Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 67

Cập nhật lúc: 2024-10-30 03:24:10
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Lệnh Uyển đến nơi ở của Lý Duy Nguyên, thì đang bên cạnh cửa sổ sách.

Nàng cho phép Cẩn Ngôn thông báo với là nàng đến, đó nàng bước phòng, nhẹ nhàng sờ lên vết thương mặt .

Quả thực Lý Tu Bách tay nặng, dù qua một thời gian dài nhưng má của vẫn còn năm dấu tay ửng đỏ.

Nàng cắn răng, căm hận : " Ông tát c.h.ế.t ?" Dứt lời nàng liền đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt , quan tâm hỏi: " Ca ca, đau lắm ?"

Tay nàng lạnh, còn hương thơm nhàn nhạt. Lý Duy Nguyên thấy nàng đặt tay lên má , lập tức buông quyển sách trong tay xuống, cầm lấy bàn tay nàng, mỉm : " Ta chườm đá lạnh còn đau nữa."

Nghe như , nàng liền khẽ thở dài, theo nàng xuống cái ghế bên cạnh.

" Tổ mẫu gì với ?" Lý Duy Nguyên thoáng nàng một cái, " Có bảo chống đối với Tam thúc ? Còn hỏi về việc của Đại Giác Pháp Sư đúng ?"

Vốn dĩ nàng là một nhạy cảm, cho nên nàng cũng định giấu giếm chuyện gì, nàng chút mệt mỏi đáp: " ."

Vừa nàng Chu Thị lo lắng, vì nàng luôn cố vui vẻ như gì. bây giờ ở mặt Lý Duy Nguyên, nàng ngụy trang nữa.

Bởi vì nàng cũng vô ích, vẫn thể đoán trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì. Hơn nữa trải qua chuyện hôm nay, nàng càng tin tưởng .

Sau khi cẩn thận suy tính, nàng cảm thấy tương chỉ còn dựa dẫm Lý Duy Nguyên mà thôi.

Hiện giờ lão thái thái và Lý Tu Bách đang ý định đưa Tôn Lan Y lên chính thất, tuy rằng nàng bảo vệ cho Chu Thị. đáng tiếc, nàng đủ năng lực đấu bọn họ, quả thực là lực bất tòng tâm.

nàng nghĩ đến việc nhờ vả Lý Duy Nguyên? Chẳng nàng cấp cho một IQ vô cực , ngay cả bọn quan trong triều đình còn thể xử lý êm , huống hồ chi một cái Lý phủ nhỏ bé .

Vì thế nàng liền đầu ngắm gương mặt . Hàng mi dài, sống mũi cao, đôi môi mỏng, quả thực là một tuấn tú. Chỉ qua tính tình của quá lạnh lùng mà thôi.

nàng cũng thể nào đổi tính tình của , bởi vì chính nàng cho tính cách như .

Ở trong truyện một Lương Phong Vũ ấm áp như mặt trời, một Thuần Vu Kỳ dịu dàng như gió xuân, tất nhiên Lý Duy Nguyên là gió lạnh ngày đông, bằng tất cả những nhân vật đều tính cách giống thì còn gì đặc sắc.

Lúc Lý Duy Nguyên thấy ánh mắt đánh giá của nàng, cho chút tự nhiên, mỉm , ôn như hỏi nàng: " Đột nhiên bằng ánh đánh giá như ý gì?"

Lý Lệnh Uyển vẫn đang suy nghĩ chuyện khác, cho nên khi thấy hỏi như , nàng chỉ thuận miệng trả lời: " Bởi vì càng ngày càng cảm thấy tuấn hơn nha."

Lý Duy Nguyên cầm quyển sách lên, đột nhiên thấy như , chợt dừng tay, nàng mỉm thật tươi.

