Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 63
Cập nhật lúc: 2024-10-30 03:22:32
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Lệnh Uyển một bàn chân trắng như tuyết, những ngón chân hồng hồng thật xinh xắn, chúng giống như những cánh hoa hồng mềm mại.
Lý Duy Nguyên đưa tay sờ , liền cảm thấy bàn chân thật mềm mại trắng nõn nà vô cùng xinh .
Chỉ là hiện tại vết thương nơi cổ chân nàng vẫn sưng đỏ, khiến cho cảm thấy vô cùng đau lòng.
Lý Duy Nguyên cảm nhận Lý Lệnh Uyển đang thu chân về, nhưng sợ nếu giữ c.h.ặ.t c.h.â.n nàng sẽ khiến cho nàng đau.
Vì vội đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy bàn chân nàng, ngẩng đầu lên nàng, thấp giọng một câu: " Đừng nhúc nhích."
Lý Lệnh Uyển thấy như , nàng cảm thấy hổ vẻ mặt chợt ửng đỏ.
Nàng thầm nghĩ, hiện giờ Lý Duy Nguyên chỉ xem nàng là ruột thịt, cho nên mới chút kiêng dè nào.
Nếu như nàng cứ cố chấp từ chối ý của , lẽ sẽ nghĩ nàng đang giá, cho nên nàng đành chiều theo ý để xoa rượu thuốc cho .
Sau khi suy nghĩ thông suốt, nàng cũng giãy giụa nữa, ngược còn thoải mái đặt chân lên đầu gối của , nàng : " Ca ca, phiền xoa rượu thuốc giúp . Nếu sẽ ban thưởng cho một khối bánh thanh mai, còn nếu liền phạt đánh bốn trượng."
Trong lúc nàng những lời , vẻ mặt thực hóm hỉnh, đôi mắt ngập tràn vẻ tinh nghịch.
Giờ phút , Lý Duy Nguyên chỉ nhanh tiến gần đến gần nàng, hung hăng hôn lên môi nàng một cái cho thỏa mãn.
DTV
Vất vả lắm mới kiềm nén ý , đổ rượu thuốc lòng bàn tay từ từ nhẹ nhàng xoa lên cổ chân nàng.
Hắn tập trung khi xoa rượu thuốc cho nàng, bởi vì sợ chỉ cần sơ suất một chút sẽ nàng đau.
Mặt khác sợ dùng lực nhẹ quá thể cho vết sưng của nàng mau khỏi, còn nếu dùng lực mạnh quá sợ nàng đau.
Vì thế nhẹ nhàng xoa cổ chân nàng, hỏi nàng: " Uyển Uyển, thế đau ?"
Nghe hỏi, Lý Lệnh Uyển liền lắc đầu : " Không đau ạ. Ca ca, thể mạnh hơn chút nữa cũng ."
Lý Duy Nguyên lập tức mạnh tay hơn một chút, vẫn như cũ xoa bóp hỏi thăm nàng đau , bởi vì sợ bản đôi khi quá mạnh tay khiến nàng đau.
Cuối cùng cũng dùng lực như thế nào cho phù hợp, cho dù lòng bàn tay bắt đầu nóng lên, nhưng vẫn chuyên tâm xoa thuốc cho nàng.
Quả thực Lý Duy Nguyên dùng lực , Lý Lệnh Uyển cảm thấy vô cùng thoải mái, vẻ mặt chút lười biếng, ngay cả hai mắt cũng nhắm trông cực kỳ hưởng thụ, cái dáng vẻ của nàng giống một con mèo lười biếng đang sưởi ấm.
Lý Duy Nguyên thấy cái dáng vẻ , trong lòng chợt mềm mại, hơn nữa còn cảm thấy cho dù yêu thương nàng nhiều bao nhiêu cũng thấy đủ.
Sau khi Lý Duy Nguyên xoa bóp xong, cẩn thận mang vớ cho nàng, ngẩng đầu nàng, hỏi: " Bây giờ Uyển Uyển ban thưởng cho ca ca một khối bánh thanh mai, là phạt đánh ca ca bốn trượng đây?"
Ngụ ý của câu hỏi chính là xoa bóp như thế nàng cảm thấy hài lòng .
Tuy rằng da mặt của Lý Lệnh Uyển cũng dày, nhưng khi hỏi như nàng chợt đỏ mặt.
Nàng cắn môi trả lời, cũng dám đến Lý Duy Nguyên, chỉ đưa tay cầm đĩa bánh thanh mai bàn Kháng Trác đưa đến mặt , theo : " Nè, tất cả đều cho hết đấy."
