Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-10-30 08:01:40
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn bản Lý Duy Nguyên hề quen Triệu Thục Ninh, nhưng Lý Lệnh Uyển tin chuyện .

" Nếu quen nàng , vì Triệu phu nhân như ? Còn cùng nàng cũng coi như quen ." Lý Lệnh Uyển lên tiếng hỏi.

" Ta thật sự hề quen Triệu Thục Ninh." Lý Duy Nguyên chân thành trả lời.

Sau đó cẩn thận suy ngẫm, : " Có một đến cửa tiệm trang sức tình cờ chạm mặt một vị tiểu thư cùng với thị nữ đến đó mua trang sức, nhưng khi chỉ tuỳ tiện liếc mắt một cái hề quan tâm, ai mà vị tiểu thư là thần thánh phương nào?"

Lý Lệnh Uyển xong, liền cẩn thận suy nghĩ những lời của Triệu phu nhân, theo nàng : " Nói như vị tiểu thư chính là Triệu tiểu thư."

trong lòng nàng vẫn chút tức giận, lập tức nhéo lỗ tai Lý Duy Nguyên, : " Như nghĩa vị Triệu tiểu thư chỉ gặp mặt một ngày đêm thương nhớ , còn sai điều tra lai lịch của . Cho nên hôm nay mẫu của nàng mới những lời đó, rõ ràng chính là tác hợp cùng Triệu tiểu thư. Hơn nữa mối hôn sự như , tất nhiên tổ mẫu sẽ vô cùng vui mừng đồng ý. Chẳng khi tổ mẫu còn tặng cho Triệu tiểu thư một cây phượng trâm ?"

Lý Duy Nguyên quan tâm lỗ tai của đau như thế nào. Hắn hiểu rõ trong lòng nàng còn vì chuyện mà đau lòng hơn cả .

liền đưa tay ôm eo của nàng, hôn lên môi nàng, mặt chút vui vẻ : " Uyển Uyển đây là đang ghen ?"

Hắn thích thấy dáng vẻ ghen tuông của nàng. Bởi vì nàng càng ghen thì chứng tỏ trong lòng nàng luôn để ý đến .

Nàng càng khẩn trương cũng đồng nghĩa nàng quan tâm đến , thật sự hận thể moi trái tim của cho nàng thấy, chỉ yêu mỗi nàng. Cho nên khi nàng cũng để ý khiến tâm tình thật cao hứng.

Lý Lệnh Uyển là một c.h.ế.t cũng chịu nhận. Nghe Lý Duy Nguyên hỏi như , chỉ tức giận trả lời: " Ghen cái gì? Ta chỉ đau lòng vì cây phượng tâm mà thôi."

Lý Duy Nguyên cũng vạch trần lời dối của nàng, ngược còn ngoan ngoãn phục tùng : " Chỉ là một cây phượng trâm thôi mà, nàng cần đau lòng. Uyển Uyển loại trang sức nào? Ca ca đều sẽ mua cho nàng."

Lý Lệnh Uyển...

Chuyện liên quan gì đến trang sức. Nàng vô lực giơ tay đỡ trán, một lúc chút mệt mỏi hỏi: " Ý tứ của Triệu phu nhân cùng tổ mẫu chắc chắn trong lòng cũng hiểu rõ, dự định như thế nào? Thật sự cùng Triệu tiểu thư thành ?"

Việc hôn sự của nàng cùng Thuần Vu Kỳ là một việc hỏng bét, nếu thêm việc của Triệu Thục Ninh nữa, nàng cảm thấy khả năng nàng sẽ phát huy tính tình đà điểu của nhát gan trốn tránh.)

Lý Duy Nguyên nắm lấy tay nàng, ngắm những ngón tay non mềm của nàng, tựa như chút quan tâm : " Việc đó chỉ là do bọn họ một bên tình nguyện."

Chỉ một thời gian nữa, sẽ để bất kỳ ai khống chế như đây. Nhìn chắc chắn như , trong lòng Lý Lệnh Uyển cũng cảm thấy an tâm.

Theo nàng hỏi đến việc hôn sự của nàng cùng Thuần Vu Kỳ, rốt cuộc sẽ giải quyết như thế nào? Hôm nay nàng thấy ánh mắt của Thuần Vu Kỳ đến chút nóng bỏng... Nàng càng nghĩ đến càng cảm thấy đau đầu.

