Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-10-30 04:47:42
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ phút Lý Lệnh Uyển cảm thấy cả cơ thể khó chịu. Đầu tiên là hô hấp cũng chút khó khăn, là cả nóng lạnh.

Nàng cố gắng giãy giụa nhưng dường như thứ gì đó đang trói c.h.ặ.t t.a.y chân , ngay cả một ngón tay cũng thể cử động.

Một lúc cảm giác đó cũng qua , nàng mơ mơ hồ hồ chìm giấc ngủ. Mặc dù ngủ say nhưng nàng luôn mơ, cho giấc ngủ của nàng hề an .

Bỗng nhiên nàng thấy bản khi xuyên đây. Nàng vẫn là một tác giả nổi tiếng mạng, cố gắng học tập còn dành thời gian sáng tác truyện, quả thực mệt chết.

đó nàng những bình luận của các độc giả mạng, bọn họ đều nhân vật trong truyện của nàng thật là kém cỏi, thậm chí đều là những lời bình luận công kích nàng. Việc thật khiến cho nàng cảm thấy vô cùng tức giận và khó chịu.

Đột nhiên nàng nhớ đến hình ảnh mỗi ngày nàng cùng Lý Duy Nguyên ở bên , nàng nắm lấy tay áo , luôn miệng kêu là ca ca.

Ngay đó phất tay nàng , vẻ mặt vô cùng lạnh lùng với nàng, là ca ca của nàng.

Hắn còn đưa tay sờ lên mặt nàng, ngữ khí tràn đầy mê hoặc : " Uyển Uyển, trở thành phu quân của nàng, ?"

Nghe như , nàng vội lắc đầu. Bỗng nhiên sắc mặt đổi, còn lạnh lùng : " Được lắm, nếu nàng trở thành phu quân của nàng, thì nàng hãy c.h.ế.t ."

Đột nhiên cảnh tượng đổi, là ngôi miếu hoang mùa đông lạnh lẽo đó, nàng cắt đầu lưỡi, ép uống đoạn trường thảo, nàng đau đớn nền đất lạnh giá. Còn Lý Duy Nguyên chỉ khoanh tay lạnh lùng nàng.

Lúc nàng chợt thấy hình ảnh Lý Duy Nguyên đang đào đất lắp đê. Mưa rơi như trút nước, nước sông càng ngày càng dâng cao.

Hắn chỉ đội duy nhất một cái nón rơm, chân trần bên bờ sông. Bỗng nhiên nước sông đánh mạnh bờ, mưa to gió lớn cho một phần đất ngay nơi sạt lở. Hắn rơi xuống dòng nước chảy xiết, nước sông cuốn trôi.

Lý Lệnh Uyển thấy cảnh tượng liền bật , nàng cảm thấy trong lòng khó chịu, dường như thứ gì đó cắt tim .

Nàng lớn gọi ca ca. thứ đều vô dụng, dòng nước cuốn Lý Duy Nguyên trôi càng ngày càng xa.

Lý Duy Nguyên c.h.ế.t , nàng tận mắt chứng kiến hết việc. Vốn dĩ trong lòng nàng rõ, chỉ cần c.h.ế.t nàng còn lo lắng về kết cuộc bi thảm của bản nữa. trái tim nàng đau đớn như thế? " Ca ca," Nàng quỳ gối trong cơn mưa lớn, đưa mắt đến dòng nước chảy xiết, ngất lên thể thở nữa.

" Đừng mà. Huynh đừng c.h.ế.t mà." Nàng thì thào , cho dù nàng đang mơ nhưng bởi vì quá thương tâm khiến cho khoé mắt cũng vươn lệ, còn nấc.

Hiện giờ chất độc trong nàng vẫn còn một ít, cho nên nàng sốt cả một đêm. Tuy rằng các nha luôn túc trực bên nàng, nhưng Thuần Vu Kỳ vẫn cảm thấy an tâm. Vì suốt một đêm luôn bên cạnh nàng, tiện thể chăm sóc cho nàng.

Cả một đêm hề chợp mắt, thỉnh thoảng sẽ đưa tay sờ trán nàng, xem nàng còn sốt .

