Xuyên Vào Văn Tổng Tài Bá Đạo Làm Pháo Hôi - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:19:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa bước khỏi văn phòng tổng tài, Trần Đường thở một .
Vì sự xuất hiện của Tần Thời Viễn, tính khí của Tần tổng ngoắt một trăm tám mươi độ. Đám quản lý đều dám lên chọc tức đúng lúc , những tài liệu cần nộp đồng loạt đẩy hết cho cô mặt.
Dẫu trong cả công ty bây giờ, chỉ mỗi thư ký Trần Đường mới "trấn" nổi Tần Thời Uyên lúc phát điên.
Vừa xuống ghế, trong đầu liền vang lên giọng của hệ thống.
【Cả buổi sáng Tần Thời Viễn cứ loanh quanh khắp công ty, lẽ là đang kéo bè kết cánh. Hiện ghé văn phòng nhân viên, quầy lễ tân, phòng nhân sự, còn tìm cả Chương Thanh Đồng.】
Trần Đường giật : "Không đùa chứ? Ngày đầu mà hăng thế? tìm nhiều như , tìm tao?"
Hệ thống trả lời, im lặng còn hơn vạn lời.
Trần Đường ngẫm , sững sờ: "Đừng là thấy tao năng lực đủ, chẳng đáng để lôi kéo nhé? Thành kiến đúng là bức tường lớn nhất trong lòng . Tuy năng lực hạn, nhưng giá tao rẻ mà!"
Hệ thống nhắc: 【Đừng quên cô còn bảo vệ tình cảm giữa Tần Thời Uyên và Bạch Điềm Điềm, giúp họ chống Tần Thời Viễn.】
"Biết mà, mà. Tao nhận tiền của , giúp Tần Thời Viễn nữa là chứ gì?"
Hệ thống cạn lời.
Nó nhận vẫn đ.á.n.h giá Trần Đường quá cao.
Vừa , Trần Đường mở điện thoại, liên hệ Chương Thanh Đồng và quản lý Vương để hỏi Tần Thời Viễn gì khi tìm họ.
Có thể bạn thích
Vô Tình Chọc Giận Nhà Giàu, Tiểu Bảo Bối Của Lý Thiếu Gia
Vợ Thay Thế Mang Thai Của Thiếu Gia Lạnh Lùng
Thiên Hậu Trỗi Dậy: Không Ai Ngăn Nổi
Ngốc Y Nơi Thôn Dã
Quản lý Vương: 【Không để ý lắm, nhưng xem thông báo tiền thưởng của cô, trông ghen tị lắm. Không lạ , đổi là thì cũng ghen.】
Chương Thanh Đồng: 【Anh hỏi quan hệ của bọn , tớ bảo là quan hệ con.】
Trần Đường cau mày.
"Tần Thời Viễn thật sự đang lôi kéo ư? Sao chẳng giống chút nào. Thôi, đến giờ , ăn cơm cái ."
Cô lập tức mở app, đặt cơm cho Tần tổng.
Hai mươi phút , cô bưng phần cơm móng giò bày biện mắt văn phòng tổng tài.
Hệ thống thông qua camera nội bộ, phát hiện Tần Thời Viễn xuất hiện ở gần đó, trong lòng khó hiểu, nhưng đối phương vẫn động tĩnh nên cũng báo với Trần Đường.
Ngay lúc , Tần Thời Viễn trố mắt hình.
Vừa gặp xong Chương Thanh Đồng và quản lý Vương, dứt khoát bỏ qua nhân viên nội bộ, chuyển sang tìm hội đồng quản trị.
Nghe hội đồng quản trị xích mích với Trần Đường, chắc chắn sẽ đồng lòng với .
Ai ngờ chủ tịch Trương và chủ tịch Vương nhắm Trần Đường sợ đến mức vội vàng cúp máy.
Chủ tịch Trương còn buông một câu cuối: "Đừng đến gần Trần Đường, sẽ xui xẻo đấy."
Trong tiếng nền lúc chuyện còn vang lên tiếng y tá giục tiêm.