" Uyển Uyển yên tâm," nàng hỏi việc , Lý Duy Nguyên càng trả lời thêm chắn chắn: " Nhiều ngày qua sớm tìm cách giải quyết."

Lý Lệnh Uyển như , trong lòng nàng càng hoài nghi. Dù hôn sự của nàng và Thuần Vu Kỳ là do cả hai gia đình quyết định, hơn nữa chỉ còn hơn nửa tháng là đến ngày thành , trong thời gian ngắn như thế thể nghĩ biện pháp gì, giải quyết ?

Nàng lên tiếng hỏi sẽ như thế nào, bỗng nhiên nàng thấy giọng của Tiểu Thanh bên ngoài vang lên: " Tiểu thư? Đại thiếu gia?"

Lý Duy Nguyên chút vui nhíu mày. Hắn thích khi cùng nàng mật khác quấy rầy.

Lúc Lý Lệnh Uyển liền nhanh thoát khỏi bàn tay của Lý Duy Nguyên, vội vàng dậy ngoài, mở cửa phòng, hỏi Tiểu Thanh: " Có chuyện gì?"

Nàng thấy nha hầu hạ bên cạnh Chu Thị cũng bên ngoài cửa, nha vội hành lễ với nàng, kêu một tiếng tiểu thư.

Theo : " Thái Thái phân phó nô tức tốc đến đây báo cho tiểu thư một chuyện, bảo là Lan di nương . Thái thái còn , Lan di nương mới tắt thở, hiện tại ở Y Lan Viện vô cùng rối loạn, bảo ngài cần đến đó."

" Lan nương mất ?" Lý Lệnh Uyển xong trong lòng kinh hãi, vội hỏi: " Chuyện là như thế nào?"

Nha trả lời: " Nô tỳ cũng rõ lắm. Bất quá nô tỳ các tỷ khác , từ khi Bát thiếu gia mất, Lan di nương buồn ăn uống, chỉ suốt ngày ngây ngốc giường nhớ về Bát thiếu gia. Bọn nô tỳ suy đoán, thể Lan di nương vì quá đau lòng về cái c.h.ế.t của Bát thiếu gia cho nên mới sống nữa."

Lý Lệnh Uyển xong ừ một tiếng, hỏi thêm gì nữa. Còn nha khi truyền lời của Chu Thị, nàng liền hành lễ với Lý Lệnh Uyển, đó xoay rời .

Hiện giờ Lý Lệnh Uyển chút hốt hoảng, còn Lý Duy Nguyên vẫn giường sớm hết những lời của nha .

Sau khi thấy tâm tình Lý Lệnh Uyển từ từ tiến phòng, vội tiến đến đón nàng, nắm tay nàng đỡ nàng xuống giường, còn rót cho nàng một ly nóng.

Lý Lệnh Uyển lên tiếng nhận lấy ly , uống hai ngụm, từ từ mới bình tĩnh trở .

" Không ngờ tới Lan di nương cứ thế mà chết," nàng khẽ thở dài một tiếng.

Nàng từng gặp mặt Tôn Lan Y vài , mỗi Tôn Lan Y thấy nàng thì luôn nhẹ nhàng kêu nàng một tiếng Tứ tiểu thư, lúc nào mặt Tôn Lan Y thể hiện sự kiên nhẫn.

Có đôi khi Tôn Lan Y nắm tay Lý Duy Hoa, xổm xuống mặt nó, ôn nhu bảo Lý Duy Hoa kêu nàng một tiếng tỷ tỷ.

Tuy rằng Tôn Lan Y là mẫu của Lý Lệnh Yến, nhưng công bằng mà Lý Lệnh Uyển rõ Tôn Lan Y là một .

Cho nên bỗng nhiên nàng tin Tôn Lan Y mất, nhất thời nàng chút thẫn thờ.

Lý Duy Nguyên đem ly trong tay nàng đặt xuống bàn Kháng Trác, nắm đôi tay nàng trong lòng bàn tay của , ôn nhu với nàng: " Đối với Lan di nương mà , mỗi ngày chỉ sống như một cái xác hồn, bằng đoàn viên cùng Bát cũng là một chuyện . Nàng đừng vì cái c.h.ế.t của Lan di nương mà quá thương tâm."