Hơn nữa còn thấy trong lúc mê mang nàng vô cùng thương tâm, ngăn cảm thấy cực kỳ đau lòng nàng, cũng vô cùng thương tiếc.

Hắn đưa tay lau những giọt nước mắt gương mặt nàng, còn ôn nhu trấn an nàng: " Không , chuyện qua hết , nàng đừng sợ, đừng sợ nữa."

Lý Lệnh Uyển vẫn , luôn miệng kêu: " Ca ca, ca ca, đừng mà, đừng mà."

Thuần Vu Kỳ nàng như thế, động tác chợt ngưng .

Nàng mơ thấy gì? Vì nàng thương tâm như ?

Thậm chí còn nghẹn ngào kêu từng tiếng ca ca? Có nàng mơ thấy Lý Duy Nguyên ép buộc nàng những điều , cho nên nàng mới sợ hãi và thương tâm như ?

Rốt cuộc trong giấc mơ Lý Duy Nguyên gì nàng, mà nàng đau khổ đến thế?

Bất luận như thế nào, chắc chắn mối quan hệ của nàng và Lý Duy Nguyên là loại quan hệ đường đơn giản.

Lúc Thuần Vu Kỳ nhớ đến chuyện, mỗi thấy Lý Lệnh Uyển và Lý Duy Nguyên ở bên cạnh , rõ ràng thái độ của Lý Duy Nguyên đối với nàng vô cùng mật, thậm chí là sự chiếm hữu quá lớn.

Nghĩ đến chuyện , trong lòng cảm thấy thoải mái. Dường như một cái xương cá đang mắc kẹt nơi cổ họng của , cho cực kỳ khó chịu cùng đau rát.

Lý Lệnh Uyển vẫn còn , nước mắt lăn dài từ khoé mắt xuống gối, ướt cả tóc mai và cái gối nàng .

Thuần Vu Kỳ thấy dáng vẻ yếu đuối của nàng, liền sinh ý nghĩ yêu thương che chở nàng thật .

Theo đưa tay lau nước mắt cho nàng, than nhẹ một tiếng, thấp giọng : " Rốt cuộc ở trong lòng nàng, Lý Duy Nguyên quan trọng như thế nào?"

Thuần Vu Kỳ tin rằng tình cảm của Lý Duy Nguyên dành cho nàng vượt khỏi tình cảm thông thường, nhưng vẫn thể hiểu rõ nàng dành cho Lý Duy Nguyên là loại tình cảm nào?

Rõ ràng nàng sợ Lý Duy Nguyên, cho nên nàng mới cố sức lấy lòng cùng cận với Lý Duy Nguyên như . Rốt cuộc nàng đối với Lý Duy Nguyên là tình cảm gì?

Thuần Vu Kỳ cho rằng thể nàng do sợ hãi Lý Duy Nguyên nên như , trong lòng nàng bất kì tình cảm nào với Lý Duy Nguyên .

Nếu chỉ vì nàng sợ hãi Lý Duy Nguyên, thì việc cũng gì quan trọng với Thuần Vu Kỳ. Bởi vì sẽ nhanh đến Lý phủ cầu , đó lập tức cưới nàng về phủ.

Đến lúc đó sẽ bảo vệ nàng đôi cánh của , tuyệt đối để cho Lý Duy Nguyên cơ hội gặp nàng nữa.

Chỉ cần thực hiện chuyện, nàng sẽ còn sợ hãi Lý Duy Nguyên nữa?

Lý Lệnh Uyển vẫn lóc thương tâm, cho Thuần Vu Kỳ cũng cảm thấy đồng cảm với nàng. Thậm chí trong lòng cũng trở nên khó chịu và đau lòng.

Cuối cùng hiểu vì bất tri bất giác cúi đầu hôn lên đôi mắt nàng. Đồng thời cũng hôn lên đôi môi đang khép chặt của nàng.

Trong lòng vô cùng kích động thể kiềm chế nữa, hô hấp ngày càng rối loạn. Thật sự từ từ tiến đến cổ nàng, đột nhiên ngừng .

