Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 33

Cập nhật lúc: 2024-10-29 22:39:23
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ đến lúc Lý Lệnh Uyển và Tiểu Phiến tới tiểu viện của Lý Duy Nguyên, ước chừng cũng qua một canh giờ.

Lúc Tiểu Phiến một tay cầm đèn lồng, tay còn gõ cửa viện, chỉ một lúc Cẩn Ngôn liền đến mở cửa.

dường như giống như những , mỗi khi thấy Lý Lệnh Uyển sẽ vui mừng gọi nàng là Tam tiểu thư, ngược hiện giờ chỉ lãnh đạm gật đầu chào nàng, đó liền nghiêng mời nàng trong.

Lý Lệnh Uyển cảm thấy Cẩn Ngôn chút kỳ lạ, nàng liếc mắt thoáng qua một cái. Cẩn Ngôn lập tức cúi đầu, dám ngẩng lên nàng. Nhìn bộ dạng như , cho nàng chút bất an.

Chẳng lẽ Lý Duy Nguyên giận nàng điều gì , cho nên Cẩn Ngôn mới những hành động kỳ quái như ?

Khi suy nghĩ đến điều khiến tim nàng đập nhanh hơn, lòng bàn tay cũng ướt đẫm mồ hôi. nếu đến đây cũng thể về nữa, chỉ còn cách nhắm mắt bước đại trong thôi.

Bên trong tiểu viện thắp đèn, chỉ căn phòng nơi phía Tây chút ánh sáng nhạt của nến, chắc lẽ Lý Duy Nguyên đang sách ở đấy.

Lý Lệnh Uyển một đường hướng tới căn phòng , khi tới nơi nàng nhấc chân bước phòng.

Chờ khi nàng bước chân phòng, liền thấy Lý Duy Nguyên ngước mắt lên nàng.

Lý Lệnh Uyển hiểu rõ ánh mắt của Lý Duy Nguyên ý tứ gì. Thật sự đến bây giờ nàng phát hiện, căn bản nàng thể đoán Lý Duy Nguyên đang nghĩ gì trong đầu. Bất quá nếu chẳng thể đoán thì nhất chẳng cần đoán nữa gì.

Cứ việc lấy bất biến ứng vạn biến, tóm chỉ cần nàng một lòng một đối xử với thì đủ . Chẳng từng tương lai sẽ bảo vệ nàng ?

Nghĩ đến những lời mà Lý Duy Nguyên từng với nàng vài ngày đó, Lý Lệnh Uyển cũng cảm thấy an tâm hơn một chút, nàng nở nụ thật tươi đến .

" Ca ca," nàng chậm chậm tiến về phía thư án của Lý Duy Nguyên, tay nàng chống lên bàn nghiêng đầu : " Vài ngày qua đến thăm , nhớ ?"

Chẳng bọn họ là đường , với nàng cũng còn nhỏ, khi nũng với như cũng gọi là quá phận chứ.

Hơn nữa nàng cảm thấy đối với một tựa như băng sơn ngàn năm như Lý Duy Nguyên, nàng cách trái ngược một chút, liều mạng khen ngợi , cho cảm nhận trong lòng nàng để ý tới , như sẽ dần dần đặt nàng trong lòng.

Bởi vì từ nhỏ Lý Duy Nguyên thiếu thốn tình cảm, mới trở nên nhẫn tâm độc ác, cùng tính cách biến thái suy nghĩ vặn vẹo.

Nàng trong lòng khát khao sự yêu thương, cho nên nàng dành nhiều tình yêu thương cho .

lúc Lý Duy Nguyên lên tiếng trả lời nàng. Mà chỉ chằm chằm gương mặt nàng, đó hỏi: " Muội mới ? Vì chuyện gì mà ?"

Câu đầu tiên mà mở miệng với nàng là một câu hỏi, nhưng ngữ khí cực kỳ khẳng định.

Lý Lệnh Uyển chỉ còn cách phủ nhận. Nàng liền nở nụ : " Không . Ca ca xem, bây giờ đang vui , thể chứ?"