Lý Lệnh Uyển hiểu rõ Lý Duy Nguyên sớm tất cả chuyện của Tôn Lan Y. Một nhân vật nhỏ bé như Tôn Lan Y, chỉ cần Hoàng Cực Hội tay điều tra thì chuyện gì mà .

Cho nên nàng liền thở dài : " Ca ca, như cũng chuyện của Lan di nương. Cả cuộc đời của Lan di nương cũng thật sự quá khổ sở."

" Ai sống đời mà khổ?" Lý Duy Nguyên nhàn nhạt đáp lời: " Nương của nàng, nương của , còn , ai mà khổ sở? Nếu trách thì chỉ thể trách ông trời vốn bất công."

Nghe xong những lời , trong lòng Lý Lệnh Uyển chợt bối rối. Ngay đó nàng chỉ âm thầm khổ.

Cần gì đến ông trời bất công, đối với cái thế giới , ông trời chẳng chính là nàng ?

Trong lòng nàng chút chần chờ, nhưng một lúc , chung quy nàng vẫn cẩn thận hỏi: " Ca ca, nếu thật sự cho cơ hội thấy tạo thế giới , , sẽ như thế nào?"

Lý Duy Nguyên xong liền liếc mắt nàng một cái, tựa hồ rõ vì nàng hỏi như . vẫn trả lời câu hỏi của nàng: " Sẽ Người đó hối hận."

Lời vô cùng đơn giản, bằng giọng điệu lạnh lùng, cũng nghiến răng nghiến lợi để , ngược vô cùng bình tĩnh, tựa như đang đơn giản về thời tiết hôm nay cũng tệ lắm.

Mặc dù như , Lý Lệnh Uyển vẫn cảm thấy trái tim đập loạn liên hồi.

Có lẽ hận nên mới thể bình tĩnh như thế, chỉ những lúc Lý Duy Nguyên cực kỳ hận một nào đó thì mới chuyện bình tĩch như ?

Nếu một ngày để cái thế giới mà đang sống đều do ông trời tạo mà ông trời đó chính là nàng...

Lý Lệnh Uyển thể khống chế chợt rùng một cái. Nếu thật sự để chuyện , sẽ cắt đầu lưỡi nàng, ép nàng uống đoạn trường thảo vẫn coi như một kết cuộc quá nhẹ nhàng ?

Bởi vì chuyện , nhất thời tâm tình nàng rối loạn, còn hứng thú gì thêm nữa.

Tất nhiên Lý Duy Nguyên đều thấy rõ những biến hoá của nàng. Trong đầu chỉ cho rằng nàng vì cái c.h.ế.t của Tôn Lan Y trở nên thương mà thôi, vì liền vỗ nhẹ bàn tay nàng, ôn nhu trấn an nàng: " Nếu sự tình như , nàng cũng đừng suy nghĩ quá nhiều."

Tuy rằng Lý Lệnh Uyển đối với cái c.h.ế.t của Tôn Lan Y cũng cảm thấy khiếp sợ, cũng vài phần bi thương, nhưng thật cũng bao nhiêu .

Nàng tiếp xúc với Tôn Lan Y cũng là quá nhiều, chỉ là chuyện tâm tình nàng rối loạn chính là chuyện bí mật nàng thể kể rõ cho Lý Duy Nguyên mà thôi.

Nếu nàng đối với sẽ là một chuyện kinh thiên động địa, vì nàng chỉ đành gật đầu, nhẹ giọng ừ một tiếng.

Hai ngày , nàng Lý Tu Bách vô cùng thương tâm vì cái c.h.ế.t đột ngột của Tôn Lan Y.

Vì nguyên do , tổ chức một tang lễ long trọng cho Tôn Lan Y. lão thái thái vì lo sợ khác sẽ phát hiện phận của Tôn Lan Y, ngược còn gây hoạ cho Lý gia, với lớn tuổi kiêng kị nhất chính là về cái chết.

Hơn nữa hôm qua mới tổ chức đại thọ bảy mươi tuổi của lão thái thái, ngày hôm thì Tôn Lan Y chết, sớm c.h.ế.t muộn c.h.ế.t c.h.ế.t lúc , chẳng đây chính là khiến cho lão thái thái khó chịu ?

