Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-10-30 03:31:01
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau ba ngày cấm túc Lý Lệnh Yến cũng tuân thủ chép đủ năm mươi trang Nữ giới mà lão thái thái yêu cầu, nàng cầm chúng đến Thế An Đường.
Lão thái thái thấy nàng bước phòng chỉ tuỳ tiện phất tay ý bảo nàng cứ để xấp giấy ở bàn, cũng nặng nhẹ nàng câu nào nữa.
Sau đó bà kêu Song Hồng đem đến một cây trâm vàng tặng cho nàng, còn nắm tay từ ái với nàng rằng, tổ mẫu chỉ vì cho cháu, trong lòng cháu cũng nên oán trách tổ mẫu, tóm bà chỉ dỗ ngọt nàng mà thôi.
Tất nhiên nàng cũng tỏ vẻ yếu đuối đáp lời bà, cháu gái hiểu nổi khổ tâm của tổ mẫu.
Lão thái thái vài lời với nàng, còn nàng thì ngoan ngoan . Nàng trong chút lát liền xin cáo lui.
Chờ khi Lý Lệnh Yến bước khỏi Thế An Đường, nàng cầm hộp gấm trong tay thầm lạnh đưa nó cho Thanh Đồng cất giữ, lên tiếng phân phó: " Chúng đến Y Lan Viện."
Thanh Đồng một tiếng tiếp nhận hộp gấm trong tay Lý Lệnh Yến.
Hai bọn họ cùng đến Y Lan Viện, bước phòng bọn họ thấy Tôn Lan Y ôm Lý Duy Hoa giường, hai mẫu tử bọn họ vui vẻ. Còn Minh Nguyệt cùng nhũ mẫu bên cạnh hầu hạ.
Tôn Lan Y thấy Lý Lệnh Yến tiến tới đây, nàng
giao Lý Duy Hoa cho nhũ mẫu, còn phân phó bà dẫn Lý Duy Hoa ngoài viện chơi một lúc.
Nàng bảo Lý Lệnh Yến xuống, hỏi: " Đã nhiều ngày qua, cơ thể khỏe hơn ?"
Vốn dĩ Tôn Lan Y đến thăm Lý Lệnh Yến, nhưng vì lão thái thái hạ lệnh bắt Lý Lệnh Yến cùng hai còn cấm túc trong ba ngày để các nàng tự kiểm điểm lầm của bản , bất luận là nào cũng đến đó thăm hỏi.
Tuy rằng trong lòng Tôn Lan Y cũng lo lắng cho nàng, nhưng vẫn cố gắng đến Kiêm Gia Uyển thăm nàng.
Lý Lệnh Yến gật đầu đáp: " Đã khỏe hơn ạ."
Tiểu nha dâng cho nàng, nàng tiếp nhận uống một ngụm.
Tôn Lan Y đưa mắt quan sát nàng, hôm nay nàng mặc một bộ váy áo lam nhạt, nơi cổ áo cùng tay áo thêu hoa phong lan, còn váy dài tơ lụa trằng, quả thực nàng đơn giản, tao nhã cùng lịch sự.
Hai má nàng ửng hồng dáng vẻ uyển chuyển, nhưng cằm dường như nhọn, nàng ốm hơn so với mấy ngày .
Nhìn thấy Lý Lệnh Yến tiều tuỵ, trong lòng Tôn Lan Y chợt xót xa, vì thế nàng đưa tay vuốt nhẹ lên đầu Lý Lệnh Yến, thở dài : " Yến nhi, chẳng cần tranh đoạt như thế ? Con hãy lời mẫu , dù cho con là phận thứ nữ nhưng dựa chức quan hiện giờ của phụ con, còn phụ sủng ái con, tất nhiên phụ sẽ tìm cho con một mối hôn sự để cho con chịu uỷ khuất."
Nghe Tôn Lan Y như thế, Lý Lệnh Uyển kinh ngạc, nàng nhanh đặt tách xuống bàn Kháng Trác, ngẩng đầu Tôn Lan Y, vẻ mặt bình tĩnh đáp lời: " Yến Nhi hiểu những lời của mẫu là ý gì."
Tôn Lan Y khẽ thở dài một , tiếp: " Yến nhi, mẫu nhớ là con bơi." Chỉ một câu thôi đủ , cần giải thích gì thêm. Nếu cứ rõ ràng ngược sẽ ảnh hưởng đến tình cảm mẫu tử của bọn họ.