" Mí mắt của sưng, chóp mũi cũng chút hồng, tất nhiên là mới xong nên mới trở nên như thế." Hắn liếc qua váy áo của nàng, tiếp: " Phần váy đầu gối cũng nếp nhăn, mới quỳ gối ?"

Hắn chợt ngừng một chút, dùng ngữ khí cực kỳ khẳng định hỏi nàng: " Có từ Thế An Đường đến đây?"

Hắn hiểu rõ Lý Lệnh Uyển phận cao quý, khác dám tự ý bắt nàng quỳ gối , hơn nữa Chu Thị vô cùng yêu thương nàng, chẳng lý do gì bắt nàng quỳ gối, Chu Thị bắt nàng quỳ gối thì chắc chắn còn chỉ Dương Thị.

Lý Lệnh Uyển âm thầm thở dài, đúng là thể thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của , chỉ cần thoáng qua thôi thể suy luận nhạy bén như , nàng thật sự nên vui nên buồn.

Việc khiến nàng vui chính là một cái đùi vàng thông minh nhạy bén để ôm như , nàng thể hoành hành ngang dọc sợ điều gì.

buồn chính là bởi vì quá lợi hại, sớm muộn gì tâm tư của nàng cũng sẽ thấu.

Chính vì nàng cảm thấy vui buồn về điều đó, nàng đành thành thật khai báo: " Vâng, mới từ chỗ tổ mẫu đến đây. Hơn nữa cũng quỳ gối, cũng ."

" Tại quỳ gối? Còn đến như thế?" Lý Duy Nguyên buông quyển sách trong tay , ngước đầu đến gần nàng mà truy vấn.

Lý Lệnh Uyển dám trả lời câu hỏi của , ngược nàng cho về việc Lý Tu Tùng đến mặt lão thái thái quỳ gối lâu cầu xin cho Lý Duy Nguyên đến học đường để học tập.

cũng để Lý Duy Nguyên đời còn một thực lòng quan tâm đến như cũng một chuyện .

Trong truyện nàng chỉ Lý Tu Tùng vẫn âm thầm ở phía giúp đỡ Lý Duy Nguyên nhiều việc, nhưng ông cho Lý Duy Nguyên , cho nên Lý Duy Nguyên cứ cái suy nghĩ đời chẳng ai quan tâm , cuối cùng Lý Duy Nguyên trở thành con biến thái độc ác.

hiện giờ để Lý Tu Tùng vẫn âm thầm giúp đỡ , quan tâm đến nhiều như thế, cũng là một điều lợi cho .

Lý Duy Nguyên xong liền trầm mặc một lúc. đó hỏi nàng: " Vừa cũng quỳ xuống mặt bà , còn chỉ vì cầu xin cho học đúng ?"

Lý Lệnh Uyển phủ nhận nhưng cũng dám kể công : " Công lao tất cả đều do đại bá cầu xin , chỉ ở bên cạnh phụ hoạ một chút mà thôi. Hơn nữa tổ mẫu phạt quỳ gối là vì bà cảm thấy nên lừa gạt bà như , chứ vì việc cầu xin cho học ."

Lý Duy Nguyên bình tĩnh chằm chằm nàng, trong mắt một chút kích động nhưng nàng hiểu ý tứ của . Bất quá cũng chẳng hết, nếu thích thì cứ việc .

Sau khi Lý Duy Nguyên nàng khá lâu, liền thu hồi ánh mắt, trầm mặc đầu ngọn nến đặt thư án.

Một lúc nhẹ giọng : " Uyển Uyển, vì chuyện của quỳ gối mặt kẻ khác, cũng mặt bất kì nào."

Nếu nào bắt nàng quỳ gối, khiến nàng , vô luận là ai tuyệt đối sẽ bắt đó trả giá.

Lý Lệnh Uyển nhận giờ phút nội tâm của cực kỳ kích động, vô cùng tức giận, nàng chỉ : " Sau sẽ như thế nữa . Như hài lòng ca ca."

Lý Duy Nguyên để tâm như thế, trong lòng nàng thật sự vui mừng.

" Ừ." Lý Duy Nguyên gật đầu trả lời.