Một nam tử khi thấy yêu khen ngợi như , tất nhiên sẽ cảm thấy hài lòng, còn nghĩ bản xúc phạm. thì ngược , chỉ cảm thấy vô cùng vui sướng.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng nàng hạ quyết tâm. Nhất định nàng nắm giữ Hoàng Cực Hội, chỉ như mới còn ai thể hại nàng nữa.

Hơn nữa Lý Duy Nguyên luôn sức bảo vệ nàng, cho dù tương lai xảy chuyện gì, nàng vẫn một lòng tin tưởng sẽ gây việc gì tổn hại đến .

nàng giao Hoàng Cực Hội tay Lý Duy Nguyên? Bởi vì bản nàng đủ khả năng tiếp quản Hoàng Cực Hội, nhưng Lý Duy Nguyên dư sức quản lý Hoàng Cực Hội.

Hiện tại nàng chỉ là một tiểu thư khuê các, thể tuỳ ý ngoài, cũng khả năng quản lý Hoàng Cực Hội, biện pháp nhất là giao cho Lý Duy Nguyên.

Nếu như Lý Duy Nguyên thế lực của Hoàng Cực Hội giúp đỡ, trong triều đình sẽ như hổ thêm cánh, tất nhiên kết cục của còn giống như trong truyện nữa.

Hơn nữa vốn là một thông minh, nàng mở lời với như thế nào, để chút nghi ngờ nào đây? Lý Lệnh Uyển nhíu mày, âm thầm cắn môi . Lý Duy Nguyên thấy dáng vẻ của nàng, trong lòng cũng rõ nàng đang suy tính chuyện gì đó.

Thực sự thấy nàng như . Hắn chỉ hy vọng Uyển Uyển của ngày ngày vô tư vô lo, thể để nàng gặp những chuyện phiền lòng?

Vì thế tiến gần nàng, nắm lấy tay nàng, nhẹ giọng gọi: " Uyển Uyển."

Lý Duy Nguyên gọi nàng hai tiếng, thì nàng chỉ ừ một tiếng, cũng ngẩng đầu lên , chỉ qua loa hỏi: " Hả, chuyện gì?"

Hắn lên tiếng, chỉ đưa tay vuốt nhẹ chân mày nàng, ôn nhu : " Đừng nhíu mày. Có chuyện gì phiền lòng hãy với ca ca, ca ca sẽ giải quyết ."

Lý Lệnh Uyển thầm nghĩ, chỉ duy nhất một chuyện phiền lòng. Ta là đang một chuyện phiền lòng thì , chỉ với khả năng của ngươi cũng thể nào giúp giải quyết tất cả.

Sau đó nàng liền bảo Tiểu Phiến và Cẩn Ngôn lui ngoài, nàng nhăn mặt ngẩng đầu , : " Ca ca, chuyện bàn với ."

Ban đầu Lý Lệnh Uyển tìm cách nào để chuyện cho Lý Duy Nguyên . Sau một lúc suy nghĩ, nàng chỉ còn cách mượn cái cớ quỷ thần mà thôi.

Hơn nữa hôm nay thấy thành tâm dâng hương cho Phật Tổ như , chừng cũng giống như lão thái thái hết sức tin chuyện tâm linh. Nếu nàng dùng cách sẽ tin.

Nàng nhích về phía , thần thần bí bí với : " Ca ca, kỳ thật cũng giấu gì , mấy năm nay thường mơ những giấc mơ kỳ lạ."

Lý Duy Nguyên như , càng nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng. Trong lòng thầm nghĩ, nàng bày trò gì đây?

Bởi vì nàng tin lời , cho nên nàng liền nhắc chuyện trừ tà năm . Chủ yếu nàng chỉ đến chuyện gì với lão thái thái mà thôi.

" Sau đó còn thường xuyên mơ thấy lão tiên ông. Đôi khi trong mơ ông sẽ chuyện phiếm với , cũng lúc với một ít chuyện tương lai.