Lại tiếp phận của Tôn Lan Y chỉ là thất, cho nên lão thái thái liền ngăn cản ý định của Lý Tu Bách, bà ghét bỏ : " Bất quá chỉ là một thất thôi, ngươi cần gì tổ chức tang lễ long trọng như ? Nếu truyền ngoài, ngươi cần lấy vợ nữa ? Nếu để bọn của Đô Sát Viện , sợ rằng bọn họ còn trừng trị ngươi một trận đấy. Trước đó vài ngày ngươi phục chức, hiện tại ngươi còn như thế ? Theo ý của , cứ mua một cổ quan tài đem nàng đặt đó, t âm thầm đưa ngoài, hoặc là đem thiêu, hoặc là tìm một mảnh đất nào chôn cất là ."

Lý Tu Bách nhất quyết thuận theo. Tuy rằng gần đây ít khi đến thăm Tôn Lan Y, bất quá cũng mười mấy năm tình cảm sâu đậm với nàng, tang lễ của nàng thể qua loa?

Cuối cùng lão thái thái còn cách nào khác, đành : " Dẫu các ngươi bên lâu , cũng tình nghĩa phu thê, việc tuỳ theo ý của ngươi . Chỉ là hai điều kiện, thứ nhất thể tổ chức tang lễ trong Lý phủ. Thứ hai nàng thất thể chôn cất trong phần mộ của Lý gia, hai điều kiện quyết bàn luận gì thêm."

Lý Tu Bách đáp ứng, ngoài tìm mua một cổ quan tài thật , đó đặt t.h.i t.h.ể của Tôn Lan Y , tìm một ngôi chùa đặt quan tài ở đó, còn mời hoà thượng đến tụng kinh siêu độ.

Bởi vì Tôn Lan Y tắt thở, mời đạo sĩ đến xem ngày, ông ba ngày mới phép chôn cất, bằng sẽ ảnh hưởng lớn đến .

Lý Tu Bách còn cách nào khác, đành phân phó gã sai vặt ba ngày đem quan tài của Tôn Lan Y chôn cất, còn bản nhiều ngày vẫn luôn quỳ quan tài của nàng lóc.

Tất nhiên Lý Lệnh Yến cũng đến c.h.ế.t sống , tuy rằng từ ngày Tôn Lan Y với nàng những lời đó, tình cảm mẫu tử của hai bọn họ cũng chút sứt mẻ. Tôn Lan Y cũng là mẫu của nàng, thương tâm?

Hơn nữa khi hồi kinh bao lâu, đầu tiên thì chết, đó là mẫu của . Đôi khi Lý Lệnh Yến một suy nghĩ, chỉ lúc cả gia đình bọn họ cứ yên Hàng Châu thì thể những chuyện sẽ xảy .

Nếu bọn họ vẫn ỏ Hàng Châu, như nàng vẫn là nhi nữ mà phụ thương yêu nhất, khi ngoài chẳng vẫn luôn miệng khen ngợi nàng ?

Đệ cùng mẫu cũng sẽ chết, nhưng là hiện tại thì cả một gia đình yên ấm như đều tan nát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-92.html.]

Chính tính toán quá nhiều, cuối cùng ngược khiến cho tất cả trong Lý phủ ghét bỏ coi thường.

Hiện giờ phụ tinh thần sa sút, còn tâm trí mà để ý đến nàng? Sau nàng còn trông cậy ai?

Kỳ thật lúc nàng suy nghĩ một kế sách, nàng gặp Tôn Ngự Sự, khi Tôn Lan Y cũng tâm tư .

Có lẽ đám của Tôn Ngự Sự nhớ thương nhi nữ của , nhưng nàng thể ngoài?

Hiện giờ những nha bên nàng, chẳng ai theo lời nàng, ngày đêm bọn họ canh giữ nàng chặt chẽ.

Dù cho nàng đưa bạc lớn cũng thể lay chuyển bọn họ, đến cả việc nhờ truyền tin tức ngoài cũng , đến việc nàng thể đến cửa của Lý phủ , thể rời khỏi đây mà tìm Ngoại tổ phụ?

Lúc Lý Lệnh Yến vô cùng đau khổ, thì bên Chu Thị tin . Đó chính là Minh Nguyệt sinh hài tử, hơn nữa là là nhi tử.

Tuy rằng khi Minh Nguyên sinh hài tử, nàng xuất huyết quá nhiều nên chết. đối với Chu Thị và lão thái thái mà , quan trọng nhất vẫn là hài tử, cần gì quan tâm đến một nha ?