Trên thư án của Lý Duy Nguyên trống trải, đến cả giá bút cũng . Chỉ duy nhất một cây bút lông nhỏ cũng tàn đầu, còn cái chặn giấy là một cục đá cuội rửa sạch sẽ.

Lý Lệnh Uyển cầm cục đá trong tay ngắm, đó ngước Lý Duy Nguyên : " Ca ca, ngày mai chúng cùng đến học đường học nha?"

lão thái thái cũng nàng gần đây thiết với Lý Duy Nguyên, thì cứ quan chính đại cần che giấu nữa.

Hơn nữa mặt lão thái thái nàng cũng qua, nàng cảm thấy Lý Duy Nguyên là phúc tinh của , nên việc nàng cùng Lý Duy Nguyên cận với cũng là chuyện bình thường.

Hơn nữa việc thể để lão thái thái thấy , ai ở bên cạnh Lý Duy Nguyên cũng đều sẽ gặp nguy hiểm, trong lòng lão thái thái sẽ giảm bớt thành kiến với Lý Duy Nguyên.

chỉ sợ lão thái thái vốn thành kiến sâu đậm đối với Lý Duy Nguyên, chỉ dùng cách cũng thể đổi bao nhiêu, vì cách nhất nàng cần tìm một biện pháp để bà bỏ hết tất cả thành kiến đối với .

Bởi vì trong đầu nàng đang suy nghĩ nên dùng biện pháp nào thể Dương Thị vứt bỏ thành kiến với Lý Duy Nguyên, cho nên bất giác nhíu mày.

Lý Duy Nguyên thấy nàng như , hiểu vì điều gì, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy như hàng ngàn cái kim nhỏ đang đ.â.m trong tim thật đau thật xót.

" Uyển Uyển," đưa mắt đến khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, nhẹ giọng gọi nhủ danh nàng tiếp: " Đừng nhíu mày như .Vĩnh viễn đừng như thế nữa."

Hắn mong mỗi giờ mỗi khắc nàng chỉ luôn mỉm rạng rỡ. Nàng lên , nụ của nàng giống như ánh mặt trời xua giá lạnh, âm u cùng cô đơn trong lòng .

Mặc dù rõ phía nụ mục đích khác, nhưng cực kỳ tham luyến nụ mà nàng dành cho .

Cũng chẳng hết, trong thâm tâm hiểu rõ dù nàng mục đích gì đối với , chỉ cần nàng vẫn sẽ mãi ở bên cạnh luôn mỉm với như , kể cả nàng mạng của thì cũng nguyện lòng giao cho nàng.

Nếu Lý Lệnh Uyển ngày ngày bầu bạn, thể thấy nụ của nàng, con cũng giống như một cái giếng cạn mà thôi, sống c.h.ế.t cũng gì khác ?

Lý Lệnh Uyển vẫn chuyên tâm suy nghĩ, Lý Duy Nguyên quá nhỏ, cho nên nàng thấy gì, nàng vẫn cứ mãi nhíu mày suy tư như cũ.

DTV

Muốn cởi chuông thì tìm buộc chuông, nàng nghĩ nếu những lời đều do Đại Giác Pháp Sư , thì chỉ ông mới thể giải quyết chuyện .

thế nào để Đại Giác Pháp Sư đồng ý đổi những lời mà ông từng ?

Hay là cần ông đổi lời , nàng thể tìm một vị hoà thượng khác đến đây những lời khác. Dù Dương Thị cũng là lòng tin cao thần Phật, cứ tìm một hoà thượng nào đó đến bà sẽ tin.

Chỉ cần để bà nửa tin nửa ngờ thì cũng , ít nhất cũng thể khiến bà đổi suy nghĩ một chút về Lý Duy Nguyên, tạm thời ba sẽ tìm cách gây khó dễ với nữa.

Ngay cả đám hạ nhân trong Lý phủ cũng dám khinh thường tự tiện khi dễ như .

Lý Lệnh Uyển cảm thấy biện pháp . Vì thế nàng cũng nhíu mày nữa, mặt nở nụ .

Nàng vì Lý Duy Nguyên dọn sạch hết những chướng ngại cản trở con đường tương của , nhất định thuận lợi đạt vị trí Tể tướng.