Tuy rằng đó từng đụng chạm đến cơ thể nàng, nhưng khi vì quá nguy cấp đành như , thể sinh những suy nghĩ đắn?

Chỉ là hiện nay thì khác, khi thấy đôi môi nhợt nhạt của nàng. Bỗng nhiên cảm thấy cơ thể nóng như lửa đốt, chỉ đôi môi nàng mới thể cứu rỗi .

Hắn thể kiềm lòng nữa, đó từ từ cúi đầu đến gần môi nàng. Hơi thở nóng rực phả lên gò má trắng mịn của nàng, điều đó cho nàng chút thoải mái, vì nàng liền nhíu mày.

Mắt thấy đôi môi của hai sắp dán sát , bỗng nhiên Thuần Vu Kỳ thẳng lên.

Hắn mép giường mà tim đập loạn, theo chợt nắm tay thành quyền, đưa mắt đến ánh nến đang cháy bàn.

Sau một lúc bình tâm, đầu nàng. Hiện giờ hô hấp nàng yên , cũng còn nữa, nàng chìm sâu giấc ngủ. Bất quá tóc mai vẫn ướt đẫm dán sát lên mặt nàng.

Thuần Vu Kỳ đưa mắt đến dung nhan kiều diễm của nàng lâu. Theo đưa tay vén những sợi tóc của nàng phía .

Lúc một suy nghĩ, sáng sớm ngày ngay sẽ đến Quảng Bình hầu phủ để khẩn cầu Lương Phong Vũ từ hôn.

Sau đó lập tức thỉnh bà mối đến Lý phủ cầu , nhất việc sớm thành khi Lý Duy Nguyên trở , chỉ như thì mới thể mật cùng nàng còn đắn đo nữa.

Nghĩ đến việc , đột nhiên cả cơ thể của chợt nóng bừng, thậm chí ánh mắt khi đến nàng cũng bắt đầu trầm xuống.

*

Thời điểm Lý Lệnh Uyển tỉnh là sáng sớm ngày hôm , ánh nắng ngoài cửa sổ cũng chiếu phòng. Nàng đưa mắt tấm màn giường màu lam nhạt đỉnh đầu, chợt ngây .

Bất quá khi nàng đầu, liền thấy một mép giường, tựa đầu cạnh giường ngủ say.

Hắn mặc bộ áo gấm trúc diệp màu trắng, khuôn mặt tuấn tú, khí chất xuất chúng. Thì là Thuần Vu Kỳ.

Lý Lệnh Uyển vô cùng kinh hãi, vội vàng chống tay dậy. Trong lúc nàng dậy, tấm chăn nàng liền rơi xuống, lộ bộ trung y tơ lụa màu trắng. Đây là y phục của nàng, hơn nữa tại nàng ở chỗ của Thuần Vu Kỳ?

Nàng nhanh chóng quan sát khắp phòng, đây cũng là phòng của nàng. Rốt cuộc chuyện gì xảy ?

Lúc nàng dậy, Thuần Vu Kỳ thấy động tĩnh liền thức giấc, tquay đầu nàng. Lúc nàng vẫn mở to mắt quan sát xung quanh, trong mắt nàng sự cảnh giác.

" Lý tiểu thư," Hắn vội vàng thẳng , theo lên tiếng hỏi nàng: " Nàng tỉnh ?"

Đồng thời cũng đưa tay sờ lên trán nàng, xem xem hiện tại nàng còn sốt .

Bất quá Lý Lệnh Uyển lui về phía , nné tránh bàn tay của , đôi môi nàng ngặm chặt, bằng ánh mắt đầy đề phòng.

Nhìn bộ dạng nàng như , giống một con thỏ nhỏ đang lẫn trốn hổ báo. Thuần Vu Kỳ đưa tay dừng giữa trung, một lúc khổ, từ từ thu tay.

" Lý tiểu thư," Hắn chuyện cực kỳ nhẹ nhàng vì trấn an nàng, nàng tránh né như thú dữ, : " Đêm qua ở Tây Trì, nàng ngã xuống nước. Sau đó còn trúng tên độc, là cứu nàng về đây."