Hài tử hạ sinh liền ghi danh nghĩa của Chu Thị, cho nên Chu Thị sẽ nuôi nấng nó ở Lạc Mai Cư.

Bởi vì chuyện , mấy ngày nay mặt Chu Thị đều là nụ , ngay cả nha trong Lạc Mai Cư cũng đều coi trọng hơn.

Lý Lệnh Yến khi tin , chỉ âm thầm cắn răng hận. Chẳng ông trời cũng quá với Chu Thị cùng Lý Lệnh Uyển ?

Dựa cái gì nàng mất và mẫu , mà hai bọn họ như , một thêm nhi tử, một thêm ?

Trong lòng Lý Lệnh Yến vô cùng bất bình căm hận, nàng nổi lên tâm tư gây bất lợi cho đứa bé .

mà Chu Thị đối với tiểu hài tử cực kỳ coi trọng, lúc nào bên cạnh nó cũng trông coi, nàng thể xuống tay?

ngay đó nàng cũng nghĩ một cách. Hiện giờ là tháng chín thời tiết bắt đầu trở lạnh, đều mặc thêm áo ấm, ngay cả tiểu hài tử mới sinh cũng phủ kín mít, vì sợ nó sẽ lạnh.

Mấy ngày nay Lý Lệnh Yến vẫn thường lui tới Lạc Mai Cư, tỏ vẻ hiền lành chăm sóc .

Nàng suy tính, dù mẫu cùng của mất, phụ thì cả ngày như mất hồn, chỉ e rằng nàng chỉ thể dựa lão thái thái và Chu Thị mà thôi.

Tuy rằng nàng thừa nhận, nhưng hiện giờ phận của nàng chỉ là thứ nữ. Cho nên việc hôn nhân đại sự của đều do một tay Chu Thị sắp xếp. Bởi vì việc , nàng mới thường xuyên lui tới Lạc Mai Cư nhiều hơn.

Chu Thị vốn là một dễ mềm lòng, khi Lý Lệnh Yến lóc giải thích, nàng còn thề thốt ý định đẩy ngã Lý Lệnh Uyển, chỉ do nàng cẩn thận va Lý Lệnh Uyển mà thôi, Chu Thị xong cũng chút tin nàng.

Hơn nữa Chu Thị cũng cảm thấy thương xót cho Lý Lệnh Yến, nàng mất đến mẫu .

Cho nên thể gầy ít, vì Chu Thị cũng thể tàn nhẫn trách mắng nàng thêm, cũng thể cho phép nàng đến Lạc Mai Cư.

mấy ngày nay Lý Lệnh Yến luôn dẫn theo nha đến Lạc Mai Cư. Sau khi tiểu nha vén rèm cửa cho nàng bước , nàng liền thấy Chu Thị bế Lý Duy An giường, tay Chu Thị còn cầm một món đồ chơi nhỏ trêu đùa với nó.

Nhũ mẫu cùng nha đều bên cạnh, các nàng đùa vui vẻ. Đứng tình cảnh ấm áp như , nhưng đối với Lý Lệnh Yến mà chỉ là tình cảnh đau thương.

Bởi vì lúc xưa mỗi nàng đến Lan Y Viện đều thấy mẫu chơi đùa cùng của như .

hiện tại mẫu cùng của nàng còn nữa, mà nàng còn chứng kiến cảnh ghét như thế.

Tuy trong lòng nàng phận hẫn cảm lòng, mặt vẫn mang theo ý nhạt nhẽo tiến , đó nàng hành lễ với Chu Thị.

Trong lòng Chu Thị cũng chút thương cảm cho Lý Lệnh Yến, hơn nữa Chu Thị nàng da mặt mỏng, thể nhẫn tâm bảo nàng đừng đến đây nữa.

nội tâm của Chu Thị cũng chút mâu thuẫn với nàng, vì khi nàng tiến đến, Chu Thị cũng nhàn nhạt : " Đứng lên. Ngồi xuống đó ."

Lý Lệnh Yến dậy, ghế. Theo nàng đưa tay đón nhận món đồ của nha đem đến, đó chính là hai cái yếm màu đỏ. Trên mặt còn thêu hoa văn tinh tế.

" Đây là hai cái yếm hai ngày nay con cất công cho An nhi, nếu mẫu chê tay nghề kém cỏi của con, xin hãy dùng chúng cho An nhi." Lý Lệnh Yến lên tiếng.

