Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 54

Cập nhật lúc: 2024-10-30 03:17:22
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ khi Lệnh Lệnh Uyển mang nổi lòng lo lắng đến Lạc Mai Cư thì nàng thấy vẻ mặt của Chu Thị còn thương tâm như nữa.

Hiện tại Chu Thị đang giường La Hán trò chuyện cùng Lý Duy Nguyên.

Thật sự khi , Lý Lệnh Uyển tài nào yên tâm để cho Chu Thị trở về một thế nên nàng mới nhờ Lý Duy Nguyên đưa Chu Thị trở về. Sau đó cũng ở đây trấn an nàng vài câu, cho nên nàng cũng bớt đau lòng.

DTV

Tất nhiên trong lòng Lý Duy Nguyên cũng hiểu rõ, Lý Lệnh Uyển yên tâm về Chu Thị. Cho nên tin chắc khi rời khỏi Thế An Đường, nàng sẽ nhanh chóng đến đây. Bởi vội vàng rời , ngược còn đây chờ nàng đến.

Quả nhiên, khi hai bọn họ dùng cơm xong bao lâu, liền bên ngoài tiếng của tiểu nha vang lên: " Tứ tiểu thư, đến ?"

Tiếp đến liền vén cửa rèm lên ảnh Lý Lệnh Uyển dần dần xuất hiện, theo nàng từ từ bước phòng.

Vừa bước phòng Lý Lệnh Uyển liền thấy Chu Thị đang giường La Hán, còn Lý Duy Nguyên ghế bên cạnh giường.

Sau đó nàng nhanh chân tiến giường cùng Chu Thị, theo nàng tuỳ tiện đặt cái hộp gấm trong tay lên bàn Kháng Trác.

Chu Thị lập tức quan tâm hỏi nàng: " Thế nào, lão thái thái khó gì con ?"

Nghe xong Lý Lệnh Uyển liền lắc đầu, nàng đưa tay chỉ cái hộp gấm bàn Kháng Trác, liền : " Cả một buổi Tổ mẫu chỉ an ủi con, hơn nữa tổ mẫu còn đưa cho con cái hộp gấm , tổ mẫu còn đau lòng con, vì tặng thứ đó cho con."

Nói tới đây nàng nở nụ trào phúng, trong lòng thầm đau cái rắm. Vừa nãy khi Dương Thị thấy Lý Tu Bách trách mắng nàng như thế, bà mặt một lời công đạo nào cho nàng .

Vẫn là khi nàng vội chạy ngã lòng bà mà gào , việc đó khiến cho đại phòng cùng nhị phòng đều thấy. Vì bà sợ mất mặt cho nên mới mở miệng trách Lý Tu Bách hai câu. Hơn nữa hai câu mặn nhạt, như tích sự gì ?

Bất quá trong lòng nàng cũng tò mò, rốt cuộc Dương Thị tặng cho nàng thứ gì, vì nàng nhanh tay mở hộp gấm đó .

thật là đồ nha bên trong hộp gấm chính là một cái mảo phượng thoa từ vàng rồng, còn một đôi trâm hoa đinh hương cũng bằng vàng, thấy những món đồ chúng giá trị đến nhường nào.

Lúc Chu Thị cũng thấy những món đồ đó, trong lòng nàng chút lo lắng về việc Lý Lệnh Uyển sẽ vì những món đồ theo lời Dương Thị, cho nên nàng vội : " Mẫu còn những món đồ hơn những thứ . Hiện tại đều đem chúng cho con hết."

Dứt lời nàng liền dậy, nhưng Lý Lệnh Uyển nhanh tay giữ nàng , : "Mẫu , những món trang sức đó cứ giữ cho ."

Chu Thị khổ trả lời Lý Lệnh Uyển: " Mẫu sử dụng chúng gì? Vốn dùng thì cũng chẳng ai để ý đến ."

Sau đó Chu Thị tiếp: " Chi bằng tặng chúng cho con. Dù hiện tại con cũng trưởng thành , cũng đến lúc dùng tới chúng."