Lý Duy Nguyên thấy vẻ mặt thẹn thùng của nàng, ngăn cảm giác rung động trong lòng.
Hắn cũng trêu ghẹo nàng nữa, chỉ nghiêng đầu những tia nắng đang chiếu khung cửa sổ, hỏi nàng: " Uyển Uyển, ngoài sưởi ấm một chút ?"
Lý Lệnh Uyển cũng đầu về phía cửa sổ. Nàng bệnh ở giường nhiều ngày qua, cho nên nàng ngoài hít thở khí một chút.
Hơn nữa mùa đông khó một ngày thời tiết như hôm nay, tại nàng ủ rũ trong căn phòng ? Cho nên nàng liền gật đầu, sung sướng : " Được ạ."
Lý Duy Nguyên mỉm gọi Tiểu Phiến và Tiểu Ngọc đây, phân phó các nàng đem một chiếc ghế dựa dài ngoài đình viện, còn tìm chỗ ánh nắng , thậm chí tìm màn che bớt gió , nhớ kỹ đem tấm đệm dày đặt lên ghế dài.
Bọn họ xong liền đáp ứng ngay, vội vàng bước ngoài chuẩn . Chờ khi thứ an bài thoả, bọn họ liền nhanh chân tiến bẩm báo với Lý Duy Nguyên và Lý Lệnh Uyển.
Lý Lệnh Uyển bảo Tiểu Phiến đỡ dậy, nàng cũng Tiểu Phiến dẫn ngoài viện.
Lý Duy Nguyên thấy thế vội : " Chân của xoa thuốc bớt sưng, nếu bây giờ tuỳ tiện như , cẩn thận cho vết thương trở nặng thì ? Chẳng ca ca còn đang ở đây , hà tất gì nhờ khác?"
Vừa dứt lời, Lý Duy Nguyên nhanh lên, cúi bế Lý Lệnh Uyển. Tất nhiên nàng chút chuẩn nào bế lên như thế, nàng cảm thấy chút choáng váng, miệng còn khẽ hô một tiếng.
Hắn mỉm cúi đầu nàng, thấp giọng : " Uyển Uyển sợ gì chứ? Chẳng lẽ sợ ca ca sẽ ném ?"
Lúc dịu nàng tiếp: " Uyển Uyển, ngoan nào, ôm chặt cổ ca ca."
Hiện tại hai bọn họ kề sát như , hơn nữa mỗi Lý Duy Nguyên chuyện thở còn phả lên gương mặt cùng vành tại của nàng.
Nàng cảm thấy chóp mũi đều tràn ngập hương vị của , điều đó khiến nàng vô cùng hổ, mặt càng đỏ hơn.
Thực sự nàng vẫn cách nào từ chối , vì đành đưa đôi tay run rẩy ôm lấy cổ , mặt vẫn đỏ ửng như cũ, dám ngẩng mặt lên . Đồng thời trong lòng nàng chợt chút ngạc nhiên.
Tuy rằng ngày thường Lý Duy Nguyên đối xử với nàng , cũng thường xuyên những cử chỉ mật với nàng.
nàng vẫn cảm nhận lúc Lý Duy Nguyên còn tiết chế một chút.
Còn hiện tại dường như như nữa? Đã điều gì đó đổi, nhất thời nàng nghĩ điều gì đổi.
Lý Duy Nguyên thấy vẻ mặt ửng đỏ của Lý Lệnh Uyển, thực sự quá kiều mị cùng diễm lệ.
Hắn nhịn liền cúi đầu kề sát một chút gương mặt nàng, môi sắp tiến đến gần má nàng.
Đột nhiên nàng liền cảm thấy khiếp sợ vội vàng mặt dựa sát lồng n.g.ự.c , chỉ lộ cái ót bên ngoài.
Đột nhiên nàng thấy một tiếng nhẹ vang lên, nàng cảm nhận nơi lồng n.g.ự.c Lý Duy Nguyên run nhẹ, hiểu vì nàng cảm thấy tim đập nhanh lên, mặt thì nóng bừng.
Trong lúc nàng vẫn còn bối rối thì Lý Duy Nguyên bế nàng ngoài định viện, cẩn thận đặt nàng xuống ghế dựa dài lấy một tấm chăn mỏng đắp lên nàng, bởi vì sợ nàng sẽ lạnh.
vẻ mặt nàng vẫn ửng đỏ, nàng thoáng đến Lý Duy Nguyên, thấy đang mỉm , vì quá thẹn thùng nàng lập tức cúi đầu xuống
dám đến nữa, đôi tay vô thức miết nhẹ tấm chăn mềm , ngây ngốc.