Sau khi Thuần Vu Kỳ xong, Lý Lệnh Uyển cũng nhớ đến cảnh tượng tối hôm qua. Lúc nàng đang ngắm pháo hoa, thì đột nhiên một đám hắc y nhân tiến đến, tiếp đến là những tiếng hét chói tại của xung quanh.

Hơn nữa trong lúc hỗn loạn, nào đẩy nàng rơi xuống nước. Cuối cùng nàng cảm thấy nơi lồng n.g.ự.c đau đớn, thế là hôn mê bất tỉnh, nhưng khi hôn mê nàng thấy một đang bơi về phía .

" Là cứu ?" Lý Lệnh Uyển Thuần Vu Kỳ lên tiếng hỏi.

Bởi vì một đêm hôn mê, thậm chí trong mơ nàng còn lóc, cho nên giọng của nàng chút khàn khàn. Thuần Vu Kỳ nàng mỉm chậm rãi gật đầu.

Thì chuyện là như . Xem nàng hiểu lầm . Sau đó nàng thở phào nhẹ nhõm, thẳng đưa mắt về phía Thuần Vu Kỳ, lời cảm tạ: " Đa tạ Thuần Vu công tử cứu mạng."

Bất quá khi nàng cử động một chút, thì nơi n.g.ự.c chút đau đớn, nàng cúi đầu xuống.

Vừa Thuần Vu Kỳ , nàng thương do tên độc đ.â.m trúng, độc là loại độc gì? Vết thương của nàng ?

Theo nàng chần chờ lên tiếng hỏi , cuối cùng nàng ngẩng đầu lên hỏi: " Thuần Vu công tử, nhớ rõ trúng độc? Xin hỏi trúng loại độc gì? Độc tính nặng lắm ?"

Cái mạng nhỏ của nàng quan trọng nha, nàng c.h.ế.t sớm như , nhất nàng nên hỏi rõ về vết thương của .

Lúc Thuần Vu Kỳ vẫn đang về phía nàng. Đêm hôm qua sắc mặt nàng trắng bệch giống như tờ giấy trắng, nhưng một đêm nghỉ ngơi, thì hơn hẳn. Đôi môi nàng cũng còn nhợt nhạt như đêm qua, hiện giờ ửng một màu hồng nhạt.

Ánh mắt chợt u ám, đồng thời trong lòng cũng chút giao động. Bỗng nhiên trong đầu xuất hiện một ý tưởng, ngay đó cong khoé môi, : " Đêm qua khi thấy Lý tiểu thư rơi xuống nước, lập tức nhảy xuống cứu nàng.

Lúc đó nàng hôn mê bất tỉnh, vì quá lo lắng cho nàng nên dùng miệng hôn hấp môi. Sau khi lên bờ phát hiện nàng trúng tên độc, vì tiếp tục hút m.á.u độc trong nàng .

Sau đó liền bế nàng về phủ, còn mời đại phu đến đây bắt mạch, kê đơn thuốc, nhanh chóng cho nàng uống thuốc, lẽ chất độc trong nàng còn gì đáng lo ngại."

Hô hấp môi,còn hút m.á.u độc, bế nữa... Những lời nay tương đối bạo dạng.

Lý Lệnh Uyển xong, cảm thấy dường như thứ gì đó đang đập đầu , thật là choáng váng. Giờ phút nàng thể hình dung cảnh tượng đó.

Rốt cuộc tối hôm qua khi nàng rơi xuống nước xảy chuyện gì?

lúc Thuần Vu Kỳ những lời đó, ngay cả mặt còn ý ?

Chẳng lẽ còn rằng, ở thời đại chỉ cần nữ tử rơi xuống nước, y phục ướt sủng thì nam nhân nào thấy cảnh tượng sẽ lấy nữ tử đó ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-83.html.]

Thuần Vu Kỳ ngược còn cho nàng những điều đó...