Ông bảo tham gia thi hương sẽ đầu bảng vàng, còn đạt danh hiệu Giải Nguyên. Hay cả việc tham gia thi hội, kể cả chuyện thi đình danh hiệu Trạng Nguyên, những chuyện đó ông sớm cho ."

Lý Duy Nguyên thấy nàng hồ ngôn loạn ngữ, trong lòng thầm . Bất quá mặt vẫn tỏ vẻ kinh ngạc, : " Quả thực việc kỳ lạ như ?"

Lý Lệnh Uyển trịnh trọng gật đầu : " . Ngay từ đầu cũng tin lời ông , khi thấy những lời đó đều hiệu nghiệm, cho nên tin cũng tin."

" Thần kỳ ?" Tất nhiên Lý Duy Nguyên rõ nàng đang chuyện gì đó với , mà chuyện đó cực kỳ quan trọng, vì mới lên tiếng , " Lão tiên nhân còn chuyện gì với ? Muội cảm thấy suy nghĩ thông, cho nên hỏi ý kiến của ?"

" Ca ca, thật lợi hại, việc cũng thể đoán ." Ngữ điệu của Lý Lệnh Uyển tràn đầy tán thưởng.

Lý Duy Nguyên khi xong, khoé môi kiều lên, trong mắt chút ý . Cho dù những lời khen ngợi của nàng là thật là giả, nhưng cũng cảm thấy vui vẻ.

Lý Lệnh Uyển cảm thấy thời cơ chín mùi, nàng liền đem những chuyện hôm nay hết: " Trước đó vài ngày lão tiên nhân cho ở Đại Ninh triều của chúng một tổ chức gọi là Hoàng Cực Hội.

Cái tổ chức cực kỳ lợi hại, thành viên trải rộng khắp thiên hạ, thậm chí ở trong triều đình cũng quan viên của tổ chức đó. Hơn nữa đám trong Hoàng Cực Hội chủ yếu là thương nhân, thể giao dịch tất cả hàng hoá khắp nơi trong thiên hạ. Còn nhiều tai mắt khắp nơi, chỉ cần điều tra chuyện gì, bỏ một bạc đều thể điều tra rõ chuyện đó."

Lý Duy Nguyên chút kinh ngạc. Nếu thực sự trong thiên hạ một tổ chức như , hơn nữa nếu nắm trong tay tổ chức đó, chẳng là...

Cho dù cảm thấy kinh ngạc, nhưng mặt vẫn thể hiện điều gì khác thường, ngược vẻ mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, đó hỏi nàng: " Thực sự trong thiên hạ một tổ chức như ? Tổ chức do ai tạo ? Hiện tại tổ chức đó đang trú ngụ ở ? Một tổ chức thế lực mạnh như sẽ dễ gây bất lợi với quốc gia, chuyện Hoàng Thượng ?"

Lý Lệnh Uyển hỏi như , cũng chút khó xử. Trong lòng thầm nghĩ, tại ngươi nắm rõ trọng tâm như thế?

Ngươi thể hồ đồ một chút ? Ta đem thứ đến cho ngươi, vì ngươi còn hỏi dài dòng như cái gì?

nàng thể những điều đó với Lý Duy Nguyên. Bởi vì tổ chức vốn dĩ ngay từ đầu là chuẩn cho nam chính, dành cho nam phụ thứ ba.

Hiện giờ nàng đành đổi một chút. Vì thế nàng lắc đầu : " Chuyện cũng rõ, lão tiên nhân cho Hoàng Thượng ."

Lý Duy Nguyên chỉ thoáng nàng một cái, cũng hỏi gì thêm. Tuy rằng tiểu nha đầu đem Hoàng Cực Hội giao cho , nhưng nàng vẫn luôn che giấu nội tình bên trong, là vì ? Rốt cuộc nàng chuyện gì thể rõ với ?

Lý Lệnh Uyên liếc vẻ mặt Lý Duy Nguyên, cẩn thận hỏi: " Ca ca, cái tổ chức Hoàng Cực Hội , ?"