Nàng cảm thấy hôm nay Lý Duy Nguyên chút kỳ lạ. nếu hỏi nàng rốt cuộc kỳ lạ ở điểm nào, thì nàng cũng rõ nữa.
Cho nên nàng liền nhíu mày nghiêm túc suy nghĩ, nàng đang ngây ngốc suy nghĩ, thì đột nhiên cái tràn nàng ai đó búng nhẹ , nàng thấy Lý Duy Nguyên : " Muội suy nghĩ cái gì mà đến mức ngẩn như ? Trong lòng đang lo lắng chuyện gì ?"
Thực sự Lý Lệnh Uyển thể với rằng, hôm nay nàng cảm thấy kỳ lạ.
Cho dù nàng cố gắng suy nghĩ như thế nào cũng điểm nào kỳ lạ, cho nên nàng dứt khoát vứt suy nghĩ đầu, nàng với : " Huynh đoán xem."
Lý Duy Nguyên xong liền thoáng nàng một cái, đáp : " Có cái gì để đoán chứ? Tất nhiên là một tiểu nha đầu mới lớn thẹn thùng . mà Uyển Uyển , mặt cần gì thẹn thùng như ?"
Tuy rằng Lý Duy Nguyên sớm rõ và nàng bất cứ quan hệ huyết thống nào, chắc chắn nàng cũng rõ điều đó.
thầm nghĩ, tuy hiện tại nàng vẫn cố tỏ vẻ thiết với . Kỳ thật trong thâm tâm nàng vẫn luôn sợ .
Nếu bây giờ cho nàng và nàng ruột thịt, chỉ e rằng nàng sẽ bắt đầu tìm cách trốn tránh , như càng .
Không bằng tạm thời cứ để cho nàng nghĩ rằng chuyện gì cả, như bản nàng khi mặt cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Sau khi suy nghĩ xong, Lý Duy Nguyên thoáng Lý Lệnh Uyển, trong mắt tràn đầy yêu thương.
Trong lòng thầm nghĩ, nhất định sẽ để bất kì kẻ nào cơ hội cướp mất con tim của Lý Lệnh Uyển từ trong tay ,con tim của nàng chỉ thể chứa mỗi hình bóng của mà thôi.
Nếu kẻ nào ý đồ mấp mé đến nàng, sẽ khiến đó chết. Tuy rằng trong đầu đang một suy nghĩ điên cuồng như , nhưng mặt vẫn luôn ôn hoà, đó với nàng: " Uyển Uyển, là ca ca của ."
Những lời của Lý Lệnh Uyển cảm thấy yên lòng hơn một chút.
, Lý Duy Nguyên vẫn luôn xem nàng là của mà.
Cho nên ca ca thấy chân của thương, thì sẽ giúp xoa rượu thuốc, là thuận tiện, ca ca sẽ bế của , chăng những việc là điều hết sức bình thường ?
Tại khi bản nàng những suy nghĩ vớ vẩn như ? Hơn nữa ngay từ đầu nàng chính là Lý Duy Nguyên là tình yêu nam nữ trói buộc mà, còn dính đến chúng nữa là khác. Nghĩ đến đây nàng cảm thấy an tâm.
Vì nàng ghế dài gật đầu, tìm tư thế thoải mái nhất mà xuống. Lúc nàng thấy Tiểu Phiến đem đến cho Lý Duy Nguyên một cái ghế tre, lấy một quyển sách từ trong tay áo , cầm nó lên , nàng thấy như thế liền hỏi: " Ca ca, tham gia thi hội ?"
Chắc lẽ kỳ thi hội cũng sắp đến, mấy ngày qua nàng còn bệnh nặng như , luôn túc trực chăm sóc cho nàng.
Nàng thầm tính toán bao lâu nữa sẽ đến kỳ thi hội. Hiện nay qua mười lăm tháng giêng, chỉ còn hai mươi ngày nữa kỳ thi hội sẽ diễn .
Lý Duy Nguyên nàng hỏi như , vẫn lên tiếng, ánh mắt còn đặt quyển sách đó, chỉ nhẹ gật đầu coi như đáp lời nàng.
Lý Lệnh Uyển thấy chuyên tâm sách, trong lòng nàng thầm nghĩ, lẽ đang cảm thấy lo lắng khẩn trương, vì thế nàng liền an ủi : " Ca ca, cũng đừng quá khẩn trương. Huynh tin tưởng chính , nhất định sẽ thi đỗ tiến sĩ."
