng nghĩa ở nơi trải qua bảy năm? Nếu như , hiện giờ Lý Duy Nguyên cũng hai mươi bảy tuổi?

Lâm Uyển cảm thấy khiếp sợ. Hai mươi bảy tuổi, nếu theo như trong truyện, lúc Lý Duy Nguyên leo lên vị trí tả tướng? Trong bảy năm qua sống như thế nào?

Hắn còn yêu nàng ? Lúc còn c.h.ế.t cùng nàng mà.

Nhất thời nhớ đến những chuyện đó, trái tim nàng đau nhói. Đột nhiên nàng một ý nghĩ tìm Lý Duy Nguyên ngay lập tức.

sự thật nàng che giấu bấy lâu hết, nàng tự giễu, còn thể yêu nàng nữa ? Chính nàng là thủ phạm tạo cho một cuộc đời đau khổ.

Nàng chút mệt mỏi, còn tâm trí suy nghĩ chuyện gì nữa, cũng chuyện tiếp với Thuần Vu Kỳ.

" Ta cảm thấy mệt, nghỉ ngơi. Tử Huyên, ngươi tiễn biểu thiếu gia ngoài." Nàng lên tiếng đuổi khách, tất nhiên Thuần Vu Kỳ cũng nghĩ sẽ ở , vài câu khách cũng nhấc chân rời .

Hôm qua trời đổ tuyết nhưng hôm nay ngừng rơi. Trên mái nhà phủ một lớp tuyết dày. Trăng đêm nay thật tròn mây mu che phủ, hình ảnh thật u buồn cho lòng cũng cảm thấy thê lương.

Một cơn gió đêm thổi thoáng qua, Thuần Vu Kỳ ho khan vài tiếng, chỉnh áo choàng lông chồn . Đôi tay chắp lưng, ngẩng đầu ngắm ánh trăng cô đơn, cuối cùng trở về phòng.

Khi cửa phòng, Trường Thanh vội vàng mở cửa phòng. Hắn nhấc chân bước phòng, đến thư án gần cửa sổ xuống, thất thần bụi trúc bên ngoài cửa sổ.

Một lúc , ho khan. Trường Thanh vô cùng lo lắng. Mấy năm qua mỗi khi thời tiết trở lạnh hầu gia luôn ho, tuy nhiều danh y đến chữa trị. cứ mãi khỏi?

Mắt thấy Thuần Vu Kỳ càng ho kịch liệt, Trường Thanh vội đến bàn rót cho Thuần Vu Kỳ một tách .

Thuần Vu Kỳ đưa tay nhận lấy uống hai ngụm, lúc còn họ nữa, trả tách cho Trường Thanh.

Hắn nhanh tay nhận lấy, âm thầm quan sát sắc mặt Thuần Vu Kỳ. Hai năm Thuần Vu Đức dâng một bản tấu chương cho Hoàng Thượng, ông truyền tước vị Vĩnh Hoan Hầu cho Thuần Vu Kỳ.

Mà năm nay Lý Duy Nguyên cũng thăng lên tả tướng, còn Thuần Vu Kỳ cũng trở thành hữu tướng, nhưng hai bọn họ cứ như nước với lửa, luôn đối đầu .

Còn nhớ bảy năm , Lý Duy Nguyên tay đ.â.m một đao Thuần Vu Kỳ, từ đó về trái gió trở trời Thuần Vu Kỳ đều ho khan.

Trường Thanh nghĩ đến việc , cẩn thận : " Hầu gia, cái tên Lý Duy Nguyên , cần gì để ý đến ? Cũng đáng vì mà tức giận, hãy bảo trọng bản mới là điều quan trọng nhất."

Trường Thanh cũng hiểu rõ, cho cùng mối quan hệ của Lý Duy Nguyên và hầu gia nhà trở thành như , cũng bởi vì cái c.h.ế.t của Lý tiểu thư.

Lý tiểu thư mất bảy năm , còn sớm Lý Duy Nguyên thiêu thành tro bụi, bọn họ cần gì đấu đá với chỉ vì một khuất?

" Ngươi hiểu ," Thuần Vu Kỳ thở dài, " Mối quan hệ của cùng Lý Duy Nguyên sớm vận mệnh an bài như ."

Tất nhiên chuyện đều liên quan đến Lý Lệnh Uyển, chẳng mệnh của và Lý Duy Nguyên sớm an bài? Mà an bài chính là nàng...

Thuần Vu Kỳ nắm chặt tay. Cho dù bây giờ khi nghĩ đến chuyện đó vẫn cảm thấy thật ngớ ngẩn, nhưng vẫn chấp nhận chuyện.

Mấy năm qua cũng từng nghĩ đến việc tìm Đại Giác Pháp Sư hỏi rõ chuyện . Chỉ đáng tiếc rằng, Lý Duy Nguyên sớm sai trông chừng Đại Giác Pháp Sư cẩn mật, thường thể đến gặp mặt ông .

Sau đó nhớ đến những lời lúc Lý Lệnh Uyển còn sống, càng tin cũng tin.

Lý Lệnh Uyển đối với những sở thích của rõ đến đáng sợ. Hơn nữa khi nàng c.h.ế.t còn cầu xin hãy tha cho Lý Duy Nguyên một mạng, nàng sớm kết cuộc của Lý Duy Nguyên, bằng nàng thể những lời với ?

Thậm chí mối quan hệ của và Lý Duy Nguyên đều đúng như lời nàng , còn nàng rời khỏi đây gần bảy năm.

Thuần Vu Kỳ ngẩng đầu cành trúc phủ một tầng tuyết mỏng bên ngoài cửa sổ, ngẩn ngơ nghĩ, lúc Đại Giác Pháp Sư từng cách đưa nàng trở , nhưng trải qua bảy năm . Vì nàng còn trở ? Cuối cùng nàng trở ?

đến khi gần đất xa trời, cũng thể thấy nàng một cuối?

Nghĩ đến đây, cảm thấy phiền lòng ho khan một trận. Đêm qua ho mãi ngừng, chờ đến khi tỉnh dậy từ lúc nào tuyết rơi.

Loading...