Lý Lệnh Uyển xong, đôi mắt híp , đôi môi nhẹ ngậm chặt cũng lên tiếng phản bác. Bởi vì nàng phản bác cũng vô dụng mà thôi, Tôn Lan Y vốn là một thông minh.
Nếu Tôn Lan Y tay thì mười như Chu Thị cũng thể đấu , còn đoạt vị trí thái thái của Chu Thị nữa.
Nghĩ đến điều , nàng cảm thấy cam lòng. Vốn dĩ Tôn Lan Y tựa như một viên minh châu cao quý nhưng vì Tôn Lan Y trân trọng điều đó còn cam chịu sống cuộc sống bần hàn thấp kém như .
Tôn Lan Y sống bần hàn nhưng nàng thì , nàng thích bản suốt đời sống với phận thứ nữ .
Hiện tại trong lòng nàng vô cùng xúc động, chỉ là nàng thể hiện mặt, lên tiếng hỏi Tôn Lan Y: " Mẫu , chuyện ngoại tổ phụ Hoàng Thượng thăng lên chức vụ Tả Phó Đô Ngự Sự ?"
Trước khi Tôn Ngự Sự lưu đày, chức quan của ông chỉ là quan tứ phẩm Tả Thiêm Đô Ngự Sự, nhưng hiện nay thăng lên chức quan tam phẩm, chức quan cao hơn chức quan khi xưa một bậc.
" Chuyện phụ của con cho ," Tôn Lan Y bình tĩnh trả lời, tiếp: " Ta sớm ."
Lý Lệnh Yến hỏi tiếp: " Mẫu đến chuyện Quảng Bình hầu phủ đến chỗ tổ mẫu cùng phụ cầu ? Nghe bọn họ Tứ trở thành con dâu nhà bọn họ thì ?"
Nghe nàng xong, Tôn Lan Y thoáng nàng một cái, giọng vẫn bình tĩnh như cũ: " Chuyện cũng nha nhắc tới."
" Mẫu thể thờ ơ như ?" Lúc giọng Lý Lệnh Yến chút lớn hơn, cũng chút ít sắc bén, nàng tiếp tục : "Mẫu , con mới là trưởng nữ của phụ , Tứ phận còn kém hơn con, mà hiện nay Quảng Bình hầu phủ chỉ đến đây cầu Tứ .
Mẫu , con mới là trưởng nữ của phụ mà, như thế còn gì là thể diện của con? Hơn nữa chẳng dựa chức quan của phụ hiện tại,phụ còn sủng ái con, tất nhiên phụ sẽ tìm cho con một mối hôn sự để con uỷ khuất. Tại hôn sự của con còn thấy mà Tứ một mối hôn sự ?"
Tôn Lan Y nàng xong cũng chẳng lên tiếng.
Bởi vì giờ phút , Lý Lệnh Yến cảm thấy bất bình. Nàng nhịn nhục nhiều ngày, tất nhiên bây giờ phát tiết một trận: " Con so với Lý Lệnh Uyển thua kém gì ? Bất quá con chỉ thua một cái phận đích nữ thôi.
vì một như Lý Duy Nguyên, còn Thuần Vu Kỳ trong mắt cả hai bọn họ đều chỉ . Thậm chí ngay cả Lương Phong Vũ, lúc nào cũng chỉ mong sớm cưới Lý Lệnh Uyển về nhà. Con kẻ ngốc?
Nếu hiện nay phụ là Hộ Bộ hữu thị lang, còn đại ca cùng nhị ca thi đỗ tiến sĩ, cho nên Quảng Bình hầu cùng Quảng Bình hầu phu nhân mới sai đến đây cầu chẳng ?
Hơn nữa con cũng là nữ nhi của phụ mà, còn là của hai , ngoại tổ của con còn là Tả Đô Ngự Sự, luận về bối cảnh cùng gia thế, cả tướng mạo cùng tài nghệ con điểm nào thua kém Lý Lệnh Uyển ?
Chỉ hơn chứ kém, chẳng chỉ vì là con của vợ cả, con là con của vợ lẽ cho nên việc đều kém hơn một bậc ?