Nghe Lý Lệnh Uyển như , nắm chặt quyển sách trong tay. Hắn chút hoài nghi nào về việc bản thể thi đỗ tiến sĩ , đối với bản vô cùng tin tưởng.
chỉ là , kỳ thi Thuần Vu Kỳ cũng tham gia, cho nên trong đầu thầm hạ quyết tâm nhất, hơn nữa thứ hạng cao hơn Thuần Vu Kỳ.
Tuy rằng và Thuần Vu Kỳ chỉ gặp mặt hai , nhưng trong lòng cũng hiểu rõ Thuần Vu Kỳ là một cực kỳ tài năng.
Cũng hiểu vì mong bản sẽ xếp Thuần Vu Kỳ.
Hơn nữa Lý Lệnh Uyển ít khi gặp mặt khác liền thiết với đó như .
Lần đó ở Ám hương viện, nàng và Thuần Vu Kỳ chỉ với vài câu, mà nàng vui vẻ như . Trong lúc nàng gặp ở Quảng Bình Hầu Phủ, nàng còn vì mà tranh cãi với một trận.
Lý Duy Nguyên nhớ những chuyện đó, càng nắm chặt quyển sách, ánh mắt cũng tối sầm . Trong đầu thầm nghĩ, nhất định vượt qua Thuần Vu Kỳ trong thi .
Còn về phần Lý Lệnh Uyển, thực sự nàng hề đến chuyện Thuần Vu Kỳ sẽ tham gia kỳ thi hội .
Vốn dĩ trong truyện nàng đến chuyện Thuần Vu Kỳ tham gia thi cử để tiến con đường quan. Mà trực tiếp dùng phận Vĩnh Hoan Hầu thế tử mà bước quan trường.
Cho nên khi tin Thuần Vu Kỳ cũng tham gia kỳ thi , nàng vô cùng bất ngờ. Tất nhiên nàng rõ là một tài, chẳng thua kém gì Lý Duy Nguyên.
một núi hai hổ, vì trong lòng nàng lo lắng, liền cắn môi nhíu mày suy nghĩ.
Xem chuyện Lý Duy Nguyên thi đỗ tam bảng sẽ chút khó khăn. Cũng may khi kết quả kỳ thi công bố, Lý Duy Nguyên vẫn đầu bảng vàng, còn Thuần Vu Kỳ chỉ xếp thứ hai.
nàng lo lắng đến kỳ thi đình, bởi vì kỳ thi sẽ diễn tháng 4, còn do đích Hoàng Thượng đề.
Từ sáng sớm các vị quan triệu tập cung để coi thi. Hoàng Thượng đích giám sát thứ, cuộc thi kết thúc cũng xế chiều.
Hôm nay trong Lý gia đều thầm cầu nguyện cho Lý Duy Nguyên và Lý Duy Lăng thi đỗ, nhưng Lý Lệnh Uyển ở nhà chờ đợi càng cảm thấy lo lắng.
Cho nên nàng xin phép lão thái thái cho mang theo vài gã hạ nhân ngoài tìm một tửu lâu nào đó gần hoàng cung ngóng tin tức.
Chỉ cần thấy đại thiếu gia và nhị thiếu gia bước khỏi hoàng cung, nàng sẽ sai trở về báo cho lão thái thái , vì thế bà mới đồng ý để nàng .
Kỳ thật trong kỳ thi hội , Lý Duy Lăng cũng thi đỗ nhưng thứ hạng của cũng cao lắm.
Bất luận thế nào vẫn còn trẻ tuổi mà thi đỗ tiến sĩ cũng đủ khiến khác hâm mộ.
Hiện tại mặt trời ngã về phía Tây, đột nhiên Tiểu Phiến chạy như bay tiến đến chỗ Lý Lệnh Uyển, bẩm báo: " Tiểu thư, gã sai vặt thấy đại thiếu gia bước khỏi cửa hoàng cung."
Lý Lệnh Uyển xong, liền buông tách trong tay xuống nhanh chân chạy xuống lầu, cửa tửu lầu quan sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-63.html.]
Gã sai vặt ở phía mặt nàng, đưa tay chỉ về phía Lý Duy Nguyên còn lẫn trong đám thí sinh bước ngoài, Lý Duy Nguyên đang chậm rãi tiến về phía .