Một tổ chức mạnh như thế ai mà ? Huống hồ chi mấy năm qua Lý Duy Nguyên luôn hận bản đủ khả năng bảo vệ cho Lý Lệnh Uyển.

Hắn chỉ trơ mắt nàng khác ức hiếp, nếu thể nắm trong tay một tổ chức như , chẳng còn sợ cái gì nữa chứ?

Cho nên Lý Duy Nguyên liền gật đầu, giọng điệu kiên định : " Muốn."

Lý Lệnh Uyển trả lời kiên định như , hiểu tại trong lòng nàng chút do dự.

Kỳ thật Lý Duy Nguyên sẽ giống như lời Đại Giác Pháp Sư từng , là một đại họa đối với quốc gia, thậm chí còn cho thiên hạ náo loạn một trận, khiến cho sinh linh lầm than.

Nếu bây giờ giao Hoàng Cực Hội cho , như sẽ như hổ thêm cánh. Chẳng chính nàng là tiếp tay cho giặc ?

Lý Duy Nguyên vẫn luôn đối xử với nàng . Mọi chuyện đều chiều theo ý nàng, còn luôn che chở bảo vệ nàng.

Tuy rằng hiện tại vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng thực chất nội tâm trở nên ôn hoà hơn nhiều, tính tình cũng còn thâm trầm ngoan độc giống như trong truyện nữa.

Nàng chút phân vân, đột nhiên một bàn tay cầm lấy tay nàng. " Uyển Uyển," giọng bình tĩnh và dịu dàng của Lý Duy Nguyên vang lên: " Muội tin tưởng ca ca ?"

Nghe hỏi như , nàng liền đầu . Đôi mắt sáng như ngọc, càng sâu đôi mắt đó, chỉ cảm thấy sự dịu dàng thuộc mà thôi.

Cho nên những phân vân lo lắng chợt tan biến. Nàng nguyện tin tưởng .

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-67.html.]

Vì thế nàng mỉm thật tươi, : " Ca ca, là ca ca của , tin tưởng ?"

Nàng tường tận kể rõ cho : " Ca ca, còn nhớ kỳ thi hương ngày khi chúng vô tình bước một cửa tiệm trang sức ?

Trên vách cửa tiệm treo một thanh đao khảm mười ba viên ngọc. Chờ đến mùng tám tháng năm, sáng sớm hãy nhanh đến đó, khi đến nơi cần hỏi mua bất cứ thứ gì cả, chỉ cần đưa tay chỉ từng viên ngọc khảm thanh đao theo tứ tự, nhất, tam, lục, cửu. Đến lúc sẽ đến tiếp . Nếu đối phương hỏi , khách từ nơi nào đến mạng phép xin hỏi quý danh, cũng cần trả lời chỉ cần một câu thơ là ."

Bởi vì lúc nàng thích thơ của Vương Duy, thế nên nàng mới lấy câu thơ trong bài thơ <Thù trương thiếu phủ> của Vương Duy ám hiệu.

Hai câu thơ liên quan đến cầm nghệ, hơn nữa còn về đạo lý nên tranh đua với đời chỉ cần sống an nhàn là đủ, thật tạo cho con cảm giác tự do tự tại.

Sau đó nàng liền hai cầu thơ đầu cho Lý Duy Nguyên , còn bảo ghi nhớ thật kỹ thể quên một chữ nào.

Nàng ngờ tới trí nhớ của như , nàng chỉ mới một thể sai một chữ nào.

Lúc nàng thầm hỏi bản , tại thể một nhân vật lợi hại như ? Hiện giờ thì , đến cả bản còn cảm thấy là đối thủ của , trong lòng nàng chút bối rối.