Tần Thời Viễn phục, định đích gặp Trần Đường. Kết quả đến nơi thấy cô đặt một phần đồ ăn ngoài, mang phòng , bày biện sang xịn mịn như đồ dám mơ tới, mặt biến sắc bưng cho Tần Thời Uyên.
Tần Thời Viễn c.h.ế.t lặng.
Tổng tài đương nhiệm của MQ - từng dấy lên một trận m.á.u tanh mưa gió, cướp MQ từ tay Tần Dũng mà mắt thèm chớp - mỗi ngày ăn thứ ư?
Trần Đường dám , chẳng lẽ sợ Tần Thời Uyên phát hiện vặn cổ cô xuống ?
Hắn trơ mắt Trần Đường đưa cơm xong, phòng nghỉ, ăn cùng Chương Thanh Đồng và quản lý Vương, ăn chuyện trò rôm rả, quan hệ hài hòa, đến mức hiểu nổi nữa.
Rốt cuộc cô là hạng gì?
Trong công ty MQ thể xuất hiện một như thế?
Cùng lúc đó, Trần Đường nhận nhắc nhở từ hệ thống.
【Tần Thời Viễn đang lén cô ở bên ngoài.】
Động tác ăn của Trần Đường khựng .
Nhà ? Sao ai cũng thích lén lút rình khác thế?
Cả một ngày trôi qua, Trần Đường lấy bất biến ứng vạn biến, giữ tốc độ việc như thường, xen kẽ học với hệ thống hai tiết, xử lý một phần núi tài liệu tồn.
Còn Tần Thời Viễn thì thấp thỏm yên, vì phát hiện Trần Đường thuộc kiểu mà đây từng đối phó, cũng từng tiếp xúc.
Mãi mới cầm cự tới giờ tan , vốn định kiếm Tần Thời Uyên chọc cho bực, dù gì theo hiểu của , kẻ nổi tiếng cuồng công việc, ngày nào cũng tăng ca, độ "cày" dọa .
Thế nhưng khi lên tới tầng cao nhất, nơi đây vắng tanh một bóng .
Không chỉ Tần Thời Uyên, bộ nhân viên công ty đều tan .
Tìm mãi, chỉ gặp bảo vệ ở cổng.
Bảo vệ: "À, dạo Tần tổng đúng giờ, tan đúng giờ, bọn cũng theo tăng ca tới nửa đêm nữa. Cứ năm giờ là hết."
Tần Thời Viễn sững sờ.
"Anh tăng ca, còn cho nhân viên tăng ca? Sao thể?"
Bảo vệ hối: "Không tăng ca chẳng ? Mau thu xếp , cũng tan ca đây."
Tần Thời Viễn lững thững khỏi tòa nhà MQ, ngẩng đầu , cả tòa nhà tắt đèn, tối om như mực, đúng là chẳng còn một ai.
Quá phi khoa học.
Mang đầy một bụng thắc mắc, về nhà họ Tần. Vừa cửa Tần Dũng và Bùi Lan hỏi về tình hình công việc hôm nay.
Tần Thời Viễn trả lời nổi, cả ngày mải choáng váng, lấy thời gian mà việc?
Hắn trầm ngâm giây lát, : "Hôm nay con tiếp xúc sơ qua với Trần Đường."
Nghe , Tần Dũng và Bùi Lan vốn đang bận, đều đồng loạt ngoái , hứng thú lộ rõ.
"Ba cô ?"
"Tất nhiên là ."
"Vậy hai thấy cô là thế nào?"
Câu hỏi khiến hai vị lập tức nhíu mày, nghiêm túc suy nghĩ.
lúc Tần Thời Viễn tưởng họ trả lời, Tần Dũng trịnh trọng : "Ba nghi cô là Thần, nhưng ba chứng cứ."
Bùi Lan: "Cô là thích mà với tới. Con xem, chỉ lạnh nhạt với riêng ? Thôi, về nghiên cứu thêm món đùi gà cho ngon mới là đạo."
Tần Dũng trông như hồn vía lên mây, còn Bùi Lan c.ắ.n răng, chui tọt bếp.
Khoảnh khắc , Tần Thời Viễn càng thêm rối.