Thường thì nữ tử luôn vì thích mà trang điểm, nhưng hiện nay mỗi khi Lý Tu Bách thấy nàng, còn chẳng thèm liếc mắt lấy một cái, thì nàng dùng những thứ trang sức đó còn ích lợi gì nữa?

Nghe Chu Thị thế, Lý Lệnh Uyển liền trấn an nàng: " Mẫu , đừng nghĩ như . Mỗi ngày chúng cần trang điểm thật xinh là vì bản cần gì để tâm khác để ý gì?"

Cho dù Chu Thị Lý Lệnh Uyển như , nhưng Chu Thị vẫn kiên trì đưa những trang sức đó cho Lý Lệnh Uyển.

Lý Lệnh Uyển liền đùa: " Mẫu , hiểu ý của con , là con thích những món đồ của tặng chỉ là nếu bây giờ đem những món trang sức đó cho con, chừng qua mấy ngày con chẳng cẩn thận mà lạc mất thì . Chi bằng hiện tại bảo quản con , chờ con xuất giá đưa chúng cho con."

Lý Lệnh Uyển chỉ bâng quơ những lời đó, nàng hề xem đó là thật.

ngược Lý Duy Nguyên nghĩ như thế, khi nàng như thế, liền ngẩng đầu nàng, ánh mắt còn một chút kích động cùng cảm xúc gì đó rõ lắm.

Chu Thị Lý Lệnh Uyển xong, Chu Thị chợt suy nghĩ một chút, gật đầu : " Vậy tạm thời cứ để chúng ở chỗ của , chờ con xuất giá liền đem chúng giao hết cho con. Những trang sức đó cùng thôn trang của đều cho con của hồi môn."

Nói tới việc Chu Thị cảm thấy chút thương tâm, tựa như ngày mai Lý Lệnh Uyển sẽ xuất giá . Theo nàng nắm tay Lý Lệnh Uyển, nước mắt ngăn liền tuông rơi,nàng : " Đứa bé ngoan của , thật nỡ để gả con chút nào."

Lý Lệnh Uyển 囧.

Vốn dĩ Lý Lệnh Uyển cũng ý định thành . Ở nơi đây Lý Lệnh Uyển thể gả cho ai chứ? Phàm là những quyền thế đều Lý Lệnh Yến thu hậu cung của mất . Chưa kể cuối cùng Lý Lệnh Yến cùng Tạ Uẩn còn nhất sinh nhất thế nhất song nhân.

Thậm chí những nam phụ khác vẫn một lòng nhớ thương Lý Lệnh Yến mãi quên, hơn nữa cả đời bọn họ còn nguyện vì Lý Lệnh Yến mà chịu cưới thể tử.

Lý Lệnh Uyển thể trực tiếp với Chu Thị rằng, nàng hề ý định xuất giá, nàng chỉ sống bên cạnh Chu Thị cả đời mà thôi.

Khổ nỗi dựa quan niệm của Chu Thị, lúc nào nàng cũng cho rằng nữ nhân xuất giá thì còn thể như thế nào? Dù thì việc xuất giá cũng là một việc quan trọng.

Sau đó Lý Lệnh Uyển liền an ủi Chu Thị: " Mẫu , hiện tại con còn xuất giá mà. Với con còn nhỏ tuổi tính đến chuyện hôn sự thì còn quá sớm."

Dù nàng , mấu chốt Chu Thị vẫn cảm thấy nàng còn nhỏ tuổi nữa. Tuy rằng Chu Thị nỡ để Lý Lệnh Uyển xuất giá, nhưng Chu Thị vẫn luôn hy vọng nhi nữ của sẽ gả cho một gia thế cùng tài năng .

Cho nên khi nàng Lý Lệnh Uyển xong, nàng cầm khăn lau nước mắt, nhẹ giọng trách Lý Lệnh Uyển: " Sang năm con mười lăm tuổi , theo ý của con nên suy nghĩ tìm kiếm đối tượng cho . Tiếc là năng lực gì, thể giúp điều gì cho con, còn về phụ của con, thì chắc thể trông cậy gì ."