Theo nàng lấy đến đây một cây bút cùng một tờ giấy, nàng vẽ lên đó một ngọc bội hình tròn hoa văn kỳ lạ, bên cạnh hình vẽ còn một câu chỉ <nguyện trường cửu, ngàn dặm trăng thâu>.

Vì để tạo cho giả cảm nhận chân thật về hoa văn miếng ngọc bội , khi nàng bỏ nhiều tâm huyết tham khảo các tư liệu liên quan đến hoa văn từng miếng ngọc bội, cho nên việc nàng vẽ chúng cũng gì là lạ.

Hơn nữa ngày đó nàng từng mơ hồ thấy hoa văn đó thêu cổ áo và tay áo của tiểu nhị, tuyệt đối nàng lầm.

Sau khi vẽ xong nàng giao tờ giấy đó cho Lý Duy Nguyên, dặn dò : " Ngày mai hãy tìm một miếng ngọc bội y như trong hình vẽ , còn bảo bọn họ khắc hai câu thơ đó miếng ngọc bội.

Chờ đến mùng tám tháng năm hãy đem theo miếng ngọc bội đến đó, khi ám hiệu xong thì đưa cho đó xem. Nếu bọn họ hỏi một tên là Thượng Quan Hoành Thắng, chỉ cần vì quá đau khổ tuyệt vọng sinh bệnh nặng tối hôm qua c.h.ế.t , khi c.h.ế.t đó giao cho miếng ngọc bội , còn cho ám hiệu. Thậm chí bọn họ hỏi đến thế của , chỉ cần đó khi c.h.ế.t kể hết cho thế của ."

Nói đến đây nàng cảm thấy chút chột . Kỳ thật chuyện hề đơn giản, nếu xử lý sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Nếu cẩn thận để đám trong Hoàng Cực Hội phát hiện điểm khả nghi, chẳng trộm gà thành còn mất nắm gạo .

Lý Lệnh Uyển suy nghĩ về việc Hoàng Cực Hội, cảm thấy chút áy náy. Chẳng qua là cái tổ chức căn bản thuộc về nam chính Tạ Uẩn, chỉ là hiện tại nàng đưa nó tay Lý Duy Nguyên, mà Tạ Uẩn tổ chức giúp đỡ, thì tương cũng thể đăng cơ hoàng đế...

Lý Duy Nguyên hình vẽ trong tờ giấy, cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Kỳ thật ngày cũng chú ý đến vách cửa tiệm treo một thanh đao khảm mười ba viên ngọc.

Lúc cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng quan tâm lắm. Bất quá ngờ tới thanh đao đó ẩn chứa nhiều huyền cơ như .

Hắn rõ Lý Lệnh Uyển sớm phát hiện huyền cơ , bởi vì lúc nàng chút thất thần.

Lý Duy Nguyên chợt ngẩng đầu Lý Lệnh Uyển, nàng đang nhíu mày, đầu cúi xuống, còn khẽ cắn mội, trong đầu nàng suy nghĩ chuyện gì nữa đây.

Chắc hẳn chuyện nàng giấu trong lòng một thời gian khá dài, khi đắng đo suy xét, nàng mới quyết định cho .

Quả thực vô cùng vui mừng khi một tổ chức lợi hại như Hoàng Cực Hội, nhưng vui bằng việc Lý Lệnh Uyển bắt đầu tin nhiệm .

Bằng nàng cũng sẽ cho một chuyện cơ mật như . Lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ôn nhu với nàng: " Uyển Uyển, suốt đời sẽ bao giờ phụ lòng ."

Lý Lệnh Uyển...

Tại nàng vẫn cảm thấy lời của cái gì đó đúng nhỉ?

Bất quá đó nàng vội giải thích: " Cái chính là lão tiên ông cho thôi mà, liên quan gì tới . Muội thể nhiều chuyện tương như "

Lý Duy Nguyên nàng xong, chỉ mỉm lên tiếng. Bởi vì tin rằng một ngày nào đó nàng sẽ tín nhiệm .