Đến lúc đó nàng một vị Tể tướng ca ca che chở, thì cuộc sống của nàng chẳng còn gì lo lắng.

Nghĩ đến viễn cảnh tương lai tươi sáng như , Lý Lệnh Uyển cầm viên đá cuội trong tay tung hứng, đó nàng nghiêng đầu Lý Duy Nguyên híp mắt : " Ca ca, học tập thật nha."

Gần cuối năm sẽ đến kỳ thi Đồng, Lý Duy Nguyên cũng tham gia thi cử, hơn nữa chính là đầu trong kỳ thi .

Lý Duy Nguyên hiểu tại nàng bảo học tập thật , nhưng vẫn ừ một tiếng.

Lý Lệnh Uyển hì hì tiếp một câu: " Ca ca, chờ Tể tướng nhất định che chở nha."

Lý Duy Nguyên nàng trong lòng bất ngờ. Ngay đó giương mắt nàng, quan sát thật kỹ sắc mặt của nàng.

Lý Lệnh Uyển còn đắm chìm trong suy nghĩ bản sẽ Tể tướng ca ca che chở, nàng đến chỗ nào đều thể mặc sức tung hoành, càng nghĩ đến nàng càng cực kỳ xán lạn, đến cả ngũ quan cũng sáng chói.

Lý Duy Nguyên thần sắc đổi, nhưng trong lòng chút nghi ngờ. Câu của nàng, giống như khẳng định sẽ trở thành tể tướng. Chẳng lẽ nàng rõ chuyện tương lai? Do quá đa nghi mắt kỳ thật là...

Vì thế Lý Duy Nguyên bình tĩnh hỏi nàng một câu: "Uyển Uyển, sẽ trở thành Tể Tướng?"

Những lời của giống như một gáo nước tạt lạnh nàng, nháy mắt liền đem những tưởng tượng trong đầu của nàng kèo về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-33.html.]

Không xong ! Nhất thời quá đắc ý mà lỡ miệng mất .

Lý Lệnh Uyển là một nhanh trí liền tìm cho một lý do, nàng lập tức xán lạn, bộ dạng thành thật : " Bởi vì ca ca của lợi hại nhất. Uyển Uyển tin tưởng chỉ cần học tập thật , tương lai nhất định sẽ Tể tướng."

Tuy rằng bề ngoài như , nhưng trong lòng nàng chút lo sợ cùng bất an. Cũng những lời lừa gạt .

những lời chỉ là lời dối. Bởi vì trong lúc Lý Lệnh Uyển thấy câu hỏi của , vẻ mặt nàng chợt cứng đờ.

Lý Duy Nguyên kịp thấy, nàng vội trở bộ dạng bình thường, đó nàng còn tươi trả lời , bất quá nàng như chỉ là càng giấu đầu lòi đuôi.

Vì thế Lý Duy Nguyên thể hoài nghi Lý Lệnh Uyển chắc chắn chuyện gì đó.

Tóm nàng những gì? Tại nàng rõ tương lai sẽ trở thành Tể tướng? Cho nên vì chuyện mà nàng cố ý tiếp cận , lấy lòng , nàng vì chuyện đó mới tươi với ?

đó nghĩ, Lý Lệnh Uyển chỉ là đứa bé tám tuổi, hơn nữa nàng chỉ mang hình hài của một đứa trẻ, nàng thể chuyện tương lai?

Hắn nhớ đến việc Lý Lệnh Uyển khi té ngã tỉnh dậy trở thành một khác. Lúc tận mắt chứng kiến nàng chảy nhiều máu, đôi mắt vô cùng hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt, khi đó cho rằng nàng sẽ chết.

hiểu vì nàng chết, ngược khi tỉnh dậy dường như đổi thành một khác, còn sức tiếp cận cũng như lấy lòng ....

Bàn tay đặt thư án của Lý Duy Nguyên nắm chặt , ánh mắt Lý Lệnh Uyển sâu thấy đáy, vẻ mặt cũng chút u ám.

Lý Lệnh Uyển chằm chằm như , trong lòng cảm thấy sợ hãi, tay chân cũng lạnh buốt.