Hôm nay Lý Duy Nguyên mặc một bộ y phục màu ngọc, càng tôn lên vẻ tiêu sái cùng tuấn của .
Dù cho vẫn còn trong đám đông thí sinh, nhưng nàng chỉ cần thoáng qua một cái liền thể thấy .
Lý Lệnh Uyển nhanh chạy đến nơi của Lý Duy Nguyên, mặt , mở miệng thanh thuý kêu : " Ca ca."
Ánh hoàng hôn khẽ chiếu lên nàng, càng nổi bật dung mạo kiều diễm của nàng, thực sự nữ tử nào thể sánh bằng nàng. Vì thế xung quanh một thí sinh đưa mắt về phía nàng.
Lý Duy Nguyên thấy như , ánh mắt liền trầm xuống. Hắn giơ tay dùng tay áo che gương mặt nàng , tay còn ôm nàng trong lòng, đem gương mặt nàng giấu
trong lòng .
Hắn nhanh chân ôm nàng bước . Chờ đến khi bọn họ bước một cửa tiệm, mới buông lỏng thể nàng , nàng nhanh thoát khỏi lồng n.g.ự.c .
Hắn mở miệng quát lớn nàng: " Nơi nhiều như , tại còn chạy đến đây gì?"
Lý Lệnh Uyển giáo huấn chút hổ dám ngẩng đầu lên, nhưng trong lòng chút phục, cho nên nàng nhỏ giọng lẩm bẩm: " Muội đến đây vì lo lắng cho ."
Nghe nàng như , Lý Duy Nguyên liền thở dài. Tất nhiên hiểu rõ nàng đang lo lắng cho nên mới chạy đến đây.
Hơn nữa trong lòng vui mừng khi nàng quan tâm tới , chỉ là tướng mạo của nàng thật sự quá xinh , để nàng ngoài một cho bao nhiêu nam tử si mê, ánh mắt bọn họ lúc nào cũng đặt nàng.
thích bất kì nam tử nào đến nàng, mỗi như chỉ cảm thấy vô cùng tức giận, thậm chí còn móc mắt bọn họ .
Thực sự thể tiếp tục trách nàng nữa, thấy bộ dạng ủy khuất của nàng, ôn nhu : " Muội ngoan ngoãn ở nhà chờ về hơn ? Muội chạy ngoài như , đông thế thực sự ca ca lo lắng."
Nghe xong, Lý Lệnh Uyển thầm nghĩ, gì đông như thế?
Còn nhớ năm đó nàng học tiểu học, kỳ nghỉ hè nhà dẫn đến Tây Hồ chơi, nơi đó mới đúng thực sự là đông .
Chỉ ở một góc của Tây Hồ thấy xung quanh là , một bước còn khó lọt.
Bất quá nàng cũng thể chuyện cho Lý Duy Nguyên , cho nên nàng chút hậm hực : " Được , ."
Lúc bọn họ phát hiện một cửa tiệm trang sức, bên trong đây thấy bóng dáng của một vị khách nào.
Tiểu nhị qua Lý Duy Nguyên và Lý Lệnh Uyển, hai bọn họ đều mặc y phục thượng hạng, chắc chắn là thiếu gia và tiểu thư của nhà quyền quý, vì thế liền vui vẻ chào đón, : " Tiểu thư, ngài ưng ý món đồ nào trong cửa tiệm của ? Nếu ngài thích, thì hãy mua chúng nó ."
Theo với Lý Duy Nguyên: " Vị công tử , nơi của trang sức tinh tế, thể mua tặng cho trong lòng đấy, ngài xem thử ?"
Tiểu nhị thấy búi tóc của Lý Lệnh Uyển, thì nàng là tiểu thư xuất giá, tất nhiên cũng hiểu hai chắc hẳn là phu thê.
vị nam tử những cử chỉ mật với vị nữ tử , ngay cả lời cũng mật, cho nên nghĩ hai bọn họ chỉ thể là yêu.
Lý Duy Nguyên ngờ tới, khi Lý Lệnh Uyển xong những lời của vị tiểu nhị, nàng nghiêng đầu hỏi : " Ca ca, trong lòng ? Là tiểu thư nhà ai ?"
Tiểu nhị chợt mở to mắt, nghĩ đến bọn họ mật như thế mà chỉ là .
rõ ràng ánh mắt của vị nam tử khi vị nữ tử vô cùng sủng ái, giống với cử chỉ của ca ca đối với của ? Hiện giờ Lý Lệnh Uyển cũng đang mở to đôi mắt.Bởi vì nàng thấy tường treo một thanh đao ngắn.