Nói tới việc nước mắt Chu Thị tuông rơi, theo nàng tiếp: " Cũng may hiện giờ tổ mẫu vẫn yêu thương con là để đến mặt tổ mẫu đề nghị chuyện ? Mấy năm nay cũng âm thầm quan sát, lẽ thế tử của Quảng Bình hầu phủ quan tâm đến con, mà để ý thấy dường như tổ mẫu của con cũng ý định cùng Quảng Bình hầu phủ kết , nếu việc thể thành, thì điều đó sẽ ."

Dẫu Quảng Bình hầu phủ cũng là một lựa chọn , hơn nữa Quảng Bình hầu cùng Quảng Bình hầu phu nhân cũng chỉ một nhi tử là Lương Phong Vũ, là con vợ cả, tất nhiên còn kế thừa tước vị, nếu để Lý Lệnh Uyển gả đến đó thì nàng chính là thế tử phu nhân. Tương lai còn cái danh hầu phủ phu nhân nữa, mà đối với mối hôn sự thì Lý gia thế nào cũng thể chiếm tiện nghi ít.

Lý Lệnh Uyển nghĩ về chuyện đó cảm thấy đau đầu, quả thật mấy năm gần đây thái độ của Lương Phòng Vũ đối với nàng cực kỳ , so với ngày xưa khác xa một trời một vực, nhưng vốn dĩ là thành viên trong hậu cung của Lý Lệnh Yến cơ mà. Vì nàng tự tìm rắc rối cho chứ? Nàng cũng trò cho khác .

Cho nên khi Chu Thị như thế, Lý Lệnh Uyển lập tức lên tiếng khuyên can Chu Thị ngàn vạn đừng nhắc chuyện mặt lão thái thái. Bất quá lúc cả hai bọn họ giọng cực bình tĩnh của Lý Duy Nguyên vang lên: " Uyển Uyển còn nhỏ tuổi, hơn nữa Tam thúc mới hồi kinh chức vụ còn định, với đầu xuân tham gia thi hội, hiện tại Tam thẩm đừng vội vàng quyết định chuyện hôn sự của Uyển Uyển sớm như ."

Sau khi Lý Duy Nguyên xong, Chu Thị liền hiểu rõ ý tứ của , cho nên nàng liền lên tiếng: " , nên quá vội vàng," sắc mặt nàng còn vẻ buồn thương như , mà ngược một chút ý xuất hiện, nàng tiếp: " Chờ khi phụ con định chức quan, còn đại ca cùng nhị ca của con thi hội xong, sẽ chuyện với lão thái thái cũng muộn."

Tuy rằng khi hồi kinh Lý Tu Bách cũng là chức quan tam phẩm, nhưng đó chỉ là một chức quan bình thường thể so sánh với những chức quan khác trong kinh thành . nếu lỡ như năm Lại Bộ phân cho Lý Tu Bách một chức quan hơn thì .

Còn nữa, nếu năm Lý Duy Nguyên cùng Lý Duy Lăng thi hội đỗ tiến sĩ, đến lúc đó cả ba đều quan trong triều, thì việc tìm kiếm hôn sự cho Lý Lệnh Uyển, tất nhiên thể kém . Không chừng thể tìm một mối hôn sự hơn cả Quảng Bình hầu phủ thì .

Nghĩ đến đây Chu Thị liền đến Lý Duy Nguyên một chút. Sau đó trong lòng nàng thầm cảm thán, nhớ ngày đứa nhỏ đúng là một lòng thật sự thâm sâu cùng lạnh lùng, nhưng mấy năm nay trở nên bình đạm hơn ít, cũng trầm hơn nhiều.

Hơn nữa trong những kỳ thi , còn là đầu bảng vàng, nếu kỳ thi hội , đỗ cao, tất nhiên sẽ trở thành thiếu niên tiến sĩ trẻ tuổi nhất trong kinh thành .

việc quan trọng nhất chính là, mấy năm nay Lý Duy Nguyên cực kỳ yêu thương Lý Lệnh Uyển, cho nên khi đổ đạt, thì danh tiếng cả đời của Lý Lệnh Uyển tất nhiên sẽ thua kém ai cả.