Bộ dạng của Lý Duy Nguyên thật sự dọa . Nàng cố gắng bình tĩnh dù trái tim nhỏ bé của nàng đang đập liên hồi, thể chỉ một giây nữa thôi sẽ nhảy ngoài ngay, đó nàng chần chừ gọi một tiếng: " Ca ca?"

Chỉ vì trong lòng nàng đang sợ hãi, cho nên giọng của nàng cũng chút run sợ, gương mặt cũng trở nên trắng bệch. Xem con nhóc dọa sợ mất .

Lý Duy Nguyên lập tức thu hồi ánh mắt, nàng nữa, chỉ thấp giọng ừ một tiếng, hỏi: " Chuyện gì?"

Lý Lệnh Uyển cố gượng : " Không, việc gì, chỉ là, chỉ là gọi một tiếng ca ca thôi."

Lý Duy Nguyên lạnh nhạt ừ một tiếng, tiếp đó ngừng một chút, nhẹ giọng : " Cũng muộn, vẫn nên về sớm nghỉ ngơi ." Ý tứ của chính là đuổi khách đây mà.

Lý Lệnh Uyển thật sự cảm thấy trong lòng đầy bất an, nhưng nàng cũng nghĩ đến khả năng Lý Duy Nguyên đang nghi ngờ nàng.

Rốt cuộc nơi nàng là xuyên đến đây? Đó là sự việc khó ai mà chấp nhận , cũng ai sẽ tin tưởng việc .

nàng quên một việc, xưa vẫn tin ma quỷ nhập . Chẳng các loại tiểu thuyết kinh dị đều ghi đó , hơn nữa ở đây tin quỷ thần, cho nên việc nàng trở thành như sẽ khác dễ dàng tin nàng đang ma quỷ nhập.

Cuối cùng Lý Lệnh Uyển dám lên tiếng, cắn môi xoay yên lặng rời . Nàng thật sự dám tiếp tục ở nơi của Lý Duy Nguyên nữa.

Thứ nhất nàng đoán , vì đột nhiên nàng bằng ánh mắt u ám như . Thứ hai nếu nàng tiếp tục ở đây e rằng sẽ lộ chút sơ hở nào đó, cho nên tạm thời trở về vẫn là cách nhất.

Bất quá khi trở về lên giường nàng cảm thấy phiền não chết, cảm thấy bản thể ngu ngốc như .

Lý Duy Nguyên chỉ chút thiện cảm đối với nàng, thì nàng bắt đầu trở nên đắc ý vênh váo, còn ở mặt ăn tuỳ tiện.

bây giờ những nỗ lực lúc tất cả đều biến mất, nàng cố gắng lấy lòng hơn nữa.

Căn bản nàng hiểu trong lòng Lý Duy Nguyên tức giận nàng , thế nào để thiện cảm với nàng đây?

Đêm nay Lý Lệnh Uyển gặp ác mộng, trong mơ vẫn là cảnh tượng tại ngôi miếu hoang tuyết rơi đầy trời, nàng cắt đầu lưỡi, ép uống đoạn trường thảo.

Một nam nhân khoác áo choàng màu đen, khí chất thanh tao lịch sự, dung mạo xuất trần. Người nam nhân đó nàng bằng ánh mắt lạnh lẽo âm trầm, chỉ cần khác thấy cảm thấy sợ hãi.

Nàng đau đớn, cảm giác thật sự tuyệt vọng. Cho dù nàng giật tỉnh giấc cảm giác cũng vơi .

Tiểu Phiến đem nước cho nàng rửa mặt chải đầu, Tiểu Ngọc bưng đồ ăn sáng đến cho nàng, nhưng nàng vẫn thất thần giống như gỗ.

Sau đó Họa Bình đến búi tóc cho nàng, đến cả đồ ăn sáng nàng cũng dùng, nàng mang theo Tiểu Phiến cúi đầu rầu rĩ khỏi cửa viện.

Chỉ là bước khỏi cửa viện hai bước, bỗng nàng Tiểu Phiến nhỏ giọng với nàng: " Tiểu thư, đại thiếu gia đang ở phía ."