Hắn thức trắng đêm, lục từng chuyện xảy suốt hai năm qua, cuối cùng tìm một chỗ đột phá.
Bạch Minh Nghĩa.
Hiện đang ở bệnh viện...
Sáng hôm đến công ty, Trần Đường nhận Tần Thời Viễn ngoan hẳn, còn chạy nháo nhào khắp nơi nữa, cứ yên vị trong văn phòng. Trái Tần tổng thì cảnh giác tột độ, bắt cô theo dõi nhất cử nhất động của đối phương, một tiếng hỏi tám .
Thấy Tần Thời Uyên lén lút rình rập ngoài , Trần Đường góp ý: "Tần tổng, nếu thật sự tò mò thì xem trực tiếp cũng mà ha."
Tần Thời Uyên trầm giọng: "Để hỏi nó đang gì? Hạ thấp phận quá."
"Vậy chứ giờ chổng cả mông, dí sát cửa lén lút ngó thì hạ thấp ?"
Tần Thời Uyên: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-tong-tai-ba-dao-lam-phao-hoi/chuong-32.html.]
Anh khựng hai giây, âm thầm thẳng dậy.
"Thôi . Hai năm tên đó đấu , hai năm vẫn thế. Huống hồ giờ nó ở trong công ty, gì cũng trong vòng kiểm soát của ."
Tần Thời Uyên chắc như đinh đóng cột, thế mà mới tới buổi chiều nhận một cuộc gọi, là Tần Dũng gọi tới.
"Em con về . Hai hôm nữa nhà mở tiệc tối, khi đó Lương tổng của Lục Sắc Trọng Công, Đường tổng của Tiền Cảnh Thông Tín, Giang Thao của Vân Đào Khoa Kỹ đều sẽ đến. Con cũng về xem một chuyến ."
Tần Thời Uyên thoạt tiên khẽ sững, ánh mắt chợt trầm hẳn, chất vấn:
"Vì đón nó về mà ba tiếc giới thiệu bao nhiêu mối quan hệ, trải sẵn đường cho nó ?"
"Gì cơ? Ba hả?"
Tần Dũng ngơ.
Mấy đó chẳng là mối quan hệ của Tần Thời Uyên ?
Sáng nay, Tần Thời Viễn rằng Tần Thời Uyên chịu về thì chi bằng nhân danh tiệc mời về đoàn tụ gia đình. Tần Dũng thấy lý, lo Tần Thời Uyên chịu, bèn cố tình mời thêm mấy ông tổng , mong nể mặt họ mà về nhà một chuyến.
"Tiệc tối tổ chức hai ngày nữa, con tham dự ?"
Tần Thời Uyên bật lạnh.
Nghĩ năm xưa lúc cắt đuôi nhà họ Tần để tự quản MQ, Tần Dũng từng giúp dù chỉ một chút, thậm chí còn cấm cửa ở thương hội. Bây giờ Tần Thời Viễn trở về, tài nguyên bưng tận tay.
Sự đối xử khác biệt rõ rành rành.
Quan hệ với nhà họ Tần hận đến mấy cũng đoạn tuyệt cả đời, nhưng các mối quan hệ của , tại dâng cho khác?
"Tất nhiên sẽ đến."
Nói xong, Tần Thời Uyên dứt khoát cúp máy.
Đầu dây bên , câu trả lời , Tần Dũng mừng rỡ mặt.
"Đã bảo mà, nó vẫn còn tình cảm với chúng . Ba tự gọi điện mời, nó đồng ý về ngay. Bao nhiêu năm nó về nhà? Lần chuẩn thật chu đáo."
Còn lúc đây, Tần Thời Uyên thì chau mày, mặt mày u ám, gọi Trần Đường .
"Hai ngày nữa nhà họ Tần một buổi tiệc, cô theo về một chuyến."
Trần Đường nhớ mồn một đoạn cốt truyện .
Đó là trận chiến mở màn đầu tiên khi Tần Thời Viễn về nước. Tần Thời Uyên đơn độc dự tiệc, bàn rượu hai em đấu võ mồm, châm chọc miệt thị lẫn .
