Xuyên Về Chân Núi : Ta Dựa Vào Sức Mình Làm Giàu - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-09-15 14:25:10
Lượt xem: 105
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tám trăm lạng
Khương Nguyên Mạn vẫn nhớ rõ ước hẹn của nhị thúc nàng và Vương chưởng quỹ của Như Ý Tửu Lầu, nếu gì tươi mới, nhất định đưa đến chỗ .
Buổi sáng tiểu thúc Khương Vạn Niên đến huyện học, Khương Nguyên Mạn liền đẩy xe cút kít, xe là bốn giỏ giá đỗ xanh nảy mầm xong, giá đỗ phủ một lớp vải bố ẩm, ngoài thể thấy bên trong đựng gì.
Suốt đường về phía Như Ý Tửu Lầu, hôm nay lẽ công việc bận rộn lắm, Khương Nguyên Mạn dừng xe cút kít , liền thấy bóng dáng Vương chưởng quỹ. Hắn thấy Khương Nguyên Mạn cũng khá ngạc nhiên, mấy bước sải chân , "Cháu trai nhà họ Khương đến ! Đã lâu gặp nhị thúc của ngươi! Trưởng bối trong nhà đều cả chứ?"
"Đều cả!" Khương Nguyên Mạn hì hì ôm quyền, hành một lễ, "Cảm ơn Vương thúc quan tâm! Mọi việc trong nhà đều cả! Hôm nay tiểu tử nhà ít rau tươi mới, nhị thúc ở nhà dặn dò trăm nghìn , nhất định đến đưa cho Vương thúc xem . Thế là tiểu tử đây đành mặt dày đưa đến cho Vương thúc đây!"
Rau tươi mới?
Bốn chữ đối với Như Ý Tửu Lầu lúc mà , hàm lượng vàng bạc thật sự quá cao!
Vương chưởng quỹ "ôi chao" một tiếng, hận thể tự tiến lên đẩy xe cút kít của Khương Nguyên Mạn, "Mau lên nào, chúng trong viện chuyện!"
"Đây là giá đỗ nhà tiểu tử đây gần đây !" Cũng cần tốn công nghĩ tên khác, hai hạt đậu vàng óng gốc rễ , ai cũng thể nó từ gì.
"Giá đỗ?"
Trong lòng Vương chưởng quỹ thất vọng một chút, hiện tại cũng giá đỗ, nhưng đều là giá đậu nành. Mà giá đậu nành nảy mầm thể mầm quá dài, hơn nữa cho dù cái nào dài hơn một chút, thì hạt đậu bên cũng cứng nhắc, chung là ngon lắm.
dù cũng là quan hệ tệ với Khương Vạn Ngân, Vương chưởng quỹ tạm thời gì. Đợi Khương Nguyên Mạn vén vải bố lên, Vương chưởng quỹ thấy giá đỗ trong giỏ mập mạp non mềm, trắng nõn mọng nước, mắt thật sự sáng bừng!
Chẳng cần xào nấu, chỉ nghĩ thôi, thể tưởng tượng một đĩa xào như thế sẽ giòn mát thanh sảng đến mức nào.
"Những thứ đều ! Cháu trai, trong nhà còn ? Có thể mỗi ngày đều đưa đến cho những thứ ?"
"Mỗi ngày đều đưa đến lượng như thế e là , đậu trong nhà nhiều. Nếu mỗi ngày đều theo lượng hôm nay, chỉ thể đưa cho Vương thúc bảy ngày , đó ngừng hai ngày mới thể tiếp tục. Ngài cho thời gian mua đậu nữa chứ?"
"Bảy ngày thì cứ bảy ngày , bên cũng bán thử xem ! lúc nếu tăng giảm gì, chúng cũng dễ dàng trao đổi kịp thời." Vương chưởng quỹ cũng cứng, trong lòng thầm nghĩ, cái thứ suy cho cùng là từ đậu mà , lát nữa bảo các đầu bếp ở hậu trù thử xem, thứ tương tự thì ?
"Chỉ là cái giá , cháu trai , định giá bao nhiêu ?"
"Vương thúc ngài đây là đang ức h.i.ế.p tiểu tử !" Khương Nguyên Mạn ha hả, trông thiết với Vương chưởng quỹ, "Tiểu tử chỉ là chạy vặt thôi, ngài chịu nhận hàng của tiểu tử, tự nhiên là vì nể tình ngài và nhị thúc. Chuyện như thế , đều do các trưởng bối quyết định, tiểu tử nào chỗ để mà góp lời!"
Vương chưởng quỹ liền , "Thằng nhóc nhà ngươi! là khôn lỏi! Thế , cũng Vương thúc chiếm tiện nghi của ngươi. Loại giá đỗ thời tiết là vật hiếm , cứ theo giá ba mươi lăm đồng lớn một cân, ?"
Được!
Khương Nguyên Mạn dứt khoát gật đầu!
Sao chứ, cái giá còn gần bằng giá thịt bò !
Bốn giỏ giá đỗ tổng cộng hai trăm cân, bán 7 quán tiền lớn! Vương chưởng quỹ tự nhiên đổi thành bạc vụn, bỏ một chiếc túi nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-chan-nui-ta-dua-vao-suc-minh-lam-giau/chuong-83.html.]