Càng nghĩ đến việc Chu Thị càng ngày càng tươi. Lúc nàng liền kêu Thải Vi đổi tách nóng khác đến cho đại thiếu gia, còn phân phó Thải Vi lấy thêm bánh mứt tới đây.

Sau đó ba bọn họ cùng hàn huyên với một lúc, bất quá đa phần đều là Lý Lệnh Uyển chuyện mà thôi, còn Chu Thị cùng Lý Duy Nguyên chỉ im lặng nàng chuyện.

cả hai bọn họ đều cảm thấy vui vẻ khi nàng chuyện ngớt, tiếp đến nàng cùng Chu Thị thức đêm đón năm mới, bất quá Chu Thị một mực đuổi nàng trở về nghỉ ngơi.

" Được , cũng ý định thức đêm, cho nên con ở cùng gì? Nữ nhi còn trẻ thức đêm cho sức khoẻ, con vẫn nên nhanh chóng trở về nghỉ ngơi . Bình thường tháng giêng đều chút đau nhức, hiện tại nghỉ ngơi, nếu con cứ một mực đòi thức đêm cùng , như chịu nổi đây?"

Nghe Chu Thị thế, thì Lý Lệnh Uyển cũng đành cưởng cầu thêm, vì nàng trở về thôi. Lúc Lý Duy Nguyên cũng dậy cung kính cáo từ cùng Chu Thị.

Trong đầu Chu Thị vẫn luôn nghĩ về việc tương lai Lý Duy Nguyên thể chăm lo cho Lý Lệnh Uyển, thì nàng cũng an tâm một phần nào. Nàng chắc chắn Lý Duy Nguyên sẽ đạt thành tựu to lớn. Hơn nữa Lý Lệnh Uyển một vị ca ca như thế chỗ dựa, cho dù Lý Lệnh Uyển xuất giá đến nơi , thì nhà chồng cũng thể tự tiện xem thường nàng .

thái độ của Chu Thị đối với Lý Duy Nguyên cực kỳ khách khí. Khi nàng thấy Lý Duy Nguyên mở miệng cáo từ cùng , nàng liền dậy, : " Nhiều ngày qua thể chút khoẻ, cho nên thể đưa Uyển Uyển trở về, phiền Nguyên nhi đưa Uyển Uyển trở về Di Hoà Viện giúp ? Nếu để đứa nhỏ , trở về một thật sự chẳng thể yên lòng ."

Hiện tại Chu Thị để tâm khác như thế nào, nàng chỉ tương lai Lý Lệnh Uyển cận cùng Lý Duy Nguyên càng nhiều càng .

" Tam thẩm yên tâm," Lý Duy Nguyên nhanh chóng đáp ứng, " Ta nhất định sẽ đưa Uyển Uyển an trở về Di Hoà Viện."

Chu Thị xong, nàng lập tức gật đầu cùng , tiếp đến nàng phân phó Thải Vi cầm đèn lồng giao cho Lý Duy Nguyên cùng Tiểu Phiến.

Sau đó nàng bọn họ bước cửa, thì nụ mặt nàng chợt tắt, vẻ mặt nàng chút mệt mỏi, lúc nàng trở giường La Hán.

Trong đầu nàng thầm nghĩ, một cái Lý phủ to như , tuy xung quanh đều là thích, nhưng ngày hôm nay bỗng nhiên nàng chợt hiểu rõ một điều, nàng cùng Lý Lệnh Uyển chẳng thể nương tựa ai trong Lý gia .

Đối với nàng mà những điều đó cũng chẳng hết, nhưng nàng thể vì Lý Lệnh Uyển mà chuẩn thật .

Mà quan trọng nhất chính là nàng tìm cho Lý Lệnh Uyển một phu quân gia thế một chút, để nàng mau chóng thoát khỏi cái hố lửa Lý gia .