Nào ngờ đúng lúc dự tiệc, lẻn biệt thự của , đ.á.n.h cắp một tài liệu quan trọng, gây tổn thất khôn lường cho MQ.
Tần Thời Uyên điều tra khắp nơi, cuối cùng hoài nghi dồn lên đầu Bạch Điềm Điềm.
Bởi hôm đó nhà họ Tần đều mặt ở tiệc, bằng chứng ngoại phạm. Trong biệt thự chỉ và Bạch Điềm Điềm thể , mà lúc sự việc xảy thì chỉ cô ở biệt thự.
Kể từ đó, tình cảm hai rạn nứt nặng nề, chôn hạt mầm bi kịch cho về .
Nghe Tần Thời Uyên bảo đưa cô dự tiệc, để Bạch Điềm Điềm ở nhà như nguyên tác,Trần Đường lập tức cảnh giác, từ chối ngay.
"Không , rảnh."
Tần Thời Uyên nhíu mày: "Không rảnh? Một thư ký mà lịch còn bận hơn ? Tính cho cô tiền tăng ca."
Tiền tăng ca thì cô , nhưng lúc Trần Đường đành nghiến răng từ chối.
"Vẫn , tối đó bận thật."
"Bận gì?"
"Ngủ."
Mặt Tần Thời Uyên sa sầm thấy rõ bằng mắt thường, trông chực như bùng nổ, Trần Đường lập tức : " , nhưng thể đưa cô Bạch mà, cô chắc chắn sẽ đồng ý."
Bạch Điềm Điềm bây giờ yêu Tần Thời Uyên đến c.h.ế.t sống , nếu thể gặp cha , cô nhất định sẽ vui.
Chỉ cần Bạch Điềm Điềm dự tiệc, sẽ nghi ngờ nữa, tình cảm của hai cũng giữ .
Tần Thời Uyên do dự.
"Không . Nhà họ Tần là đầm rồng hang hổ, ai nấy đều khó đối phó. Tiệc là một bữa Hồng Môn yến, tuyệt đối đơn giản như . Cô thì quá nguy hiểm."
Ồ.
Nam chính quen theo ý mà cũng lo cho an của khác á?
Trần Đường nhướng mày, phản đối: "Đã nguy hiểm thế, còn bảo ?"
Giọng Tần Thời Uyên nghiêm: "Chỉ cần cô mặt, kẻ gặp nguy hiểm sẽ là bọn họ. Điểm yên tâm."
Trần Đường: ...
Trong một chốc phân biệt nổi là đang khen đang mắng.
" vẫn , tối đó bận thật. Tần tổng, hỏi thử cô Bạch xem? Có khi cô sẵn lòng cùng đối mặt với nguy hiểm đấy. Tình cảm đều bồi đắp như mà ."
Tần Thời Uyên trầm ngâm, ép Trần Đường theo dự tiệc nữa. Tan về nhà, thấy Bạch Điềm Điềm đang học bài, hỏi: "Hai ngày nữa nhà họ Tần mở tiệc tối, em cùng ?"
Bạch Điềm Điềm ngẩng đầu khỏi biển sách, trong đầu chợt hiện lên bóng dáng Tần Dũng và Bùi Lan. Nếu gặp cha của Tần Thời Uyên, dĩ nhiên cô . Chỉ là sắc mặt Tần Thời Uyên, vẻ về nhà họ Tần.
"Anh về ?"
"Không."
Tần Thời Uyên hồi tưởng chuyện xưa, nét mặt thoáng lộ vẻ đau đớn.
Do dự một hồi, khi ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt quan tâm của Bạch Điềm Điềm, khẽ thở dài, đầu với ngoài bí mật trong lòng .
"Chắc em , còn một em trai tên là Tần Thời Viễn. Thực , nó em ruột của ."
"Nhà họ Tần từng chịu ơn cha ruột của Tần Thời Viễn. Sau khi ông qua đời, nhà đón nó về sống. Việc đầu tiên nó khi cửa là đòi đổi tên."
"Em để ý , Tần Thời Uyên, Tần Thời Viễn, tên bọn giống . Cái tên đó là nó tự đặt cho , mục đích là để thế !"