Bất quá nàng cũng là nữ tử của thời đại , hơn nữa nàng cũng dạng bảo thủ, chỉ vì một nam nhân bế còn hôn môi thì nàng sống c.h.ế.t gả cho đó .

Với Thuần Vu Kỳ cũng chỉ vì cứu nàng nên mới như thế, chuyện thể chấp nhận , thậm chí nàng còn lời cảm tại với nữa là khác.

Vì thế nàng chút ngượng ngùng : " Đã phiền Thuần Vu công tử , đa tạ cứu ."

Sau khi chuyện nàng cũng cảm thấy chút thẹn thùng, cho nên liền cúi thấp đầu, ngại đến Thuần Vu Kỳ. hai má nàng chợt nóng bừng giống như lửa đốt.

Phía bên chân mày của Thuần Vu Kỳ nhướn lên. Kỳ thật những lời là do cố tình .

Mục đích của chính là để Lý Lệnh Uyển rõ, nàng và tiếp xúc thể với . phản ứng của nàng dường như cả? Thậm chí nàng còn lời cảm tạ với ?

Bình thường đối với những nữ tử khác, khi các nàng thấy những việc như , thì là khiếp sợ thì cũng là nháo loạn lên ?

Cũng giống như Lý Lệnh Yến ngày đó, chẳng nàng mượn cái cớ để thành với ? Lý Lệnh Uyển giống như , nàng cứ lơ việc ?

Trong nháy mắt Thuần Vu Kỳ cảm thấy một chút mất mát. Dù tướng mạo cũng xuất chúng, gia thế thì hùng hậu, bao giờ khác lơ như thế .

Mỗi đám tiểu thư trong kinh thành thấy , chẳng bọn họ đều tâm tâm niệm niệm gả cho ?

tới phiên Lý Lệnh Uyển, dường như nàng mong điều đó xảy . Thậm chí nàng còn đặt vấn đề đó mắt.

" Lý tiểu thư," Hắn chậm rãi lên tiếng, âm thanh cũng còn ôn nhu như lúc , ngược vô cùng trầm thấp, ngữ khí cũng lớn lên ít, : " Tuy rằng trong tình huống cấp bách, nhưng và nàng tiếp xúc mật với ."

Bốn chữ tiếp xúc mật , thận trọng, còn chút cường điệu.

Giờ phút trong lòng Lý Lệnh Uyển chút run sợ. Việc nàng sợ nhất chính là phản ứng của Lý Duy Nguyên khi chuyện ...

Thật sự nàng dám tưởng tượng điều , thể nàng sẽ Lý Duy Nguyên ăn tươi nuốt sống còn tính, hơn nữa tuyệt đối sẽ bỏ qua cho Thuần Vu Kỳ . Cho nên vô luận như thế nào, việc thể để .

" Ta lúc Thuần Vu công tử cũng chỉ vì tình thế quá cấp bách, vì cứu mới như ," Lý Lệnh Uyển thành khẩn đáp lời, biểu tình của vô cùng thành khẩn, : " Sự việc cũng nguyên nhân của nó, phiền Thuần Vu công tử cứu giúp. Vẫn lời cũ, vô cùng cảm kích ân cứu mạng của . Ngày nào đó nếu cơ hội, sẽ báo đáp ân tình . Cho nên cảm thấy việc của hai chúng đừng để ngoài , thấy như thế nào?"

DTV

Nghe nàng xong, Thuần Vu Kỳ chằm chằm nàng, đó liền bất quá là nụ bất đắc dĩ. Hắn rõ ràng như , vì nàng còn thế trả lời như thế?

Hơn nữa đối với bốn chữ tiếp xúc mật, trong lòng nàng hề cảm giác nào ?

Thậm chí vì điều gì mà nàng cứ tâm tâm niệm niệm để cho khác chuyện ?

nàng cho rằng chỉ cần ai chuyện , thì nàng cùng sẽ bất kì liên quan hệ nào với ? Vì nàng tránh né như ?