Khương Nguyên Mạn liên tiếp bán giá đỗ năm ngày, nàng cũng vội mua đậu xanh. Đậu xanh trong nhà đều nàng dùng hết để giá đỗ , tiếp thì thật sự mua đậu xanh về.
Nàng cũng vội mua, vì ư, cho Vương chưởng quỹ thời gian tự thử nghiệm chứ! Năm ngày cũng gần đủ , hôm nay giao hàng là thể bên Vương chưởng quỹ tự thử nghiệm .
Chuyện đều là lẽ thường tình, Khương Nguyên Mạn cũng vì thế mà tức giận. Nếu bên Vương chưởng quỹ thử nghiệm , dù nàng cũng thể chợ rau bày quán bán thôi.
Biết còn thể thu về một khoản bạc từ các nhà giàu trong huyện.
Vẫn như khi, sáng sớm Khương Nguyên Mạn đẩy xe cút kít hậu viện Như Ý Tửu Lầu, Vương chưởng quỹ cũng vẫn như cũ đội chiếc mũ quả dưa mới tinh đón, nụ mặt cũng vẫn ôn hòa như .
"Cháu trai nhà họ Khương đến ! Bảo mấy đứa nhỏ cân , cháu trai nhà uống chén nhé?"
Đây là chuyện !
Khương Nguyên Mạn nhướng mày, , "Trưởng bối mời, nào dám từ chối! Tiểu tử nông cạn, dám phiền ngon của Vương thúc !"
"Không giấu gì cháu trai , mấy ngày nay việc ăn của tửu lầu thịnh vượng, thật sự là nhờ giá đỗ mà cháu trai ngươi đưa đến! Vị trí chưởng quỹ của Vương thúc thể vững vàng, thì, thật sự là nhờ ơn cả nhà các ngươi! Trước phụ ngươi săn hươu, nhị Khương đưa rau, giờ cháu trai ngươi đến đưa giá đỗ! Nói là cơn mưa kịp thời, thật sự quá lời chút nào!"
Đừng mà đừng mà, nàng ghét nhất cái tên "kịp thời như mưa" !
Vương chưởng quỹ hết là một tràng khen ngợi, nịnh nọt lời nửa ngày trời, cuối cùng mới mục đích của , "Thật sự là mỗi ngày nhu cầu về giá đỗ quá lớn, cháu trai ngươi dù đưa thêm chừng , cũng đủ bán. Có những nhà giàu cử hạ nhân đến chỉ để mua một đĩa giá đỗ đó! Nếu chỉ riêng điểm thì dễ , cháu trai nhà các ngươi đông , bận rộn một chút cũng thể cung cấp đủ lượng mà cần. Nếu chỉ vì lượng đủ, Vương thúc mà nảy sinh ý nghĩ thì đúng là !"
" chỉ , mấy ngày nay việc ăn của chúng , nhà khác tự nhiên là đỏ mắt, đều là chưởng quỹ cả, ai mà hiểu ai chứ? Tin tức sớm truyền ! Nếu đều là ăn chân thật, nhà khác tìm đến cháu trai ngươi mua, Vương thúc chỉ phần vui mừng vì một nhà cháu trai ngươi phát tài thôi! Đây là bên nhận tin đáng tin cậy, tên Lưu Lão Lục chưởng quỹ của Phú Quý Tửu Lầu đồ , ỷ là sủng của tri châu, việc kiêng nể gì cả, đang định tìm tin tức về ngươi, bắt ngươi đó!"
Gà Mái Leo Núi
Vương chưởng quỹ thở dài một tiếng, "Vương thúc cũng tư tâm riêng, cũng ý nghĩ ngươi bớt chuyện hơn là thêm chuyện. Dù chủ nhân đằng Như Ý Tửu Lầu chúng , Lưu Lão Lục gây sự cũng cân nhắc kỹ càng, vì thế mới nghĩ đến việc thương lượng với cháu trai ngươi. Vương thúc cũng để ngươi chịu quá nhiều thiệt thòi, phương pháp giá đỗ , cho ngươi tám trăm lạng, ngươi thấy thế nào?"
Bao nhiêu?
Tám trăm lạng?
Thật ?
Nàng bán một con hổ cũng chỉ năm trăm lạng thôi mà!
Ngươi thế khiến việc nàng săn hổ trông thật ngớ ngẩn quá !
Quả nhiên một sức mạnh lớn, bằng một cái đầu óc ?
Ngay cả bá vương trong núi cũng bằng một cái đầu óc kinh doanh ?
Đáng tiếc là nàng xứng, nàng một cái đầu óc kinh doanh !
Nếu là đổi nam nữ chính của nhà khác, nhất định sẽ dứt khoát từ chối, đó mở rộng quy mô kinh doanh, bất chấp phong ba, trực diện đối mặt với sự uy h.i.ế.p của cường quyền, xoay chuyển tình thế từ bất lợi thành lợi, nhân cơ hội mở rộng bản đồ thương nghiệp!
Khương Nguyên Mạn lúc dứt khoát chút do dự gật đầu, "Được! Đều theo Vương thúc!"