Căn bản cửa trang sức treo thứ cũng gì hiếm lạ, nhưng việc kỳ lạ ở đây chính là những thanh đao bình thường chỉ bảy lỗ, mà thanh đao đến mười ba lỗ.
Mà mỗi lỗ đều khảm ngọc thạch màu đen tinh xảo. Trong lòng nàng chợt chấn động. Sau đó nàng đầu quan sát kỹ y phục vị tiểu nhị, quả thực nơi cổ tay áo của thêu hoa văn chút đặc biệt.
Như cũng nghĩa là, mắt nàng đây là một cửa tiệm trang sức bình thường mà thật đây chính là nơi trú ngụ của một tổ chức, tổ chức đó là Hoàng Cực Hội ?
Vốn dĩ trong truyện gốc Tạ Uẩn một thế lực cực kỳ quan trọng. Nếu thế lực giúp đỡ thì cuối cùng cũng chẳng thể leo lên ngôi với hoàng đế .
lúc , ha ha, nàng là tìm thế lực đó Tạ Uẩn, vì thế trong lòng nàng bỗng nhiên cảm thấy kích động.
Hiện tại Tạ Uẩn còn thế thật sự của , cho nên cũng đến cái thế lực quan trọng . Nói cách khác, chẳng nàng phát hiện thì nàng thể là sở hữu nó?
Lý Duy Nguyên thấy bộ dạng ngây ngốc của nàng, hẳn chỉ cho rằng bởi vì nàng nghĩ trong lòng cho nên mới cảm thấy vui.
Tất nhiên thích nàng ghen, nhưng nếu nàng đau lòng thì cũng chẳng vui vẻ gì, vì thế ôn nhu : " Đừng suy nghĩ lung tung. Ai mà Uyển Uyển trong lòng ca ca là quan trọng nhất."
Sau đó nắm tay nàng, dẫn nàng đến một quầy trang sức trong cửa tiệm, theo : " Uyển Uyển, xem thích món trang sức nào . Nếu thích món nào ca ca sẽ mua cho ."
Nghe xong, nàng chợt hồi thần, cúi đầu buồn . Đừng Lý Duy Nguyên những lời là nghĩ rằng nhiều bạc, nhưng nàng hiểu rõ kỳ thật cũng bao nhiêu bạc .
Bởi vì mỗi tháng chỉ một lượng bạc để tiêu xài mà thôi, nhưng thích sách, còn sách nhanh.
Cho nên vài ngày đến tiệm sách mua thêm một quyển sách đem về, tiền tiêu một tháng của chẳng đều đổ trong tiệm sách hết ?
mà thể tiết kiệm ở những phương viện khác, tuy nhiên về việc sách vở thì bao giờ tiết kiệm.
Vì thế nàng liền vội từ chối: " Ca ca, nhiều trang sức lắm , còn nhiều món còn sử dụng đến, tại mua thêm gì? Đi thôi, chúng xem nhị ca rời khỏi hoàng cung . Nếu ngoài chúng mau trở về nhà thôi. Tổ mẫu cùng vẫn còn đang chờ chúng trở về đấy."
Bất quá Lý Duy Nguyên rời , quầy cẩn thận quan sát một lúc, đó đưa tay cầm một cây trâm hình con bướm lên.
Tuy là chất liệu lắm, chỉ là một cây trâm ngọc tầm thường. hình dạng của nó độc đáo, phần đầu cây trâm còn khắc hai con bướm, mỗi con đính chân trâu ngay những cái râu của chúng.
Hắn liền cài cây trâm lên tóc nàng, trong lòng cảm thấy cực kỳ hổ thẹn, : " Hiện tại ca ca chỉ thể mua cho cái . Chờ khi ca ca nhiều tiền sẽ mua cho những món đồ hơn."
Lý Lệnh Uyển đưa tay sờ cây trâm tóc , đó nàng ngẩng đầu mỉm : " Được ạ. Muội sẽ chờ đền lúc đó."
Nghe nàng như , vô cùng nghiêm túc gật đầu với nàng, hứa hẹn: " Sau sẽ đem hết tất cả những trang sức quý báu nhất thế gian đến mặt , để tuỳ ý lựa chọn."
Trong lòng Lý Lệnh Uyển vô cùng vui mừng, một ca ca tương lai sẽ trở thành Tể tướng, đối với sủng ái như quả là thật tuyệt.
Cho nên nàng quyết định, nàng ôm thật chặt cái đùi vàng Lý Duy Nguyên mới .