Mẫu , con cam lòng. Vì tranh giành gì cho bản ? Rõ ràng là phụ sủng ái nhất, lời nào mà phụ sẽ chẳng .
Thậm chí con thấy rõ tổ mẫu sớm yêu thích vị thái thái , tổ mẫu cũng kết cùng ngoại tổ phụ của chúng bằng thì bà chuyện ôn hoà với con như thế, còn tặng cho con một cây trâm vàng.
Mẫu , chỉ cần hiện giờ chịu tranh giành một chút, ở mặt phụ vài tiếng, việc chắc chắn sẽ thành thôi.
Nếu chuyện thành công thì đối với con cũng như đều là một chuyện . Bằng khi khác chỉ là thất thì mặt mũi của ngoại tổ phụ để ở ? Dù cũng là đích nữ của ngoại tổ phụ, thể ? Còn tiền đồ của con cùng đệnchỉ dựa một lời của mà thôi." Chỉ là Tôn Lan Y xong vẫn im lặng.
Quả thực những lời của Lý Lệnh Yến là nàng hiểu. Dù nàng cũng tự tôn của bản , nguyện ý thất?
nàng chợt nhớ về chuyện cũ, kỳ thật năm đó khi Lý Tu Bách cứu nàng nhưng giam lỏng nàng . Cho dù nàng bao cầu xin để nàng rời , nàng tìm Thuần Vu Đức.
Nàng tin tưởng phụ của hàm oan, hơn nữa nàng càng tin tưởng Thuần Vu Đức sẽ giúp đỡ nàng minh oan cho phụ , chỉ là Lý Tu Bách một mực đồng ý, còn....
Khi nhớ về những chuyện , Tôn Lan Y chợt nhắm mắt khi đó nàng nghĩ đến cái chết.
bởi vì nàng nhiều giám sát như , cho dù c.h.ế.t cũng c.h.ế.t , thậm chí lúc đó nàng còn phát hiện bản mang thai.
Cho nên nàng thể tìm đến cái chết, đối với nàng mà , nàng chỉ hy vọng một ngày nào đó thể đoàn tụ cùng nhà của , vì mấy năm nay nàng cứ như thế lay lắt sống qua ngày.
Còn về phần Lý Tu Bách, nàng cảm kích cứu nhưng quan tâm nàng nguyện ý cướp sự trong trắng của nàng.
Trong lòng nàng vẫn luôn coi thường , thế nên đối với một như điểm nào đáng giá để nàng tranh giành vị trí chính thê thất? Nàng khinh thường điều .
hiện tại khi nàng Lý Lệnh Yến khổ sở như , trong nội tâm của nàng cực kỳ rối rắm. Bất quá một lúc, nàng vẫn thở dài một tiếng, nhẹ giọng : " Yến nhi, ."
Lý Lệnh Yến mở to đôi mắt Tôn Lan Y. Theo Tôn Lan Y tiếp: " Nếu mẫu tranh giành thì thái thái ? Con đây là để phụ của con hưu thái thái ?
Dù thái thái cũng nhi tử, nhà đẻ của thái thái còn ai, nếu phụ con hưu thái thái, thì chẳng thái thái chỉ thể lưu lạc bên ngoài ?
DTV
Còn Tứ tiểu thư, bởi vì để cho con trở thành đích nữ thì tổn thương nàng ? Yến nhi, chuyện , thể chuyện tàn nhẫn như ."
" Cho nên chỉ thể nhẫn tâm để con cùng suốt đời mang cái danh con vợ lẽ ?" Lý Lệnh Yến : " Những mẫu khác đều liều mạng chỉ để con của cuộc sống nhất, còn vì cứ nhường nhịn như thế? Người thể vì con cùng mà suy xét ?"
" Yến nhi," Tôn Lan Y đưa tay đến nắm lấy tay nàng, nhưng nàng né tránh.
Tôn Lan Y than nhẹ một tiếng, : " Có mẫu nào mong con của cuộc sống ?
Mẫu cũng nguyện ý vì tiền đồ của con cùng mà tranh giành, nếu như việc đó tổn hại đến ai.
hiện giờ, nếu tranh giành vị trí chính thất với thái thái sẽ tổn hại đến thái thái cùng Tứ tiểu thư. Hai mẫu tử bọn họ đều là những chuyện hại như , ."