Lý Lệnh Uyển thấy lời cảm giác như tròng đầu ai dùng búa gõ mạnh , nàng vội vàng ngẩng đầu lên.

Đầu xuân ánh mặt trời sáng sớm, thiếu niên mặc bộ y phục màu xanh khoác áo bông thẳng tại nơi đó. Nhìn thấy Lý Lệnh Uyển, Lý Duy Nguyên liền nhấc chân chậm rãi tới.

Lý Lệnh Uyển liền ngẩng đầu . Mặt trời mới mọc lên ở phía Đông, chút ánh sáng nàng chói mắt, nàng nheo mắt .

Nàng thấy thiếu nên mỉm với , ôn hoà với: " Tối hôm qua chẳng , hôm nay chúng cùng đến học đường để học , cho nên đến đây đón ."

Lý Lệnh Uyển bỗng nhiên bật .Nàng cũng rõ bản tại khi những lời của bật như .

Có lẽ cả đêm mơ thấy ác mộng, nhưng hiện tại thấy đối xử với nàng dịu dàng đến thế, bỗng nhiên trong lòng nàng cảm giác như trút gánh nặng.

Có thể những lời của Lý Duy Nguyên thật sự khiến nàng cảm động, cũng thể đơn giản vì nàng chỉ một trận mà thôi, cho nên nước mắt mới tuôn rơi.

" Ca ca," nàng nghẹn ngào : " Muội cho rằng sẽ bao giờ để ý đến nữa."

Những lời là sự thật lòng, tối hôm qua cả đêm nàng đều trằn trọc, trong mơ nàng thấy bản kết cuộc bi thảm, nàng cho rằng Lý Duy Nguyên sẽ giống như lúc xưa chán ghét nàng, tương lai của nàng thật ảm đạm.

bỗng nhiên sáng sớm mặt nàng, với nàng đến đây đón nàng cùng học, nàng cho , cảm động?

Cái tâm tình , con nó thật giống như đang tàu lượn siêu tốc mà, đúng là còn la lớn lên một chút nữa.

Nhìn nàng chút oán trách cùng chất vấn , Lý Duy Nguyên chỉ khẽ, đó lên tiếng: " Uyển Uyển, để ý đến ?"

Bất luận nàng là ai, trong lòng nàng vì mục đích gì mà tiếp cận , điều đó còn quan trọng nữa, chỉ cần nàng vĩnh viễn ở bên cạnh mà thôi.

Ta hy vọng nàng chỉ với mỗi là đủ , nguyện cả đời sẽ quan tâm nàng. Cho dù đúng như lời nàng , thể vị trí Tể tướng, nhất định sẽ che chở nàng đôi cánh của , thế gian mặc cho nàng tung hoành.

Đó là những điều mà thức trắng một đêm để đúc kết . Ban đầu cũng từng do dự, bản đang đối mặt với loại gì, căn bản nàng bình thường.

Mặc dù từng suy nghĩ cách xa nàng, thậm chí còn báo cho lão thái thái , để bà thỉnh cao nhân đến trục xuất cái thứ gì đó đang bám nàng , nhưng luyến tiếc.

Hắn luyến tiếc Lý Lệnh Uyển hiện tại. Hắn sợ đánh mất nụ xinh của nàng dành cho , đánh mất một luôn quan tâm , luôn theo phía gọi từng tiếng ca ca.

Nếu hiện tại còn Lý Lệnh Uyển nữa, thì cuộc sống của sẽ trở về như ngày xưa lạnh lẽo, u ám cùng cô độc. Cho nên như thế nào cũng buông bỏ , đành lòng huỷ diệt thứ ánh sáng duy nhất trong cuộc đời ?

Lý Duy Nguyên chợt mỉm , đó xoay , hướng về phía ánh sáng mà chậm rãi , ngay đó Lý Lệnh Uyển cũng nhanh chân đuổi theo, nghiêng đầu gọi: " Ca ca, từ từ đợi với."

*

Chờ đến khi Lý Lệnh Uyển cùng Lý Duy Nguyên tới tiền viện, bọn họ liền tách học đường, mới phòng liền thấy Lý Duy Lăng đang bàn cúi đầu sách.