Chu Thị nhận lấy, nàng : " Hà tất gì ngươi như ? Yếm của An nhi sai Tú nương nhiều, một đống đặt ở đó là vô dụng ."

Lý Lệnh Yến , nụ mặt chợt cứng . đó nàng hoà hoãn : " Tú nương nhiều, nhưng cũng là do nương sai các nàng . Còn đây là chân tình tỷ tỷ cho . Con xin mẫu hãy nhận lấy."

Chu Thị nàng như , liền kêu Thải Vi qua đó nhận lấy.

Lý Lệnh Yến bước đến chỗ Chu Thị, cúi đến Lý Duy An đang trong tay Chu Thị, khen ngợi: " Hai ngày gặp, An nhi càng dễ thương hơn khiến khác càng yêu thương."

Lý Duy An tuy do Chu Thị sinh , nhưng nửa đời của Chu Thị còn dựa nó, vui buồn gì cũng .

Cho nên khi Chu Thị Lý Lệnh Yến khen nó như , trong lòng cũng cảm thấy cao hứng, nhất thời vẻ mặt cũng chút nhu hoà.

Nếu một khi Lý Lệnh Yến thật sự hạ quyết tâm lấy lòng khác, đặc biệt một tính tình mềm yếu như Chu Thị, chỉ cần nàng thể hiện một chút yếu đuối thì chuyện đều trở nên dễ dàng.

Chỉ với vài câu , khiến cho thái độ của Chu Thị đối với nàng lên nhiều. Lúc Chu Thị còn cho dâng cùng đem bánh mứt đến cho nàng dùng, Chu Thị còn kể cho nàng chuyện của Lý Duy An.

Hai ngày nay thời tiết , cả ngày âm u, thậm chí thời tiết bắt đầu trở lạnh. Chu Thị lo lắng Lý Duy An sẽ nhiễm lạnh. Tiểu hài tử còn yếu, nếu để khí lạnh xâm nhập sẽ .

" Ta sai nhũ mẫu mặc nhiều quần áo cho An nhi. Buổi tối khi ngủ còn đắp thêm cho An nhi một cái chăn bông, nhưng lúc nào tay chân của An nhi cũng đều lạnh." Chu Thị lên tiếng.

Khi Chu Thị những điều đó, mặt nàng chút buồn bã.

Lý Lệnh Yến xong, liền đến Lý Duy An, đó Lý Lệnh Yến từ trong y phục dày cộm của Lý Duy An kéo một bàn tay nhỏ, thật sự tay của Lý Duy An lạnh.

" Nếu cứ để An nhi như sẽ , sẽ dễ nhiễm lạnh." Lý Lệnh Yến nhíu mày lo lắng tiếp: " chúng gì đây?"

Sau đó Lý Lệnh Yến suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên nàng nghĩ chuyện gì, ngẩng đầu Chu Thị : "Mẫu , hiện giờ là tháng mười một, tuy đến lúc đốt lò đồng để sưởi ấm, nhưng An nhi vẫn còn nhỏ, hơn nữa chúng cũng sợ An nhị nhiễm lạnh. Bằng như , chờ buổi tối khi An nhi ngủ, mẫu hãy phân phó đốt hai chậu than nhỏ đặt trong phòng. Dùng than để sưởi ấm đối với An nhi gì là . Còn phân phó nha cùng nhũ mẫu đóng kín cửa sổ, thế thì trong phòng sẽ ấm hơn, chẳng như tay chân của An nhi sẽ còn lạnh nữa ?"

Chu Thị xong, hai mắt liền sáng lên. Chu Thị cho rằng đó là một ý kiến . Bởi vì chuyện , Chu Thị tiếp đãi Lý Lệnh Yến hơn một chút.

Lý Lệnh Yến một lúc, đó liền dậy cáo từ, dẫn nha của rời khỏi Lạc Mai Cư.

Trước khi nàng khỏi cửa viện, bầu trời cũng trở nên âm u dường như sắp đổ mưa, gió thổi càng ngày càng lớn cuốn bay những chiếc lá khô đầu cành.

Đôi tay Lý Lệnh Yến nắm chặt , mặt là một nụ âm trầm lạnh nhạt. Trước nàng còn ở Hàng Châu từng một chuyện, thê tử của tri phủ đại nhân hơn bốn mươi tuổi vất vả lắm mới sinh một nhi tử, bà trân trọng như bảo bối.