Lý Lệnh Yến bật như mưa. nàng vẫn cắn chặt răng để phát thành tiếng.
Tôn Lan Y thấy nàng như , trong lòng cũng khó chịu. Theo Tôn Lan Y lên tiếng gọi nàng: " Yến Nhi,"
Tôn Lan Y dịu dàng : " Con cùng từ về đừng suy nghĩ về chuyện nữa. Chờ qua mấy ngày sẽ dẫn con cùng Hoa nhi gặp ngoại tổ phụ.
Hiện giờ như cũng còn thể diện nào để gặp bọn họ, cũng dám hy vọng bọn họ sẽ nhận nữ nhi như .
dù các con cũng là tôn bối của bọn họ, bọn họ cũng sẽ sủng ái các con giống như phụ các con. Tuy rằng con cùng Hoa nhi phận là con vợ lẽ, nếu bọn họ nâng đỡ tất nhiên sẽ cuộc sống cũng quá tệ."
Lý Lệnh Yến chỉ , lời nào. Ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu sẽ nguyện ý giúp nàng ?
Trước gì nàng cũng mang họ Lý họ Tôn, những bên ngoài hiểu rõ chuyện ? Tất nhiên bọn họ chỉ quan tâm rốt cuộc nàng là con vợ cả con vợ lẽ mà thôi.
Hơn nữa hiện tại của nàng định hôm sự , tỷ tỷ như nàng ai đến cầu , chẳng ngay cả nha v.ú gia trong Lý phủ đều sẽ chê nàng ?
Nếu do nàng hiếu thắng cứ cho rằng khi hồi kinh chuyện sẽ vẫn như cũ, thì nàng nông nổi ngày hôm nay chịu nhục nhã như .
Hơn nữa nếu sớm ngày hôm nay, tuyệt đối nàng thà vĩnh viễn ở Hàng Châu cần trở về đây gì.
Lý Lệnh Yến dùng tay che mặt, lóc chạy ngoài. Tôn Lan Y thấy như thế, trong lòng vô cùng đau xót giống như một con d.a.o đ.â.m sâu trong trái tim .
Sau đó nhũ mẫu chợt ôm Lý Duy Hoà phòng, nhưng khi nàng thấy Lý Duy Hoa cầm trong tay một viên kẹo liền với nhũ mẫu: " Ta với ngươi bao nhiêu đừng cho thiếu gia ăn những loại kẹo hạt như , tại ngươi vẫn chịu lời ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-73.html.]
Nhũ mẫu lắp bắp trả lời: " Là, là lão gia thiếu gia thể ăn những thứ , cho nên nô tì mới, mới dám để thiếu gia ăn. Hơn nữa loại kẹo là do đích lão gia ngoài mua về cho thiếu gia, còn là mua từ cửa tiệm mứt kẹo nổi tiếng nhất kinh thành."
Vốn dĩ Tôn Lan Y phiền lòng vì chuyện của Lý Lệnh Yến, lúc nàng còn bà t , nhất thời trong lòng càng cảm thấy phiền hơn.
tạm thời nàng cũng truy cứu chuyện , cho nên nàng chỉ một câu: " Sau đừng cho thiếu gia ăn những thứ đó nữa."
Sau đó nàng phất tay bảo nhũ mẫu ôm Lý Duy Hoa trở về phòng , nhưng bà theo lời của nàng, ôm Lý Duy Hoa trở về lẫm bẩm : " Chính miệng lão gia thể cho thiếu gia ăn những thứ mà, hơn nữa loại kẹo còn do chính tay lão gia mua về. Nếu cho thiếu gia ăn, lão gia lệnh là để thiếu gia ăn, dám theo?"
Trong miệng bà còn lẩm bẩm nhưng tay đưa thêm một viện kẹo nữa miệng của Lý Duy Hoa.
*
Hiện giờ cũng sắp cuối mùa hạ, thời tiết bớt oi bức hơn, Lý Lệnh Uyển cùng Lý Duy Nguyên đang ghế đá gần giàn nho, nàng chống tay lên bàn đá, đôi mắt chút mơ màng dường như sắp chiềm giấc mộng.
Hôm nay nàng mặc áo ngắn tay hồng phấn, váy lụa trắng, cổ tay của nàng còn đeo một chiếc vòng phỉ thuý. Chiếc vòng đó thật hợp đeo cổ tay trắng mịn như tuyết của nàng.