" Lý tiểu thư," Thuần Vu Kỳ bất đắc dĩ than nhẹ, ngữ khí của cũng mang theo vài phần thương tâm cùng mất mát, : " Nàng cho rằng việc cho ngoài ? Không đến điều , chỉ một việc nàng suốt đêm trở về phủ, thì ngoài hết cả , như thanh danh của nàng coi như mất hết. Huống hồ chi và nàng thật sự tiếp xúc mật với . Nàng từng nghĩ qua nếu để Quảng Bình hầu phủ chuyện, tất nhiên bọn họ sẽ tới Lý phủ từ hôn đấy."

" Ta ." Lý Lệnh Uyển tra lời như chẳng cả. Nếu Quảng Bình hầu phủ từ hôn thì cứ việc từ hôn , cũng coi như nàng giải quyết xong một chuyện phiền lòng.

" Lý tiểu thư, bằng lòng chịu trách nhiệm với nàng." Ngay đó, Thuần Vu Kỳ nàng bằng ánh mắt chứa đầy sự kì vọng, theo tiếp: " Lý tiểu thư, sẽ cầu hôn nàng."

Nghe xong, trong lòng Lý Lệnh Uyển cực kì kinh hãi. Nàng mở to mắt bằng ánh mắt dám tin. Có nàng đang ảo giác ? Vì Thuần Vu Kỳ cầu hôn nàng?

vẻ mặt Thuần Vu Kỳ vô cùng nghiêm túc, giống như đang đùa. Tuy rằng bề ngoài bình tĩnh như , nhưng thật nội tâm vô cùng khẩn trương, cho nên đôi tay thể kiềm chế đến nỗi run rẩy.

Lý Lệnh Uyển một lúc lâu, đó nàng tin rằng bởi vì Thuần Vu Kỳ lo ngại nàng cùng tiếp xúc mật, hơn nữa vì suy nghĩ cho thanh danh của nàng, cho nên mới những lời như .

chỉ cần chuyện ngươi , cũng , thì ai sẽ ? Ngươi cần gì nghiêm túc như ? Quả thực Thuần Vu Kỳ đúng là một con chính trực.

Vì thế nàng liền : " Đa tạ ý của . Thuần Vu công tử, cũng cần bởi vì việc mà chịu trách nhiệm với , tuyệt đối sẽ để lộ việc ngoài , xứ coi như việc gì xảy ."

Nàng cho rằng Thuần Vu Kỳ sẽ thích , dù bọn họ cũng chỉ gặp mặt vài .

Thuần Vu Kỳ nàng như , trong lòng cảm thấy vô cùng mất mát, còn một cảm giác phẩn nộ cùng bối .

" Vì điều gì?" Hắn nhích cơ thể đến gần nàng, đó đưa tay bắt lấy cổ tay nàng. Theo tiếp: " Vì điều gì nàng chịu trách nhiệm với nàng? Là bởi vì trong lòng nàng thích ? Hay là do nàng vẫn luôn thích cái tên Lương Phong Vũ , là,"

Nói đến đây, ánh mắt tối sầm , giọng cũng lạnh lùng hơn: " Nàng thích Lý Duy Nguyên?"

Ngày thường Thuần Vu Kỳ luôn dáng vẻ ôn hoà nho nhã, nhưng một khi lòng đố kị với khác thì ôn hoà nho nhã là gì .

Hắn đố kị với Lương Phong Vũ, vì Lương Phong Vũ thể cùng Lý Lệnh Uyển định hôn sự. Hơn nữa Lương Phong Vũ còn nhiều chuyện mật với nàng như , còn kêu nàng là Uyển Uyển, thể tặng vòng tay cho nàng.

Thuần Vu Kỳ càng chán ghét Lý Duy Nguyên hơn, tại trong lúc mê mang nàng đều lóc kêu tên Lý Duy Nguyên.

Thậm chí rõ với nàng như , bảo rằng hai bọn họ tiếp xúc mật, chẳng qua nàng vẫn cứ như hề bận tâm đến việc đó.

Đã như , nàng còn cố gắng trấn an bảo cần chịu trách nhiệm với nàng.

Nàng đây là đang cho rằng, chỉ vì bất đắc dĩ mới chịu trách nhiệm với nàng ? thật sự cầu hôn nàng vì trách nhiệm.