Đột nhiên lúc bọn họ tiếng gã sai vặt bên ngoài vang lên: " Nhị thiếu gia, đại thiếu gia và Tứ tiểu thư đang ở bên trong cửa tiệm ạ."
Xem Lý Duy Lăng cũng thi xong. Nàng nhanh chân đến cửa chờ , còn Lý Duy Nguyên chỉ chậm rãi phía nàng.
Tuy rằng từ nhỏ Lý Duy Lăng luôn xem thường Lý Duy Nguyên, nhưng từ khi Lý Lệnh Uyển tìm cách hoá giải những khúc mắc của đối với Lý Duy Nguyên.
Hơn nữa cũng bắt đầu trưởng thành, cho nên tính tình kiềm chế hơn một chút, vì thế khi thấy Lý Duy Nguyên cũng còn khó Lý Duy Nguyên như ngày xưa.
Bất quá chờ tới khi màn cửa vén lên, thì bước chỉ một Lý Duy Lăng, mà còn một nữa.
Người nọ mặc một bộ y phục từ gấm màu trắng ngà, thể cao ráo, cử chỉ ung dung, đúng là Thuần Vu Kỳ.
Lý Duy Nguyên chợt dừng chân, sắc mặt cũng trầm xuống. Lý Lệnh Uyển cũng thấy Thuần Vu Kỳ, bước chân nàng cũng ngừng , trong lòng thẫm nghĩ, tại đến đây vẫn còn thể đụng mặt chứ?
Thuần Vu Kỳ vẫn đang tập trung chuyện cùng Lý Duy Lăng, cho nên nhất thời chú ý đến hai bọn họ.
Thuần Vu Kỳ và Lý Duy Lăng đầu gặp là ở Quảng Bình hầu phủ, khi rời khỏi hoàng cung bọn họ tình cờ gặp , cho nên mới chuyện cùng Lý Duy Lăng.
Sau đó khi tới cửa tiệm trang sức , hạ nhân của Lý gia gọi Lý Duy Lăng, gã hạ nhân bảo rằng đại thiếu gia và Tứ tiểu thư đang chờ ở bên trong, vì cùng Lý Duy Lăng đây.
Tất nhiên Lý Lệnh Uyển là tôn bối ở vị trí thứ tư, thế nên Tứ thiểu thư trong lời gã hạ nhân chắc chắn là Lý Lệnh Uyển. Sau đó ngẩng đầu lên, quả nhiên lnhìn thấy nàng.
Thời tiết tháng tư khá nóng, cho nên hôm nay Lý Lệnh Uyển mặc một váy áo ngắn tay màu hồng nhạt, váy hoa màu xanh ngọc, hông còn thắt thêm một vải lụa màu hồng nữa, càng tô lên cái eo thon gọn của nàng, một tay thôi cũng ôm trọn.
Thuần Vu Kỳ thấy dáng vẻ xinh của nàng, bất ngờ. Theo chắp tay hành lễ, tươi thanh nhã : " Lý tiểu thư, từ biệt mấy tháng hôm nay chúng dịp gặp ."
Tất nhiên Lý Lệnh Uyển ý tứ câu của , vì nàng thầm , ngươi đừng như thế khéo gây hoạ cho .
Nàng cũng lịch sự đáp lễ với , gọi một tiếng Thuần Vu công tử, thoáng qua Lý Duy Nguyên.
Mặc dù mặt Lý Duy Nguyên vẫn thể hiện điều gì, nhưng nàng thấy nụ gượng gạo của thì vẫn cảm nhận trong lòng đang khó chịu.
Nàng bắt đầu lo lắng. Dường như Lý Duy Nguyên thích thấy Thuần Vu Kỳ. Mà quả thực một núi hai hổ tuy rằng hiện tại hai bọn họ cũng vấn đề gì đề gây hấn với , nhưng vốn dĩ mệnh sắp đặt bọn họ nay sẽ như nước với lửa.
Tất nhiên trong lòng bọn họ ít nhiều gì cũng đều thích đối phương.
Lý Lệnh Uyển Lý Duy Nguyên, theo đưa mắt Thuần Vu Kỳ, trong đầu nàng thầm nghĩ.
Thực sự quá đáng tiếc, hai đúng là nhân trung chi long, vì xem như kẻ thù?
Vì chỉ trách lúc nàng tại thể loại ngôn tình , mà thể loại ** cho ?
" Tứ ," lúc nàng thấy Lý Duy Lăng gọi , hỏi tiếp: " Muội gặp qua Thuần Vu thế tử?"