Còn Lý Duy Nguyên thì đối diện nàng, chăm chú sách, thỉnh thoảng sẽ thoáng đến nàng, chỉ là giờ phút thấy nàng nhắm mắt, thở đều đều lẽ nàng ngủ .
Những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua dây buộc tóc màu lam nhạt búi tóc nàng, còn một vài sợi tóc rơi tán loạn gương mặt nàng.
Lý Duy Nguyên thấy thế đưa tay vén nhẹ những sợi tóc mềm mại lên tai nhỏ nhắn của nàng.
Ngón tay vô tình chạm nhẹ gương mặt xinh của nàng. Trong lòng chợt cảm thấy tựa như một cộng lông vũ mềm mại lướt qua trái tim .
Hắn chợt cảm nhận nội tâm trở nên ấm áp, cho nên rời tay dịu dàng vuốt ve gương mặt nàng.
Hiện giờ nàng đang ngủ say nhưng má nàng vẫn chút ửng hồng, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng rung động cầm lòng liền hôn nhẹ lên môi nàng.
Hắn từ từ cắn mút đôi môi ngọt ngào của nàng. Bất quá cho dù nàng đang ngủ say, cũng dám hôn quá mạnh vì sợ sẽ khiến nàng tỉnh giấc.
Thế nên chỉ nhẹ nhàng đưa đầu lưỡi của trong miệng nàng, dịu dàng mút mát đôi môi nàng.
Đôi môi mềm mại, khoang miệng ấm áp, thực khiến mê , chỉ mong thể cứ mãi như cần buông thì bao.
Lý Duy Nguyên cảm thấy thể càng ngày càng nóng, ngay cả hô hấp cũng trở nên gấp gáp, trong lòng càng kích động, quả thực giờ phút thể khống chế bản nữa.
bỗng nhiên thấy đôi hàng mi của nàng rung động dường như nàng sắp tỉnh giấc.
Thấy như thế vội rời khỏi đôi môi nàng, thẳng lên trở về bộ dáng chuyên chú sách như khi nãy. Chỉ là trái tim vẫn đang đập nhanh, trong lòng chấn động thôi.
Lý Lệnh Uyển từ từ mở mắt, bộ dạng mới tỉnh ngủ của nàng chút ngốc, ánh mắt vẫn còn chút mơ màng. chỉ một lúc nàng liền tỉnh ngủ.
" Ca ca," nàng lên tiếng hỏi , " Muội ngủ bao lâu ?"
Lý Duy Nguyên chợt suy nghĩ một chút, dáng vẻ của nàng chắc lẽ nàng phát hiện hôn trộm nàng .
Vì thế trong lòng cũng bình tĩnh hơn, ngẩng đầu lên về phía nàng. Hắn chợt thấy gò mà của nàng một vết đỏ do khi nãy nàng đè lên ống tay áo mà tạo , hơn nữa đôi môi của nàng chút bóng loáng, bởi vì nụ hôn của .
Tâm tình mới bĩnh tĩnh một chút, chợt bắt đầu trở nên xạo động, vì thế chút hoảng loạn đầu hướng khác dám thẳng mặt nàng.
" Cũng lâu lắm," hàm hồ trả lời nàng. Theo hỏi nàng: " Tối hôm qua ngủ ngon giấc ? Có chuyện gì phiền lòng ?"
Quả thực Lý Lệnh Uyển một chuyện phiền lòng. Thứ nhất là về chuyện hai ngày , khi thái độ của Lý Duy Nguyên đối với nàng như .
Kỳ thật khắc nắm chặt cằm, chẳng dễ chịu chút nào nhưng dù nay vẫn luôn đối xử với nàng. Cho nên nàng cứ cho rằng bởi vì ngày khi về hôn sự của nàng cùng Lương Phong Vũ, nhất thời khống chế cảm xúc của bản mới nàng thương, dù cũng lời xin với nàng.
Hơn nữa mấu chốt chính là hiện giờ thế lực của bắt đầu trở lớn mạnh, nàng thể đấu chỉ còn cách tha thứ cho thôi.
Một con mèo yếu ớt như nàng là đối thủ của con hổ hùng mạnh như chứ?