Đến tháng mười một vì sợ nhi tử của nhiễm lạnh, trong lúc nó ngủ bà liền sai đóng chặt cửa sổ cùng cửa phòng , đó còn kêu đốt than để trong phòng. Kết quả qua ngày hôm , nó chết.

Lúc Lý Lệnh Yến sớm rõ chuyện , tuy rằng trời lạnh thể dùng than để sưởi ấm, nhưng ít nhất cũng mở cửa sổ cho thông thoáng.

Lý Lệnh Yến nhẹ nhàng bước chân đến bậc thềm của Lạc Mai Cư, trong lòng thầm nghĩ, nhi tử của vị tri phủ cũng chỉ hai tuổi, còn Lý Duy An chẳng mới sinh mấy ngày ?

Trên mặt nàng mang theo ý , đầu cánh cửa đóng chặt của Lạc Mai Cư, đó thu nụ xoay rời .

Nàng đám Chu Thị cũng sẽ nếm trải đau khổ mà nàng từng trải qua. Dựa điều gì thế gian chỉ một nàng khổ sở, còn những khác đều sống ?

Kế tiếp chuyện xảy y như nàng dự liệu, ngày hôm Lạc Mai Cư liền thấy tiếng của Chu Thị.

Chờ khi Lý Lệnh Uyển tin chạy tới Lạc Mai Cư, nàng liền thấy Chu Thị đang ôm t.h.i t.h.ể lạnh lẽo của Lý Duy An đau thương.

DTV

Rõ ràng ngày hôm qua nàng đến đây thăm Lý Duy An mà, lúc nó vẫn còn khỏe mạnh nhưng vì chỉ một đêm bỗng nhiên nó chết? Hơn nữa màu môi giống bình thường?

Khi nàng hỏi Chu Thị thì Chu Thị chịu gì. Hiện giờ Chu Thị chỉ lo lóc, cho nên nàng liền hỏi Thải Vi rốt cuộc chuyện gì xảy .

Thải Vu cũng chỉ , hơn nữa chuyện Thải Vi cũng mơ hồ rõ chuyện gì xảy ?

Thải Vi chuyện hôm qua của Lý Duy An, đó còn buổi tối thái thái sợ thiếu gia sẽ lạnh liền sai đốt than đặt trong phòng sưởi ấm cho thiếu gia, còn phân phó đóng kín cửa sổ.

Lúc thiếu gia vẫn khỏe mạnh, nhưng buổi sáng thái thái thấy động tĩnh gì ở trong phòng, trong lòng thái thái vô cùng lo lắng liền cho đạp cửa phòng .

Kết quả khi bước phòng liền thấy nha cùng nhũ mẫu bất động mặt đất, bọn họ cũng còn thở nữa, thậm chí cả thiếu gia cũng cả cơ thể đều lạnh như băng.

Lý Lệnh Uyển xong, tức giận đến dậm chân : " Trong phòng còn đốt than, còn đóng kín cửa sổ?"

Cuối cùng nàng hiểu rõ Lý Duy An là do ngộ độc khí CO mà chết.

Thải Vi ròng : " Là hôm qua Tam tiểu thư đến đây chuyện cùng thái thái, Tam tiểu thư tay chân của thiếu gia luôn lạnh, mặc nhiều quần áo cũng khá hơn, Tam tiểu thư xong liền đề nghị với thái thái như , còn thiếu gia sẽ còn lạnh nữa."

Lý Lệnh Uyển xong, càng thêm giận dữ. Tất cả đều do Lý Lệnh Yến cố tình gây . Khẳng định Lý Lệnh Yến sớm rõ cách vấn đề, cho nên Lý Lệnh Yến mới cố tình cho Chu Thị .

Lý Lệnh Yến mượn tay g.i.ế.c , g.i.ế.c c.h.ế.t Lý Duy An. Mục đích của Lý Lệnh Yến chính là nhắm đến Chu Thị và nàng chẳng ?

Trong nháy mắt Lý Lệnh Uyển chỉ cảm thấy tức giận như nổ tung, liền xoay đến Kiêm Gia Uyển. Tiểu Phiến cùng Tiểu Thanh thấy tình hình liền vội vàng đuổi theo.

Loading...