Lý Lệnh Uyển hồi phục tinh thần, khanh khách gật đầu: " Vâng, gặp mặt hai ."
Mỗi nàng lên cả khuôn mặt dường như toả sáng, hơn nữa nàng má lúm đồng tiền thật xinh xắn, khi khác thấy vẻ mặt tươi của nàng thật khiến tâm tình vui vẻ hơn nhiều.
Thuần Vu Kỳ cũng mỉm , nàng, giọng điệu ôn hoà : " Thật may mắn mới thể quen với Lý tiểu thư, cảm thấy vô cùng vinh hạnh."
Những lời của Thuần Vu Kỳ,nếu khác còn nghĩ rằng nàng và vô cùng thiết với .
Lý Lệnh Uyển xong bất ngờ, ngay cả Lý Duy Lăng cũng , ngược Lý Duy Nguyên thì lạnh mặt, mở miệng : " Uyển Uyển, đến đây."
Tất nhiên Lý Duy Nguyên thế thì Lý Lệnh Uyển dám theo. Vì thế nàng đành ngại ngùng xin Thuần Vu Kỳ, xoay về phía Lý Duy Nguyên.
Sau đó liền nắm lấy tay nàng, đồng thời cũng đem thể che nàng , bởi vì nàng cùng Thuần Vu Kỳ thấy .
Những hành động của Lý Duy Nguyên, đương nhiên Thuần Vu Kỳ hiểu rõ, đây chính là Lý Duy Nguyên tuyên bố cho rằng, Lý Lệnh Uyển là của , nên đụng .
dù hai bọn họ cũng là , vì Lý Duy Nguyên sự chiếm hữu nàng cao như ?
Mà xem , dường như nàng lời Lý Duy Nguyên? Suy nghĩ việc , Thuần Vu Kỳ nhướng mi, trầm tư.
Lý Duy Lăng một bên bĩu môi. Quả thực Lý Duy Nguyên càng trưởng thành thì sự chiếm hữu của đối với Tứ ngày càng lớn.
Lúc bao giờ thấy Lý Duy Nguyên nắm tay Lý Lệnh Uyển mặt ngoài như , nhưng hiện tại Lý Duy Nguyên kiêng dè gì mà như .
Giống như Lý Duy Nguyên sợ ở đây đều là , thể sẽ cướp mất Uyển Uyển của .
Trong lòng Lý Duy Lăng chút vui sướng khi nghĩ đến một việc, chờ mai Tứ xuất giá, đến lúc đó bảo vệ che chở còn là trượng phu của .
Còn Lý Duy Nguyên chỉ thể ở một bên mà thôi, để xem nay ngươi sẽ như thế nào.
Sau đó bọn họ hàn huyên mấy câu cùng Thuần Vu Kỳ, ba liền cáo từ trở về nhà.
Theo thường lệ hai ngày sẽ kết quả. Một ngày khi kết quả đám lão thái thái đều ăn ngủ yên, ngày hôm thì tin mừng cũng đến với Lý gia.
Lý Duy Lăng hạng ba đạt danh hiệu tiến sĩ, còn Lý Duy Nguyên là Trạng Nguyên. Ngày kế tiếp Lý Duy Nguyên hoàng cung gặp Hoàng Thượng ban cho chức quan lục phẩm trong Hàn Lâm Viện.
Lý Duy Lăng cũng bổ nhiệm tri huyện ở Giang Nam. Sau khi lão thái thái tin vô cùng cao hứng liền dẫn trong nhà đến dâng hương cho tổ tiên. Bà còn chọn một ngày lành để đến chùa Thừa Ân tạ lễ.
Tuy rằng mấy ngày qua sức khỏe của lão thái thái vẫn , cho dù tin Lý Tu Tùng phong Hộ Bộ hữu thị lang, thậm chí còn kỳ thi đình sắp đến bà Lý Duy Nguyên và Lý Duy Lăng vì bất kì chuyện gì mà phân tâm.
Cho nên bà nghĩ rằng đợi khi hai bọn họ thi xong sẽ đến chùa Thừa Ân tạ lễ. Hiện tại thì , tâm nguyện của bà đều như ý nguyện, hơn nữa thời tiết mấy ngày nay cũng lên nhiều, vì bà liền đến chùa Thừa Ân dâng hương.
Cho nên chờ đến Đoan Ngọ, lúc đám Lý Tu Tùng nghỉ, lão thái thái lập tức dẫn trong nhà đến đó.