*

Từ lúc rời khỏi Lạc Mai Cư, Lý Duy Nguyên vẫn luôn trầm mặc. Tuy rằng quan cảnh xung quanh thật náo nhiệt, dẫu đêm nay cũng là đêm giao thừa, cho nên khắp nơi đều treo lồng đèn đỏ thắm, khí năm mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-54.html.]

Nơi xa xa còn nhà ai đang đốt pháo sáng rực cả bầu trời. Lý Lệnh Uyển thấy pháo hoa, nàng liền lôi kéo cánh tay Lý Duy Nguyên, ý bảo lên bầu trời kìa: " Ca ca, mau xem là pháo hoa đó."

Nghe nàng thế, Lý Duy Nguyên cũng đầu lên bầu trời, liền thấy một dãy pháo hoa rực rở đủ màu sắc phát sáng bầu trời đêm, nhưng chỉ trong chốc lát vụt tắt.

Lúc đang chăm chú chúng, những chiếc lồng đèn treo hành lang gió đêm thổi qua khiến chúng nó lay động, ánh nến nhấp nháy phản chiếu gương mặt , rõ rốt cuộc gượng mặt đang là biểu cảm gì.

Sau một lúc, Lý Lệnh Uyển âm thanh nhẹ nhàng mà lạnh thấu xương tựa như gió đêm thổi qua vang lên: " Uyển Uyển, thật sự thành ?"

Lý Lệnh Uyển lập tức đầu , lúc vẫn đang chăm chú những bông pháo hoa bầu trời . Căn bản ý định đầu nàng.

Kỳ thực nàng đang hoài nghi là Lý Duy Nguyên hỏi nàng là do nàng sinh ảo giác? Vì thế nàng cứ cho rằng những lời đó là ảo giác, thế nên nàng lên tiếng trả lời. Tiếp đến nàng hỏi một câu: " Ca ca, mới cái gì ?"

Lập tức Lý Duy Nguyên đầu nàng, ánh mắt nàng cực kỳ nghiêm túc, chậm rãi hỏi từng câu từng chữ: " Uyển Uyển, thật sự thành ?"

Trong lòng Lý Lệnh Uyễn hiểu rõ vì Lý Duy Nguyên hỏi như thế. Chắc là do tại Mai an cư Chu Thị nhắc tới chuyện , cho nên liền lưu tâm, vì thế hiện tại mới hỏi nàng như .

Đối với Lý Duy Nguyên nàng hề ý dấu diếm chuyện , thế nên nàng liền lắc đầu : " Không , thành . Thành gì chứ?"

Trong đầu Lý Lệnh Uyển từng nghĩ, thành để chứ? Để trơ mắt trượng phu của cùng tiểu nha ăn với ?

Nghĩ đến thôi tức điên lên . Không bằng cứ sống một tự do tự tại là nhất. Sau đó Lý Lệnh Uyển kinh ngạc Lý Duy Nguyên, nàng mỉm với . Quả thật bộ dạng của thật khiến nàng mà.

Nghe nàng xong, cong khoé môi, nàng còn thấy trong ánh mắt của thấp thoáng chút vui vẻ, trong nháy mắt dường như nàng cảm thấy biểu cảm của thật ấm áp cùng ôn nhu hơn so với biểu cảm lạnh lùng đây.

" Tốt." Hắn nhẹ nhàng lên tiếng, trong mắt chứa đầy sự ấm áp cùng chút ý tứ hài lòng, tiếp đến dịu dàng nàng, ôn nhu : " Đời ca ca cũng thành cùng bất kì nữ tử nào. Cho nên hai chúng cứ nương tựa mà sống đến hết đời . Muội yên tâm, ca ca sẽ chăm sóc cả đời, để bất kì nào thể ức h.i.ế.p đến ."

Nghe những lời của ,trong lòng Lý Lệnh Uyển cảm thấy thật cảm động, nhưng cũng chút áy náy.