Sau đó nàng rõ lai lịch của cho , kể cả những bí mật mà nàng đang che giấu. Vì thế sẽ cho nàng thời gian hiểu hết con , cũng như sẽ chờ đợi nàng tin tưởng .

Hy vọng một ngày xa nàng còn phòng với nữa, nàng sẽ mở lòng với .

Lý Lệnh Uyển vẫn yên tâm, còn dặn dò thật cẩn thận đừng để đám trong tổ chức đó nghi ngờ.

Lý Duy Nguyên mỉm gật đầu đồng ý. Hắn còn bảo nàng đừng để ý đến lời của lão thái thái tìm Đại Giác Pháp Sư.

Hắn rõ ông sớm phát hiện nàng là ai, tuy Thuần Vu Kỳ rõ nội tình bên trong, nhưng chứng kiến việc, e rằng trong lòng cũng chút hoài nghi về nàng.

Nếu lúc nàng tìm Đại Giác Pháp Sư, thì Thuần Vu Kỳ sẽ càng sinh nghi, vì chủ động bằng cứ chọn cách động vẫn là nhất, cứ để Thuần Vu Kỳ tự đoán mò .

nàng cũng ý định tìm Đại Giác Pháp Sự. Bởi vì nàng cảm thấy ông cái gì cũng thể thấu, mà nàng vô cùng sợ khi đối diện với ông .

Cũng may mắn khi ông hiểu rõ ý tứ trong lời của nàng. Tạm thời ông sẽ để lộ bất cứ điều gì liên quan đến lai lịch của nàng.

Kỳ thật trong lòng nàng vẫn sợ khi gặp ông , cách đơn giản nhất để bản còn sợ chính là thấy.

Nếu lão thái thái hỏi thì nàng cứ tuỳ tiện tìm một lý do nào đó lừa gạt bà là .

Lý Duy Nguyên nàng đồng ý tìm gặp Đại Giác Pháp Sư nữa, trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều.

Hiện giờ cũng khuya, liền dậy đưa nàng trở về phòng. Tuy rằng hôm nay trong Lý gia đều nghỉ ngơi ở thiện phòng trong hậu viện của chùa Thừa Ân, nhưng vẫn bố trí nam nữ ở những nơi riêng biệt.

Hắn nắm tay nàng rời khỏi phòng, đưa nàng đến nơi tiểu viện dành cho nữ quyến.

Bất quá khi khỏi cửa viện, bỗng nhiên trong đêm tối yên tĩnh, bọn họ thấy tiếng thét chói tai, đó một tiếng bùm, hình như gì đó rơi xuống nước, theo là một tiếng kêu cứu: " Cứu , mau tới cứu , rơi xuống nước ."

Lý Lệnh Uyển giọng đó dường như là của Lý Lệnh Kiều, trong lòng nàng kinh hãi. Lúc nàng thấy Lý Lệnh Kiều lóc kêu lên: " Tam tỷ, Thất , các ngươi ?"

Tại còn Lý Lệnh Yến và Lý Lệnh Quyên ở đó? Nửa đêm nửa hôm các nàng chạy đến hồ nước , còn rơi xuống nước?

Lý Lệnh Uyển chạy đến bên cạnh Lý Lệnh Kiều, đột nhiên Lý Duy Nguyên nắm cánh tay kéo nàng , còn lắc đầu ý bảo nàng đừng đến đó.

Vốn dĩ Lý Lệnh Kiều là một suy nghĩ đơn giản, nhưng Lý Lệnh Yến là một lòng thâm sâu.

Ngày thường Lý Lệnh Yến giỏi ngụy trang, nhưng Lý Duy Nguyên vẫn thể nàng yêu thích Lý Lệnh Uyển.

Nếu bây giờ để Lý Lệnh Uyển đến đó, sẽ dễ dàng để Lý Lệnh Yến tìm cớ vu oan giá hoạ lên nàng.