Thân là trưởng tử của nhị phòng, cũng trưởng tôn của Lý gia. Tất cả y phục của Lý Duy Lăng đều thuộc dạng nhất.

Hiện tại mặc y phục màu xanh ngọc khoác áo choàng bằng tơ lụa, đầu vấn tóc bằng mảo từ bạch ngọc, thư án bày biện văn phòng tứ bảo cũng đều là đồ nhất.

Hôm qua Lý Tu Tùng đến cầu xin lão thái thái cho Lý Duy Nguyên học, lão thái thái cũng đồng ý, đó Lý Tu Tùng trở về liền kêu mua một bộ văn phòng tứ bảo, tự đem đến tiểu viện của Lý Duy Nguyên.

Vẫn là Cẩn Ngôn mở cửa, hỏi rõ Lý Tu Tùng đến đây gì. Sau đó Cẩn Ngôn nhanh tay tiếp nhận đồ vật trong tay Lý Tu Tùng.

Cẩn Ngôn liền xoay đóng cửa tiểu viện , cũng ý định mời Lý Tu Tùng trong. Từ đầu đến cuối Lý Duy Nguyên đều bước gặp mặt Lý Tu Tùng dù chỉ một .

Đột nhiên trong lòng Lý Tu Tùng cảm thấy thật chua xót, ông cho rằng Lý Duy Nguyên hận ông , cho nên mới chịu gặp mặt ông .

Vốn dĩ Lý Duy Nguyên là đích trưởng tôn cực kỳ tôn quý của Lý phủ, nhưng chỉ vì bản Lý Tu Tùng quá yếu đuối thể nào bảo vệ cho Lý Duy Nguyên.

Hơn nữa ông rõ mấy năm nay Lý Duy Nguyên luôn khác xem thường, chà đạp, thậm chí ngay cả hạ nhân cũng bằng.

Lúc đó Lý Tu Tùng cửa viện rơi nước mắt, ông thở dài xoay thất tha thất thiểu rời .

Từ nãy đến giờ, Lý Duy Nguyên vẫn im lặng cánh cửa xuyên qua khe cửa quan sát Lý Tu Tùng, khi thấy Lý Tu Tùng rời , lúc Lý Duy Nguyên mới về phòng.

Hiện tại Lý Duy Nguyên đến phía thư án đó liền xuống, đưa tay lấy trong túi một bộ văn phòng tứ bảo mà ngày hôm qua Lý Tu Tùng đem tới cho , đặt chúng lên thư án.

Lý Tu Tùng là đích trưởng tử của Lý phủ, nhưng tính tới thời điểm hiện tại, ông cũng công danh gì trong tay, cũng nên chuyện gì, nhưng ít nhiều gì trong tay ông cũng chút đồ .

Hơn nữa bởi vì trong lòng ông cảm thấy hổ thẹn với Lý Duy Nguyên, cho nên cơ hội ông chỉ đem đến cho Lý Duy Nguyên những đồ nhất.

Bộ văn phòng tứ bảo gồm giấy, mực Huy Châu, bút lông từ ngà voi của Hồ Châu, nghiên mực Đoan Khê, cái nào mà là đồ vật nổi tiếng.

Đặc biệt là nghiên mực Đoan Khê , chất liệu thạch tinh tế non nớt, hoa văn tươi , mặt điêu khắc lưu vân cổ Tùng Sơn thạch, thấy là những món đồ đó cực kỳ quý trọng.

Tối hôm qua khi Cẩn Ngôn tiếp nhận đồ vật của Lý Tu Tùng, liền đem đến cho Lý Duy Nguyên xem, nhưng Lý Duy Nguyên dụng chúng.

Lý Duy Nguyên cứ cho rằng chỉ là một bộ văn phòng tứ bảo bình thường mà thôi, nhưng ngờ tới chúng đều là những vật quý giá.

như khi sử dụng những đồ vật quý giá sẽ khiến khác chú ý, tất nhiên sẽ lắm mồm ăn lung tung.

Vì thế khi Lý Duy Nguyên đến chúng, nhíu mày. Lúc phía là Lý Duy Lăng, hiện tại Lý Duy Lăng đầu .

Loading...