Trong lòng Lý Lệnh Uyển vô cùng khiếp sợ, nàng ngẩng đầu lên Thuần Vu Kỳ. Lúc ánh mắt cực kỳ lạnh lụng, vẫn luôn chằm chằm nàng. Sau đó bỗng nhiên nàng cũng cảm thấy chút tức giận.

Nàng đưa tay gỡ bàn tay Thuần Vu Kỳ khỏi cổ tay , đồng thời nàng cũng khách khí : " Thuần Vu công tử, đối với ân cứu mạng của , trong lòng cảm kích. Cho nên những lời , coi như thấy gì."

Bất quá Thuần Vu Kỳ cũng chịu buông tay, thậm chí còn kề sát nàng, tiếp: " Ta điều gì mà nàng coi như thấy? Là cầu hôn nàng, trong lòng nàng kỳ thật thích Lý Duy Nguyên?"

Lúc Lý Lệnh Uyển thật sự tức giận, nàng đáp lời: " Huynh bậy gì đấy? Huynh là ca ca của ."

Tiếp đến nàng càng dùng sức gỡ bàn tay của Thuần Vu Kỳ , nàng gỡ : " Huynh buông tay ."

Không vì điều gì, tuy rằng Thuần Vu Kỳ rõ nàng tức giận nên mới như thế. khi nàng trả lời như , trong lòng cảm thấy an tâm hơn nhiều.

Nếu Lý Lệnh Uyển thế, thì nhất định trong lòng nàng cũng hề thích Lý Duy Nguyên. Ngay cả thái độ của Lý Duy Nguyên đối với nàng...

Ánh mắt Thuần Vu Kỳ ngừng . Đợi lúc nữa, sẽ đích đến Quảng Bình hầu giải thích rõ chuyện.

Sau đó sẽ cầu xin bọn họ thư từ hôn, cuối cùng nhanh chân đến Lý phủ cầu . Hắn thành với nàng khi Lý Duy Nguyên trở về.

Nghĩ đến đây, liền buông cổ tay Lý Lệnh Uyển . Bất quá trời sinh da dẻ nàng trắng mịn, bởi vì sự ghen tức cho nên dùng quá sức. Vì khi buông tay thì nơi cổ tay trắng nõn của nàng hiện một vết ửng đỏ.

Thuần Vu Kỳ cảm thấy quá áy náy, còn thương tiếc. Sau đó liền đưa tay nắm lấy tay nàng, giúp nàng xoa vết ửng đỏ.

nàng vội vàng tránh né, nàng bằng ánh mắt đề phòng, nàng hỏi: " Thuần Vu công tử, rốt cuộc như thế nào?" Trong giọng của nàng mang theo vài phần tức giận.

Lúc Thuần Vu Kỳ ngẩng đầu lên ánh mắt đầy đề phòng của nàng. Ánh nến dịu nhẹ, ánh lên khoé môi chút ý của , càng tô điểm lên dung mạo tuấn tú của .

" Ta sẽ cầu hôn nàng," Giọng của bình tĩnh, rõ nàng: " Lý tiểu thư, nàng thê tử của ."

" ," Lý Lệnh Uyển xụ mặt, giọng bình tĩnh và rõ ràng.

Theo nàng tiếp: " Huynh ân cứu mạng với , sẽ khắc sâu trong lòng, chắc chắn sẽ tìm cơ hội báo đáp. xin đừng cầu hôn , mong đừng những lời như nữa. Có lẽ cũng cùng thế tử của Quảng Bình hầu sớm hôn ước."

Thuần Vu Kỳ chợt bật , : " trong lòng nàng thực sự gả cho Lương thế tử ?"

Lý Lệnh Uyển nhấp môi, thu hồi ánh mắt lên tiếng. Kỳ thật nàng gả cho ai cả. Nàng chỉ sống một an tĩnh qua ngày, thành thì cũng chẳng , gả cho khác để gì?

Ở nơi nam nhân tam thê tứ là chuyện bình thường, nhưng chẳng lẽ nàng cứ trơ mắt phu quân của cùng nữ tử khác đầu ấp tay gối , thậm chí nàng còn nhắm mắt cho qua?