Trừ phi nàng sống nữa thì cứ việc chống đối với . nàng vẫn chọn cách tha thứ chỉ là trong lòng nàng sẽ chút khó chịu.
Còn về chuyện thứ hai, nếu căn cứ thời gian trong truyện gốc thì lẽ hiện giờ Tôn Ngự Sự hồi kinh, thậm chí hoàng thượng còn phong cho ông chức quan Tả Phó Đô Ngự Sự.
Chỉ sợ là khi lão thái thái cùng Lý Tu Bách chuyện sẽ càng tay nâng đỡ Tôn Lan Y lên vị trí chính thất, chẳng bọn họ kết thông gia cùng Tôn Ngự Sự ?
Bằng thì nhiều ngày qua lão thái thái bảo Tôn Lan Y đến gặp bà nhiều như , còn dùng thái độ ôn hoà trò chuyện cùng Tôn Lan Y.
Mấy ngày nay trong lòng Lý Lệnh Uyển phiền, nhưng căn bản tìm biện pháp nào giải quyết chuyện êm cả.
Cho nên khi nàng Lý Duy Nguyên hỏi như , nàng liền suy nghĩ một chút, nàng cảm thấy lẽ nàng nên hỏi ý kiến của Lý Duy Nguyên xem . Nếu nàng lựa chọn tin tưởng thì nàng gì giấu giếm chuyện gì.
Vì thế Lý Lệnh Uyển liền nghiêng đến bàn đá, cúi sát gần Lý Duy Nguyên, nhẹ giọng : " Ca ca, mấy ngày nay những nha cùng v.ú già ở viện của Lan di nương rằng, Lan di nương là nữ nhi của gia đình quyền quý. Phụ của Lan di nương chính là Tôn Ngự Sư, còn mấy năm ông Vương đại nhân hãm hại, cho nên mới lưu đày.
hiện nay ông minh oan cũng hồi kinh, hơn nữa hoàng thượng còn thăng chức cho ông . Phải bây giờ ca ca, nhà đẻ của Lan di nương lợi hại như , còn nhà đẻ của mẫu chẳng còn một ai, phụ chỉ yêu thương một Lan di nương, chẳng thích mẫu của . Có phụ sẽ tìm cách hưu mẫu của , đưa Lan di nương lên vị trí thái thái ?"
Lý Duy Nguyên nàng chợt thoáng nàng một cái. Chuyện tuyệt mật như , thì nha cùng v.ú già ở đó thể ?
Tất nhiên chuyện tiểu nha đầu sớm , cho nên nàng chỉ là đang mượn cớ rằng do các nha cùng v.ú già mà thôi.
trong lòng vẫn cảm thấy thật cao hứng. Bởi vì Lý Lệnh Uyển bắt đầu ỷ , hơn nữa chỉ là thuận miệng hỏi, thật bất ngờ là nàng thể đem những chuyện phiền lòng cho . Vì cũng chút kinh ngạc.
Ngày khi đám Lý Tu Bách trở về, cũng từng âm thầm quan sát cử chỉ cùng lời của Tôn Lan Y đoan trang, trong đầu sớm suy đoán chắc chắn Tôn Lan Y xuất từ gia đình quyền thế, nhưng ngờ tới gia đình Tôn Lan Y quyền thề như .
Hơn nữa khi rõ tuổi của Lý Lệnh Yến, chợt suy nghĩ đến thời gian định tội của Tôn Ngự Sự, sớm đoán vì Tôn Lan Y chấp nhận của Lý Tu Bách.
Ngay cả biện pháp giải quyết chuyện cũng nghĩ , đó vỗ nhẹ lên đầu Lý Lệnh Uyển, : " Chuyện đơn giản thôi. Muội đừng lo lắng, hôm nay sẽ giải quyết . Đảm bảo bọn họ sẽ còn ý nghĩ nâng đỡ Tôn Lan Y lên chính thất nữa ."
" Thật chứ?" Lý Lệnh Uyển vui mừng quá mà thốt lên. Lý Duy Nguyên thấy dáng vẻ của nàng như , ngăn liền mỉm , : " Tất nhiên là thật. Ca ca khi nào lừa gạt ?"
Lúc Lý Lệnh Uyển vô cùng phấn khởi, đó nàng cảm thấy suy nghĩ của bản vẫn như cũ, chẳng thể suy nghĩ biện pháp nào để giải quyết chuyện .