Bởi vì lúc chính tay nàng cho Lý Duy Nguyên là một vô tâm vô tình, đối với việc tình yêu nam nữ là một việc vô cùng trói buộc, nào lợi ích gì? Thế nên quyết định sống một đời cô độc, thật đúng là dễ chịu mà.

Vì thế nàng liền Lý Duy Nguyên, nàng cực kỳ thành khẩn với : " Ca ca, thì . thể như . Nếu gặp một nử tử nào , thì nên thành ." Dù chọn ai cũng ngoại trừ Lý Lệnh Yến.

Lý Duy Nguyên vẫn luôn chăm chú nàng, đó mỉm , đưa tay xoa nhẹ đầu nàng, : " Đi thôi, đưa trở về."

Lý Lệnh Uyển hiểu rốt cuộc gì, bất quá nàng cũng một tiếng, ngoan ngoãn để nắm tay đưa trở về.

Ngày kế tiếp nàng đến Thế An Đường thỉnh an, thì liền tin thể của lão thái thái khỏe. Vì thế trong Lý gia ai nấy đều cảm thấy lo lắng, bọn họ vội vàng kêu gã sai vặt thỉnh đại phu đến xem bệnh cho lão thái thái.

Kết quả đại phu chỉ rằng, do lão thái thái ăn quá nhiều thức ăn dầu mỡ, cho nên mới tiêu hoá , đại phu liền kê đơn thuốc, tiếp đến kêu nha nấu cho lão thái thái uống, còn dặn dò bà ăn thức ăn thanh đạm một chút thì sẽ mau khỏe thôi. Mọi xong mới cảm thấy an tâm.

Tốt gì Lý phủ cũng coi là một gia đình quyền thế, còn kết giao với ít quan triều đình. Tất nhiên sẽ nhiều đến đây thăm hỏi chúc tết, chỉ là mấy ngày nay thể của lão thái thái khỏe, cho nên việc đều do Từ Thị quản lý.

Bởi thế trong lòng của Từ Thị cảm thấy thật cao hứng. Tuy rằng nàng gả Lý gia nhiều năm như , nhưng đại phòng của nàng hề gì nổi bật so với nhị phòng cùng tam phòng.

Hơn nữa nàng luôn Tiền Thị bóng gió chê nhạo, còn Chu Thị thì tính tình quá yếu đuối nên đối với ai cũng , vì nàng đối với Chu Thị cũng chút ghen ghét nào.

khó dịp nàng trở như , tuy là chút mệt mỏi, tinh thần lúc nào cũng căng thẳng để xử lý việc lớn nhỏ trong Lý phủ, nhưng cũng may nàng gây sai xót gì cả.

Sau một ngày tiếp đãi khách khứa đến mệt mỏi, Từ Thị liền tranh thủ phòng nghỉ ngơi một chút, bên cạnh nàng hai nha đang đ.ấ.m bóp chân tay cho .

Bỗng nhiên lúc một nha tiến báo rằng Quảng Bình Hầu phủ sai đưa mời đến đây mời các thiếu gia cùng các tiểu thư đến đó ngắm pháo hoa cùng xem hát tuồng.

Tiếp đến Từ Thị nhanh tay mở tấm thiệp đó xem, nàng lập tức một chuyện. Mấy ngày Quảng Bình hầu phu nhân mời đến một gánh hát Côn khúc, khá nổi tiếng trong kinh thành.

Hơn nữa Quảng Bình hầu khi thành nhiệm vụ từ nơi xa trở về, thì mua thêm mấy thùng pháo hoa đem về phủ của . Cho nên mời các bạn bè thích gần xa, mười hai tháng giêng đến Quảng Bình hầu phủ ngắm pháo hoa.

Tất nhiên Từ Thị dám tự chủ chuyện , vì thế nàng vội vàng cầm tấm thiệp mời đến chỗ Dương Thị.

Do thể của Dương Thị khoẻ, hơn nữa tuổi tác của bà cũng cao. Hơn nữa bà mới khỏi bệnh, vì tinh thần của bà mệt mỏi. Cho nên hiện giờ bà đang giường nghỉ ngơi.