Xin nàng . Nàng cảm thấy bản khả năng sẽ cầm d.a.o thiến mất.

Thuần Vu Kỳ bộ dạng của nàng, tất nhiên nàng cũng gả cho Lương Phong Vũ.

Cho nên cảm thấy an tâm hơn phần nào. Sau đó khôi phục dáng vẻ nho nhã lịch sự như ngày thường.

" Lý tiểu thư," Đôi tay giấu trong tay áo, nghiêng đầu nàng, hoà hoãn còn nhẹ giọng : " Nàng yên tâm, sẽ là một phu quân ."

Tất nhiên Lý Lệnh Uyển cũng tin rằng Thuần Vu Kỳ sẽ là một phu quân . Tướng mạo quá xuất chúng, tính tình thì cũng ôn hoà, gia thế hùng hậu, tài năng và thủ đoạn càng lợi hại. Mọi mặt của đều , nếu thể gả cho là một lựa chọn tồi.

nàng vẫn hiểu chuyện gì đang xảy với nữa? Sau khi tỉnh nàng cứ cảm thấy cả thế giới đều đổi ?

Lúc một tên Lương Phong Vũ còn , hiện giờ thêm một Thuần Vu Kỳ. Nàng đây là đang gặp ảo giác ?

Rõ ràng nàng chẳng hề chuyện gì mà, thậm chí nàng còn tránh né bọn họ kịp, nhưng tại hai bọn họ đều thành với nàng ?

Hơn nữa còn Lý Duy Nguyên, kỳ thật là một thủ đoạn độc ác lắm nha. Lần khi Quảng Bình hầu phủ tới cửa cầu , nội trận lôi đình với nàng như .

Hiện giờ nếu Thuần Vu Kỳ đến cầu ... Nàng cảm thấy khả năng sẽ Lý Duy Nguyên ăn tươi nuốt sống vô cùng lớn. Thật là phiền phức mà!!!

" Thuần Vu công tử," Thanh âm của nàng chút mệt mỏi: " Ta , trở thành thê tử của ."

Cầu xin ngươi đại phát từ bi mau buông tha cho . Ta chọc giận vị Phật lớn Lý Duy Nguyên . Một khi tức giận, chuyện gì cũng thể đấy.

sự thật hiển nhiên, Thuần Vu Kỳ căn bản ngơ những lời của nàng. Hắn chỉ : " Nơi là Vĩnh Hoan hầu phủ, còn đây là phòng của , nàng cứ an tâm nghỉ ngơi ở đây. Nếu nàng phân phó, cứ việc sai bảo các nha ."

" Xin phiền Thuần Vu thế tử sai đưa trở về," Lý Lệnh Uyển cảm thấy nội tâm thật mệt mỏi.

Con nó, cho dù nàng như thế nào chỉ ngơ, căn bản nàng hề một chút nhân quyền nào ở đây cả.

Theo nàng : " Bằng phiền sai đến báo cho nhà một tiếng, để bọn họ phái đến đây đưa trở về ?"

Thuần Vu Kỳ chỉ đáp. Một lúc lên tiếng: " Một lúc nữa sẽ tự đưa nàng trở về. Hiện giờ còn việc quan trọng , nàng cứ nghỉ ngơi chờ trở ."

Hắn đợi Lý Lệnh Uyển đáp lời, nhanh gọi hai nha tiến , còn phân phó các nàng hầu hạ Lý Lệnh Uyển thật .

Sau đó mỉm Lý Lệnh Uyển một lúc, xoay rời khỏi.

Trường Thanh sớm chờ ngoài cửa viện. Hắn thấy Thuần Vu Kỳ bước đến, vội vàng chạy về phía Thuần Vu Kỳ, kêu một tiếng: " Thế tử."

Thuần Vu Kỳ gật đầu, chấp đôi tay trong tay áo , trầm giọng phân phó Trường Thanh: " Chuẩn ngựa. Chúng đến Quảng Bình hầu phủ."

 

Loading...