Nói tới đây, Tần Thời Uyên bỗng siết chặt nắm đấm, cơn giận và hận bùng nổ trong chớp mắt.
"Ban đầu là cái tên, đến đồ đạc, căn phòng, phận, nó đều giống hệt . Khi đó nó mới mười tuổi, tự nhận là con thứ của nhà họ Tần. Rất nhanh, ngoài đều tưởng nó là đứa con thứ hai của nhà ."
"Chuyện cũng lạ. Ba đối xử với nó , nâng như nâng trứng, gì nấy. Còn , từ nhỏ đ.á.n.h mắng, lúc còn đưa viện. So với , Tần Thời Viễn mới đúng là đứa con của họ."
"Cho nên khi trưởng thành, luôn tự lo đường cho . Cái thuộc về , đừng hòng ai cướp. Đợi lông cánh đủ cứng, tự tay đoạt MQ từ tay ba, cắt đứt quan hệ, qua nữa."
Nói đến đây, Tần Thời Uyên bật lạnh: "Chỉ ngờ, dẫu , Tần Thời Viễn từ nước ngoài về, họ nôn nóng dâng hết các mối quan hệ. Quả nhiên họ vẫn để MQ cho Tần Thời Viễn!"
Bạch Điềm Điềm sớm bất hòa với gia đình, nhưng ngờ còn căn nguyên như thế.
Ở nhà họ Bạch, tuy cô xem như công cụ liên hôn, còn để một nợ nần, nhưng từng đánh. So với Tần Thời Uyên, khó trách bây giờ tính cách cực đoan đến .
"Quá đáng thật! Sao họ thể đối xử với như thế?"
Nghe càng nhiều càng giận, Bạch Điềm Điềm kìm cơn phẫn nộ, bật dậy qua , trông còn tức hơn cả trong cuộc là Tần Thời Uyên.
Tần Thời Uyên sững , ngờ cô phản ứng như . Nhìn dáng vẻ hầm hừ của cô , oán khí trong lòng bỗng dưng vơi ít, ánh mắt dịu xuống.
Bạch Điềm Điềm một vòng, chợt đầu , kiên định : "Đã như , chúng càng về. Tần Thời Uyên, em cùng !"
Không ngờ kịp mở lời, Bạch Điềm Điềm .
Tần Thời Uyên đôi mắt lấp lánh của cô , dời nổi mắt.
"Đây là một bữa Hồng Môn yến, nguy hiểm."
"Chính vì nguy hiểm nên em mới cùng ." Bạch Điềm Điềm siết chặt nắm đấm: "Đến lúc đó em thể bảo vệ ."
Nhìn nắm đ.ấ.m trắng nõn mềm mại của cô , Tần Thời Uyên bật , trong lòng dâng lên một tia ngọt ngào.
Cô bảo vệ ư?
Thôi .
Tới lúc đó, bảo vệ cô là .
Hạ quyết tâm, Tần Thời Uyên khẽ gật đầu.
"Được, đến lúc đó chúng cùng ."
Hai ngày , Trần Đường bên đường, mỉm tiễn Tần Thời Uyên và Bạch Điềm Điềm cùng lên xe dự Hồng Môn yến.
Đợi đến khi đuôi xe khuất hẳn khỏi tầm mắt, nụ mặt cô lập tức tắt ngấm, hỏi hệ thống: "Tiểu Nhất, chắc chắn theo nguyên tác thì tình tiết trộm tài liệu xảy tối nay đúng ?"
Hệ thống 001: 【Không thể sai.】
"Nói cách khác, tối nay chúng đến biệt thự của Tần Thời Uyên là thể bắt quả tang kẻ trộm tài liệu, đúng ?"
Hệ thống 001: 【Trong nguyên tác hề nhắc ai là lấy tài liệu, đến cuối cũng tìm kẻ trộm thật sự. Nếu cô thể tóm kẻ trộm, hoặc ngăn cho tài liệu lấy , thì thể tránh bi kịch.】
"Tốt lắm."
Trần Đường xoa tay, nóng máy: "Vậy bây giờ chúng tới biệt thự của Tần Thời Uyên, bắt gọn tên trộm !"