Mọi sẽ nghĩ đêm khuya thanh vắng vì nguyên nhân gì Lý Lệnh Yến rơi xuống hồ, trùng hợp hơn Lý Lệnh Uyển cũng xuất hiện ở đây, ai Lý Lệnh Yến sẽ với bọn họ như thế nào? Cách nhất là nên để Lý Lệnh Uyển đến đó.

Lý Lệnh Uyển vẫn chút lo lắng : " Các nàng sẽ chứ?" Dù cũng là hai mạng đấy, nếu bảo nàng trơ mắt bọn họ c.h.ế.t đuối mà tay cứu giúp, nàng .

" Không c.h.ế.t ," Lý Duy Nguyên thẳng về phía , lạnh lùng : " Có đang ở đó."

Sau đó nàng cũng theo hướng mà đang đến, quả thực ngay gốc cây cao phía hai ảnh.

Người đó mặc y phục màu trắng, chỉ một cái bóng lưng thôi cũng ưu tú thanh nhã.Người đó chẳng Thuần Vu Kỳ thì còn thể là ai, trong đầu nàng chút hoài nghi, vì đêm khuya thanh vắng dẫn theo hộ vệ ở đây gì?

*

Thuần Vu Kỳ bao giờ gặp qua chuyện bí ẩn như chuyện của Lý Lệnh Uyển. Dẫu cũng là một tâm tư kín đáo, năng lực phán đoán cũng hơn .

Còn nhớ lúc cùng bá phụ hành tẩu giang hồ từng qua nhiều nơi, cũng tham gia phá qua bao nhiêu vụ án thần bí, hơn nữa còn thể giải quyết êm xuôi.

Chỉ là hiện giờ suy nghĩ như thế nào cũng thể lý giải thái độ và những lời của Đại Giác Pháp Sư đối với Lý Lệnh Uyển ý nghĩa gì.

Theo như , nàng chỉ là một tiểu thư khuê các, hiếm khi ngoài, vì hành động và lời của Đại Giác Pháp Sư đối với nàng cung kính như ?

Ông còn nàng như phụ mẫu, những câu thể tuỳ tiện . Thậm chí khi nàng , thấu nhưng , rõ ràng sáu chữ dụng ý nhờ Đại Giác Pháp Sư che giấu chuyện gì đó.

Tại lúc nàng dối bao giờ gặp qua Đại Giác Pháp Sư, nàng còn bảo ông nhận nhầm ?

Trực giác cho Thuần Vu Kỳ , Lý Lệnh Uyển đang cố gắng che giấu một bí mật quan trọng liên quan đến nàng, mà bí mật đó nàng để bất kì nào .

Chắc chắn Đại Giác Pháp Sư thấu bí mật đó. Sau khi nghĩ mãi vẫn thông, quyết định tìm Đại Giác Pháp Sư để thỉnh giáo việc .

khi đến gặp mặt Đại Giác Pháp Sư, thì ông chỉ rót cho một tách , bình tĩnh , giọng điệu bình thản : " Biết nhiều việc chắc là phúc. Thí chủ, xin đừng hồ đồ nữa!"

Đại Giác Pháp Sư như , trong lòng Thuần Vu Kỳ càng tò mò chuyện.

Cho nên khi rời khỏi phòng của Đại Giác Pháp Sư, cũng trở về phòng , mà đến một gốc cây cao dừng chân suy nghĩ.

Trong đầu thầm nghĩ, tuy rằng Lý Lệnh Uyển những lời đó với Đại Giác Pháp Sư, nhưng chắc chắn trong lòng nàng vẫn sẽ yên tâm, nàng sẽ đợi lúc đêm khuya đến tìm ông , đến lúc đó cứ việc theo dõi nàng sẽ tìm chút manh mối. Chỉ là đợi thì thấy , ngược chỉ thấy Lý Lệnh Yến.

Loading...