Liên tiếp năm ngày huyện thành, Khương Nguyên Mạn thấy vị bổ khoái đại ca quả thực sinh cao lớn tuấn lãng, dung mạo cương nghị, khi hạ trị mặc quan phục, bên hông đeo đao, trông thật tiêu sái tuấn! Chỉ xét riêng về tướng mạo, vẫn là bổ khoái đại ca hơn một bậc.
Khương Nguyên Mạn như điều suy nghĩ xoa cằm, về mặt thể lực nhất định hơn bao nhiêu . Từ những món rau của bổ khoái đại ca mua mỗi ngày, thể thấy điều kiện gia đình cũng khá . Khương Nguyên Mạn lấy bản lĩnh theo dõi con mồi trong rừng, theo dõi bổ khoái đại ca ba ngày, mấy suýt nữa thì phát hiện! Khả năng nghiệp vụ cũng .
Khương Nguyên Mạn dùng bút chì than gạch một nét cuốn sổ nhỏ, nàng và Khương Vạn Ngân mỗi đều dùng mảnh giấy vụn cắt từ trong nhà để đóng thành một cuốn sổ nhỏ. Khương Vạn Ngân đây dùng để ghi chép việc bán rau, bán bánh trung thu, nhà ai đặt thì ghi để khỏi quên. Giờ lấy để ghi ưu nhược điểm của bổ khoái đại ca.
Quan hệ xã giao cũng , đời tư tạm thời theo dõi gì, mỗi ngày đều đúng giờ thượng trị, đúng giờ hạ trị, cũng từng uống hoa tửu gì cả. Khương Nguyên Mạn và Khương Vạn Ngân hai chú cháu gặp , thấy chút khuyết điểm nào, hai , trong lòng liền chút nghi hoặc, đúng nhỉ, điều kiện như , sớm tìm một trong huyện ?
Hai chú cháu đồng thời mắc hội chứng hậu truyện, đường suy nghĩ trùng khớp từng , “Chẳng lẽ là trong lòng thể cưới?”
“Hay là thích gả cho khác?”
“Hay là thích qua đời?”
“Đều ! Theo , hề trong lòng, đây từng một mối xem là , nhưng chê trọng dụng, cự hôn .”
Phía đột nhiên vang lên một giọng , hai chú cháu giật , Khương Nguyên Mạn kinh hô một tiếng, vì bản buông lỏng cảnh giác mà hãi hùng, lành , nếu đây là trong rừng, hổ phía nàng mà nàng còn phát giác …
Tống Nột mắt tinh thấy cuốn sổ nhỏ trong tay Khương Nguyên Mạn, lác đác vài chữ, “thể lực”, “ hình”, “tướng mạo”, mặt tối sầm, “Ta xem xem, đây đều là những chỗ bằng vị đại ca ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-chan-nui-ta-dua-vao-suc-minh-lam-giau/chuong-102.html.]
Khương Nguyên Mạn nhướng mày, Tống tiểu thúc như , cũng phản đối lắm.
“Tống tiểu thúc ở đây? Về từ khi nào ?”
Tống Nột nào còn bận tâm trả lời lời của Khương Nguyên Mạn, chằm chằm cuốn sổ nhỏ, càng mặt càng tối sầm, dựa mà thể lực của bằng Hàn Ân chứ! Có lẽ thật sự bằng thật, Tống Nột âm thầm hóp hóp bụng…
Tống Nột tủi Khương Nguyên Mạn, "Ta nhiều điểm kém cỏi đến ? Các tiểu cô nương các ngươi giờ đây kén chồng, lắm chuyện đến thế?"
Rốt cuộc thì câu của Mặc Điểm linh nghiệm , các tiểu cô nương quả nhiên đều chỉ xem tướng mạo ?
Tống Nột trở về vì tình cảm sâu đậm với Sơ Tễ, chỉ dựa đầy lòng tự tin, trở về hỏi tiểu nha đầu Khương Mạn Mạn , gả tỷ tỷ cho , thì còn gả tỷ tỷ cho ai!
Nào ngờ khi lén hai thúc cháu chuyện, mà hai họ đang tìm hiểu thật sự quen !
Gà Mái Leo Núi
"Không , Tống tiểu thúc, đừng tự ti như thế chứ," Khương Nguyên Mạn vội vàng giấu cả hai cuốn sổ , hì hì đầy chột , nàng cuốn sổ nên xong là đốt !
"Ta đây chẳng sợ đại tỷ gả , tìm hiểu nhiều mặt, yên tâm !"
Tống Nột hừ một tiếng, "Hàn Ân , tệ, tính cách sảng khoái hào phóng. Nếu gả tỷ tỷ cho , đó quả thật là một nơi ! Chuyện ba đời thể thi cử cũng cần lo lắng, nếu thật sự đổi gia thế, về hỏi tiểu thúc , tự cách."
" chuyện từ hôn , rốt cuộc là đau lòng ! Đại chất nữ, nếu thêm vài mâm cơm cho , chuyện sẽ thể bỏ qua !"