Lúc Song Hồng liền tiến thông báo với bà rằng đại thái thái đến. Khi Song Hồng như thế, bà chút khó chịu mà mở mắt , tiếp đến bà phân phó Song Hồng kêu Từ Thị phòng.

Từ Thị nhanh chân bước phòng, theo nàng luôn miệng hỏi lão thái thái hôm nay thể khỏe hơn .

Tiếp đến nàng đến chuyện Quảng Bình hầu phủ đưa mời đến đây, nàng hỏi xin ý kiến của Dương Thị, tóm ngày hai mươi chúng nên đến Quảng Bình hầu phủ ? Nếu thì mang theo thiếu gia cùng tiểu thư nào cùng?

Nghe xong Dương Thị suy nghĩ một chút, liền : " Ba chị em dâu các ngươi cùng . Còn nữa, khi đến nơi nhớ cáo cùng Quảng Bình hầu phu nhân một tiếng, với nàng do thể của khoẻ, nên thể đến tham dự . Sau mấy ngày nữa, sẽ tự đến thăm nàng . Về việc dẫn theo thiếu gia tiểu thư nào cùng, ngươi cứ tự xem xét những thiếu gia, tiểu thư nào sắp đến tuổi cập kê, thì cứ dẫn bọn họ đến đấy."

Sau đó bà tiếp: " Hoa Nhi cùng Quyên nhi còn nhỏ tuổi, cần dẫn bọn họ theo gì." Trong lòng Dương Thị thầm nghĩ, Quảng Bình hầu phủ vốn là quyền thế, hơn nữa bọn họ còn giao thiệp với nhiều gia đình quyền thế khác ở trong kinh thành. Chắc chắn ngày sẽ ít gia đình dẫn theo hài tử cùng.

hiện giờ các thiếu gia cùng các tiểu thư trong Lý phủ đều trưởng thành, cũng nên tìm đối tượng cho bọn họ . Hy vọng bọn họ sẽ lựa chọn một gia đình quyền thế để kết , như mới giúp ích cho tương của Lý gia.

Dương Thị sợ Từ Thị hiểu rõ ý tứ của , vì thế bà liền lên tiếng cho nàng thông suốt một chút: " Dù gì các thiếu gia cùng các tiểu thư cũng trưởng thành , nếu ngày gặp những vị thiếu gia, tiểu thư của các phủ khác, ngươi cảm thấy nào môn đăng hộ đối với chúng thì nhớ lưu tâm một chút."

Từ Thị hiểu rõ ý tứ của lão thái thái, nàng vội vàng đáp ứng, đó nhanh chóng trở về phòng.

Dương Thị liền gật đầu, theo : " Đi với các thiếu gia, tiểu thư. Ngày hôm đó nhớ trang điểm và ăn mặc gọn gàng, xinh một chút. Người vì lụa, đừng ăn mặc quá thấp kém, để cho khác coi thường Lý gia của chúng . Còn nữa nhớ dặn dò bọn họ khi đến Quảng Bình hầu phủ ngàn vạn đừng tự ý gây chuyện, như sẽ khiến chê nhà chúng gia giáo." Từ Thị xong liền nhanh chóng đáp ứng.

Sau khi dặn dò xong Dương Thị cũng phất phất tay với nàng, : " Được , ngươi về chuẩn . Ta mệt mỏi , nghỉ ngơi một chút."

Theo Từ Thị liền dậy, cáo từ cùng Dương Thị, tiếp đến nàng nhẹ nhàng rời khỏi phòng, theo nàng nhanh chóng chuẩn như lời bà phân phó.

*

Cuối cùng cũng đến ngày mười hai. Từ sáng sớm quản sự của Lý phủ tất bật chuẩn xe ngựa cùng kiệu cho các vị chủ nhân đến Quảng Bình hầu phủ.