Lý Duy Nguyên chỉ trong chút lát biện pháp, còn chuyện đơn giản. Hơn nữa hôm nay sẽ nàng giải quyết. Quả thực loại IQ cao như thực khiến đối diện cảm thấy quá thất bại mà.
Bất quá nàng vẫn Lý Duy Nguyên sẽ dùng cách nào để giải quyết chuyện .
Lúc Lý Duy Nguyên cũng giải thích cho nàng hiểu, tóm Lý Duy Nguyên hề quan tâm đến ý nghĩ của Lý Tu Bách như thế nào, chỉ trực tiếp đến tìm lão thái thái.
Bởi vì , cho dù hiện nay Lý Tu Bách là Hộ Bộ hữu thị lang nhưng ngày nào lão thái thái còn sống thì Lý Tu Bách nhất định thể nào dám trái ý bà.
Hơn nữa bà là một ngươi ham mê quyền thế, tính tình của bà thích khống chế khác phàm là những chuyện bà quyết định, tất nhiên Lý Tu Bách thể nào dám phản đối.
Cho nên chỉ cần thuyết phục lão thái thái, về phần Lý Tu Bách còn lo ngại gì nữa. Cuối cùng nàng sẽ dùng biện pháp nào để giải quyết, vì nàng an tâm ở tiểu viện của chơi đùa cả ngày.
chỉ là suốt cả ngày, nàng cũng thấy Lý Duy Nguyên bất kì hành động nào cả vẫn luôn thong thả sách.
Lâu lâu sẽ chuyện với nàng vài câu. Thậm chí còn bắt nàng luyện chữ, là một câu thơ nào đó nữa.
Nếu nàng sẽ cầm tay nàng nắn nót từng chữ. Chờ đến khi hai bọn họ dùng bữa tối xong, ngoài trời cũng tối đen, lúc với nàng: " Ta đến chỗ tổ mẫu một chuyến, ngoan ngoan ở đây chờ trở về."
Lý Lệnh Uyển gật đầu cũng chút lo lắng cho , thế nên nàng liền dặn dò một câu: " Ca ca, cẩn thận nha."
Lý Duy Nguyên chỉ mỉm nàng một chút, theo phân phó Cẩn Ngôn cầm đèn lồng cùng .
Hắn một đường đến Thế An Đường, tiểu nha liền hành lễ với , còn gọi một tiếng đại thiếu gia, theo nàng vén màn mời phòng gặp lão thái thái.
Hiện giờ quan trong Hàn Lâm Viện chức quan là lục phẩm, cho nên ở trong Lý phủ còn ai dám khinh thường nữa.
Lão thái thái dùng bữa tối xong, bà uống giường La Hán. Lúc Lý Duy Nguyên tiến , cúi hành lễ với bà còn kêu một tiếng tổ mẫu.
Sau đó lão thái thái liền đặt tách trong tay lên bàn Kháng Trác, bà giương mắt , ngữ khí ôn hoà hỏi : " Đã tối thế , cháu đến đây gì? Có chuyện gì tìm tổ mẫu ?"
Tuy rằng mấy năm nay bà cũng đối xử với hơn một chút, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Không giống như bây giờ, khi bà nhận Hàn Lâm Viện, tiền đồ tươi sáng như , cho nên tổ mẫu như bà cũng cảm thấy bản một đứa tôn nhi thật tài giỏi.
Bất quá đôi khi bà nhớ đến lời năm đó của Đại Giác Pháp Sư, vì thế trong lòng ít nhiều gì cũng chút thỏai mái.
lúc lên tiếng trả lời bà, chỉ đưa mắt những nha đang ở trong phòng.
Tất nhiên bà hiểu ý tứ của , chắc chắn đang chuyện gì quan trọng với bà, hơn nữa còn là chuyện cơ mật.
Cho nên bà liền phân phó các nha trong phòng: " Tạm thời cần các ngươi hậu hạ, lui hết ."
Các nha lên tiếng theo, đó các nàng lập tức xoay rời khỏi phòng.
Trước khi các nàng còn tự động đóng cửa phòng .
Theo lão thái thái đến Lý Duy Nguyên, hỏi : " Cháu chuyện gì, bây giờ thể ?" Chỉ là hiện giờ cũng trả lời, nhanh chóng quỳ xuống.