Ba vị thái thái thì kiệu,còn các thiếu gia thì cưỡi ngựa, các tiểu thư thì trong xe ngựa. Lý phủ vốn chỉ bốn vị tiểu thư, bởi vì Lý Lệnh Quyên còn nhỏ tuổi đến tuổi cập kê, cho nên lão thái thái kêu nàng Lý phủ. Miễn cho đám của Từ Thị quản nổi gây chuyện gì thì , vì hiện tại trong xe ngựa chỉ ba sắp tới tuổi cập kê đó chính là Lý Lệnh Yến, Lý Lệnh Uyển cùng Lý Lệnh Kiều.

Sáng sớm Từ Thị đem những lời dặn dò của lão thái thái cho bọn họ , nàng rằng hôm nay bọn họ ăn mặc trang điểm gọn gàng xinh một chút.

Hơn nữa bọn họ sớm rõ mục đích hôm nay đến Quảng Bình hầu phủ , vì thế Lý Lệnh Kiệu trang điểm ăn mặc cho bản xinh hơn chứ?

Hôm nay Lý Lệnh Kiều mặc một bộ váy áo màu đỏ kiểu dáng rực rỡ, tóc còn vấn một phượng thoa vàng ròng sáng chói, bộ dạng cực kỳ phú quý hơn mà.

Lý Lệnh Uyển thấy nàng trang điểm xinh như , liền : " Ngũ , hôm nay trang điểm thật xinh . Sặc sỡ đến chói cả mắt."

Lý Lệnh Kiều xong, liền đưa tày sờ lên phượng thoa đầu . Thật phượng thoa của nàng mà là của Từ Thị.

Tối hôm qua Từ Thị kêu nàng đến phòng , theo Từ Thị còn bày biện tất cả trang sức của cho nàng lựa chọn, cuối cùng nàng ưng ý cái phượng thoa .

Hơn nữa Từ Thị còn nhiều dặn dò nàng, hôm nay nhất định dùng đến nó. Vốn dĩ Lý Lệnh Kiều trời sinh diễm lệ, cho nên nàng thích hợp ăn diện như thế .

Chẳng ai cũng thích khen ngợi ? Vì thế khi Lý Lệnh Uyển khen ngợi. Nàng liền cảm thấy vui vẻ, tiếp đó nàng đưa mắt quan sát Lý Lệnh Uyển.

Hiện tại Lý Lệnh Uyển đang ăn mặc một bộ váy áo màu vàng kiểu dáng trang nhã, tóc còn tô điểm thêm những trang sức xinh xắn khác.

Vì thế Lý Lệnh Kiều liền nàng : " Hôm nay tỷ cũng trang điểm kém gì nha."

Làm thể kém chứ. Hôm qua khi Chu Thị tin, ngày mai bọn họ sẽ đến Quảng Bình hầu phủ.

Chu Thị vội vàng mang theo nhiều trang sức đến Di Hoà Viện tìm nàng. Sau đó Chu Thị còn tỉ mỉ lựa chọn trang phục nào phù hợp với loại trang sức nào cho nàng.

Hơn nữa Chu Thị còn đề nghị với nàng rằng, ngày mai nàng thể hiện hết tất cả tài năng của khiến cho nhiều để ý đến nàng. Cuối cùng nàng khuyên can mãi, thì Chu Thị mới chọn một bộ y phục tao nhã như hiện tại để nàng mặc.

Dẫu hai tỷ các nàng trời sinh đều bộ dạng yêu kiều, diễm lệ. Cho nên khi bọn họ ăn mặc như hôm nay thật phú quý.

Lý Lệnh Yến thì khác, diện mạo nàng vốn thanh lệ thoát tục. Hiện tại nàng còn mặc một bộ váy áo tơ lụa màu tím, kiểu dáng thanh tao, tóc còn vấn một đóa hoa thuý châu, bộ dạng của nàng thật vô cùng nhu mì, xinh và nho nhã, tựa như hoa hạnh đầu xuân của Giang Nam .

Giờ phút Lý Lệnh Uyển đang thầm quan sát Lý Lệnh Yến, trong lòng thầm nghĩ đúng là nàng cùng Lý Lệnh Kiều đến đây chỉ thể nền cho Lý Lệnh Yến mà thôi.

Loading...